Trở Về Niên Đại: Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Làm Giàu
-
Chương 1629:
Giới thiệu với mọi người bộ truyện thứ 11 của nhóm nha.
XUYÊN SÁCH: CUỘC SỐNG VỢ CHỒNG NUÔI CON HẰNG NGÀY Ở 70-Lưu Yên La
Lâm Vi và Tông Thiệu là ép duyên, kết hôn bốn năm vẫn luôn ở riêng, thế cho nên dù đã sinh được hai đứa con nhưng tình cảm vợ chồng lại không thân mật bằng tình cảm bạn bè bình thường.
Lâm Vi cho rằng cô và Tông Thiệu sẽ làm vợ chồng plastic cả đời, thẳng đến khi trên đường đi tùy quân thì cô đã mơ một giấc mộng, mới biết được hóa ra chồng cô chính là ánh trăng sáng mà nữ chính cầu mà không được trong một quyển sách niên đại.
Mà cô, lại là ánh trăng sáng của ánh trăng sáng.
Trong tiểu thuyết, cô và Tông Thiệu đính hôn từ trong bụng mẹ, vợ chồng ân ái, sau khi cô mất sớm, anh dùng cả đời mình để hoài niệm về cô nên không cưới vợ mới.
Sau khi tỉnh mộng, Lâm Vi nhìn khuôn mặt không cảm xúc của người đàn ông trước mặt, nghĩ:
Hóa ra anh yêu em như thế, vậy thì em đây cũng sẽ cố gắng yêu anh nhiều thêm một chút mới được.
* Cưới trước yêu sau, dưỡng oa ở hải đảo, chuyện nhà hằng ngày.
Tag: Xuyên sách, sủng, sảng.
Lập ý: Vợ chồng một lòng.
Trích đoạn
Tông Thiệu ở bộ đội không cần tiêu quá nhiều tiền, phần lớn tiền lương đều gửi về nhà, số còn lại không dùng hết thì sẽ để tiết kiệm, xem như tiền riêng của anh, đây là việc mà hai vợ chồng đều ngầm đồng ý.
Tuy rằng khi mẹ Lâm cấm cha Lâm không được giữ tiền riêng thì Lâm Vi vô điều kiện đứng về phía mẹ. Nhưng sau khi kết hôn, Lâm Vi lại cảm thấy việc này cũng phải tùy tình huống mà đối xử.
Những mặt khác của Tông Thiệu thì cô chưa bàn tới, nhưng nhân phẩm của anh vẫn là rất đáng tin cậy, anh không phải là loại người ăn xài phung phí, cho nên việc tiền riêng này cô quản khá lỏng lẻo.
…… Cô sẽ không thừa nhận là cô cũng rất muốn quản lý hết tiền lương của Tông Thiệu, nhưng mà hai vợ chồng ở cách xa nhau, dẫn tới việc cô không thể biết chính xác số tiền lương của Tông Thiệu là bao nhiêu, với cả cô sợ quản quá nghiêm sẽ khiến Tông Thiệu bực bội, cuối cùng sẽ khiến gà bay trứng vỡ.
Mà sự thật chứng minh, Tông Thiệu thật sự là người đáng tin, tích cóp tiền riêng cũng không tiêu linh tinh, tiền sửa chữa nhà lần này trừ bỏ phần do bộ đội trợ cấp thì còn lại đều được lấy từ tiền riêng của Tông Thiệu.
Tuy tiền không cần Lâm Vi phải trả, nhưng cô muốn biết nhà mình có bao nhiêu tiền vẫn là điều rất cần thiết, trong lòng cô có tính toán riêng.
Tông Thiệu cũng không tính toán gạt cô, nói một con số.
Lâm Vi sửng sốt: “Tổng cộng tiền sửa chữa sao?”
Tông Thiệu: "Là số tiền anh bỏ ra sau khi đã dùng hết khoản trợ cấp"
Lâm Vi: “……”
Mẹ cô nói rất đúng, đàn ông không nên có tiền riêng!:)
XUYÊN SÁCH: CUỘC SỐNG VỢ CHỒNG NUÔI CON HẰNG NGÀY Ở 70-Lưu Yên La
Lâm Vi và Tông Thiệu là ép duyên, kết hôn bốn năm vẫn luôn ở riêng, thế cho nên dù đã sinh được hai đứa con nhưng tình cảm vợ chồng lại không thân mật bằng tình cảm bạn bè bình thường.
Lâm Vi cho rằng cô và Tông Thiệu sẽ làm vợ chồng plastic cả đời, thẳng đến khi trên đường đi tùy quân thì cô đã mơ một giấc mộng, mới biết được hóa ra chồng cô chính là ánh trăng sáng mà nữ chính cầu mà không được trong một quyển sách niên đại.
Mà cô, lại là ánh trăng sáng của ánh trăng sáng.
Trong tiểu thuyết, cô và Tông Thiệu đính hôn từ trong bụng mẹ, vợ chồng ân ái, sau khi cô mất sớm, anh dùng cả đời mình để hoài niệm về cô nên không cưới vợ mới.
Sau khi tỉnh mộng, Lâm Vi nhìn khuôn mặt không cảm xúc của người đàn ông trước mặt, nghĩ:
Hóa ra anh yêu em như thế, vậy thì em đây cũng sẽ cố gắng yêu anh nhiều thêm một chút mới được.
* Cưới trước yêu sau, dưỡng oa ở hải đảo, chuyện nhà hằng ngày.
Tag: Xuyên sách, sủng, sảng.
Lập ý: Vợ chồng một lòng.
Trích đoạn
Tông Thiệu ở bộ đội không cần tiêu quá nhiều tiền, phần lớn tiền lương đều gửi về nhà, số còn lại không dùng hết thì sẽ để tiết kiệm, xem như tiền riêng của anh, đây là việc mà hai vợ chồng đều ngầm đồng ý.
Tuy rằng khi mẹ Lâm cấm cha Lâm không được giữ tiền riêng thì Lâm Vi vô điều kiện đứng về phía mẹ. Nhưng sau khi kết hôn, Lâm Vi lại cảm thấy việc này cũng phải tùy tình huống mà đối xử.
Những mặt khác của Tông Thiệu thì cô chưa bàn tới, nhưng nhân phẩm của anh vẫn là rất đáng tin cậy, anh không phải là loại người ăn xài phung phí, cho nên việc tiền riêng này cô quản khá lỏng lẻo.
…… Cô sẽ không thừa nhận là cô cũng rất muốn quản lý hết tiền lương của Tông Thiệu, nhưng mà hai vợ chồng ở cách xa nhau, dẫn tới việc cô không thể biết chính xác số tiền lương của Tông Thiệu là bao nhiêu, với cả cô sợ quản quá nghiêm sẽ khiến Tông Thiệu bực bội, cuối cùng sẽ khiến gà bay trứng vỡ.
Mà sự thật chứng minh, Tông Thiệu thật sự là người đáng tin, tích cóp tiền riêng cũng không tiêu linh tinh, tiền sửa chữa nhà lần này trừ bỏ phần do bộ đội trợ cấp thì còn lại đều được lấy từ tiền riêng của Tông Thiệu.
Tuy tiền không cần Lâm Vi phải trả, nhưng cô muốn biết nhà mình có bao nhiêu tiền vẫn là điều rất cần thiết, trong lòng cô có tính toán riêng.
Tông Thiệu cũng không tính toán gạt cô, nói một con số.
Lâm Vi sửng sốt: “Tổng cộng tiền sửa chữa sao?”
Tông Thiệu: "Là số tiền anh bỏ ra sau khi đã dùng hết khoản trợ cấp"
Lâm Vi: “……”
Mẹ cô nói rất đúng, đàn ông không nên có tiền riêng!:)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook