Kết luận lại là: Không biết.
Hắn cũng không muốn nghĩ quá nhiều những chuyện hồi nhỏ, mẹ hắn bỏ đi từ rất sớm, cha hắn lại không quan tâm đến gia đình.
Hắn được người hầu trong nhà nuôi đến 8 tuổi, sau đó đưa vào ký túc xá trong trường học, tuổi hơi lớn một chút thì vào trường quân đội.

Thời điểm trở về nhà càng lúc càng ít, giống như bây giờ có được thời gian dài ăn không ngồi rồi trong nhà, vẫn là lần đầu tiên.
Còn bị hạn chế rất nhiều hoạt động giết thời gian.
Cho nên càng cần thiết ở chung hòa thuận với Lương Uẩn.

Cũng may hắn cũng không ghét kiểu ở chung này, buổi tối hắn vẫn nhảy cửa sổ vào phòng Lương Uẩn như cũ.

Khi xốc chăn lên giường, còn nói: “Đêm nay tôi muốn ngủ trong lòng mẹ nhỏ đến sáng.”

Lương Uẩn quả thật kinh hoảng muốn xuống giường, bị Lục Trạch ôm lấy eo, kéo lại đè lên giường.

Thiếu niên nhanh nhẹn cởi vạt áo mẹ kế ra, nháy mắt lộ ra bả vai trơn bóng và bộ ngực đầy đặn.

Núm vú tròn tròn vừa đỏ vừa sưng, khi mép cổ áo bó sát vừa lướt qua, nó đã bị kích thích đứng thẳng lên, đầu v* bên kia cũng như ẩn như hiện dưới lớp vải mỏng manh.
Đôi tay Lương Uẩn đẩy bả vai thiếu niên, nhẹ nhàng chống cự: “A Trạch, cậu đừng như vậy…”
“Anh “đừng như vậy” chính là “muốn cậu làm như vậy” ý này đúng không?” Lục Trạch cười xấu xa, cúi đầu cắn đầu v*, ngậm “quả nho sữa” đỏ bừng vào miệng, mạnh mẽ mút lấy, còn dùng hàm răng không nặng không nhẹ cắn bầu ngực.

Lực bú sữa của hắn lớn hơn bọn trẻ rất nhiều, lỗ sữa bị kích thích mở ra trong tích tắc, phun sữa ra ngoài, thậm chí Lương Uẩn đều có thể cảm thấy sữa tươi trong bộ ngực điên cuồng chuyển vận, đau đớn làm cậu nhịn không được nhẹ giọng gọi: “A Trạch, ưm… Cậu chậm một chút…”
Cậu xoắn chặt hai chân, toàn thân run rẩy theo từng động tác cho bú.
Nhưng mà trong quá trình cho bú biến thái này, núm vú ngứa ngáy không thôi.

Dần dần, Lương Uẩn dời đôi ta đang đẩy ra, một tay đặt sau gáy Lục Trạch, một tay nhịn không được đặt lên vú bên kia, nơi đó sưng to, tràn đầy sữa nhưng không phun ra được, núm vú rất căng đau, cũng muốn sư tử con này hé răng cắn một cái…
Thiếu niên bú hết sữa bên này liền đổi sang bên kia.

Vạt áo rộng thùng thình của Lương Uẩn bị cởi xuống hoàn toàn, lộ ra bả vai, sườn bên và một đôi bầu vú trắng hồng.

Phía bên phải đã bị thiếu niên mút vào đùa giỡn, trên núm vú còn ướt nhem nước bọt, bộ dạng như mới bị người khác chà đạp xong, thịt vú thoạt nhìn lại thảm hơn nhiều, dấu răng và dấu tay nắn bóp đều hiện lên, nếu không phải vì chồng quanh năm không ở nhà, vú như vậy thật không thể giải thích rằng do hai đứa bé bú tạo thành.
Đầu sỏ gây tội còn đang tiếp tục bú, cắn bên kia vú của Lương Uẩn, thỉnh thoảng còn ngẩn đầu lên, dùng đôi mắt đen nhánh bình tĩnh nhìn mẹ kế đã mê ly của hắn, ngay trước mặt cậu dùng đầu lưỡi liếm núm vú đã sưng đỏ kia một chút.


Núm vú vốn đang căng sữa, bỗng nhiên bị liếm một cái đầy sắc tình, lập tức ngứa ngáy khó chịu.

Lương Uẩn gần như vô thức mà đè gáy thiếu niên xuống, đưa đầu v* đỏ ửng đứng thẳng vào miệng con chồng, nhưng thiếu niên chỉ liếm một chút, dùng môi dưới chạm vào, như có như không mà gãi ngứa cho núm vú kia, Lương Uẩn nhẹ giọng gọi tên hắn: “A Trạch…”
“Muốn tôi cắn vú anh đúng không?”
“Ừm…” Gương mặt Lương Uẩn ửng đỏ, ánh mắt mê say.
“Vậy thì mẹ nhỏ tự đưa cho tôi.”
Lương Uẩn nghe vậy, tựa như đang nhẫn nhịn, ngón tay cậu vô thức nắm lấy vú mình, còn moi moi núm vú múp thịt dâm đãng kia, cuối cùng vẫn không nhịn được, hơi hơi ưỡn ngực, hai ngón tay kẹp lấy đầu v* sưng to của mình đưa đến bên miệng Lục Trạch.

Nhưng bởi vì căng thẳng và ngại ngùng mà ngón tay kẹp lấy đầu v* run run, lỗ sữa bị lực ngón tay kích thích trực tiếp bắn ra một tia sữa trắng, bắn lên đôi môi nhạt màu của thiếu niên ướt nhem.
Lục Trạch liếm liếm môi, nói: “Lúc anh cho con bú cũng im lặng như vậy sao?”
Lương Uẩn xấu hổ đến nhắm mắt lại, một bên kẹp núm vú nhét vào miệng thiếu niên, một bên run giọng dịu dàng nói: “Bé ngoan… bú sữa đi… … ưm…”
Núm vú của cậu lập tức bị cắn lấy, còn bị ác ý dùng hàm răng nghiến nghiến.
“A … bé cưng…” Lương Uẩn có hơi không chịu nổi loại kích thích này, núm vú vừa đau vừa sướng, hậu huyệt ẩm ướt không thôi.

Cũng may ngay sau đó, thiếu niên đã trấn an cơn ngứa của cậu, mạnh mẽ bú sữa, trong sự đau đớn rất nhỏ này mà bị bú sạch một giọt sữa cuối cùng hôm nay.
Cho bú xong, quả nhiên thiếu niên không chịu rời đi, áp má vào ngực cậu, tựa như tư thế vùi mặt vào ngực chuẩn bị ngủ.
Lương Uẩn bị thiếu niên ôm eo, đè chân, động cũng không động đậy được.
Nhưng rõ ràng chiều cao của thiếu niên xấp xỉ cậu, nếu vùi mặt vào ngực cậu như vậy, chẳng phải chân sẽ lộ ra bên ngoài sao? Omega lo lắng không khỏi nói: “Bé cưng, có đắp chăn lên chân đàng hoàng không?”
“Anh gọi tôi là gì?” Lục Trạch cảm thấy buồn cười.
Lương Uẩn ôn nhu nói: “Bé cưng…”
Thiếu niên hừ lạnh: “Omega đỉnh cấp quả nhiên là loại sinh vật chiếu thánh quang khắp nơi.”
Lương Uẩn sờ sờ gáy của thiếu niên, tư thế bao dung và dịu dàng hơn nữa: “Tôi biết cậu là kỳ thật một đứa trẻ làm người khác kiêu ngạo, bỏ hết những cảm xúc khác, tôi cũng… nguyện ý dung túng cậu…”
“Cho tôi ** sao?”
Lương Uẩn nắm nắm nhúm tóc sau ót của thiếu niên: “Đừng để cha cậu biết, cùng lắm chỉ được bú sữa thôi.”.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương