Mà một khi có nữ tu chủ động đưa cho nam tu khăn tay tự mình làm, xem như là một loại tín vật đính ước, đại biểu cho nữ tu này công nhận nam tu này.
Ban đêm, nam tu này nếu dựa vào khăn tay chui vào lều vải nữ tu đó. . . có thể thành tựu một cọc chuyện tốt.
Tu tiên giả, có đôi khi không có lễ tiết rắc rối nhiều như thế tục.
Không phải mỗi một lần tán tu hội nghị đều có thể thành, bình thường một lần tán tu hội nghị, có thể thành một đôi cũng không tệ rồi.
Lần này, lại có nữ tu cho Lý Tô khăn tay trước mặt mọi người.
"Duy Giai, nhanh."
Mắt thấy có nữ tu hành động, bên người Lục Duy Giai, hai đồng bạn đẩy nàng.
Lục Duy Giai cắn răng, rốt cục nàng cũng lấy khăn tay ra, đưa cho Lý Tô, đỏ mặt, không quay đầu lại chạy ra.
Lại có một cái!
Đám tán tu xung quanh, từng người hâm mộ không được.
Nữ tu đầu tiên đưa khăn tay cho Lý Tô dáng dấp cũng không tệ, người thứ hai Lục Duy Giai tuổi trẻ mỹ mạo, một chút nam tu Trúc Cơ vô vọng, hữu tâm tìm một đạo lữ cực kỳ hâm mộ.
Nhưng hâm mộ cũng vô dụng, ai kêu bọn họ không có mị lực như Lý Tô.
Lý Tô không riêng gì Trúc Cơ tu sĩ, lực hấp dẫn với nữ tính cũng bạo rạp.
Chỉ là thực lực mạnh cũng vô dụng, tu sĩ họ Bạch đó cũng là Trúc Cơ kỳ, đến tán tu hội nghị hai lần nhưng cũng không có nữ tu đưa khăn tay cho hắn.
Thân là tu tiên giả, một chút nữ tu dù là Trúc Cơ vô vọng cũng sẽ không hạ thấp mình.
"Nguyệt Nhi, đây là ý gì?"
Kéo Trương Nguyệt Nhi qua một bên, Lý Tô hỏi.
Hắn còn có chút không hiểu đây là ý gì.
Trương Nguyệt Nhi đang xoắn xuýt, xem có nên đưa khăn tay của mình hay không, nghe được Lý Tô hỏi như vậy, nàng nhỏ giọng giải thích.
"Còn có thể như vậy?"
Lý Tô khẽ giật mình.
Hắn lần này đến tán tu hội nghị, đúng là ôm tâm tư nhận biết mấy nữ tu, tái giá mấy "Tiên tử", có thể sinh ra càng nhiều hậu đại có được linh căn.
Chỉ là Lý Tô không nghĩ tới lại thuận lợi như vậy.
Hắn vẫn đánh giá thấp mị lực của mình.
Nếu như biết sớm, hắn có Luyện Khí hậu kỳ thì đến, nói không chừng cũng có thể cưới một "Tiên tử" sinh em bé cho mình.
"Tiền bối. . . nếu như tiền bối thích. . . Nguyệt Nhi cũng nguyện. . ."
Lúc này, Trương Nguyệt Nhi bên cạnh lí nhí nói.
"Nguyệt Nhi, chờ ta phái người tới cưới hỏi đàng hoàng."
Trong lều vải, Lý Tô nói với Trương Nguyệt Nhi.
Trương Nguyệt Nhi khuôn mặt hồng hồng, nhẹ nhàng "Ừ" một tiếng.
Trong lòng cũng có càng nhiều hảo cảm với Lý Tô.
Bởi vì Lý Tô cũng không có vội vã bắt nàng lại mà nguyện đi quá trình chính quy, cưới hỏi đàng hoàng.
Tuy nói thế giới tu tiên giả và thế giới phàm nhân là hai thế giới, rất nhiều tu tiên giả cũng sẽ không để ý phàm tục lễ tiết quá nhiều.
Nhưng thân là Luyện Khí kỳ tu sĩ, liên quan đến chung thân đại sự của mình, cuối cùng vẫn có chút để ý.
Bây giờ, thấy Lý Tô coi trọng mình như vậy, Trương Nguyệt Nhi không khỏi có chút cảm động.
Lý Tô nói chuyện với nàng trong lều vải một chút, sau đó lại cầm khăn tay chui vào một cái lều vải khác.
Trong lều vải này là nữ tu đầu tiên đưa khăn tay cho Lý Tô.
Thấy Lý Tô tiến đến, nữ tu đó xấu hổ nói không ra lời, đứng ở nơi đó vuốt vuốt góc áo, dáng vẻ như tùy ý Lý Tô bài bố.
Lý Tô ngồi xuống, giọng nói trở nên nhu hòa.
Không nói được vài câu, nữ tu này cũng hết khẩn trương, thấy Lý Tô nguyện ngồi nói chuyện phiếm với nàng, trong lòng nữ tu này càng có hảo cảm với Lý Tô.
Như vậy, Lý Tô trò chuyện với nàng một chút, sau đó nữ tu tên là Thẩm Tuyết càng bị Lý Tô hấp dẫn.
Ngay từ đầu, nàng chỉ vừa thấy đã yêu Lý Tô, xúc động đưa khăn tay của mình cho Lý Tô.
Sau khi hiểu thêm một bậc, nàng phát hiện, Lý Tô tuy là Trúc Cơ kỳ tu sĩ, nhưng cũng không có lạnh lùng như rất nhiều Trúc Cơ tu sĩ, đối với nàng cũng rất có kiên nhẫn, có chút quan tâm.
Chuyện này khiến Thẩm Tuyết càng thêm thích Lý Tô.
Dù là bây giờ Lý Tô hốt nàng. . . nàng cũng cam tâm tình nguyện.
Nhưng mà Lý Tô vẫn không có gấp, đưa ra lời hứa của mình, nguyện cưới hỏi đàng hoàng.
Trước kia hắn nạp thiếp, dù đối phương xuất từ gia đình cùng khổ, Lý Tô cũng cưới hỏi đàng hoàng, làm hôn sự vô cùng phong quang.
Bởi vì Lý Tô cảm thấy mình nạp thiếp, bản thân có tư tâm, là vì lớn mạnh Lý gia, lợi dụng đa tử đa phúc hệ thống tăng cường chính mình.
Hắn đương nhiên sẽ không bạc đãi nữ nhân của mình.
Ít nhất, làm cho đối phương cả đời này sẽ không có bất kỳ tiếc nuối, đi theo hắn sẽ không bị khổ, bất kỳ ủy khuất gì.
Ở chỗ Thẩm Tuyết đến nửa đêm, Lý Tô xuất hiện ở trong lều vải của Lục Duy Giai.
"A. . . tiền bối. . ."
Lục Duy Giai cảm nhận được động tĩnh, phát hiện được là Lý Tô, có chút hoảng sợ nói.
Trong số ba nữ tu, nàng trẻ tuổi nhất.
"Ngươi còn trẻ như vậy, cho dù linh căn kém một chút, nếu có thể gia nhập một cái tiên môn, sau này nói không chừng cũng có hi vọng Trúc Cơ, theo ta, chỉ có thể ở lại Lý gia."
Lý Tô đi tới đối diện Lục Duy Giai, mặc dù trong lều vải rất là tối, cũng không ảnh hưởng thị lực Lý Tô.
Nghe được Lý Tô nói như vậy, trong lòng Lục Duy Giai lập tức ủy khuất.
Nước mắt cũng chảy xuống.
"Xem ra là cha mẹ của ngươi bức ngươi a?"
Lý Tô nói.
Mặc dù hắn hi vọng có thể cưới nhiều mấy "Tiên tử" có linh căn, nhưng tiền đề là đối phương hoàn toàn tự nguyện.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook