Trời Lạnh Rồi Để Tổng Tài Đi Uống Thuốc Đi
-
Chương 12: Tổng tài là tra công
Đường Đường sau khi say rượu thì rất ngoan… cái con khỉ!!!
Sa tổng đã muốn tràn đầy lĩnh hội với việc này.
Đường Đường ngủ thẳng đến nửa đêm, do say nên cậu khó chịu trong người, cổ họng khàn khàn. Cậu y hệt như bánh nướng áp chảo, lăn qua lăn lại trên giường kêu rên.
Sa Tuân còn đang thiu thiu ngủ trên ghế salon, anh vốn đã hơi hâm hâm lại còn thích yên tĩnh, ngủ cũng không sâu, nghe thấy cậu hừ hừ liền giật mình tỉnh lại. Anh vội vàng rót một cốc nước cho Đường Đường uống, Đường Đường cũng không tỉnh lại, mơ mơ màng màng uống nước, uống xong lại nằm xuống ngủ tiếp. Sa Tuân để nước lên tủ đầu giường, sau đó vừa chuẩn bị quay về ngủ tiếp, kết quả bị Đường Đường túm chặt lấy quần áo.
Cũng không biết Đường Đường đã hết say chưa, tóm lại Đường Đường cả người trần trụi túm chặt lấy Sa Tuân, sau đó “Ọe!” một tiếng, lại nôn ra …
Sa Tuân giật mình định tránh ra, người lại va phải tủ đầu giường làm nước đổ đầy ra quần của anh, trên người còn dính một bãi kiệt tác của Đường Đường, gân xanh trên thái dương của Sa Tuân đã muốn hằn lên. Anh gọi điện thoại bảo nhân viên khách sạn lên dọn dẹp, còn đứa đầu sỏ kia vẫn ngáy o o, chổng bốn vó trên giường ngủ vô cùng say sưa. Lúc ấy cũng đã qua nửa đêm, Sa Tuân còn phải bận tới bận lui, lúc anh ngẩng đầu lên nhìn, trời đã tờ mờ sáng, muốn ngủ cũng không được nữa. Làm lão tổng chính là không có thứ 7 và chủ nhật, hôm nay còn phải đi gặp đối tác, anh cũng không thể ăn mặc bẩn thỉu mà đi được.
Sa Tuân nhắn tin cho đặc trợ Ngô, bảo cậu ta mang quần áo cho mình thay, lại nhìn Đường Đường trên giường ngủ đến thơm ngọt, day day thái dương, lúc này mới vào phòng tắm tắm rửa.
Đường Đường ngủ say không biết trời đất gì cả, bởi vì ngày xưa uống rượu say không có thoải mái được như vậy, ngày xưa sẽ không có người dọn dẹp cho cậu, nên cậu cứ thế cả người toàn mùi rượu mặc nguyên quần áo bẩn đi ngủ, hơn nữa ngủ cũng không ngon. Đến nửa đêm càng không có người rót nước cho cậu, ngày hôm sau thức dậy cả người đều khó chịu, đau họng nhức đầu.
Kết quả Đường Đường ngủ thẳng đến hừng đông, sau khi tỉnh dậy cậu lại cảm thấy cổ họng không đau, đầu cũng không đau, nhưng mà lưng và eo lại đau.
Đường Đường ngơ ngác ngồi dậy, nhìn nhìn xung quanh lạ lẫm, thoạt nhìn giống khách sạn, hình như còn là khách sạn cao cấp. Cậu vươn tay xoa xoa eo, lại phát hiện tay mình chạm vào da thịt nhẵn nhụi, không khỏi cúi đầu nhìn, sau đó phát hiện ra, Đường Đường không có mặc quần áo!!!
Đường Đường cẩn thận hồi tưởng một chút, rõ ràng cậu uống say thì chỉ phát thẻ người tốt thôi mà! Đâu có nghe Cao Dương nói mình say rồi thì sẽ biến thành đứa cuồng khoe thân đâu!
Cậu nhanh chóng nhảy xuống giường tìm quần áo, chẳng qua tìm không thấy, đồ đạc trong phòng khách sạn rất sạch sẽ, thu thập gọn gàng ngăn nắp, cái gì cũng có chỉ không có quần áo. Đường Đường còn đang đần ra, thì cửa phòng tắm cạch một tiếng bật mở, một người đàn ông từ bên trong bước ra. Anh quả thực là có mặc áo tắm, nhưng mà áo tắm lại không có buộc dây, đã thế bên trong cái gì cũng không mặc, ngay cả quần lót cũng không có!
Áo tắm màu trắng thấm nước, cổ áo mở rộng, lộ ra ***g ngực dày rộng và cơ bụng rắn chắc, thậm chí có thể thấy bọt nước đang từ từ trượt xuống giữa những thớ cơ…
Cơ bụng cơ bụng cơ bụng…
Đường Đường trong đầu lúc này chỉ còn có duy nhất một ý niệm.
CÓ CƠ BỤNG A CÓ CƠ BỤNG A!!!
Kết quả vừa ngẩng đầu lên nhìn, cái người đang mặc áo tắm kia lại là Sa tổng!
“Ngài…ngài…ngài!!!”
Đường Đường nhất thời nghẹn họng nhìn trân trối, nhìn lên nhìn xuống một hồi mới lắp bắp nói: “Sa tổng, ngài bên trong như thế nào không mặc quần áo a?”
Sa Tuân mới vừa tắm rửa xong, trên tay còn đang cầm mắt kính, Sa Tuân không đeo kính có vẻ đặc biệt lãnh khốc, đôi mắt hẹp dài híp lại, dùng ánh mắt như đang nhìn kỳ ba ngó Đường Đường, thái dương hơi co giật.
Sa tổng: “Cậu có thấy ai mặc quần áo bên trong áo tắm chưa?”
“Ặc… Ừ ha.”
Sa Tuân nhìn cậu còn đang phát ngốc, nói: “Nhanh đi tắm đi, người cậu hôi muốn chết.”
Đường Đường: “…”
Đường Đường gật gật đầu, định đi vào phòng tắm, kết quả vừa thò một chân xuống giường đã kêu “A” một tiếng.
Sa Tuân nhìn cậu, “Làm sao vậy?”
“Eo đau…”
Đường Đường nói xong, trong đầu bỗng dưng ầm vang một tiếng, làm một tác giả đam mỹ đủ tư cách, Đường Đường suy nghĩ lại một chút, đột nhiên não thông suốt, tự động suy ra một câu chuyện rất là hợp tình hợp lý.
Đường Đường sắc mặt lúc đỏ lúc trắng rồi lại lúc xanh, cuối cùng lại chuyển thành đỏ, chẳng lẽ nói mình đêm qua sau khi say rượu xong, đã làm ra bốn chữ mà cả cuộc đời này còn chưa bao giờ dám nghĩ đến.
Rượu say loạn x.
Đường Đường: “Sa…Sa… Sa tổng, cái kia… Đêm qua… Chúng ta…”
Sa tổng: “…”
Sa Tuân đã muốn nổi đầy gân xanh, anh hầu như đã đoán ra Đường Đường đang suy nghĩ cái gì, trực tiếp rõ ràng nói: “Không có.”
Đường Đường: “Không có?”
Đường Đường: “Sa tổng, ngài biết tôi đang nghĩ gì sao?”
Sa tổng: “…”
Sa Tuân nhìn đôi chân trần đang ẩn hiện trước mặt mình kia, còn cả vẻ mặt “Xấu hổ quá” của ai đó, quả thực là đang khiêu chiến với định lực của anh. Anh bèn ngay lập tức đi tới bên cạnh cậu, thực kiên định nói: “Tôi nói không có là không có.”
Đường Đường: “…”
Aaaaaaaaaaa!
Đường Đường trong lòng gào thét, cậu ngước nhìn bóng dáng vô tình của tổng tài, lại não bổ ra hình ảnh phong lưu tra công ăn xong không chịu nhận. Mụ nội nó dầu gì mình cũng là thanh niên sáng lạn giới tính thẳng tắp có được không! Bị xà tinh bệnh tổng tài ăn kiền mạt tịnh lại còn không chịu trách nhiệm!
Đường Đường cho rằng mình đau thắt lưng là vì như thế đó! Cậu nào biết đó là do đêm qua cậu cùng Sa Tuân ở trong phòng rửa tay hôn hít quá nhiệt tình, thắt lưng đập vào trên tường nên hôm nay có hơi nhức mỏi.
“Nhanh đi tắm rửa, đồ của cậu bẩn rồi, lát nữa đặc trợ Ngô sẽ mang quần áo đến.”
Xem đi, quần áo cũng dơ cả rồi, thế mà còn không chịu nhận! Đường Đường tức giận lao vào phòng tắm.
Đặc trợ Ngô rất nhanh đã tới, trên tay cầm theo một bộ âu phục, hiển nhiên là chuẩn bị cho Sa Tuân, cậu ta còn cắp thêm một cái gói to, bên trong là một bộ quần áo hưu nhàn, cái này là để cho Đường Đường.
Cậu vừa tiến vào đã thấy Sa tổng đang mặc áo tắm ngồi trên ghế salon hút thuốc, đem âu phục cung kính dâng qua, vừa lúc Đường Đường tắm xong, cũng mặc áo tắm đi ra. Cậu trông thấy đặc trợ Ngô thì xấu hổ muốn chết, lập tức quay đi. Đặc trợ Ngô cười tủm tỉm cho Đường Đường một cái ánh mắt “Tôi hiểu mà”, Sa Tuân nhìn đặc trợ Ngô, nhíu nhíu mày, nói:
“Không có.”
“Không có?”
Đặc trợ Ngô kinh ngạc nhìn Sa tổng, lại nhìn vẻ mặt phẫn hận Đường Đường, nghĩ thầm rằng hóa ra Sa tổng là cầm thú a cầm thú, ăn xong không chịu nhận!
Bất quá đặc trợ Ngô cũng chỉ là tầng lớp làm công ăn lương, vì thế đành phải hùa theo sếp của mình: “Đúng đúng! Thưa Sa tổng, không có không có!”
Sa Tổng: “…”
Đường Đường cầm quần áo, chui vào phòng tắm vội vàng thay, sau đó nói với Sa Tuân một tiếng rồi ngay lập tức quay đầu bỏ chạy.
Đặc trợ Ngô trông theo bóng dáng chạy trốn của Đường Đường, đặc biệt tiếc hận thở dài. Sa tổng day day thái dương, nói: “Đầu cậu chứa cái gì thế hả, có phải xem phim truyền hình cẩu huyết nhiều quá rồi đúng không? Tôi đã nói rồi, đêm qua không có chuyện gì xảy ra cả.”
Đặc trợ Ngô: “Vâng vâng vâng! Thưa Sa tổng, tuyệt đối không có!”
Sa Tuân: “…”
Đường Đường ra khỏi khách sạn, lưng đau eo cũng đau nên lười đi đường, cậu cũng không biết mình đang ở đâu bèn phải gọi taxi đi về nhà. Cậu ở trên xe dùng di động đăng nhập lên QQ, Đường Đường trong lòng bực bội, tra tổng tài thế nhưng ăn xong bỏ chạy, vừa lúc nhìn danh sách bạn tốt có người onl, liền chuẩn bị phát tiết một chút buồn bực.
Sa tổng moe moe đang online, nhưng khi mở ra thì cậu thấy anh đang onl bằng di động, Đường Đường quyết đoán pm Sa tổng moe moe.
[Đường cát trắng]: Có đó không có đó không
[Sa tổng moe moe]: Ừ
[Đường cát trắng]: Tui hôm nay gặp phải một thằng khốn nạn!
[Sa tổng moe moe]:?
[Sa tổng moe moe]: Xảy ra chuyện gì?
Sa Tuân còn đang ở trong khách sạn, lát nữa anh còn phải tham gia tiệc rượu, không giống như Đường Đường mặc xong quần áo có thể đi, anh còn phải ở lại chuẩn bị một chút. Lúc anh nhìn thấy tin nhắn QQ của Đường Đường, nhất thời căng thẳng, còn tưởng rằng Đường Đường đụng phải người xấu.
Kỳ thật Sa Tuân không biết, cái thằng khốn nạn trong miệng của Đường Đường…chính là anh.
Sau đó, Sa Tuân liền thấy được tin nhắn của Đường Đường tiếp tục gửi đến.
[Đường cát trắng]: Chính là thằng cha tổng tài của công ty tui đó!!!
[Đường cát trắng]: Xà tinh bệnh tổng tài!!!
[Đường cát trắng]: Khốn nạn!!! Hỗn đản!!!
[Đường cát trắng]: Hắn ta ngay cả đàn ông cũng không tha aaaaaaaaaaaaa!!!
[Đường cát trắng]: o( 口)o Aaaaa trinh tiết lão tử cố gắng giữ gìn hai mươi mấy năm qua!!!
[Đường cát trắng]: Còn chưa tìm được vợ đã bị khinh bạc!!!
[Đường cát trắng]: Ghê tởm nhất chính là cái tên tra tổng tài kia ăn xong còn không chịu nhận!!!
[Đường cát trắng]: Lão tử lúc thức dậy cả người trơn bóng, ngay cả quần cũng không có mặc a, quần áo cũng tìm không thấy, hắn ta dám bảo dơ nên vứt đi rồi!!! Còn nữa còn nữa!!! Eo với lưng của lão tử đau muốn chết!!! Thế mà hắn còn không chịu nhận!!!
[Sa tổng moe moe]: …
Đường Đường cũng không quan tâm mình thật ra là đang xả giận với ai, còn tưởng rằng người ta là fan của mình, cho nên không thèm kiêng nể gì, chỉ lo chửi bới xối xả.
[Đường cát trắng]: Hỗn đản Trả nụ hôn đầu cho ông aaaaaaaaa!!!
[Đường cát trắng]: Đồ tra công aaaaaaa!!!
[Sa tổng moe moe]: Nụ hôn đầu?
[Đường cát trắng]: = =
[Đường cát trắng]: 1 Này không phải là trọng điểm!
[Đường cát trắng]: Làm sao?! Lão tử giữ nụ hôn đầu cho bà xã bộ không được sao! Cái này gọi là chung tình có hiểu không!
[Sa tổng moe moe]: …
Sa Tuân nhìn Đường cát trắng đang oán giận với mình, nhưng anh rất vui vẻ, kia là nụ hôn đầu tiên của Đường Đường a.
[Sa tổng moe moe]: Thật ra thì không phải cứ đau eo là do làm chuyện đó đâu.
[Đường cát trắng]:!!!!
[Đường cát trắng]: Làm sao có thể!!!
[Đường cát trắng]: Tui chuyên viết tiểu thuyết đó, ba cái chuyện này tui rất là rành!
[Sa tổng moe moe]: Vậy đằng sau của cậu có đau không?
[Đường cát trắng]: Đằng sau?
Đường Đường ngồi ở trên xe taxi, bị Sa tổng moe moe nhắc mới nhớ, nhất thời cũng thấy lạ. Đúng rồi, nếu như tối hôm qua có gì thật, tại sao đằng sau của mình lại không đau, chẳng lẽ chính mình trời sinh chính là cong?! Hơn nữa lại còn là tiểu thụ?!
[Đường cát trắng]: AAAAAAAAAAAAAAA!!!
[Sa tổng moe moe]:…
[Sa tổng moe moe]: Lại làm sao vậy?
[Đường cát trắng]: 90 Ông trời ơi ông ghét tui đến thế sao??? (1)
[Sa tổng moe moe]:??
[Đường cát trắng]: Chẳng lẽ tui trời sinh là thụ aaa, chứ làm sao mà lực thích ứng lại tốt đến như vậy!!! Aaaaa không cần a, lão tử cho dù là cong cũng là công aaaaaa┗|`O′|┛!!!
[Sa tổng moe moe]: …
[Đường cát trắng]: Ê! Cậu tư vấn cho tui mau lên! Tui phải làm cái gì bây giờ! Chẳng lẽ cứ để cho cái tên tra công kia ăn xong bỏ chạy hay sao! Tuy rằng tui có thể xem như bị chó cắn một cái thôi, nhưng mà tui không muốn bị lỗ vốn đâu! Tui muốn cho hắn ta biết được sự lợi hại của tui!
[Sa tổng moe moe]: = =
[Sa tổng moe moe]: Tôi có một cách.
[Đường cát trắng]: Cách gì! Nói mau!
[Sa tổng moe moe]: Thứ nhất, cậu không chắc chắn rằng cậu rốt cuộc có ngủ với hắn ta hay không, thứ hai, cậu cũng không chắc cậu rốt cuộc có phải là thụ bẩm sinh hay không, đúng không.
[Đường cát trắng]: 34
[Sa tổng moe moe]: Nếu đã như vậy, cậu chi bằng cứ đi tìm hắn ta làm thêm một lần đi.
[Đường cát trắng]:!!! Cái phương pháp khỉ gió gì thế hả! Lỡ như tổng tài cảm thấy tui rất khát khao thì làm sao?!
[Sa tổng moe moe]: Không có đâu, hắn sẽ cảm thấy cậu rất đàn ông.
[Đường cát trắng]: Thật không?
[Sa tổng moe moe]: Thật.
Đặc trợ Ngô mở cửa phòng, vừa định nói với Sa tổng xe đã tới rồi, cậu lại trông thấy Sa tổng đang vắt chéo chân dựa trên ghế salon, tay cầm di động, anh biếng nhác cong khóe miệng, gợi ra một nụ cười lạnh.
————————————————
(1) Nguyên văn là “天了噜,大事不好了”. Cày nát cả baidu, thậm chí thêm 的意思 vào cũng không ra OTL … Ai biết xin chỉ giáo dùm.
Sa tổng đã muốn tràn đầy lĩnh hội với việc này.
Đường Đường ngủ thẳng đến nửa đêm, do say nên cậu khó chịu trong người, cổ họng khàn khàn. Cậu y hệt như bánh nướng áp chảo, lăn qua lăn lại trên giường kêu rên.
Sa Tuân còn đang thiu thiu ngủ trên ghế salon, anh vốn đã hơi hâm hâm lại còn thích yên tĩnh, ngủ cũng không sâu, nghe thấy cậu hừ hừ liền giật mình tỉnh lại. Anh vội vàng rót một cốc nước cho Đường Đường uống, Đường Đường cũng không tỉnh lại, mơ mơ màng màng uống nước, uống xong lại nằm xuống ngủ tiếp. Sa Tuân để nước lên tủ đầu giường, sau đó vừa chuẩn bị quay về ngủ tiếp, kết quả bị Đường Đường túm chặt lấy quần áo.
Cũng không biết Đường Đường đã hết say chưa, tóm lại Đường Đường cả người trần trụi túm chặt lấy Sa Tuân, sau đó “Ọe!” một tiếng, lại nôn ra …
Sa Tuân giật mình định tránh ra, người lại va phải tủ đầu giường làm nước đổ đầy ra quần của anh, trên người còn dính một bãi kiệt tác của Đường Đường, gân xanh trên thái dương của Sa Tuân đã muốn hằn lên. Anh gọi điện thoại bảo nhân viên khách sạn lên dọn dẹp, còn đứa đầu sỏ kia vẫn ngáy o o, chổng bốn vó trên giường ngủ vô cùng say sưa. Lúc ấy cũng đã qua nửa đêm, Sa Tuân còn phải bận tới bận lui, lúc anh ngẩng đầu lên nhìn, trời đã tờ mờ sáng, muốn ngủ cũng không được nữa. Làm lão tổng chính là không có thứ 7 và chủ nhật, hôm nay còn phải đi gặp đối tác, anh cũng không thể ăn mặc bẩn thỉu mà đi được.
Sa Tuân nhắn tin cho đặc trợ Ngô, bảo cậu ta mang quần áo cho mình thay, lại nhìn Đường Đường trên giường ngủ đến thơm ngọt, day day thái dương, lúc này mới vào phòng tắm tắm rửa.
Đường Đường ngủ say không biết trời đất gì cả, bởi vì ngày xưa uống rượu say không có thoải mái được như vậy, ngày xưa sẽ không có người dọn dẹp cho cậu, nên cậu cứ thế cả người toàn mùi rượu mặc nguyên quần áo bẩn đi ngủ, hơn nữa ngủ cũng không ngon. Đến nửa đêm càng không có người rót nước cho cậu, ngày hôm sau thức dậy cả người đều khó chịu, đau họng nhức đầu.
Kết quả Đường Đường ngủ thẳng đến hừng đông, sau khi tỉnh dậy cậu lại cảm thấy cổ họng không đau, đầu cũng không đau, nhưng mà lưng và eo lại đau.
Đường Đường ngơ ngác ngồi dậy, nhìn nhìn xung quanh lạ lẫm, thoạt nhìn giống khách sạn, hình như còn là khách sạn cao cấp. Cậu vươn tay xoa xoa eo, lại phát hiện tay mình chạm vào da thịt nhẵn nhụi, không khỏi cúi đầu nhìn, sau đó phát hiện ra, Đường Đường không có mặc quần áo!!!
Đường Đường cẩn thận hồi tưởng một chút, rõ ràng cậu uống say thì chỉ phát thẻ người tốt thôi mà! Đâu có nghe Cao Dương nói mình say rồi thì sẽ biến thành đứa cuồng khoe thân đâu!
Cậu nhanh chóng nhảy xuống giường tìm quần áo, chẳng qua tìm không thấy, đồ đạc trong phòng khách sạn rất sạch sẽ, thu thập gọn gàng ngăn nắp, cái gì cũng có chỉ không có quần áo. Đường Đường còn đang đần ra, thì cửa phòng tắm cạch một tiếng bật mở, một người đàn ông từ bên trong bước ra. Anh quả thực là có mặc áo tắm, nhưng mà áo tắm lại không có buộc dây, đã thế bên trong cái gì cũng không mặc, ngay cả quần lót cũng không có!
Áo tắm màu trắng thấm nước, cổ áo mở rộng, lộ ra ***g ngực dày rộng và cơ bụng rắn chắc, thậm chí có thể thấy bọt nước đang từ từ trượt xuống giữa những thớ cơ…
Cơ bụng cơ bụng cơ bụng…
Đường Đường trong đầu lúc này chỉ còn có duy nhất một ý niệm.
CÓ CƠ BỤNG A CÓ CƠ BỤNG A!!!
Kết quả vừa ngẩng đầu lên nhìn, cái người đang mặc áo tắm kia lại là Sa tổng!
“Ngài…ngài…ngài!!!”
Đường Đường nhất thời nghẹn họng nhìn trân trối, nhìn lên nhìn xuống một hồi mới lắp bắp nói: “Sa tổng, ngài bên trong như thế nào không mặc quần áo a?”
Sa Tuân mới vừa tắm rửa xong, trên tay còn đang cầm mắt kính, Sa Tuân không đeo kính có vẻ đặc biệt lãnh khốc, đôi mắt hẹp dài híp lại, dùng ánh mắt như đang nhìn kỳ ba ngó Đường Đường, thái dương hơi co giật.
Sa tổng: “Cậu có thấy ai mặc quần áo bên trong áo tắm chưa?”
“Ặc… Ừ ha.”
Sa Tuân nhìn cậu còn đang phát ngốc, nói: “Nhanh đi tắm đi, người cậu hôi muốn chết.”
Đường Đường: “…”
Đường Đường gật gật đầu, định đi vào phòng tắm, kết quả vừa thò một chân xuống giường đã kêu “A” một tiếng.
Sa Tuân nhìn cậu, “Làm sao vậy?”
“Eo đau…”
Đường Đường nói xong, trong đầu bỗng dưng ầm vang một tiếng, làm một tác giả đam mỹ đủ tư cách, Đường Đường suy nghĩ lại một chút, đột nhiên não thông suốt, tự động suy ra một câu chuyện rất là hợp tình hợp lý.
Đường Đường sắc mặt lúc đỏ lúc trắng rồi lại lúc xanh, cuối cùng lại chuyển thành đỏ, chẳng lẽ nói mình đêm qua sau khi say rượu xong, đã làm ra bốn chữ mà cả cuộc đời này còn chưa bao giờ dám nghĩ đến.
Rượu say loạn x.
Đường Đường: “Sa…Sa… Sa tổng, cái kia… Đêm qua… Chúng ta…”
Sa tổng: “…”
Sa Tuân đã muốn nổi đầy gân xanh, anh hầu như đã đoán ra Đường Đường đang suy nghĩ cái gì, trực tiếp rõ ràng nói: “Không có.”
Đường Đường: “Không có?”
Đường Đường: “Sa tổng, ngài biết tôi đang nghĩ gì sao?”
Sa tổng: “…”
Sa Tuân nhìn đôi chân trần đang ẩn hiện trước mặt mình kia, còn cả vẻ mặt “Xấu hổ quá” của ai đó, quả thực là đang khiêu chiến với định lực của anh. Anh bèn ngay lập tức đi tới bên cạnh cậu, thực kiên định nói: “Tôi nói không có là không có.”
Đường Đường: “…”
Aaaaaaaaaaa!
Đường Đường trong lòng gào thét, cậu ngước nhìn bóng dáng vô tình của tổng tài, lại não bổ ra hình ảnh phong lưu tra công ăn xong không chịu nhận. Mụ nội nó dầu gì mình cũng là thanh niên sáng lạn giới tính thẳng tắp có được không! Bị xà tinh bệnh tổng tài ăn kiền mạt tịnh lại còn không chịu trách nhiệm!
Đường Đường cho rằng mình đau thắt lưng là vì như thế đó! Cậu nào biết đó là do đêm qua cậu cùng Sa Tuân ở trong phòng rửa tay hôn hít quá nhiệt tình, thắt lưng đập vào trên tường nên hôm nay có hơi nhức mỏi.
“Nhanh đi tắm rửa, đồ của cậu bẩn rồi, lát nữa đặc trợ Ngô sẽ mang quần áo đến.”
Xem đi, quần áo cũng dơ cả rồi, thế mà còn không chịu nhận! Đường Đường tức giận lao vào phòng tắm.
Đặc trợ Ngô rất nhanh đã tới, trên tay cầm theo một bộ âu phục, hiển nhiên là chuẩn bị cho Sa Tuân, cậu ta còn cắp thêm một cái gói to, bên trong là một bộ quần áo hưu nhàn, cái này là để cho Đường Đường.
Cậu vừa tiến vào đã thấy Sa tổng đang mặc áo tắm ngồi trên ghế salon hút thuốc, đem âu phục cung kính dâng qua, vừa lúc Đường Đường tắm xong, cũng mặc áo tắm đi ra. Cậu trông thấy đặc trợ Ngô thì xấu hổ muốn chết, lập tức quay đi. Đặc trợ Ngô cười tủm tỉm cho Đường Đường một cái ánh mắt “Tôi hiểu mà”, Sa Tuân nhìn đặc trợ Ngô, nhíu nhíu mày, nói:
“Không có.”
“Không có?”
Đặc trợ Ngô kinh ngạc nhìn Sa tổng, lại nhìn vẻ mặt phẫn hận Đường Đường, nghĩ thầm rằng hóa ra Sa tổng là cầm thú a cầm thú, ăn xong không chịu nhận!
Bất quá đặc trợ Ngô cũng chỉ là tầng lớp làm công ăn lương, vì thế đành phải hùa theo sếp của mình: “Đúng đúng! Thưa Sa tổng, không có không có!”
Sa Tổng: “…”
Đường Đường cầm quần áo, chui vào phòng tắm vội vàng thay, sau đó nói với Sa Tuân một tiếng rồi ngay lập tức quay đầu bỏ chạy.
Đặc trợ Ngô trông theo bóng dáng chạy trốn của Đường Đường, đặc biệt tiếc hận thở dài. Sa tổng day day thái dương, nói: “Đầu cậu chứa cái gì thế hả, có phải xem phim truyền hình cẩu huyết nhiều quá rồi đúng không? Tôi đã nói rồi, đêm qua không có chuyện gì xảy ra cả.”
Đặc trợ Ngô: “Vâng vâng vâng! Thưa Sa tổng, tuyệt đối không có!”
Sa Tuân: “…”
Đường Đường ra khỏi khách sạn, lưng đau eo cũng đau nên lười đi đường, cậu cũng không biết mình đang ở đâu bèn phải gọi taxi đi về nhà. Cậu ở trên xe dùng di động đăng nhập lên QQ, Đường Đường trong lòng bực bội, tra tổng tài thế nhưng ăn xong bỏ chạy, vừa lúc nhìn danh sách bạn tốt có người onl, liền chuẩn bị phát tiết một chút buồn bực.
Sa tổng moe moe đang online, nhưng khi mở ra thì cậu thấy anh đang onl bằng di động, Đường Đường quyết đoán pm Sa tổng moe moe.
[Đường cát trắng]: Có đó không có đó không
[Sa tổng moe moe]: Ừ
[Đường cát trắng]: Tui hôm nay gặp phải một thằng khốn nạn!
[Sa tổng moe moe]:?
[Sa tổng moe moe]: Xảy ra chuyện gì?
Sa Tuân còn đang ở trong khách sạn, lát nữa anh còn phải tham gia tiệc rượu, không giống như Đường Đường mặc xong quần áo có thể đi, anh còn phải ở lại chuẩn bị một chút. Lúc anh nhìn thấy tin nhắn QQ của Đường Đường, nhất thời căng thẳng, còn tưởng rằng Đường Đường đụng phải người xấu.
Kỳ thật Sa Tuân không biết, cái thằng khốn nạn trong miệng của Đường Đường…chính là anh.
Sau đó, Sa Tuân liền thấy được tin nhắn của Đường Đường tiếp tục gửi đến.
[Đường cát trắng]: Chính là thằng cha tổng tài của công ty tui đó!!!
[Đường cát trắng]: Xà tinh bệnh tổng tài!!!
[Đường cát trắng]: Khốn nạn!!! Hỗn đản!!!
[Đường cát trắng]: Hắn ta ngay cả đàn ông cũng không tha aaaaaaaaaaaaa!!!
[Đường cát trắng]: o( 口)o Aaaaa trinh tiết lão tử cố gắng giữ gìn hai mươi mấy năm qua!!!
[Đường cát trắng]: Còn chưa tìm được vợ đã bị khinh bạc!!!
[Đường cát trắng]: Ghê tởm nhất chính là cái tên tra tổng tài kia ăn xong còn không chịu nhận!!!
[Đường cát trắng]: Lão tử lúc thức dậy cả người trơn bóng, ngay cả quần cũng không có mặc a, quần áo cũng tìm không thấy, hắn ta dám bảo dơ nên vứt đi rồi!!! Còn nữa còn nữa!!! Eo với lưng của lão tử đau muốn chết!!! Thế mà hắn còn không chịu nhận!!!
[Sa tổng moe moe]: …
Đường Đường cũng không quan tâm mình thật ra là đang xả giận với ai, còn tưởng rằng người ta là fan của mình, cho nên không thèm kiêng nể gì, chỉ lo chửi bới xối xả.
[Đường cát trắng]: Hỗn đản Trả nụ hôn đầu cho ông aaaaaaaaa!!!
[Đường cát trắng]: Đồ tra công aaaaaaa!!!
[Sa tổng moe moe]: Nụ hôn đầu?
[Đường cát trắng]: = =
[Đường cát trắng]: 1 Này không phải là trọng điểm!
[Đường cát trắng]: Làm sao?! Lão tử giữ nụ hôn đầu cho bà xã bộ không được sao! Cái này gọi là chung tình có hiểu không!
[Sa tổng moe moe]: …
Sa Tuân nhìn Đường cát trắng đang oán giận với mình, nhưng anh rất vui vẻ, kia là nụ hôn đầu tiên của Đường Đường a.
[Sa tổng moe moe]: Thật ra thì không phải cứ đau eo là do làm chuyện đó đâu.
[Đường cát trắng]:!!!!
[Đường cát trắng]: Làm sao có thể!!!
[Đường cát trắng]: Tui chuyên viết tiểu thuyết đó, ba cái chuyện này tui rất là rành!
[Sa tổng moe moe]: Vậy đằng sau của cậu có đau không?
[Đường cát trắng]: Đằng sau?
Đường Đường ngồi ở trên xe taxi, bị Sa tổng moe moe nhắc mới nhớ, nhất thời cũng thấy lạ. Đúng rồi, nếu như tối hôm qua có gì thật, tại sao đằng sau của mình lại không đau, chẳng lẽ chính mình trời sinh chính là cong?! Hơn nữa lại còn là tiểu thụ?!
[Đường cát trắng]: AAAAAAAAAAAAAAA!!!
[Sa tổng moe moe]:…
[Sa tổng moe moe]: Lại làm sao vậy?
[Đường cát trắng]: 90 Ông trời ơi ông ghét tui đến thế sao??? (1)
[Sa tổng moe moe]:??
[Đường cát trắng]: Chẳng lẽ tui trời sinh là thụ aaa, chứ làm sao mà lực thích ứng lại tốt đến như vậy!!! Aaaaa không cần a, lão tử cho dù là cong cũng là công aaaaaa┗|`O′|┛!!!
[Sa tổng moe moe]: …
[Đường cát trắng]: Ê! Cậu tư vấn cho tui mau lên! Tui phải làm cái gì bây giờ! Chẳng lẽ cứ để cho cái tên tra công kia ăn xong bỏ chạy hay sao! Tuy rằng tui có thể xem như bị chó cắn một cái thôi, nhưng mà tui không muốn bị lỗ vốn đâu! Tui muốn cho hắn ta biết được sự lợi hại của tui!
[Sa tổng moe moe]: = =
[Sa tổng moe moe]: Tôi có một cách.
[Đường cát trắng]: Cách gì! Nói mau!
[Sa tổng moe moe]: Thứ nhất, cậu không chắc chắn rằng cậu rốt cuộc có ngủ với hắn ta hay không, thứ hai, cậu cũng không chắc cậu rốt cuộc có phải là thụ bẩm sinh hay không, đúng không.
[Đường cát trắng]: 34
[Sa tổng moe moe]: Nếu đã như vậy, cậu chi bằng cứ đi tìm hắn ta làm thêm một lần đi.
[Đường cát trắng]:!!! Cái phương pháp khỉ gió gì thế hả! Lỡ như tổng tài cảm thấy tui rất khát khao thì làm sao?!
[Sa tổng moe moe]: Không có đâu, hắn sẽ cảm thấy cậu rất đàn ông.
[Đường cát trắng]: Thật không?
[Sa tổng moe moe]: Thật.
Đặc trợ Ngô mở cửa phòng, vừa định nói với Sa tổng xe đã tới rồi, cậu lại trông thấy Sa tổng đang vắt chéo chân dựa trên ghế salon, tay cầm di động, anh biếng nhác cong khóe miệng, gợi ra một nụ cười lạnh.
————————————————
(1) Nguyên văn là “天了噜,大事不好了”. Cày nát cả baidu, thậm chí thêm 的意思 vào cũng không ra OTL … Ai biết xin chỉ giáo dùm.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook