Edit: Victoria Heulwen

“Được rồi, bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu.”Anh mở ra tập tài liệu để trước mặt, chậm rãi đọc nội dúng trên đó.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Trong bản thỏa thuận lần này, bên A Thẩm Hoán và bên B là Lâm Noãn đã hợp tác nhất trí với nhau đạt được thỏa thuận này nhằm thực hiện tốt hơn lợi ích đôi bên.”

Một, trách nhiệm bên A

“1. Bên A sẽ chi tất cả chi phí từ bên B, bao gồm quần áo, mỹ phẩm, các nhu yếu phẩm cần thiết, đồng thời, mỗi tháng bên A sẽ đưa tiền cho bên B đúng thời hạn và bên B cũng sẽ sắp xếp mọi nhu cầu ăn ở bên A.

2….”

“Chờ đã, em muốn hỏi là sắp xếp nhu cầu ăn ở là sao, và….?” Cô chắp tay nói tiếp: “Em không cần bất kì thứ vật chất hay tiền bạc nào mà anh đưa cho em, hy vọng anh có thể bỏ đi khoản 1.”

Cô chỉ nghĩ đơn giản là muốn duy trì mối quan hệ của bọn họ một cách trong sáng chứ không muốn đo tình cảm của mình với anh bằng tiền bạc, vật chất.


“Cô Lâm có vẻ không tin tưởng vào kinh tế của tôi nhỉ!!” Anh dùng tay gõ gõ mặt bàn, đây là biểu hiện cho sự không kiên nhẫn.

Cô thấy hối hận vì mình cự tuyệt quá vội vàng, cô không ngờ ngay nội dung đầu tiên đã có sự khác biệt lớn về suy nghĩ của họ như vậy.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nghe anh gọi mình là ‘Cô Lâm’ thật lạ, chẳng lẽ anh vẫn luôn coi mình là khách hàng thôi sao?”

Thẩm Hoán nói tiếp: “Giao dịch giữa chúng ta là bình đẳng. Khi tôi lấy được sự vui sướng nhất thời từ em, đồng thời em cũng sẽ nhận được đồ vật có sự tương đương. Nếu em cảm thấy không chấp nhận được thì thỏa thuận này cũng không cần phải tiếp tục.”

“Đừng! Em không nói là mình không cần, hãy đổi… Đổi những thứ này thành một món quà và em muốn đó sẽ là món quà do chính tay anh chọn tặng em hàng tháng.”

Nếu nhất định phải lấy vật chất, cô hy vọng mình có đồ vật kỷ niệm của hai người, vì nếu sau này chia xa, cô vẫn có thể nhìn những vật này để nhớ về anh,

Thẩm Hoán nhíu mày. Tuy không hẳn là vừa lòng nhưng anh vẫn đồng ý yêu cầu này.

“Được, mỗi cuối tháng, tôi sẽ chuẩn bị cho em một món quà, vừa rồi em mới hỏi vấn đề ăn ở, em sẽ ở cùng một chỗ với tôi cũng tiện cho chúng ta qua lại với nhau. Tôi cũng sẽ chi trả phí đồ cho hai bên. Khi bên nào bận thì bên kia sẽ nấu ăn cho bên kia vô điều kiên.”

“2. Trong lúc bản thỏa thuận còn hiệu lực, bên A không được tiếp xúc thân mật với người khác phái để đảm bảo quyền sở hữu tuyệt dối của bên B.”

“Thật ra không cần quá mức như vậy đâu, em không ngại….”

“Đây là vấn đề của tôi , nếu không còn ý kiến gì thì chúng ta tiếp tục…” Anh thẳng thừng ngắt lời cô.

“3. Bên A sẽ không bao giờ gây ra bất kì thương tổn nào trên cơ thể cho bên B.”

“Chờ đã, thương tổn là sao? Anh sẽ nhục mạ, bạo ngược em à?” Cô từng nghe đồng nghiệp nói qua mấy trò SM trên mạng là trò nói về kẻ bạo hành và kẻ bị ngược đãi, chẳng lẽ anh ấy cũng thích mấy chuyện này à?

“Tôi biết em đang nghĩ gì, tôi không phải người có hứng thú với phương diện kia, càng không có tư tưởng mấy trò bạo lực. Em nhất định phải nhớ kỹ, chúng ta sống với nhau là bình đẳng, em chỉ cần từ chối, tôi sẽ không cưỡng bách em làm những chuyện em không muốn làm. Còn về thương tổn….”

Anh dừng một chút, mới mở miệng: “Trong đó cũng bao gồm lần đầu của em, tôi biết, từ nhỏ đến giờ em vẫn chưa có qua lại với ai, anh sẽ đụng chạm thể xác với em nhưng sẽ không vào sâu,… Để sau khi kết thúc thỏa thuận, em vẫn còn có thể có bạn trai.”


Anh cứ nghĩ rằng anh biết điều cô lo vậy nên đã đưa các điều kiện hấp dẫn để cô chấp nhận.

Thật ra, cô muốn nói là lần đầu tiên của cô rất mong được dành cho anh, nhưng cô không dám nói ra, chỉ có thể đỏ mặt chấp nhận.

“4. Khi bên B từ chối rõ ràng hoặc có thái độ miễn cưỡng, bên A sẽ dừng lại ngay để tuân thủ các điều kiện đưa ra.”

“5. Nếu bên B nghiêm túc thực hiện theo điều kiện, bên A có thể khen thưởng hoặc tặng bất kì thứ gì cho bên B, trong dó bao gồm cả quà, một bữa cơm, một lần đi xem phim hoặc là… Cao trào.”

Anh cố ý ngừng lại một chút, cô cùng không có kêu anh dừng, cũng không biết cô có hiểu ý của anh không, nếu không có thắc mắc gì, anh cũng sẽ không nhấn mạnh thêm nữa.

“6. Nếu bên B vi phạm thỏa thuận, bên A sẽ trừng phạt bên B trên cơ sở không vi phạm điều 3,4 và bên B cũng có quyền dừng lại trừng phạt này (nếu nặng). Khi đó, bên A sẽ thay đổi phương thức mà bên B có thể chấp nhận được để tiếp tục chịu hình phạt.”

Anh cố tình không nói nội dung hình phạt vì sợ cô lo lắng mà từ chối thỏa thuận.

Lâm Noãn nuốt nước bọt sau khi nghe điều này.

Anh cầm chai nước chưa mở nắp trên bàn, mở nắp chai rồi đưa cho cô.

Hành động yếu ớt nhỏ như vậy cũng dễ bị anh phát hiện.


Cô uống mấy ngụm nước to, cổ họng khô khốc mới thoải mái được đôi chút, môi hơi run run hỏi: Em có thể biết phương thức trừng phạt không?”

“Phải xét xem nặng nhẹ thế nào mới quyết được, nó sẽ khiến em khó chịu theo từng mức độ khác nhau, nhưng em vẫn có quyền dừng lại.”

Anh thầm cười, không nghĩ là cô sẽ hỏi thật, là do anh quá xem nhẹ cô rồi!

May mà những điều mà cô lo lắng trước đó vẫn chưa có xảy ra.

Từ nhỏ cô đã là một đứa trẻ ngoan ngoãn nên không có ai bắt nạt hay ngược đãi cô, nếu những điều này đã đưa vào trong điều khoản thì thật ra cô vẫn hơi sợ.

“Tiếp theo, đến lượt điều khoản của em.”

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~




Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương