Trộm ngọc
Chương 6:


Chương 6: Chơi ngực.

Mắt Lý Đàn bị dải lụa che lại, nhưng bóng đêm ngược lại càng khiến ngũ quan của nàng thêm nhạy bén.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nàng có thể cảm nhận được rõ ràng, hơi thở nóng rực người kia thở ra lướt qua từng tấc da của nàng mang đến cảm giác run rẩy, khiến lông tơ toàn thân nàng dựng lên.

Chưa bao giờ có nam nhân nào đến sát gần nàng như thế, nàng là Thái hậu cao cao tại thượng, hai chữ Lý Đàn này vạch ra một rãnh trời với toàn bộ nam nhân.

Bàn tay nóng rực mà to lớn, vết chai mỏng nơi hổ khẩu (1), tiếng thở dốc nặng nề, cùng với da thịt tiếp xúc đụng chạm ra chút mồ hôi.

(1) Khoảng giữa ngón cái và ngón trỏ.


Đối với Lý Đàn mà nói tất cả đều quá xa lạ, thật quá đáng. Nàng bắt đầu giãy giụa kịch liệt, ý đồ thoát khỏi động tác sắp phát sinh này.

Nhưng người kia hiển nhiên không tính dừng tay lại, mà còn có phần hưởng thụ thân thể chưa ai biết đến này, không chỉ không thu bớt, ngược lại nặng nề đè xuống, dùng thân thể của bản thân, trấn áp tất cả sự phản kháng của Lý Đàn.

Người kia đặt đầu trên eo Lý Đàn, tóc mái cọ qua ngực, còn chưa chờ Lý Đàn giãy giụa lần nữa, hắn đã đi xuống một chút, vén vạt áo trong đã nửa buông lỏng của nàng, chui vào.

Áo ngủ vốn được đặc biệt làm rộng rãi vì phối hợp với thân phận Thái hậu trong nháy mắt chật chội, dây lưng buộc chặt bên eo vốn đã nới lỏng quá nửa trong sự cọ tới cọ lui lúc trước, lần này càng đạt tới giới hạn sắp bung ra. Vạt hai bên của áo trong càng kéo chặt, ép đôi thỏ trắng tập trung ở giữa, tạo nên hình dáng tuyệt đẹp.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Dường như người nọ không ngờ tới, ngay cả áo trong Thái hậu cũng quy củ như vậy nhưng bên trong lại không mặc yếm.

Lần này ngược lại hắn đổi chủ ý, không vội chơi đùa bầu ngực, mà vươn đầu lưỡi, cẩn thận mà thăm dò cái rốn nho nhỏ kia, nhẹ nhàng đẩy lên. Sau đó lại liếm láp vòng eo mềm mại, lực độ chậm rãi, từ dưới đi lên, chầm chậm áp lên, cuối cùng co đầu lưỡi lại, nhẹ nhàng gảy lên làn da, lưu lại vệt nước trơn ướt.

Lý Đàn bị đầu lưỡi tinh quái kia gãi đến trằn trọc trái phải, cố gắng thoát khỏi sự ngứa ngáy đang dọc theo xương cốt thâm nhập vào cơ thể. Nhưng kết quả khi nàng nhích tới nhích lui chính là khiến người kia càng chui vào trong vạt áo của nàng.

Tất nhiên hắn sẽ không bỏ qua chuyện tốt dâng đến tận cửa như thế này, lúc này thuận theo tình thế, môi lưỡi một đường đi từ phần bụng trượt lên bầu ngực. Dùng đầu lưỡi từ dưới đi lên, đẩy đến phần dưới đôi thỏ trắng, khiến cho bầu ngực kia hơi rung nhẹ giống như cá con.

Hành vi ấu trĩ như vậy, cũng chỉ có trẻ hư mới làm ra được, nhưng trên đời này nào có đứa trẻ hư nào có thể đùa giỡn ngực nữ nhân.

Đợi người kia chơi đủ rồi, rốt cuộc mới đại phát từ bi, hào phóng rời đi, không đợi Lý Đàn thở phào nhẹ nhõm, hắn đột nhiên ngậm lấy đỉnh nhọn, lần này không có bất kỳ sự dịu dàng nào, hắn nặng nề mút lấy, dùng răng tỉ mỉ cắn lấy quả anh đào nhỏ, lại dùng mặt trên đầu lưỡi mềm mại đánh bóng đỉnh nhọn màu anh đào.


Lý Đàn giống như chú cá bị quăng bắn lên bờ, nhưng theo bản năng nàng cong người lên, ngược lại bầu ngực càng tiến vào sâu trong miệng nam nhân.

Ngược lại hắn cũng không phụ cơ hội trời ban này, há to miệng cắn nuốt bầu ngực, khiến bầu ngực trắng nõn lay động trong miệng hắn, hàm răng tạo thành vết lõm thật sâu rơi trên ngực, đầu lưỡi không ngừng trượt qua trượt lại.

“Ưm…” Rốt cuộc Lý Đàn không nhịn được nữa, không biết từ khi nào tay của nam nhân đã không còn che miệng nàng, tiếng rên rỉ của nàng cứ như vậy lọt ra ngoài, trong tẩm điện yên tĩnh vang lên đặc biệt khiến người khác nóng tai.

Âm thanh này giống như một kiểu ngầm đồng ý nào đó, khiến người kia cũng kích động, hắn thô bạo kéo tiết khố xuống.

“Đừng, không cần!” Mặt Lý Đàn ửng đỏ, giọng đứt quãng cầu xin.

Nhưng chút yếu thế này không đổi lại được bất cứ sự nhân từ nào, hai tay kia đỡ lấy đầu gối nàng, kéo nàng hướng về phía mình, mạnh mẽ tách hai chân nàng ra, để bọn chúng quấn lên vòng hông cường tráng của mình.

Lý Đàn cảm thấy thẹn thùng muốn thu hai chân về, nhưng do nam nhân đứng trước người, động tác thế này chỉ khiến hắn càng sâu vào gần sát chính mình, bắp chân như ngọc khẽ đánh lên mông người kia, khiến cho hai người càng thêm thân mật.


“Chờ không kịp rồi?”

Tiếng cười nhạo từ phía dưới chăn truyền đến, bởi vì toàn bộ đều vùi ở dưới chăn, cho nên âm thanh có vẻ buồn bực mà mơ hồ.

“Nếu ngươi không sợ lột da rút gân, cứ tiếp tục làm càn đi, chắc chắn ta sẽ đem ngươi đi chém thành muôn mảnh, nghiền xương thành tro.”

“Cái miệng phía trên thì không tha cho ai, vậy để ta nếm thử cái miệng phía dưới xem có phải cũng hùng hổ dọa người như vậy không?” Người kia không hề sợ hãi, còn có tâm tình tiếp tục nói bậy.

“Ngươi biết ta là ai không, có biết chạm vào ta sẽ chịu khổ hình như thế nào không?” Lý Đàn cố gắng trấn tĩnh bản thân, muốn mang cái giá thái hậu ra.

“Biết, người là Thái hậu một nước, là nữ nhân tôn quý nhất thiên hạ, nhưng Thái hậu thì thế nào, càng muốn người.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương