Trong Đầu Tôi Có Cả Vạn Chiếc Xe Đang Lao Nhanh
-
Chương 18
Tuân Tử cùng Triệu Tư Tư "tương ái tương sát" một năm, diễn đàn A ở thành phố A cũng tổ chức cuộc gặp mặt ký tên, hai người đều ở đầu danh sách, Tuân Tử phụ trách quản lý đội ngũ tác giả, Triệu Tư Tư là đại thần vạn fan.
Tuân Mai lớn lên đẹp trai vô cùng, có lẽ do gần đây ngại từ chối các bạn nữ, có khuynh hướng ăn mặc xấu đi một tí, tránh bớt đào hoa, hắn mặc một bộ áo thun cùng quần jeans bình thường nhất, chân mang một đôi giày trượt ván* cũng bình thường, mắt đeo một cặp kính đen, còn cố ý dùng ánh mắt dại ra nhìn mọi người.
Vậy mà so với tưởng tượng của mình còn xấu hơn, Triệu Tư Tư khiếp sợ.
Tuân Mai thấy y cũng thật khiếp sợ, hắn cho rằng Triệu Tư Tư là người như bút danh, hẳn là dáng người thấp bé, ánh mắt vẩn đục, uể oải không phấn chấn, vừa thấy chính là người túng dục quá độ, không nghĩ tới đối phương mặt nhỏ trẻ con, để tóc mái nghịch ngợm, mười điểm đáng yêu, dáng người cũng mười điểm, làn da cũng mười điểm.
Khi đó Triệu Tư Tư chưa phải là tổng giám đốc, con người vô cùng hoạt bát, mấy chị phụ trách còn cử y đi mua đồ uống, mua kem hộp. Y ở khách sạn nửa đêm đi gõ cửa phòng Tuân Tử, chờ người ra mở cửa lại chạy trốn, rạng sáng lại khủng bố điện thoại, chờ có người nghe lại cúp máy, ngày hôm sau lại cười nhạo quầng thâm mắt của đối phương.
Bị ngược đãi mấy ngày, Tuân Mai dần dần phát hiện, "thiên hạ toàn hoàng" tính cách vô cùng trẻ con, trả thù không hề có ý nghĩa như vậy lại làm không biết mệt, khóe mắt đuôi mày vui sướng giấu cũng không giấu nổi, mỗi ngày đều làm rung động Tuân Mai.
Tuân Mai bắt đầu chờ mong mỗi đêm Triệu Tư Tư gõ cửa hoặc gọi điện thoại, hắn còn nghĩ sau khi kết thúc những ngày này sẽ cùng "thiên hạ toàn hoàng" tâm sự, hỏi tên họ thật cùng địa chỉ, tốt nhất là phát triển thêm một bước.
Nhưng ngày thứ mười vừa kết thúc, Triệu Tư Tư chạy...
Triệu Tư Tư trên Weibo lên án biên tập Tuân Tử đối xử không công bằng với mình, nói mười câu thì mười câu đều là giả, tiếp theo y tỏ vẻ không bao giờ muốn nhìn thấy Tuân Tử, từ đây gác bút rời khỏi giới tiểu thuyết, không lên cả Weibo lẫn diễn đàn A nữa.
Tuân Tử nhiều lần gọi điện thoại cho y, cuối cùng biết dãy số đó chỉ là số rác.
Hai năm sau Tuân Mai từ chức ở diễn đàn A, chuyển vào công ty con tập đoàn Triệu thị thành phố B.
Lại 5 năm sau Tuân Mai được điều điến Trụ sở làm thư ký riêng cho Triệu tổng.
Lại một năm sau, Triệu Tư Tư cúi đầu rúc trong lồng ngực Tuân Mai chờ đợi trừng phạt.
Tuân Mai lớn lên đẹp trai vô cùng, có lẽ do gần đây ngại từ chối các bạn nữ, có khuynh hướng ăn mặc xấu đi một tí, tránh bớt đào hoa, hắn mặc một bộ áo thun cùng quần jeans bình thường nhất, chân mang một đôi giày trượt ván* cũng bình thường, mắt đeo một cặp kính đen, còn cố ý dùng ánh mắt dại ra nhìn mọi người.
Vậy mà so với tưởng tượng của mình còn xấu hơn, Triệu Tư Tư khiếp sợ.
Tuân Mai thấy y cũng thật khiếp sợ, hắn cho rằng Triệu Tư Tư là người như bút danh, hẳn là dáng người thấp bé, ánh mắt vẩn đục, uể oải không phấn chấn, vừa thấy chính là người túng dục quá độ, không nghĩ tới đối phương mặt nhỏ trẻ con, để tóc mái nghịch ngợm, mười điểm đáng yêu, dáng người cũng mười điểm, làn da cũng mười điểm.
Khi đó Triệu Tư Tư chưa phải là tổng giám đốc, con người vô cùng hoạt bát, mấy chị phụ trách còn cử y đi mua đồ uống, mua kem hộp. Y ở khách sạn nửa đêm đi gõ cửa phòng Tuân Tử, chờ người ra mở cửa lại chạy trốn, rạng sáng lại khủng bố điện thoại, chờ có người nghe lại cúp máy, ngày hôm sau lại cười nhạo quầng thâm mắt của đối phương.
Bị ngược đãi mấy ngày, Tuân Mai dần dần phát hiện, "thiên hạ toàn hoàng" tính cách vô cùng trẻ con, trả thù không hề có ý nghĩa như vậy lại làm không biết mệt, khóe mắt đuôi mày vui sướng giấu cũng không giấu nổi, mỗi ngày đều làm rung động Tuân Mai.
Tuân Mai bắt đầu chờ mong mỗi đêm Triệu Tư Tư gõ cửa hoặc gọi điện thoại, hắn còn nghĩ sau khi kết thúc những ngày này sẽ cùng "thiên hạ toàn hoàng" tâm sự, hỏi tên họ thật cùng địa chỉ, tốt nhất là phát triển thêm một bước.
Nhưng ngày thứ mười vừa kết thúc, Triệu Tư Tư chạy...
Triệu Tư Tư trên Weibo lên án biên tập Tuân Tử đối xử không công bằng với mình, nói mười câu thì mười câu đều là giả, tiếp theo y tỏ vẻ không bao giờ muốn nhìn thấy Tuân Tử, từ đây gác bút rời khỏi giới tiểu thuyết, không lên cả Weibo lẫn diễn đàn A nữa.
Tuân Tử nhiều lần gọi điện thoại cho y, cuối cùng biết dãy số đó chỉ là số rác.
Hai năm sau Tuân Mai từ chức ở diễn đàn A, chuyển vào công ty con tập đoàn Triệu thị thành phố B.
Lại 5 năm sau Tuân Mai được điều điến Trụ sở làm thư ký riêng cho Triệu tổng.
Lại một năm sau, Triệu Tư Tư cúi đầu rúc trong lồng ngực Tuân Mai chờ đợi trừng phạt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook