Trong Loạn Thế
10: Hai Cô Con Dâu


“Huyết Thanh Siêu Chiến Binh?” Dương Việt kinh ngạc đến ngây người.

“Công lực cả đời của dì Long Nữ?” Dương Tố Vy ngơ ngác lấy tay che miệng.

Hai anh em khó nén nỗi bất ngờ nhìn lấy ống tiêm Trương Xuân Hoa đang cầm trong tay, có cảm giác không chân thật.

Huyết Thanh và Công Lực là những thứ mà hai người nhận thức được khi xem các bộ phim hoặc những tiểu thuyết chỉ có trong trí tưởng tượng.

Lúc này lại đang xuất hiện ở trước mặt, hơn nữa còn là kết hợp hai trong một?
Như hiểu được suy nghĩ trong lòng hai anh em, Trương Xuân Hoa liếc xéo đôi mắt đẹp nói:
“Thế giới này rất rộng lớn, có những thứ tưởng chừng không thể nhưng thật sự tồn tại, nếu là trước đây liệu ai có nghĩ đến trái đất sẽ rơi vào hoàn cảnh hỗn loạn như hiện giờ?”
Dương Việt cười khổ, đúng vậy…ngay cả đại dịch thây ma và ký sinh vật bên ngoài vũ trụ cũng đến rồi, còn có chuyện gì khó tin hơn nữa chứ?
Dương Tố Vy mím đôi môi đỏ, người mẹ ôn nhu hiền diệu của nàng là mật vụ cấp SS, không kể tư tình, tàn nhẫn quyết liệt khi chấp hành nhiệm vụ, điều hoang đường như vậy cũng xảy ra rồi, nàng chẳng cần kinh ngạc khi gặp những chuyện khác mới đúng.

“Huyết thanh siêu chiến binh là phần thưởng của Dương Quá được nhận sau khi hoàn thành một nhiệm vụ cao cấp tối mật!” Trương Xuân Hoa hưng phấn nói:
“Toàn bộ thế giới chỉ có một bình duy nhất, dù có bao nhiêu tiền cũng không mua được!”
“Long Nữ trước khi thực hiện nhiệm vụ cuối cùng, biết tính mạng khó giữ nên cũng đã đem toàn bộ công lực của mình truyền vào bên trong huyết thanh!”
“Đây là di vật quý giá nhất mà hai người họ để lại cho con trai duy nhất của mình!”
“Có thể giúp con trai của họ một bước lên trời, trở thành rồng trong loài người!”
Dương Việt cảm thấy sống mũi cay cay, hai con người vĩ đại đó đã làm mọi thứ vì hắn, có thể tưởng tượng bọn họ yêu hắn đến nhường nào.

Nếu không phải đã hứa với ông già, hắn lúc này chỉ sợ đã rơi lệ vì cảm động và đau xót.

“Mẹ à, thứ này dùng để tiêm vào cơ thể của anh hai sao?” Dương Tố Vy tò mò hỏi:
“Nó mang lại công dụng gì?”
Trương Xuân Hoa gật đầu giải thích: “Huyết thanh siêu chiến binh có thể cải tạo toàn bộ cơ thể, mang đến năm loại biến hóa vượt qua giới hạn của con người!”
“Siêu sức bền: chiến đấu và hành động không biết mệt mỏi, một tháng chỉ cần ngủ bốn giờ đồng hồ là đủ để phục hồi năng lượng!”
“Siêu hồi phục: trị liệu nội thương mất khoảng một tiếng, ngoại thương mất khoảng nửa tiếng, mọc lại bộ phận cơ thể đã đứt lìa mất cả ngày!”
“Siêu trí tuệ: gia tăng chỉ số IQ lên đến 500!”
“Siêu giác quan: tất cả giác quan đều được thúc đẩy, nhạy bén hơn người thường gấp bảy lần!”

“Siêu sức sống: làm chậm quá trình lão hóa của cơ thể, tuổi thọ gia tăng gấp ba chục lần, kháng cự mọi loại bệnh tật và virus gây hại!”
“Hít!” Dương Việt cùng Dương Tố Vy cùng lúc hít một hơi khí lạnh, trong lòng dâng lên sóng to gió lớn.

Không hổ danh là huyết thanh siêu chiến binh.

Hai người có thể tưởng tượng, dù là những dị nhân đang hoành hành ngang ngược ngoài kia cũng chưa chắc mạnh mẽ được như những gì mà loại huyết thanh này mang lại.

“Về phần công lực thì không cần nói quá nhiều!” Trương Xuân Hoa mỉm cười:
“Chỉ cần tiêm huyết thanh này, Việt sẽ có được công lực cả đời của mẹ, trở thành đệ nhất cao thủ võ công đương thời!”
“Quá tốt rồi!” Dương Tố Vy mừng rỡ ôm lấy Dương Việt nhoẻn miệng cười hạnh phúc:
“Chỉ cần anh hai trở nên mạnh mẽ, anh sẽ bảo vệ hai mẹ con chúng ta yên bình trong thời buổi loạn lạc này!”
Trương Xuân Hoa công nhận gật đầu, nàng cũng mong đợi nhìn lấy Dương Việt, đem ống tiêm đặt vào tay hắn.

Dương Việt hít sâu một hơi, thứ này thật sự có sức hấp dẫn quá lớn.

Hắn có thể tưởng tượng chỉ cần mình muốn, chắc chắn sẽ sở hữu mọi quyền lực mà người khác nằm mơ cũng không thấy.

Nhưng sau một chút suy nghĩ, Dương Việt lại không ngần ngại lắc đầu, nghiêm túc nói:
“Thứ này phải chia làm ba phần cho ba người chúng ta, gia đình ba người phải đều mạnh mẽ!”
“Anh à…” Dương Tố Vy nắm chặt bàn tay hắn.

Sâu trong ánh mắt của Trương Xuân Hoa hiện lên một tia nhu tình, nàng nói:
“Một khi làm như vậy, hiệu quả của huyết thanh sẽ giảm còn một phần ba, đã suy nghĩ kỹ chưa?”
“Nếu như một mình hưởng lấy huyết thanh, chắc chắn sẽ vượt qua đẳng cấp SSS+, trở thành người có chiến lực mạnh nhất!”
“Nhưng nếu chia ra, ba người chúng ta chỉ miễn cưỡng đạt đến SSS+ mà thôi, công lực của Long Nữ cũng chia làm ba phần!”
“Con đã quyết định thật kỹ!” Dương Việt mỉm cười, nắm lấy tay hai nàng, kiên định nói:
“Trong loạn thế, phụ nữ càng đẹp càng dễ trở thành đối tượng nguy hiểm, con muốn hai người có năng lực bảo vệ bản thân mình mà không cần phụ thuộc vào bất cứ ai khác!”
Huống hồ huyết thanh có khả năng kháng virus, hắn không muốn hai người quan trọng còn lại của cuộc đời mình hóa thành thây ma, xác sống đâu.

Dương Tố Vy vùi đầu vào lòng ngực hắn nũng nịu, hiển nhiên đã cảm động rối tinh rối mù.


Không hổ là người đàn ông nàng yêu, sẳn sàng chia sẽ với nàng thứ quý giá nhất của hắn.

“Nếu là như vậy, chúng ta có thể bắt tay tiêm huyết thanh vào cơ thể!” Ánh mắt Trương Xuân Hoa trở nên khác lạ, nàng cắn nhẹ bờ môi đỏ thẳm:
“Nhưng huyết thanh cũng có tác dụng phụ, cần phải cẩn thận!”
“Tác dụng phụ gì?” Hai anh em lo lắng hỏi.

“Bởi vì ẩn chứa lực lượng quá lớn, một khi tiêm vào cơ thể không chịu nổi, khi đó sẽ nổ tung, tan xương nát thịt!” Trương Xuân Hoa giải thích:
“Đó cũng là nguyên nhân mà hai người phải huấn luyện với cường độ cao xuyên suốt một năm qua, để gia tăng cường độ cơ thể đến mức tối đa nhất nhằm giảm tình huống xấu xảy ra!”
“Vậy là hiện tại vẫn có tỷ lệ nguy hiểm?” Dương Việt sắc mặt khó coi.

“Đem huyết thanh chia làm ba phần, tỷ lệ nguy hiểm lại suy giảm xuống mức thấp nhất, hơn nữa còn có cách khắc phục!” Trương Xuân Hoa trấn an nói.

“Mẹ à, cách gì để khắc phục?” Dương Tố Vy nóng lòng hỏi.

“Thông qua một loại phương pháp giải phóng lực lượng!” Gò má của Trương Xuân Hoa hơi đỏ lên.

“Là phương pháp gì nha?” Dương Tố Vy vẫn ngây thơ chưa rõ.

“Chính là…làm chuyện của nam và nữ!” Trương Xuân Hoa giọng điệu chẳng hiểu vì sao trở nên quyến rũ:
“Ở trên giường!”
PHỐC!
Dương Việt cùng Dương Tố Vy xém chút độn thổ, vội vàng giả vờ ngượng ngùng quay mặt đi:
“Làm sao được chứ? Chúng ta biết tìm đối tượng ở đâu?”
“Hừ!” Trương Xuân Hoa nghe vậy khoanh tay trước ngực, nở nụ cười lạnh:
“Hành động mờ ám của hai anh chị qua mặt được mật vụ cấp SS như tôi à?”
“Mẹ biết hết rồi?” Dương Tố Vy hoảng sợ hét ầm lên, sắc mặt tái mét.

Nàng như một thiếu nữ vừa biết yêu vụng trộm ăn trái cấm với anh trai bị trưởng bối phát hiện.

Dương Việt cũng rùng mình, nhớ lại mình và em gái nhiều lần lén lút sợ rằng đều bị dì biết cả rồi.


Bất quá hắn cũng là dám làm dám nhận, ôm chặt Dương Tố Vy nói:
“Dì à, con và Vy yêu nhau thật lòng, chúng con cũng không phải anh em ruột, mong dì chấp nhận cho hai đứa!”
Dương Tố Vy cũng lấy can đảo ôm chặt lấy hắn, quật cường nhìn Trương Xuân Hoa nói:
“Con yêu anh hai, mẹ mà cấm là con chết cho mẹ vừa lòng!”
“Ai nói hai người không phải anh em ruột?” Trương Xuân Hoa bất ngờ thốt lên một câu.

Dương Tố Vy nghe xong xém chút ngất đi, Dương Việt vội vàng trấn an nàng, không dám tin nói lớn:
“Làm sao có chuyện đó? Ngày dì theo ba về nhà em Vy đã vài tuổi rồi!”
Trương Xuân Hoa dường như biết hắn sẽ không tin, nàng thản nhiên nói:
“Vy là do tôi đích thân dùng tinh trùng của Dương Quá Tướng Quân thông qua Thụ Tinh Nhân Tạo sinh ra, anh không cần hoài nghi!”
Dương Tố Vy sắc mặt trắng bệch, chỉ cảm thấy tim đập chân run.

Dương Việt cố gắng giữ tỉnh táo, phát hiện chỗ bất thường trong lời nói của Trương Xuân Hoa, cắn răng hỏi:
“Dì nói thụ tinh nhân tạo là sao? nếu dì là vợ của ba con, sao không sinh em Vy một cách tự nhiên?”
“Bởi vì tôi là vợ anh, không phải vợ của Dương Quá Tướng Quân!” Trương Xuân Hoa cố gắng nhìn thẳng vào mắt hắn nói.

“PHỐC!”
Lần này cả Dương Việt và Dương Tố Vy phun một ngụm ra ngoài, trợn mắt há hốc mồm nhìn lấy Trương Xuân Hoa, không dám tin những gì mình vừa nghe thấy.

“Vợ…vợ của con…dì vừa nói cái gì thế?” Dương Việt lắp ba lắp bắp, cảm thấy đầu não của mình không đủ dùng.

Dương Tố Vy cũng mơ mơ màng màng, chẳng hiểu cái quái gì đang xảy ra lúc này.

Trương Xuân Hoa thở ra một hơi, bờ môi đỏ mộng mấp máy, kiên nhẫn giải thích:
“Trên thế gian này có số ít người mang theo thể chất đặc biệt giúp đẩy nhanh tốc độ luyện công khi vừa làm tình vừa tu luyện!”
“Tôi là một trong số ít những người đó, nên đã được Dương Quá và Long Nữ phát hiện và nhận làm con dâu, để ngày sau nếu hai người có con trai, tôi sẽ giúp con trai của họ luyện công càng thêm dễ dàng!”
“Nhưng sau khi Dương Quá và Long Nữ nghĩ ra di vật Huyết Thanh Siêu Chiến Binh hòa cùng Công Lực, bởi vì thứ này ẩn chứa năng lượng quá khổng lồ, hai người họ sợ rằng một mình tôi không đủ hỗ trợ cho chồng, nên muốn có thêm một con dâu khác mang thể chất đặc biệt trợ giúp!”
“Đáng tiếc tìm kiếm người mang thể chất đặc biệt quá khó khăn, Dương Quá và Long Nữ đã nghĩ ra một kế hoạch khác!”
“Đó là để tôi sinh thêm một người con gái được di truyền thể chất, hai mẹ con sẽ hợp sức giúp chồng!”
“Chuyện này diễn ra hoàn toàn bí mật, vì để càng ít người biết càng tốt, tôi đã lấy tinh trùng của Dương Quá, tiến hành thụ tinh nhân tạo sinh ra Tố Vy!”
“Cho nên Tố Vy vừa có thể coi là con riêng của tôi, vừa có thể coi là em ruột của anh!”
Sự thật động trời được Trương Xuân Hoa phơi bày vang lên trong căn phòng tĩnh lặng.

“Cái này…cái này…cái này…” Dương Việt không biết nên dùng từ ngữ gì để diễn ra cảm giác của mình lúc này.


Hắn nhìn chằm chằm Trương Xuân Hoa, người dì tuyệt sắc mà hắn vẫn luôn tôn kính lại là con dâu được ba mẹ hắn tuyển chọn từ khi hắn còn chưa ra đời?
Là vợ của hắn?
Dương Việt liên tưởng lại lời nói trong đoạn video mà ông già lưu lại cho mình, nhiều lần nhắc nhở mình phải đem lại hạnh phúc cho hai người phụ nữ, nhấn mạnh bọn họ quan trọng nhất của đời mình.

Lúc đó không quá nghĩ gì sâu xa, hiện tại mới nhận ra quả nhiên ông già có ý đồ từ trước rồi.

“Mẹ, mẹ vừa nói đùa đúng không?” Dương Tố Vy cười gượng gạo và yếu ớt, chuyện này đối với nàng thật sự quá mức hoang đường rồi.

“Mọi chuyện là sự thật!” Trương Xuân Hoa cười khổ nói:
“Dương Quá và Long Nữ có ân rất lớn, hai người đã cứu mẹ trước khi mẹ bị bắt làm nô lệ, mẹ đã hứa đời này phải trả ơn cho họ bằng mọi giá!”
“Cho nên việc thụ tinh nhân tạo sinh ra con, sau đó hai mẹ con chúng ta giúp cho chồng mình phát triển không phải việc gì khó chấp nhận, nhất là ở thời đại loạn thế, khi mọi quy tắc đều đang bị lật đổ!”
Dương Việt nuốt một ngụm nước bọt khô khốc, lòng rối như tơ vò:
“Thế tại sao thời gian qua dì vẫn như một người mẹ đối với tôi?”
“Dương Quá Tướng Quân muốn anh có được tình thương của mẹ từ nhỏ đến khi trưởng thành!” Trương Xuân Hoa nhu hòa nói:
“Cho nên tôi đã phối hợp diễn kịch với ông ấy, thật ra ông ấy là người chung tình, chỉ yêu một mình Long Nữ mà thôi, suốt ngày mượn rượu say xỉn cũng chỉ để tạm thời quên đi nỗi nhớ về mẹ của anh!”
“Vậy ra ngay từ đầu, mẹ con chúng ta chỉ là công cụ tu luyện được sắp đặt cho anh hai?” Dương Tố Vy đờ đẫn hỏi.

“Ngốc!” Dương Việt vội vàng cúi đầu hôn lên trán nàng, yêu thương nói:
“Đó chỉ là kế sách của người quá cố, ta chưa từng xem bảo bối của mình là công cụ!”
Cảm nhận được động tác tình cảm của hắn, Dương Tố Vy cũng yên tâm phần nào.

Nàng bất chấp mình được sinh ra bằng cách nào, việc nàng yêu người đàn ông này là sự thật.

“Mẹ vốn đã chấp nhận làm một công cụ!” Trương Xuân Hoa nhìn lấy Dương Việt một cách đằm thắm:
“Nhưng khi anh bằng lòng chia sẽ huyết thanh quý giá cho mẹ con chúng ta, mẹ cảm thấy đời này của chúng ta sẽ không tệ!”
“Dì…dì để tôi bình tĩnh!” Dương Việt trốn tránh ánh mắt của nàng:
“Tôi chưa kịp thích ứng, tôi cần thời gian để suy nghĩ!”
“Không được!” Trương Xuân Hoa kiên quyết lắc đầu.

Bất chợt, nàng kéo tay hắn đặt lên một bên bầu vú căng tràn nhựa sống, cực kỳ đàn hồi của mình.

“Hỗn loạn, những nguy hiểm rình rập bên ngoài sẽ không chờ đợi chúng ta!” Trương Xuân Hoa sóng mắt luân chuyển, ánh mắt như nước, thổ khí như lan:
“Chồng à, tôi cũng đã chờ anh quá lâu rồi!”
….

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương