Trốn Tìm
-
C5: Chương 4.
Ôi tình yêu, chúc em chìm vào giấc ngủ ngon lành, chúc em mơ được những giấc mơ ngọt ngào thay vì ác mộng, hãy tận hưởng khoảng thời gian tự do duy nhất để rồi bị giam giữ trong chiếc lồng son. Chú sơn ca sẽ bay vào lồng vĩnh viễn.
Tiếng rên rỉ thở dốc của phụ nữ ngân vang, hoà vào âm thanh tình ái như một bản nhạc tình đầy ma mị.
Hanma gồng sức nhấp hông mạnh bạo vào cô ả nằm dưới thân mình, có thể trần như nhộng cùng vô số vết hôn ái muội, gã nghĩ đến em trong khi đang làm tình cùng con ả khác.
"Haru...Haru à." Hanma.
"Yêu em, anh yêu em đến điên mất thôi." Hanma.
Cô ả phía dưới nằm yên mà rên rỉ, bởi cô chẳng khác gì ngoài Haru của gã. Hanma chỉ yêu một người và cô đây lại là thế thân của cô gái đó, hình ảnh về mùa xuân nhỏ của cuộc đời Hanma, gương mặt em đang hiện dần lên trong tâm trí gã.
Ngọt ngào, yêu kiều và nhỏ bé. Haru của gã rên rỉ mãi không thôi, em như van xin hắn hãy vào sâu hơn, hãy cho em ấy thêm nhiều nữa. Vẻ mặt ngấn nước ửng đỏ lên vì kích tình, Hanma ghì chặt lấy eo ra sức mà thúc.
"Haru, sướng không? Nói anh nghe đi." Hanma.
"Gọi tên anh đi, cầu xin anh đi" Hanma.
Đốt điếu thuốc và trầm ngâm, gã bỏ mặc cô tình nhân nằm trên giường mà chẳng hoài để ý, ánh mắt liếc nhẹ trên màn hình điện thoại, em của gã đang ngủ rất say. Nhìn em vừa cười mỉm vừa ngủ như thế, Hanma cũng biết chắc em đang có một giấc mơ rất là đẹp.
Thay đồ rồi rời đi ngay, gã phóng xe nhanh tới khu chung cư của em. Hiện tại đang tờ mờ tầm 1, 2h sáng, gã vẫn quan sát em quan màn hình điện thoại, chân bước về phía thang máy. Gã nhớ em, nhớ em đến phát điên, em luôn hiện hữu ở xung quanh trong tâm trí gã, như một bóng ma, ám mãi không buông.
Gã chỉ muốn ôm em, muốn dịu dàng ôm em một lát rồi rời đi...tất nhiên là vậy.
Nhìn em kìa, Haru của gã ngủ ngon quá. Em đắm chìm vào cơn mơ mà chẳng hay có kẻ lạ đột nhập vào nhà mình. Hanma tiến lại gần em, gã lấy trong túi một bình xịt gây mê và xịt nhẹ trước mặt em vài cái.
Sau khi quan sát được vài ba phút thì gã thở phào nhẹ nhõm, em của gã giờ đây sẽ không thể nào tỉnh dậy trừ khi thuốc gây mê hết tác dụng.
Cởi áo khoác đặt lên ghế, gã trèo lên giường em nằm bên cạnh. Thân hình to lớn ôm chầm lấy em, cả cơ thể của gã trai bao bọc em vào lòng, em thơm quá, em của gã rất thơm. Không chỉ thơm mà còn rất mềm mại, da thịt, con người em. Vừa trắng trẻo lại mọng nước.
Nâng cầm em lên khẽ hôn, mềm quá, thật sự rất mềm. Nó có mùi thơm nhẹ của son dưỡng, mùi thơm ngọt ngọt của kẹo, tách hàm đưa lưỡi vào sâu, lưỡi của em rất mềm mại còn ngon nữa chứ, thơm tho và rất tuyệt, hôn, nút lấy đầu lưỡi. Tay gã bóp nhẹ bầu ngực trần sau lớp vải mỏng, vừa nắn bóp lại còn hôn, tận hưởng những giây phút ngọt ngào này cho đến khi trời gần sáng.
Gã ôm em ngủ tầm 2 tiếng sau đó thì rời đi, vẫn không quên hôn môi em chào tạm biệt.
"Tạm biệt nhé, gặp lại em sau." Hanma.
"Tình yêu của tôi." Hanma.
Hôm nay lại là một ngày bận rộn của Hanma, hắn sẽ đến Yokohama cùng Kisaki để làm một số chuyện. Có thể rằng tối nay gã sẽ không đến thăm em nhưng sau khi quay về gã sẽ bù đắp cho em thật nhiều.
"Cái gì đây?."
Haru khá hoang mang về mấy cái đốm đỏ xuất hiện ở ngực. Đốm to đốm nhỏ không đều nhau, bị dị ứng? Rõ ràng tối qua cô có ăn gì lạ đâu, với lại cũng đâu có sử dụng mĩ phẩm mới? Hay là do muỗi.
"Nó không có ngứa gì cả."
"Mình cũng đâu có dị ứng gì đâu."
Chuyện lạ thật đấy, nhưng hãy quên nó đi vì Haru sắp có tiết lúc 9h sáng.
Còn về phía Hanma? Gã trai giờ đây đang rất vui vì tình yêu của gã không hề biết ai là thủ phạm của những đốm đỏ đó.
..........
Omochii: hậu mũi 3 lên truyện sẽ ít lại tí. Nó quật từ 1h sáng cho tới bây giờ🥲
1
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook