Trở Về Thập Niên 70 Làm Thú Y
Chương 15: Nồi Nào Úp Vung Nấy

“Thế hiện giờ tình hình sao rồi? Mẹ đâu?” - Hà Hưng Gia nhíu mày hỏi.

“Khi nãy mẹ có gọi bác Dương tới, giờ mọi người đang trong phòng của mẹ.”

Hà Yến vừa dứt lời thì bà Lý, lão Dương và Hưng Dân từ trong phòng bước ra, lão Dương dặn dò: “Trước mắt cứ cho cô ấy uống thuốc vài ngày, tuyệt đối không được rời giường tránh động thai khí, nếu còn xuất huyết thì phải chở lên bệnh viện huyện gấp.”

Lý Nhị Anh gật đầu lắng nghe rồi tiễn lão Dương ra cửa. Bên này, Trương Đại Ni cũng từ phòng chạy ra còn trưng theo bộ mặt oan ức thanh minh thanh nga: “Mẹ à, con thật sự không cố ý. Mẹ không biết cô ta làm gì đâu, cô ta … cô ta vu khống em gái con lén lút cặp trai. Chuyện này có thể ăn nói bậy bạ được sao! Thành thử ra con tức quá mới tranh cãi với cô ta vài câu, ai ngờ cô ấy túm tóc giằng co với con, con đau quá chỉ muốn giằng tóc ra khỏi tay cô ấy, không cẩn thận giằng hơi mạnh lỡ khiến em dâu té. Mẹ, mẹ phải tin con, con thật sự không cố ý, thật sự không có ý làm hại em dâu … hức … hức … hứcccc.”

Bà Lý chưa kịp nói gì đã nghe tiếng của Tần Phán Đề trong phòng yếu ớt vọng ra, xen kẽ là tiếng nấc: “Mẹ … hức! Chuyện này thật sự không liên quan đến chị dâu, đều do con không cẩn thận nên mới bị té … hức … nhưng từ đầu chí cuối con không hề vu khống em gái của chị ấy cặp trai … hức … con chỉ nói con thấy em ấy đi cùng với một người đàn ông lạ mà thôi … hức … con. con thật sự không có ý gì khác mà …”

“ Đừng có giả bộ làm người tốt ở đây! Rõ ràng trong câu nói của cô mang ẩn ý đó còn gì …. ”

Trương Đại Ni còn chưa nói xong, Hà Hưng Dân liền nộ khí xung thiên giơ chân đá vào cái ghế đẩu rồi hét lớn: “Đủ rồi!? Tôi nói cho chị biết, con trai của tôi mà có mệnh hệ gì, tôi sẽ liều mạng với chị.”

“Vợ cậu không giằng co với tôi, sao tôi có thể đẩy ngã …”

“Được rồi!”

Lần này, người cắt lời Trương Đại Ni không ai khác chính là Hà Kim Vượng. Chuyện xảy ra um sùm từ nãy đến giờ, thân làm chủ gia đình cuối cùng ông cũng đã lên tiếng.

“Ai đúng ai sai thì sự việc cũng đã xảy ra rồi, sau này tuyệt đối không ai được nhắc lại. Dù cho có giữ được đứa nhỏ hay không thì chuyện này phải dừng ở đây, vạn nhất không giữ được thì coi như nhà chúng ta không có duyên với nó vậy.”

Thấy Hà Hưng Dân có vẻ không bằng lòng, mặt nhăn mày nhó thì Hà Kim Vượng nói tiếp: “Còn việc công tác ở lò mổ để cho Hưng Dân làm, coi như bồi thường cho vợ chồng nó.”

Hà Hưng Dân ánh mắt sáng rỡ, còn Tần Phán Đệ ở trong phòng nước mắt liền ngừng rơi.

Hà Kim Vượng thấy thái độ của cả nhà như thế thì đã tỏ tường, lại quay qua Hà Hưng Quốc hỏi:

“Hưng Quốc, con đồng ý không?”



“ Cha, CON KHÔNG ĐỒNG Ý!!”

Chưa kịp để Hà Hưng Quốc trả lời, Trương Đại Ni lại xù lông lên, bất mãn cãi xa xả.

Mặc kệ mấy lời chát chúa đó, Hà Kim Vượng từ đầu chí cuối chỉ tập trung nhìn vào con trai.

Rốt cuộc Hà Hưng Quốc cũng chịu ngẩng đầu lên, anh liếc qua Hà Hưng Dân một cái rồi nói: “Chuyện này là mẹ Đại Hổ có lỗi với em dâu, cho nên bồi thường là điều hiển nhiên. Còn về công tác cho em trai, con … con thật sự không có ý kiến.”

Hà Hưng Quốc trực tiếp kéo Trương Đại Ni vào phòng, không màng cô đang tức giận mà giãy giụa như con đỉa.

Cô ta đi một cái là không khí trong nhà yên ắng liền luôn, nhẹ hết cả đầu!

Hà Kim Vượng đứng dậy dứt khoát nói: “Quyết định như vậy đi!”

Vãn tuồng! Kết hợp với những manh mối mà Hà Yến cung cấp từ trước, Hà Hưng Gia cũng đoán được bảy tám phần cốt truyện là như thế nào rồi.

Hoá ra hôm nay Tần Phán Đệ thấy trong người không khoẻ nên ở nhà nghỉ ngơi không đi làm, vừa hay đụng phải Trương Đại Ni không biết vì sao lại về nhà, ngứa mồm nên bóng gió em gái ruột Trương Đại Ni là phường lang chạ.

Ở nhà Trương Đại Ni, cô là chị cả nên từ nhỏ đã phải chăm sóc che chở cho các em, người ta nói danh dự và phẩm chất của người con gái rất quan trọng, ấy vậy mà lại đi nói em người ta trai trên gái dưới. Ai mà chịu được chứ?! Thêm việc Trương Đại Ni tính nóng như kem, liền cùng Tần Phán Đệ đấu võ mồm. Tần Phán Đệ sừng cồ lên lôi lôi kéo kéo hòng biện minh. Rốt cuộc cả hai giằng co qua lại khiến Trương Đại Ni không ý thức mà đẩy Tần Phán Đệ, Tần Phán Đệ ngã cái bịch xuống đất sau đó xuất huyết.

Có thể nói Hà Kim Vượng sống lâu nên nhìn thấu sự đời, ông hiểu rõ mọi chuyện phát sinh hôm nay đều bắt nguồn từ công tác ở lò mổ mà ra.

Tần Phán Đệ này thật sự rất mưu mô, trong trí nhớ nguyên chủ, cô ta là loại người khẩu phật tâm xà, bề ngoài thơn thớt nói cười mà trong nhan hiểm giết người không dao đây! Hà Hưng Gia gật gù cảm thán bà chị dâu hai rất có tố chất trở thành nữ chủ lục cung, biết đâu không chừng chị ta là vì cái chức mổ heo mà hại đến đứa trẻ trong bụng mình…nhưng mà vụ đổi chác này liệu có đáng hay không?!

Còn Hà Hưng Dân, là hắn giả ngu hay thực sự không hay biết gì?! Tuy nhiên khi nghe Hà Kim Vượng trao cho cái chức công nhân ở lò mổ thì hắn đang từ ba máu sáu cơn, chuẩn bị tử chiến vì vợ con bỗng đột nhiên tắt lửa như bếp hết dầu. Xem ra cũng đáng nghi lắm đây!

Quả nhiên là nồi nào úp vung nấy, ngưu tầm ngưu mã tầm mã! Hai người này xin hãy nắm chặt tay nhau suốt đời nhé, nếu buông nhau ra thì tội cho thiên hạ lắm. May mắn là Hà Hưng Gia đã chuồn vào phòng từ sớm, anh không muốn dính líu đến chuyện này.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương