Trở Thành Vợ Của Tình Địch
Chương 91: Phiên ngoại 6: Nhận thân (6)

Chuyển ngữ: Skellig

Edit: Bồng Bồng

Tô Kiệt không biết bây giờ trên mặt mình là cái biểu cảm gì, nhưng hắn biết, mình bây giờ toàn thân cứng ngắc, mà trái tim ngưng đập trong một khắc sau đó lại thùng thùng rung mạnh.

Thanh âm của Tô Giản cũng không lớn, thậm chí bởi vì say rượu còn hơi có chút nghe không rõ, nhưng những lời này từ trong miệng hắn phun ra, cũng đã có thể nhấc lên cơn sóng gió động trời ở trong lòng Tô Kiệt.

Phòng này là của người anh trai đã qua đời của hắn, cái hộp này là của ca ca từ trước dùng để đựng mấy thứ yêu thích lặt vặt, cái hộp này là do chính ca ca bí mật giấu kín đáo ở dưới giường.

“Ta để nên đương nhiên ta biết.”

Tô Kiệt cố sức trừng mắt nhìn người bên cạnh, chị rốt cuộc, có biết chị đang nói cái gì hay không?

Tô Kiệt chậm rãi cúi người, thanh âm rất nhẹ, cũng không che đậy nổi sự rung động: “Anh?”

“Ừ?” Tô Giản nhẹ nhàng lên tiếng.

“Anh?!” Vẻ mặt Tô Kiệt khiếp sợ.

“Sao chứ?” Tô Giản nhíu mày mông lung nhìn về phía hắn, “Ngoan, mau đi lấy chén nước đến cho ca ca…”

Tuy rằng thanh âm mềm mại đã thay đổi biến thành nhỏ nhẹ dễ nghe, nhưng câu nói này về nội dung và giọng điệu thì Tô Kiệt đều đã quá quen thuộc! Hồi trước anh trai nhà mình mỗi lần chơi trò chơi lười đứng dậy, thì thường thường sai khiến mình đi rót nước cho anh ấy như thế!

Tô Kiệt kích động nắm lấy vai Tô Giản: “Chị thực sự là anh của ta?”

Ngay từ đầu gặp phải Tô Giản, hắn cũng không có ý nghĩ khác, nhưng đi theo Tô Giản tiếp xúc càng nhiều, hắn dần dần phát hiện, trên người Tô Giản có rất nhiều thói quen nhỏ giống hệt như của anh trai hắn, ngay đến tính tình cũng có chỗ tương tự, lại thêm Tô Giản cùng anh trai hắn đại trùng tên trùng họ, lại vừa gặp nạn ở trong cùng một vụ tai nạn xe cộ, hắn không khỏi bắt đầu nghĩ đến có chút kỳ quái. Chỉ là ngay từ đầu, hắn vẫn chưa nghĩ tới phương hướng giống như thể sống lại, dù sao sống lại mà nói quả là quá mức ly kỳ, hơn nữa bây giờ Tô Giản còn là nữ. Nhưng một ngày nọ An Dĩ Nhu cùng hắn nói chuyện phiếm, trong lúc vô tình nhắc tới gần đây rất thích một quyển tiểu thuyết sau khi sống lại nam biến đổi thành nữ, hắn rốt cục nhịn không được lớn gan suy đoán. Tuy rằng chính hắn cũng hiểu được cái suy đoán này hết sức hoang đường, nhưng theo thời gian hắn nỗ lực tiếp cận Tô Giản, càng ngày càng lúc càng biết nhiều thứ hơn về nàng, sự thực lại một lần rồi lại một lần mà nói cho hắn biết, suy đoán của hắn rất có khả năng là sự thực…

Mà hôm nay, cái chuyện quỷ dị hoang đường này rồi lại thực sự xảy ra ngay trước mặt của hắn khiến cho hắn kinh ngạc vô cùng.

Tô Giản lại nào biết đâu rằng trong lòng đệ đệ trời đang chuyển mây đên gió nổi mây vần, nghe xong lời Tô Kiệt nói, Tô Giản giơ tay lên vỗ đầu của hắn một chút, nhưng bởi vì không có chút sức lực nào, trái lại như là xoa bóp: “Tiểu tử thối, ngay đến anh mày cũng đều không nhận ra được, uổng anh đây vẫn thương chú…”

Tô Kiệt cầm tay của hắn, trong lòng kích động vạn phần, lại vẫn đang ngỡ như mình đang mơ không dám tin: “Đúng, anh vẫn thương em, từ nhỏ đến lớn vẫn luôn thương yêu em. Anh, anh có còn nhớ hay không, trước đây rõ ràng là anh phạm sai lầm, lại luôn để em thay anh gánh tội, khiến em đã trúng nhiều lần đòn roi?”

Thấy Tô Giản không lên tiếng, Tô Kiệt cười cười, cúi người nhìn mặt của hắn, không cho hắn tránh né: “Anh à, trên đùi em có nốt ruồi, anh nhớ lại xem nó ở đâu?”

Tô Giản ngơ ngác nhìn hắn, hơn nữa ngày tựa hồ mới nghe hiểu lời của hắn, sau đó liền nhíu mày lại, bĩu môi nói: “Nốt mụt ruồi của cậu rõ ràng ở trên mông mà…”

Trong lòng Tô Kiệt cảm thấy căng thẳng, thở ra một hơi khôi phục lại tinh thần một chút, bỗng nhiên cúi người xuống ôm lấy Tô Giản, trong thanh âm có sự run rẩy không thể che giấu được: “Ca, quả nhiên là anh!”

Lúc Tô Giản tỉnh lại, còn có hơi chút mơ hồ, Vì vậy thấy Tô Kiệt ngủ ở bên cạnh mình thì hắn theo bản năng cảm khái một phen: Thằng nhóc nhà mình thật là đẹp trai, quả nhiên là người cùng mang chung một dòng máu với mình!

Nhưng rất nhanh hắn liền tỉnh táo lại, sau đó đó là một trận kinh ngạc: Hắn làm sao lại cùng Tô Kiệt ngủ chung ở trên một cái giường?

Mặc dù hồi trước hai anh em thường hay ngủ cùng nhau, nhưng bây giờ hắn đã biến thành nữ nhân, tỉnh dậy, phát hiện mình bị em trai ruột ôm lấy thật chặt, quả thực không sợ hãi sao được chứ?

Tuy rằng quan hệ của hai người hiện nay là tỷ đệ, nhưng, cũng bởi vì là tỷ đệ mới kỳ quái! Hai người đều đã lớn, coi như là tỷ tỷ ruột cũng không khả năng ngủ cùng nhau như thế a, huống chi là chị nuôi!

Tô Giản nhớ lại, đêm qua hình như chính là mình ở trong nhóm họp mặt uống say, sau đó tựa hồ đã bị Tô Kiệt mang về nhà. Nhưng mà chi tiết cụ thể, Tô Giản lại hoàn toàn không nhớ ra.

Dưới tình huống bình thường tỷ tỷ say rượu nên được mang về An gia, đằng này lại bị đệ đệ mang về nhà mình, cùng nằm cả đêm… Tuy rằng hiện nay xem ra hai người cũng không có phát sinh chuyện gì bết bát, nhưng tình huống trước mắt đã rất không ổn.

Tư thế ngủ với cơ thể quấn quít với nhau vô cùng thân thiết này, một điểm cũng không thua gì tạo hình của mình và An thúc thúc mỗi sớm thức dậy a…

Tô Giản nhìn khuôn mặt tuấn tú của đệ đệ nhà mình, tâm tình phức tạp vạn phần. Hắn chẳng dám nghĩ tới, tình tiết cẩu huyết nhảm nhí trên mấy cuốn tiểu thuyết loạn luân sẽ phát sinh ở trên người của hắn! Cậu em đem lòng yêu chị hai gì gì đó, kêu hắn làm sao thừa nhận đây! Tiểu nhu, ta có lỗi với em!

“Chào buổi sáng.” Tô Giản đang ở trong lúc suy nghĩ rối ren mù mịt thì, bên tai bỗng nhiên vang lên thanh âm trầm thấp của Tô Kiệt.

Tô Giản cựa mình ra khỏi ngực của hắn, vẻ mặt rối rắm lại phức tạp: “A kiệt, hai chúng ta sẽ không có kết quả gì đâu.”

Tô Kiệt ngây người.

Đêm qua Tô Giản say rượu lộ ra chân tướng, Tô Kiệt có thể nhận ra ca ca của mình, quả thực kích động không thôi. Bởi vì kích động, lại thêm lo lắng Tô Giản sau khi say rượu sẽ thấy không khỏe, vì vậy Tô Kiệt quyết định cùng nằm ngủ với ca ca. Chỉ là không nghĩ tới cái người ca ca này của hắn tuy rằng biến thành nữ tính, tướng ngủ còn là trước sau như một không được tốt cho lắm, thích quấn chăn thích đạp người phiền chết đi được, Vì vậy để phòng ngừa chính mình bị đá xuống giường, Tô Kiệt không thể làm gì khác hơn là đem ca ca vững vàng khóa vào trong ngực. Hắn là nghĩ quay về với hiện thực giờ đã chứng thực Tô Giản là ca ca nhà mình, hai người đều là nam nhân, như vậy vô cùng thân thiết đương nhiên cũng không có việc gì to tát, lại không nghĩ rằng khi tỉnh dậy, ca ca hắn trái lại tựa hồ bị dọa, hơn nữa nhìn biểu hiện này của đối phương, tựa hồ đã hoàn toàn quên việc tối qua.

Ánh mắt của Tô Kiệt lóe sáng, chậm rãi nói: “Em biết chúng ta không có kết quả, chị có anh rể, em cũng có bạn gái, nhưng em chính là không khống chế được.”

Tô Giản nhìn vẻ mặt thống khổ và đầy tình cảm sâu nặng của đệ đệ, quả thực choáng váng.

Thanh âm trầm thấp mà ưu thương của Tô Kiệt vẫn còn đang tiếp tục: “Không biết vì sao, nhìn thấy chị, em cuối cùng đã có thể cảm nhận được một loại hấp dẫn từ sâu bên trong linh hồn, thật giống như, chúng ta đã từng rất thân cận gần gũi vậy.”

Chúng ta quả thực rất thân thiết, nhưng mà đó là bởi vì chúng ta là huynh đệ a trời ạ! Tô Giản trong lòng rít gào cuồn cuộn.

“Chỉ khi nhìn thấy chị, khoảng trống trong lòng ta, dường như mới được lấp đầy.” Tô Kiệt bỗng nhiên xoay người một cái, đem Tô Giản đặt ở dưới thân, chậm rãi cúi đầu xuống, “Từ trước đến nay, em vẫn luôn luôn không coi chị là tỷ tỷ…”

“Dừng! Ngươi không thể làm như vậy!” Tô Giản có điểm muốn chết, vì sao ngay đến lời kịch cũng đều đồi bại như thế!

“Vì sao?” Tô Kiệt vẻ mặt tuyệt vọng đau thương.

“Bởi vì… Bởi vì ta đã có chồng, hơn nữa còn có con!” Tô Giản nỗ lực đưa tay ngăn trở cái miệng của hắn.

Tô Kiệt lấy tay giữ lấy tay hắn: “Ta bất chấp.”

Tô Giản vẻ mặt cầu xin: “Vậy ngươi quan tâm gì?”

Tô Kiệt: “… Ta cái gì cũng không quan tâm, ta chỉ quan tâm ngươi.”

Trong lòng Tô Giản thiện ác đang giao chiến, mắt thấy mặt của Tô Kiệt cúi xuống càng lúc càng gần, cắn răng, rốt cục nhịn không được gầm nhẹ nói: “Tiểu tử thối, ta là anh ngươi!”

Thân thể của Tô Kiệt quả nhiên khựng lại: “Ngươi nói cái gì?”

Một lời đã nói ra, Tô Giản liền biết bí mật đã không thể tiếp tục giấu giếm được nữa, có điều người trước mắt là đệ đệ ruột của mình, Tô Giản cũng còn là yên tâm, Vì vậy giải thích đơn giản: “A kiệt, thực sự, ta là Tô Giản anh của em, anh ruột. Anh biết em có thể không tin, nhưng không còn biện pháp nào khác, sự thực chính là như vậy. Anh không chết, nhưng lúc tỉnh lại, anh đã biến thành như vậy, anh biến thành một người khác cũng tên là Tô Giản.”

Sắc mặt của Tô Kiệt chậm rãi trở nên trầm tĩnh: “Việc này quá hoang đường, ngươi thế nào để cho ta tin tưởng, ngươi là anh trai của ta?”

Tô Giản suy nghĩ một chút: “Em có còn nhớ hay không, năm ấy em mới mười tuổi, anh dẫn em đi chơi trò chơi ở khu vui chơi, sau đó chính là em đi lạc?”

Tô Kiệt nhớ lại một chút, vẻ mặt có chút quái dị: “Nếu như ta nhớ không lầm, là chính ngươi chạy đi mua đồ chơi làm bằng đường, sau đó đem ta vứt bỏ.”

Tô Giản ho nhẹ một tiếng: “Vậy em có còn nhớ hay không có một ngày, ba mẹ cãi nhau, làm ầm ĩ đến mức nói là muốn ly hôn, sau đó mẹ tới hỏi hai anh em chúng ta sẽ ở với ai em còn nhớ chứ?”

Tô Kiệt gật đầu, ánh mắt bỗng nhiên trở nên hiền hòa.

Tô Giản nhìn hắn, bắt đầu cười khẽ: “Ta còn nhớ kỹ khi đó ta rất tức giận, đã nói, các người ly hôn thì ly hôn đi, ai ta cũng không cần, ta chỉ cần đệ đệ, ta sẽ hảo hảo nuôi nấng đệ đệ lớn lên.”

“Ca, ” Tô Kiệt nhẹ giọng hô, “Ngươi thực sự là anh ta.”

Tô Giản vẻ mặt đầy thỏa mãn: “A, có thể so với từ ‘Tỷ’ êm tai hơn a!”

Tô Kiệt nói: “Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”

Tô Giản than thở: “Cả anh cũng không biết, dù sao anh tỉnh lại thì đã như vậy.”

“Vậy anh với anh rể, em là nói cùng An Dĩ Trạch, là đã xảy ra chuyện gì vậy?” Biết Tô Giản là ca ca của mình, Tô Kiệt liền có chút khó có thể chấp nhận chuyện tình cảm của Tô Giản và An Dĩ Trạch. Tuy rằng Tô Giản bây giờ là một muội tử, nhưng đã vậy còn với tốc độ quá nhanh cùng một người đàn ông kết hôn còn có cả hài tử, Tô Kiệt vẫn cảm thấy rất thần kỳ, trong lòng mơ hồ còn nổi lên một cái ý niệm đại nghịch bất đạo trong đầu: Chẳng lẽ từ trước đến nay ca ca vẫn luôn là cong như vậy sao?

Tô Giản ngay từ đầu còn chưa có phản ứng kịp, mãi đến khi thấy đôi mắt nhỏ của Tô Kiệt quan sát mình từ trên xuống dưới đầy vẻ nghi ngờ, bỗng nhiên liền hiểu, lập tức đánh Tô Kiệt một cái: “Điều không phải như em nghĩ, anh vẫn luôn thích con gái!”

Thấy trong ánh mắt của Tô Kiệt nhưng còn có chút hoài nghi, Tô Giản than thở: “Lúc đó ta ở bệnh viện vừa tỉnh lại, liền phát hiện chính mình biến thành nữ nhân, trong lòng cũng là kinh sợ đến cực độ. Anh rể của em thấy dáng dấp anh đẹp trai, nga, anh là nói đẹp, mạnh mẽ muốn lấy anh làm vợ! Anh thề sống chết không theo, nhưng bất đắc dĩ tiền hắn nhiều thế lại lớn, anh căn bản không đánh lại hắn! Từ đó về sau anh liền rơi vào trong nước sôi lửa bỏng, cả ngày lấy nước mắt rửa mặt, rất thê thảm…”

Tuy rằng ông anh hồi trước khi ở trước mặt ba mẹ làm hắn chịu tiếng xấu thay cho mình thì cũng đã từng biện hộ trôi chảy như vậy, nhưng lúc này hắn nâng mặt lên hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp động lòng người, dùng giọng nói mềm mại êm tai nói chính ngữ điệu mà mình đã từng quen thuộc, Tô Kiệt vẫn cảm thấy có loại nồng nặc mùi không đúng và cảm động kèm theo đó là sự mềm lòng nhàn nhạt.

“Vậy vì sao anh lại không trở tìm chúng ta?” Tô Kiệt vẻ mặt căng cứng hỏi.

Tô Giản vẫn như trước với vẻ mặt diễn tả như thể điều đang nói chính là sự thật vậy: “Bởi vì người anh rể tàn độc của en nói, nếu anh dám chạy, hắn sẽ cắt đứt chân của anh!”

Tô Kiệt: “Chân của anh không phải bị thương ở trong vụ tai nạn giao thông sao?”

Tô Giản nghẹn một chút: “Đúng vậy, chân anh đều bị gãy, hắn còn uy hiếp anh muốn đánh gãy một cái còn lại, em xem hắn tàn nhẫn cỡ nào chứ! Cũng may anh ngoan cường lại cứng cỏi, thủy chung không có khuất phục, cố gắng dữ giá chống lại số phận tàn khốc! Thế nhưng đúng lúc này, anh phát hiện, anh có cốt nhục của hắn…”

Tô Kiệt ánh mắt không tự chủ được hướng đến bụng của Tô Giản quét một vòng. Tuy rằng người trước mắt đã hoàn toàn là một cô gái, nhưng nghĩ đến ông anh nhà mình mang thai sinh nở, Tô Kiệt vẫn có loại cảm giác thần kỳ không thể nói rõ, không nhịn được lại hỏi một câu: “Ca, sanh con thực sự đau lắm hả?”

Tô Giản: “…”

Thấy Tô Giản tức giận nhìn mình lom lom, Tô Kiệt không khỏi cười rộ lên, không kìm được sự hiếu kỳ trong lòng, rốt cục vươn đầu ngón tay, ở trên gò má trắng noản non mềm của Tô Giản mại ấn một cái.

Tô Giản không hiểu gì nhìn hắn hỏi: “Gì chứ?”

Ông anh xấu xa nhà mình giờ dĩ nhiên lại biến thành cô gái dễ thương yếu đuối, Tô Kiệt vẫn có cảm giác cứ ngỡ như mình đang mơ, nhưng nét mặt kỳ thực rất nghiêm trang, than thở: “Ca, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra? Nếu anh còn sống, vì sao không quay về? Anh có biết, lúc đó ba mẹ và em đau buồn như thế nào hay không?”

Trong lòng Tô Giản cũng là áy náy: “Xin lỗi. Lúc đó anh cũng rất bối rối vậy, việc này thực sự quá mức quỷ dị, thân phận của anh lại có chút đặc biệt, lúc đó lại bị thương, vì thế nên anh mới không có lập tức liên hệ với mọi người.”

Tô Giản đem việc dưỡng thương xong lại liền phát hiện bản hợp đồng kết hôn giữa mình và An Dĩ Trạch, rồi sau đó lập kế hoạch chờ hợp đồng của hai người hết hiệu lực cắt đứt mọi mối quan hệ xong xuôi liền tìm cách liên lạc lại với cha mẹ, nhưng không nghĩ sau này hai người lại dần dần nảy sinh tình cảm yêu nhau sống chết đầu đuôi mọi chuyện kể lại cho Tô Kiệt, cuối cùng, nhìn Tô Kiệt thấp giọng nói: “Ngay từ đầu, anh chỉ không ngừng tưởng bị An Dĩ Trạch hoài nghi, sau đó bị người ta biết mình khác người, dù sao lại có nhiều cái trùng hợp như vậy, với sự thông minh của hắn, chưa chắc không thể nhìn ra cái gì, dù sao thì anh và hắn cũng chỉ là vợ chồng một năm, sau một năm, chúng ta lại chẳng có quan hệ gì. Chỉ là không nghĩ tới về sau chúng ta vậy mà thực sự ở cùng một chỗ…”

“Vì vậy anh lại lo lắng, bị hắn biết anh là nam nhân, hắn sẽ không chấp nhận được?” Tô Kiệt hiểu ra.

“Ừ.” Tô Giản đàng hoàng gật đầu một cái, hắn biết rõ việc thổ lộ tình cảm của mình với An Dĩ Trạch đã trải qua nhiều sự dằn vặt, trong đó còn có việc hắn đã biến thành nữ nhân cái loại yếu tố bất đắc dĩ này, mà An Dĩ Trạch nếu biết mình người mình thích lại là một người đàn ông, thì chưa chắc có khả năng tiếp thu được. Nếu còn ở lúc trước, hắn chẳng quản việc An Dĩ Trạch có đi tìm chết hay không, nhưng bây giờ, hắn thực sự không thể không thèm để ý được. “Xin lỗi, anh biết là anh ích kỷ, chỉ là anh thực sự không thể hành động thiếu suy nghĩ, anh phải nghĩ một biện pháp vẹn toàn.”

“Ca, anh không có làm gì sai.” Tô Kiệt vỗ vỗ hắn, “Việc này quả thực quỷ dị, ba mẹ và em đương nhiên không thành vấn đề, nhưng người khác chưa hẳn là có thể tiếp nhận đâu, huống chi việc này không chỉ có liên quan đến một mình anh, mà còn dính dáng đến vài nhà, anh cẩn thận là đúng. Nói thật, nếu như ngay từ đầu anh lại nói cho ba mẹ và em, chúng ta cho dù có biết, tất nhiên cũng sẽ không khắc chế nổi mà làm lộ ra, đến lúc đó, tựa như anh nói, chưa chắc sẽ không để cho người bên ngoài nhìn ra cái gì.”

Tô Giản cười nói: “Cũng may mọi chuyện bây giờ đều đã giải quyết rồi!”

“Ừ!” Thấy Tô Giản ló ra khuôn mặt loli cười đến mặt mày xán lạn, Tô Kiệt không khỏi sinh ra một ý nghĩ đùa cợt nhàn nhạt, nói: “Ca, kỳ thực rõ ràng có một phương pháp tốt hơn, đến lúc đó, anh có thể quang minh chính đại ở cùng với gia đình, lại không cần lo lắng người khác biết bí mật của anh.”

Tô Giản nghi ngờ: “Phương pháp gì?”

Tô Kiệt vẻ mặt nghiêm trang: “Gả cho em a.”

Tô Giản ngây người.

Tô Kiệt nghiêm túc nói: “Anh xem, anh bây giờ là con gái, sớm muộn gì cũng phải lập gia đình, gả cho người khác chưa chắc anh có khả năng chấp nhận, nhưng gả cho em thì anh có thể yên tâm, em nhất định sẽ đối tốt với anh, cũng sẽ không đem bí mật của anh để lộ ra ngoài. Anh có thể quang minh chánh đại gọi ba mẹ, chúng ta người một nhà có thể vui sướng ở cùng một chỗ với nhau. Bây giờ thân thể của anh và em không có liên hệ máu mủ, vì vậy anh cũng không cần có lo lắng.”

Thấy Tô Giản trợn mắt há hốc mồm, trong lòng Tô Kiệt cảm thấy buồn cười, nhưng nét mặt vẫn là chăm chú: “Hơn nữa anh bây giờ so với trước đây đẹp hơn, em sẽ không ghét bỏ anh.”

“Tô, Tiểu, Kiệt!” Tô Giản không thể nhịn được nữa, nhào tới trên người Tô Kiệt liền đánh đấm túi bụi, “Ngươi cái tên tiểu tử thúi, dám đùa giỡn anh ngươi! Xem ta không đánh chết ngươi!”

Tô Kiệt rốt cục không nín được bật cười. Hai anh em lại đánh nhau một phen giống như hồi trước, nhưng hôm nay sức lực của hai người đã thực sự cách xa nhau, vậy nên rất nhanh Tô Giản lại bị đệ đệ đặt ở dưới thân.

Tô Kiệt cúi đầu nhìn hai luồng mềm nhũn kẹp ở giữa hai người, bỗng nhiên yếu ớt cảm khái một câu: “Ca, ngực anh…”

Tô Giản hạ tầm mắt nhìn ngực mình một chút, lập tức cố sức ưỡn ra, tự hào nói: “Khá lớn phải không?”

Tô Kiệt: “…”

Tô Giản còn đang đắc chí: “Toàn thân từ trên xuống dưới, anh thích nhất chính là cái bộ ngực này!”

Lời còn chưa dứt, Tô Kiệt bỗng nhiên ôm lấy hắn.

Tô Giản ngẩn ra.

Trong lòng Tô Kiệt bắt đầu cảm thấy hài lòng: “Ca, anh có thể trở về thật là tốt quá!”

Tô Giản mỉm cười, vòng tay ôm lấy hắn, vỗ nhẹ nhẹ lên vai hắn.

Tô Kiệt ghé vào lỗ tai hắn hỏi: “Ca, An Dĩ Trạch có đối tốt với anh không?”

Tô Giản nhẹ nhàng mà “Ừ” một tiếng.

“Anh có dự định nói cho hắn biết chân tướng sự việc không?”

Ánh mắt của Tô Giản hơi ảm đạm một chút, trầm mặc chỉ chốc lát, lắc đầu nói: “Hay là quên đi.” Không phải là hắn không có dũng khí, mà là không muốn mạo hiểm, bởi vì, hắn không thể thua được.

“Không có việc gì, như vậy cũng tốt vô cùng. Giữa vợ chồng, có chút ít bí mật không coi vào đâu.” Tô Kiệt an ủi, “Nhưng mà, chúng ta là anh em, anh em ruột thịt, vậy nên, sau đó anh có chuyện gì, thì phải nói với em.” Tô Kiệt chống thân thể lên, nhìn chằm chằm người ở dưới thân của mình, “Ca, em đã trưởng thành, em sẽ bảo vệ anh.”

Tuy rằng lời này nghe vào trong tai Tô Giản như có vô số cái gai thịt mọc lên khắp người, nhưng không thể không thừa nhận, hắn vẫn bị cảm động mãnh liệt.

Chỉ là không đợi hắn cảm động xong, liền nghe Tô Kiệt nói tiếp: “Khi còn bé thấy mấy bạn nhỏ khác có tỷ tỷ, ta liền đặc biệt nguyện ước, thầm nghĩ nếu em có một tỷ tỷ ôn nhu xinh đẹp thì tốt rồi. Thực sự không nghĩ tới, nguyện vọng này vậy mà lại thực sự được thực hiện, trên đời này quả nhiên có kỳ tích!”

Tô Giản: “…”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương