Triệu Tư Tư là con kế nghiệp cha, cha y khởi nghiệp từ hai bàn tay trắng, 5 năm trước mới về hưu, trước đó, Triệu Tư Tư tuy rằng học chính là kinh doanh chuyên nghiệp, tốt nghiệp xong vẫn luôn ở mấy công ty kinh tế làm công, nhưng nội tâm lại mơ ước trở thành một nhà văn.
Một nhà văn chuyên viết truyện người lớn.
Nhắc chuyện cũ lại kinh sợ, Triệu Tư Tư nhớ tới tám, chín năm trước ở diễn đàn văn học người lớn dốc sức sáng tác, liền chua xót.
Nhà ăn của tập đoàn Triệu thị làm đồ ăn tương đối ngon, Triệu Tư Tư với mục đích muốn lôi kéo đại thư ký, vẫn luôn ở nhà ăn ăn cơm.
Triệu tổng hoạt động não bộ một buổi sáng cảm thấy vô cùng thiếu dinh dưỡng, y thoắt thoắt lựa ba món mặn, lại gọi thêm đồ cay, Thư ký Tuân đi phía sau cau mày đổi thành ba món thanh đạm.
Triệu Tư Tư bưng mâm tìm chỗ trống ngồi xuống.
"Làm gì?" Triệu Tư Tư nhìn đậu hũ rau xanh há hốc mồm.
"Anh thân thể không thoải mái, đừng ăn cay." Tuân Mai ý vị thâm trường mà nhìn hắn một cái.
Người kia còn nhớ rõ mình bị say rượu a~, Triệu Tư Tư trong lòng đặc biệt cảm động, rau xanh ở trong mắt hắn biến thành mặt thư ký tràn đầy quan tâm: "Cảm ơn." Giọng nói y đứng đắn như giọng nói trong Baidu.
Nhất định phải ngắn gọn! Như vậy mới có thể thể hiện ra khí chất bá đạo tổng tài!
Đang ăn, Triệu Tư Tư phát hiện có điều không thích hợp, y nhìn trái nhìn phải, cảm thấy hình như có người nhìn chằm chằm mình. Đang lúc y lần nữa nhìn sang trái, bắt gặp ánh mắt Lý Liên ở lối nhỏ, thấy y liền vội vàng cúi đầu.
Hắn theo dõi mình làm gì? Triệu Tư Tư đảo đảo mắt, chẳng lẽ hắn tưởng mình cùng Tuân Mai ngả bài?
Đúng rồi!!! Triệu Tư Tư trong lòng rống giận! Hắn ngủ cùng mình, chứng minh cái gì! Chứng minh hắn chính là đồng tính luyến ái! Vừa lúc hắn cũng biết mình là đồng tính luyến ái! Hắn cùng Khanh Đình Tỉ quan hệ cũng không tệ lắm, Khanh Đình Tỉ lại là bạn bè tốt của Tuân Mai! Hắn khẳng định sẽ vạch trần chuyện mình cùng hắn lên giường, khiến Tuân Mai cách xa mình!
Khẳng định là như thế!
Không được!!! Mình không thể để hắn nói ra!
Triệu Tư Tư lộ ra nụ cười nhàn nhạt, quay đầu gọi ""Lý Niên, không có chỗ thì qua đây ngồi"". Y chỉ chỉ chỗ ngồi bên cạnh mình.
Đối diện, đại thư ký Tuân Mai nhấc đũa, tiếp theo coi như không có gì mà ăn cơm.
"Cảm ơn tổng giám đốc."" Lý Niên – kẻ lỗ mãng cộc lốc lại gần, "Tổng giám đốc và Thư ký Tuân tình cảm thật tốt."
Nghe cái khẩu khí này! Âm dương quái khí! Giá trị lo lắng của Triệu Tư Tư đột phá chân trời: "Tôi với mỗi nhân viên quan hệ đều tốt như thế, cùng cậu cũng vậy."
"Không có không có." Lý Niên xua xua tay.
Đúng là không có, tôi cùng cậu quan hệ tốt để làm gì, cái đồ tinh tinh bự nhà cậu!
Triệu Tư Tư gắp đậu hũ cho Lý Niên: "Cậu ha ha, đậu hũ này ăn khá ngon đấy.""
Tôi còn chưa gắp đồ ăn cho Tuân Mai bao giờ đâu ( ̄へ ̄)! Thế nên cậu ngàn vạn lần đừng nói ra chuyện đó! Triệu Tư Tư điên cuồng nháy mắt ra hiệu cho Lý Niên.
Bang một tiếng, là Tuân Mai đem đũa buông xuống: "Tôi đã ăn no."
Triệu Tư Tư nhìn thịt trên bàn còn chưa vơi đi: "Không ăn thịt sao?"
"Quá cay."
Ra là thế, Tuân Mai không thể ăn cay, Triệu Tư Tư nhìn mắt hắn, lại nhìn thoáng qua Lý Niên, nhịn đau cất lời: "Cậu đi trước đi, tôi và Lý Niên có chuyện muốn nói một lát."
Tuân Mai gật gật đầu: "Tôi đi xử lý văn kiện."
Lý Niên trong lòng chợt lạnh run: "Thư ký Tuân hình như không vui."
"Không có, cậu gặp ảo giác rồi."
Không phải hắn không vui, là tôi, là tôi đây!!!
Tốc độ ăn cơm của Lý Niên nhanh hơn: "Tổng giám đốc không cần xử lý văn kiện sao?"
Triệu Tư Tư ở trên bàn mở hộp cơm, không chút để ý đáp: "Đương nhiên có." Cửa hàng này làm cơm thịt bò không tồi, cộng một điểm.
"Vừa rồi anh muốn cùng em nói chuyện, nói cái gì?"
"Cậu nói xem?" Triệu Tư Tư liếc mắt nhìn hắn một cái.
""Em không biết." Lý Niên bối rối cào tóc.
Hắc, con tinh tinh này diễn cũng giống thật phết.
"Vậy thôi, tôi đi đây." Triệu Tư Tư không muốn cùng hắn vô nghĩa, cầm theo hộp cơm đi xuống lầu.
Một nhà văn chuyên viết truyện người lớn.
Nhắc chuyện cũ lại kinh sợ, Triệu Tư Tư nhớ tới tám, chín năm trước ở diễn đàn văn học người lớn dốc sức sáng tác, liền chua xót.
Nhà ăn của tập đoàn Triệu thị làm đồ ăn tương đối ngon, Triệu Tư Tư với mục đích muốn lôi kéo đại thư ký, vẫn luôn ở nhà ăn ăn cơm.
Triệu tổng hoạt động não bộ một buổi sáng cảm thấy vô cùng thiếu dinh dưỡng, y thoắt thoắt lựa ba món mặn, lại gọi thêm đồ cay, Thư ký Tuân đi phía sau cau mày đổi thành ba món thanh đạm.
Triệu Tư Tư bưng mâm tìm chỗ trống ngồi xuống.
"Làm gì?" Triệu Tư Tư nhìn đậu hũ rau xanh há hốc mồm.
"Anh thân thể không thoải mái, đừng ăn cay." Tuân Mai ý vị thâm trường mà nhìn hắn một cái.
Người kia còn nhớ rõ mình bị say rượu a~, Triệu Tư Tư trong lòng đặc biệt cảm động, rau xanh ở trong mắt hắn biến thành mặt thư ký tràn đầy quan tâm: "Cảm ơn." Giọng nói y đứng đắn như giọng nói trong Baidu.
Nhất định phải ngắn gọn! Như vậy mới có thể thể hiện ra khí chất bá đạo tổng tài!
Đang ăn, Triệu Tư Tư phát hiện có điều không thích hợp, y nhìn trái nhìn phải, cảm thấy hình như có người nhìn chằm chằm mình. Đang lúc y lần nữa nhìn sang trái, bắt gặp ánh mắt Lý Liên ở lối nhỏ, thấy y liền vội vàng cúi đầu.
Hắn theo dõi mình làm gì? Triệu Tư Tư đảo đảo mắt, chẳng lẽ hắn tưởng mình cùng Tuân Mai ngả bài?
Đúng rồi!!! Triệu Tư Tư trong lòng rống giận! Hắn ngủ cùng mình, chứng minh cái gì! Chứng minh hắn chính là đồng tính luyến ái! Vừa lúc hắn cũng biết mình là đồng tính luyến ái! Hắn cùng Khanh Đình Tỉ quan hệ cũng không tệ lắm, Khanh Đình Tỉ lại là bạn bè tốt của Tuân Mai! Hắn khẳng định sẽ vạch trần chuyện mình cùng hắn lên giường, khiến Tuân Mai cách xa mình!
Khẳng định là như thế!
Không được!!! Mình không thể để hắn nói ra!
Triệu Tư Tư lộ ra nụ cười nhàn nhạt, quay đầu gọi ""Lý Niên, không có chỗ thì qua đây ngồi"". Y chỉ chỉ chỗ ngồi bên cạnh mình.
Đối diện, đại thư ký Tuân Mai nhấc đũa, tiếp theo coi như không có gì mà ăn cơm.
"Cảm ơn tổng giám đốc."" Lý Niên – kẻ lỗ mãng cộc lốc lại gần, "Tổng giám đốc và Thư ký Tuân tình cảm thật tốt."
Nghe cái khẩu khí này! Âm dương quái khí! Giá trị lo lắng của Triệu Tư Tư đột phá chân trời: "Tôi với mỗi nhân viên quan hệ đều tốt như thế, cùng cậu cũng vậy."
"Không có không có." Lý Niên xua xua tay.
Đúng là không có, tôi cùng cậu quan hệ tốt để làm gì, cái đồ tinh tinh bự nhà cậu!
Triệu Tư Tư gắp đậu hũ cho Lý Niên: "Cậu ha ha, đậu hũ này ăn khá ngon đấy.""
Tôi còn chưa gắp đồ ăn cho Tuân Mai bao giờ đâu ( ̄へ ̄)! Thế nên cậu ngàn vạn lần đừng nói ra chuyện đó! Triệu Tư Tư điên cuồng nháy mắt ra hiệu cho Lý Niên.
Bang một tiếng, là Tuân Mai đem đũa buông xuống: "Tôi đã ăn no."
Triệu Tư Tư nhìn thịt trên bàn còn chưa vơi đi: "Không ăn thịt sao?"
"Quá cay."
Ra là thế, Tuân Mai không thể ăn cay, Triệu Tư Tư nhìn mắt hắn, lại nhìn thoáng qua Lý Niên, nhịn đau cất lời: "Cậu đi trước đi, tôi và Lý Niên có chuyện muốn nói một lát."
Tuân Mai gật gật đầu: "Tôi đi xử lý văn kiện."
Lý Niên trong lòng chợt lạnh run: "Thư ký Tuân hình như không vui."
"Không có, cậu gặp ảo giác rồi."
Không phải hắn không vui, là tôi, là tôi đây!!!
Tốc độ ăn cơm của Lý Niên nhanh hơn: "Tổng giám đốc không cần xử lý văn kiện sao?"
Triệu Tư Tư ở trên bàn mở hộp cơm, không chút để ý đáp: "Đương nhiên có." Cửa hàng này làm cơm thịt bò không tồi, cộng một điểm.
"Vừa rồi anh muốn cùng em nói chuyện, nói cái gì?"
"Cậu nói xem?" Triệu Tư Tư liếc mắt nhìn hắn một cái.
""Em không biết." Lý Niên bối rối cào tóc.
Hắc, con tinh tinh này diễn cũng giống thật phết.
"Vậy thôi, tôi đi đây." Triệu Tư Tư không muốn cùng hắn vô nghĩa, cầm theo hộp cơm đi xuống lầu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook