Gia hỏa này thân là Trúc Cơ kỳ tu sĩ, không thèm những thứ bình thường cho nên những vật này còn có chút giá trị.
Lý Tô cầm một quyển sách, quyển sách này không có trang bìa, nội dung bên trong lại làm cho người rùng mình.
Trong này kể lại nên dùng tu tiên giả và phàm nhân huyết nhục luyện đan, luyện dược như thế nào.
Luyện ra đan như thế, gọi là Nhân Đan.
Lấy Luyện Khí kỳ tu sĩ, phối hợp một chút dược thảo đặc thù luyện ra đan, có tác dụng với Trúc Cơ tu sĩ.
Loại đan này ăn vào, cần một chút thời gian tiêu hóa và hấp thu.
Trong sách còn có một số đan dược rất tàn nhẫn, tỉ như Anh Đan.
Dùng hài nhi có linh căn... phương pháp đó khiến cho người ta nhìn thấy mà nổi da gà.
Tô Vân hiếu kì nhìn qua, sau đó hối hận, bởi vì nàng kém chút nôn.
Cho nên, nàng tranh thủ đi qua một bên, sau khi sẽ không nhìn lung tung.
"Trách không được gia hỏa này tu vi thăng nhanh như vậy."
Lý Tô để quyển sách đó lại trong túi trữ vật của tu sĩ họ Bạch, chuẩn bị giao cho chưởng môn xử lý.
Cho dù ma tu tiến cảnh tấn mãnh, Lý Tô cũng không học.
Thân là người xuyên việt thêm túc chủ của hệ thống, nếu như còn luân lạc tới dùng phương thức tà ác này tu luyện, vậy hắn cũng quá kém.
Trực tiếp đổi tên thành sỉ nhục của người xuyên việt.
Ngoại trừ quyển sách này, Lý Tô còn phát hiện một phiến đá màu đen, văn tự trên phiến đá lại có chút cổ quái.
Mặt khác, chính là một cái lệnh bài màu đen.
Lệnh bài tạo hình vô cùng đơn giản, đen như mực, mặt có một chữ: Thánh.
Lý Tô dùng tay gõ gõ, phát hiện lệnh bài này vật liệu tốt đến kinh người, tốt hơn vật liệu lệnh bài Phi Tiên Tông rất nhiều lần.
"Đây là lệnh bài gì?"
Lý Tô nghĩ nghĩ, cất lệnh bài này và phiến đá vào.
Cờ đen của tu sĩ họ Bạch cũng bị Lý Tô thu vào.
Ba món đồ này, Lý Tô không định giao nộp, chuẩn bị nghiên cứu một chút.
Đương nhiên không phải là vì học mà là muốn hiểu hơn về ma tu.
Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
Vạn nhất về sau gặp lại, đối phó cũng thoải mái hơn một chút.
Sau đó, Lý Tô lấy những thứ khác, bao quát linh thạch một mạch để vào trong túi trữ vật của hắn.
"Đi thôi, sư muội."
Sắp xếp gọn, sau đó Lý Tô thả ra phi thuyền, đem tu sĩ họ Bạch đã thoi thóp lên phi thuyền, nói.
Rốt cuộc Tô Vân khôi phục bình thường, nhảy lên phi thuyền.
"Sư huynh, ngươi nói những ma tu này sao lại tàn nhẫn như vậy, hài nhi cũng hạ thủ được."
Tô Vân nói.
Lý Tô nói: "Bằng không sao bọn họ lại gọi là ma tu, thiên địa vạn vật, đối với bọn họ, chỉ cần có thể tăng cao tu vi, dù giết sạch người một nước, bọn họ cũng sẽ không chút do dự."
"Cũng may sư huynh ngươi tìm ra hắn, nếu không không biết còn có bao nhiêu người ngộ hại."
Tô Vân nhìn về phía Lý Tô, nói.
Ánh mắt tràn đầy tán thưởng Lý Tô.
Phi thuyền nhanh chóng lái về phía vị trí Phi Tiên Tông.
Dưới sườn đồi, sự kiện lần này đưa tới phong ba vừa mới bắt đầu.
Rất nhiều tán tu còn đang thảo luận chuyện này, theo bọn họ thảo luận và truyền bá, chuyện này cũng nhanh chóng truyền bá trong Vũ Quốc.
Bay một chút, rốt cục chiếc Phi Tiên Chu của chưởng môn cũng xuất hiện trong tầm mắt.
Nhưng mà chờ phi thuyền của Lý Tô tiếp cận, mới phát hiện chưởng môn không ở đây.
Một lát sau, chưởng môn từ Mãng Thương Sơn bay về, tay còn có một cái đầu yêu thú to lớn.
Lý Tô xem xét, đây là yêu thú giống như Kiếm Long.
Gia hỏa này hẳn là yêu thú cấp ba có thể sánh ngang Kim Đan kỳ, rốt cục bị chưởng môn giết đi!
Phía dưới, rất nhiều đệ tử Phi Tiên Tông hoan hô.
Yêu thú cấp ba này quá giảo hoạt, lần này nó chết, tốc độ của Phi Tiên Tông sẽ tăng lên.
Chỉ cần thanh trừ sạch sẽ vùng này, theo địa thế dựng trận, có thể bắt đầu lấy quặng.
Chưởng môn ném đầu yêu thú vào Phi Tiên Chu, hẳn là yêu đan cũng bị nàng lấy đi.
Tâm tình của nàng hình như không tệ.
Nhìn thấy Lý Tô trở về, ánh mắt của nàng đảo qua Lý Tô, sau đó rơi vào tu sĩ họ Bạch.
"Chưởng môn, may mắn không làm nhục mệnh, thủ phạm liên diệt bảy gia tộc đã bị ta bắt được."
Lý Tô nói.
"Sư tôn, hắn là ma tu...”
Tô Vân kể lại chuyện vừa rồi.
Trong giọng điệu không thiếu tán thưởng và bội phục Lý Tô.
Sau khi nghe xong, chưởng môn nhìn về phía Lý Tô, ánh mắt rõ ràng sáng không ít.
Bên trong cũng có vẻ tán thưởng rõ ràng.
"Ngươi làm tốt lắm."
Chưởng môn mở miệng.
"Ta sẽ để cho Ngoại Sự Điện ký cho ngươi một ngàn điểm cống hiến, Phi Tiên Phù ngươi giữ lại đi, mặt khác, bên Liệt Dương Môn ta sẽ đi đòi một chút lợi ích cho ngươi."
Chưởng môn nói.
"Tạ chưởng môn."
Lý Tô nói.
"Ngươi còn gọi chưởng môn a?"
Chưởng môn nhìn về phía hắn.
Bây giờ, thân phận đệ tử thân truyền của chưởng môn của Lý Tô đã truyền ra, nhưng Lý Tô vẫn không có đổi giọng.
Một phương diện, lúc trước hắn cự tuyệt chưởng môn, một phương diện khác, Lý Tô cảm thấy gọi sư tôn...
Lỡ như về sau có cơ hội để chưởng môn sinh em bé cho mình, vậy không ổn lắm.
Mặc dù trước mắt khả năng này còn rất khó, nhưng trước khi Lý Tô là cao tài sinh khoa chính trị, không phải nói xuông, thế giới liên tục vận động, không giờ khắc nào không thay đổi.
Nhưng mà bị chưởng môn nhìn, Lý Tô chỉ đành đổi giọng: "Vâng, sư tôn."
Chưởng môn mới hài lòng.
"Sư tôn, đây là túi trữ vật của hắn, có ba món đồ ta định giữ lại nghiên cứu một chút, sư tôn yên tâm, ta sẽ không tiếp xúc công pháp ma tu."
Lý Tô nói.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook