Trở Thành Quần Chúng Trong Tiểu Thuyết
Chapter 219: Sự tiến triển của Vận mệnh (2)

The Novel’s Extra

Chương 219: Sự tiến triển của Vận mệnh (2)

“Haam….”

Bây giờ, tôi đang nằm úp xuống thảm cỏ ở Trung Á.

Tôi rời Tháp Điều Ước ngay trước hôm xảy ra cuộc chiến giành lấy hiện vật của Thành Cát Tư Hãn.

Có nghĩa là tôi không định tham gia cuộc tranh giành đó. Tôi chỉ định hỗ trợ nếu như có gì đó ngoài dự tính xảy ra.

Tất nhiên, tôi là một tay bắn tỉa, và điểm khai quật nằm ở dưới lòng đất, nhưng nó không ảnh hưởng nhiều lắm bởi tôi đã dự tính thêm vào thuộc tính ‘xuyên vật thể’ cho những viên đạn của mình.

Ngay từ ban đầu, khẩu súng bắn tỉa của tôi là một loại súng bắn tỉa ‘phản vật chất’ rồi. Nó không được thiết kế đặc biệt để bắn con người mà là để nhắm vào trực thăng và xe tăng.

Bởi vậy, súng và đạn bắn tỉa có sẵn thuộc tính ‘xuyên vật thể’, và tôi chỉ cần cường hóa nó bằng cách dùng sức mạnh ma thuật của Dấu Thánh.

Tôi cũng có một cách khác.

Đang là năm giờ chiều.

Tôi cầm [Thánh Cung của Horus] lên. Mặt trời đã lặn, nên bầu trời cũng đã trở nên tối đen. Nếu một cuộc chiến nổ ra, tôi có thể kích hoạt được [Mắt của Horus] trong năm giây.

Quyền hạn của Mắt của Horus là ‘khóa mục tiêu’. Khả năng này đi ngược lại với định luật vật lý trên thế giới. Chỉ cần những mục tiêu của tôi nằm ở trong vùng ảnh hưởng của khả năng này, đòn tấn công của tôi sẽ đánh trúng chúng bất kể có chướng ngại vật nào ở giữa.

Dù sao thì, tôi đang quan sát điểm khai quật từ một nơi khá là xa. Bởi vì Trung Á hoàn toàn bằng phẳng, nên nó khá là khó để tìm chỗ trốn, nhưng tôi đã tự ngụy trang một cách hoàn hảo nhờ Aether. Nếu có ai đó đang nhìn từ trên trời xuống, trông tôi sẽ không khác gì một đám cỏ hết.

“Hmm...”

Thiên Lý Nhãn của tôi bắt đầu bắt được những cử động của các Anh Hùng. Có vẻ là họ đang bắt đầu chiến dịch của mình.

—Giữ im lặng và đi theo tôi.

Yun Seung-Ah hành động như một chuyên gia lãnh đạo và nghiêm nghị cảnh báo mọi người.

Thánh Ân Tạo Hóa tiến vào tầng 1 của điểm khai quật dưới lòng đất. Không may mắn lắm cho họ, sàn tầng 1 ở gần bề mặt nhất nên chỉ có những hiện vật xoàng xĩnh.

Những hiện vật ở bậc trung cấp thấp hiển nhiên là những vật phẩm tốt nhất ở đây.

Tất nhiên, Thánh Ân Tạo Hóa cũng sẽ vui vẻ ngay cả là với những thứ đó. Tôi cũng đoán được rằng thiên đường cũng sẽ bị họ làm cho cảm động bởi sự cố gắng và trao cho họ món quà đặc biệt.

Bên dưới họ là tầng 2, hiện đang được khám phá bởi những bang hội ở Hoa Kỳ, ‘Tướng Lĩnh’ và ‘Đứa Trẻ Thất Lạc’. Hai bang hội này đã tranh giành nhau vị trí hội đứng đầu ở Hoa Kỳ và có thể tự hủy hoại mình để giành lấy nó.

Thánh Địa Băng phụ trách tầng 3. Họ cũng là những người đã thuê nhóm lính đánh thuê vĩ đại nhất thế giới, ‘Jeronimo’. Đúng vậy, Đoàn Kịch Tắc Kè Hoa đã trà trộn vào trong hàng ngũ của họ.

Tầng 4 được đảm nhận bởi Nguyệt Độc. Shin Jonghak đã đến trễ, và mặc dù đáng lẽ ra hắn sẽ cướp lấy vị trí lãnh đạo, bất ngờ thay hắn lại nghe lời tên nhóm trưởng được bang hội chỉ định.

Tiếp theo là Nan Chi Bản Chất ở tầng 5…

“Hm.”

Một tiếng thì thầm vô thức vang lên từ miệng tôi. Mới ban nãy, nhóm của Chae Nayun đã đụng độ tên Ma nhân, ‘Gunyuden’. Cái tên cơ bắp, to lớn này là một thành viên ở đáy của những Thuộc Hạ của Satan.

Hắn cũng là kẻ đã giết mẹ của Chae Nayun.

Gunyuden nhìn chòng chọc vào Chae Nayun và hét lên.

—Ta chính là người đã giết mẹ cô.

 

**

 

“Ta chính là người đã giết mẹ cô.”

Năm từ này nặng nề đập tim Chae Nayun. Cho dù vậy, Chae Nayun vẫn đứng yên. Cô không hề bình tĩnh như vậy. Chỉ là cô cần thời gian để tiêu hóa những gì cô vừa nghe thấy.

Tuy nhiên, việc này không hề dễ dàng. Daehyun đã dùng tất cả phương pháp trong kho vũ khí để thử và tìm tên thủ phạm, nhưng tất cả đều bất thành. Chae Nayun không còn cách nào khác ngoài việc chấp nhận hiện thực rằng cô sẽ không bao giờ có thể báo thù cho mẹ mình và chôn vùi suy nghĩ đó vào sâu trong tim.

Tuy nhiên, nỗi thống khổ và phẫn nộ chồng chất của cô đang nổi lên nhờ kẻ đang đứng trước mặt mình….

“Bình tĩnh nào, Chae Nayun.”

Kim Youngjin cố xoa dịu Chae Nayun.

“Tên sát nhân đã xâm nhập vào Daehyun hành động quá âm thầm và cao tay. Không ai có thể tìm được dù chỉ một dấu hiệu về nơi ở hay thân thế của kẻ sát nhân. Không thể nào tên ngốc nói năng tùy tiện này lại là kẻ sát nhân đó được.”

Mặc cho những lời nói thuyết phục của Kim Youngjin, mặt Chae Nayun càng trở nên nhăn nhó. Ánh mắt cô hằn tia máu, cô nhìn chằm chằm gã đàn ông trước mặt, kẻ vừa thừa nhận đã giết mẹ cô.

“Ha? Không ai có thể tìm được dù chỉ một dấu hiệu? Ta đã kể với tất cả mọi người ta gặp về cái chết huy hoàng của ta! Chỉ là không ai chịu tin… Đừng có nói với ta rằng mấy tên hề các ngươi nghĩ sức mạnh chính trị của nhân loại có thể chạm đến Hỗn Mang đấy nhé?”

Gã đàn ông vừa nói vừa lấy ra một thanh kiếm. Thật ra, không hẳn là một thanh kiếm, nó giống như một mảnh đá sắc lẹm được cắt ra từ một hòn đá lớn. ‘Man rợ’ là từ ngữ duy nhất có thể miêu tả nó.

Haaa….

Một tiếng thở dài chứa đầy nỗi thịnh nộ vang lên.

Chae Nayun chĩa thanh gươm của mình về phía tên Ma nhân và hỏi.

“...Ngươi đã làm vậy thật sao?”

Gã đàn ông nhăn răng cười đến tận mang tai.

“Sao? Tất nhiên.”

“Ta hiểu rồi… nhưng tiếc thật…”

Khóe miệng Chae Nayun kéo lên. Một hàng nước mắt lăn trên má khi cô cố gắng cười nhạo.

“Không có bằng chứng nào cả. Ta đã gặp rất nhiều tên giống như ngươi rồi. Lũ Ma nhân các ngươi đều nghĩ rằng có một lời trăn trối là thứ gì đó đáng tự hào lắm.”

Chae Nayun nhìn chằm chằm hắn với vẻ ghê tởm và khinh bỉ. Gã đàn ông liền sờ cằm suy nghĩ.

“Ngừng việc cố gắng khiêu khích ta và vứt cái bẫy chết dẫm đó–“

“Bằng chứng? Mm… bằng chứng… À, không phải cái xác đó thiếu mất ngón tay cái à?”

“…!” 

Ngay lập tức, đôi mắt Chae Nayun run lên. Cô rên rỉ lặng lẽ dưới đôi môi đang đóng chặn, và sức mạnh ma thuật dữ dội bắt đầu cuộn xung quanh thanh gươm của cô.

Kim Youngjin và những thành viên khác của Nan Chi Bản Chất cũng trùm lên vũ khí của mình bằng sức mạnh ma thuật. Chae Nayun là bằng hữu của họ. Họ cũng tự nhiên mà cảm thấy tức giận theo.

“Khách hàng của ta bảo ta cắt ngón tay của ả đi để chứng minh rằng ta đã kết liễu ả, và ta đã làm vậy.”

“T-Tên chó chết!”

Đó là lời cuối cùng của Chae Nayun. Bất kì ai ở trong hoàn cảnh của cô ấy cũng sẽ như vậy.

Cô lao về phía trước như một viên đạn, sức mạnh ma thuật được thanh gươm của cô hấp thụ đang phát sáng.

“Thằng khốn kiếp chết dẫm–!”

Một thanh kiếm to lớn bằng đá va chạm với một thanh gươm.

CHOANG!

Âm thanh như tiếng nổ lớn vang lên và ánh sáng của sức mạnh ma thuật bị nổ ra nhuộm trắng cả không gian.

 

**

 

Yun Seung-Ah tạm thời dừng lại, cảm nhận được tiếng động ầm ầm ở mặt đất bên dưới cô. Tiếp đó, cô dò xét những sự hiện diện xung quanh. Những Ma nhân canh gác ở tầng 1 nhanh chóng chạy xuống. Yun Seung-Ah quay sang bảy thành viên ưu tú ở bang hội của mình và nói bằng giọng kích động.

“Số lượng kẻ thù đã giảm, chúng ta sẽ tăng tốc.”

Họ lén lút nhưng nhanh chóng đi vào [Khu A] ở tầng 1.

Những điểm khai quật tạo tác thường được chia làm nhiều khu, và bởi vì tầng 1 chỉ có những hiện vật tầm thường, ở đây có rất nhiều chỗ giống như một cái đường hầm của kiến. Kết quả của cuộc tìm kiếm cho thấy rằng có tổng cộng 6 vị trí.

“Có khả năng cao Đoàn Kịch Tắc Kè Hoa đang ở đây, vậy nên cẩn thận mọi lúc nhé.”

Yun Seung-Ah cảnh báo trước khi tiến vào Khu A. Mặc dù không ai biết gì về sự tham gia của Đoàn Kịch Tắc Kè Hoa vào cuộc tranh cướp hiện vật này, Yun Seung-Ah khá chắc chắn, chắc chắn rằng Jain đang ở đây.

Kim Suho hỏi: “Đoàn Kịch Tắc Kè Hoa, ý cô là…”

“Đúng, là tổ chức mà Hắc Liên Hoa tham gia. Cậu biết nó chứ?”

“Có.” Kim Suho gật đầu. Hắn đã nghe về nó từ Jin Sahyuk khi họ vô tình gặp nhau trong một hầm ngục ở Crevon. Jin Sahyuk bảo hắn rằng cô ta đang bị đuổi bắt bởi một tổ chức và cô đang chạy trốn. Kim Suho nhớ rõ, và đó là lần đầu tiên họ không đánh nhau khi gặp nhau.

“Tôi đoán rằng chuyện này cũng không bất ngờ mấy. Gần đây danh tiếng của họ đang dần được lan ra mà.”

“…”

Vậy tại sao Jin Sahyuk lại đuổi theo Hắc Liên Hoa? Trong khi Kim Suho đang đăm chiêu suy nghĩ về câu hỏi này một cách nghiêm túc, Yi Yeonghan vội vã hỏi. “Hắc Liên Hoa đang ở đây? Như một vệ sĩ sao?”

“Không, Đoàn Kịch Tắc Kè Hoa không phải là một tổ chức của Ma nhân. Thành viên của họ hầu như đều là con người.”

‘Dù đó là vấn đề nội bộ của bọn họ.’ Yun Seung-Ah nhớ lại về Đoàn Kịch Tắc Kè Hoa trong quá khứ và tiếp tục. “Dù thế nào thì, Hắc Liên Hoa là một cung thủ. Hắn sẽ không tiến vào một nơi hẹp thế này nếu có thể, nên không cần lo lắng quá đâu.”

Yun Seung-Ah ngừng nói và cầm lấy tay nắm cửa vào Khu A. Đó là một cánh cửa bình thường, nhưng trước khi cô mở nó ra, Yun Seung-Ah nhìn vào Kim Suho.

“Đừng nương tay với Ma nhân.” Cô nghiêm nghị nói với Kim Suho.

“… Hiểu rồi.” Kim Suho chần chừ nhưng vẫn gật đầu. Hắn vẫn còn ký ức về thế giới quê nhà của mình, nơi đã bị biến thành Ma Giới. Những Ma nhân đã bán linh hồn của mình để đổi lấy sự an toàn không khác gì so với lũ quỷ. Một sự tồn tại vô hồn thì không phải là con người….

“Tôi biết.”

“Vậy chúng ta đi vào thôi.”

Yun Seung-Ah mở cửa ra. Tám thành viên của Thánh Ân Tạo Hóa nhanh chóng ùa vào căn phòng. Không ai nương tay bởi lũ Ma nhân canh gác Khu A đã bỏ mạng mà còn không có cả cơ hội để hét lên cầu cứu.

Trong khi đó…

Vùuu

Mặt đất tiếp tục rung động.

Với tư cách là những thành viên ưu tú của cựu bang hội số 1 Hàn Quốc, cả tám Anh Hùng có thể cảm nhận được và nghe thấy sự rung chuyển mờ nhạt của mặt đất.

 

**

 

 Trận chiến ở tầng 5 diễn ra không cân sức. Đó là trận chiến 10 vs 30, và sự chênh lệch về quân số như thế không thể bù lại được một cách dễ dàng. Chưa kể, những tên Ma nhân canh gác nơi này không chỉ là một tên Ma nhân bình thường nào đó.

Tuy nhiên, những Anh Hùng của Nan Chi Bản Chất dùng hết sức hiệu quả những ‘kỹ năng’ họ thu thập được từ Tháp và dần dần chiếm được lợi thế. 

Không thể nghi ngờ gì đó là nhờ Chae Nayun đã giữ vững tinh thần đội trưởng của bọn họ.

“…Ngươi mạnh hơn ta tưởng đấy.”

Gunyuden vung thanh kiếm đá của mình xuống trong khi thì thầm bất ngờ.

CHOANG!

Chae Nayun ngăn được đòn đánh và thoải mái chế nhạo.

“Ngươi có chắc rằng đó không phải là do ngươi yếu thôi không?”

“Mm.”

Gunyuden ngay tức khắc nâng kiếm lên và phá hủy dòng khí bổ trợ của Chae Nayun. Chae Nayun nhanh chóng nhảy lùi về và tái tạo lại khí bổ trợ của mình.

Gunyuden nhếch mép cười.

“Ta không nghĩ vậy đâu.”

“Hmph.”

Dòng khí bổ trợ của Chae Nayun nhanh chóng hồi phục, và cô thậm chí còn nhếch mép cười lớn hơn.

“Nếu ngươi có cái mánh nào ấy, ngươi lẽ ra nên dùng nó để chặt đứt cổ ta. Xem và học hỏi này, tên ngốc.”

Chae Nayun kéo căng thanh gươm của mình. Khoảng cách giữa họ là khoảng 10 mét, một khoảng cách mà một thanh gươm không thể bao trùm hết được. Tuy vậy…

Tzzzzz…..

Sức mạnh ma thuật trào dâng bên trên thanh gươm của Chae Nayun, tạo thành một lưỡi gươm khổng lồ.

“Đó là cái gì?”

“–!”

Chae Nayun không đáp mà chỉ tấn công. Lưỡi gươm của ma thuật hấp thụ ngay cả những phần nhỏ nhất của sức mạnh ma thuật ở xung quanh khi được bổ xuống.

Tuy nhiên, Gunyuden chặn cú đánh không khó khăn gì.

Cách!

“Gì vậy chứ?”

Tuy thế, khoảnh khắc thanh kiếm bằng đá của hắn chạm đến sức mạnh ma thuật của Chae Nayun, một phần của thanh kiếm đã vỡ vụn.

Khối lượng sức mạnh ma thuật thuần khiết không thể bị xem nhẹ. Chỉ đến bây giờ gương mặt của Gunyuden mới thấp thoáng vẻ khó chịu.

Tuy nhiên, Chae Nayun chỉ vừa mới bắt đầu.

Đường chém dọc, đường chém ngang, đường chém chéo, đường chém vòng… Lưỡi gươm dài 10 mét của Chae Nayun thống trị cả một vùng. Gunyuden đã hoàn toàn tập trung vào việc điên cuồng chặn lại những đòn đánh của Chae Nayun. Nhưng bởi vì thanh kiếm đá của hắn vỡ đi mỗi lần va chạm, trận song đấu này rõ ràng đang đi đến hồi kết.

Nhưng vì lý do nào đó, Gunyuden trông có vẻ không quan tâm lắm. Hắn mỉm cười khi nhận lấy những đòn đánh của Chae Nayun và nhớ lại những gì Chae Nayun đã nói lúc trước.

‘Nếu ngươi có cái mánh nào ấy, ngươi lẽ ra nên dùng nó để chặt đứt cổ ta.’

Thật ra, đó chính xác là những gì hắn định làm.

“–!”

Một sơ hở xuất hiện trong hàng phòng thủ của Chae Nayun khi cô cố gắng vung một đường thật lơn. Gunyuden liếc mắt sang bên cạnh. Ngay tức khắc sau đó, có gì đó rơi xuống vai Chae Nayun.

“…Cái gì!?”

Cô nhanh chóng vứt nó xuống, nhưng đã quá trễ rồi. Một cơn đau sắc bén ập tới phía sau cô, và sức lực của cô cạn đi.

“Ngươi… đã làm…”

“Hehehehe.”

Thứ đã rơi xuống lưng Chae Nayun nhẹ nhàng nhảy lên và quay về bên cạnh Gunyuden. Chae Nayun liếc nhìn nó với ánh mắt chết người trong khi cô đang hổn hển trong đau đớn.

“…Thằng khốn hèn nhát.”

“À, thì, nói thật với ngươi thì là hắn cơ. Hắn mới là kẻ đã giết mẹ ngươi.”

Gunyuden mỉm cười rạng rỡ và chỉ vào kẻ ở cạnh mình. Một tên lùn xấu xí đang cười thầm.

“Đây là em trai ta, Yudoren.”

“N-Ngươi, đ-đồ khốn.”

Chae Nayun nghiến răng.

Em trai? Mấy tên khốn chết tiệt này…..

Cô cố gắng ngăn dòng máu chảy bằng sức mạnh ma thuật của mình, nhưng Thiên Phú của tên người em có vẻ đã làm gì đó bởi máu cô không ngừng chảy được. Máu nhanh chóng chảy ra khỏi người cô, và tầm nhìn của cô nhòe đi.

“Chae Nayun!”

Kim Youngjin hét lên.

Tuy nhiên, những tên Ma nhân khác đã cản hắn lại.

Cô không thể chờ mong vào sự giúp đỡ. Cô nghĩ đến một vật phẩm trong lúc đang thở nặng nề. Có lẽ, đây là cơ hội cuối cùng mà cô có.

Gọi cho tôi nếu như cô gặp nguy hiểm. Cô nhớ lại lời người đàn ông đó nói…

Chae Nayun cố gắng lấy thứ gì đó từ trong túi ra.

Tuy nhiên, tên lùn đã cản cô. Yudoren đã quẳng một con dao và đâm xuyên qua bàn tay cô.

Cô nghe thấy âm thanh mạch máu bị cắt đứt, nhưng Chae Nayun không cảm nhận được cơn đau nào. Đây là dấu hiệu nguy hiểm.

“….” 

Chae Nayun gườm gườm nhìn hai tên Ma nhân với đôi mắt mờ nhòe, hằn tia máu của mình.

Không phải bây giờ. Hai kẻ thù không đội trời chung, những kẻ đã giết mẹ đang ở trước mắt mình… Mình không thể bỏ cuộc bây giờ. Mình không thể…

Chae Nayun giải phóng sức mạnh ma thuật của mình cho đòn tấn công cuối cùng.

Nhưng có phải thiên đàng đã bỏ rơi cô?

Chwaaak!

Một mũi tên đột nhiên đâm xuyên qua những bức tường của khu khai quật.

Nó không chút nhân từ đâm xuyên qua tim Chae Nayun.

Chae Nayun trống rỗng nhìn xuống mũi tên ma thuật ghim vào người mình. Cô dựa vào bản năng biết được rằng đây là một đòn đánh chí mạng.

…Nước mắt lăn dài trên mặt cô.

Ánh sáng lóe lên trước mắt cô. Những ký ức của khoảng thời gian hạnh phúc và đau khổ hiện lên trong đầu cô.

Lạ lùng thay, gương mặt của Kim Hajin có ở trong tất cả ký ức ấy.

“Ah…” Cô chậm rãi nhắm mắt lại.

Có lẽ sẽ tốt hơn nếu mình cứ thế mà chết đi.

Đã quá đau khổ rồi.

Sự tỉnh táo của mình chắc sẽ từ từ mất thôi.

Đúng vậy.

Đã đủ rồi.

Mình đã rất cố gắng.

Mình đã cố gắng, vậy nên nghỉ ngơi sẽ ổn thôi.

Mẹ và anh hẳn sẽ hiểu cho mình….

5 giây, rồi 10 giây trôi qua. Tuy nhiên, cái chết vẫn chưa đến. Chỉ lúc đó Chae Nayun mới nghĩ lại.

Khoan. Nó không có đau?

“Cái gì đây?”

 

**

 

Lần đầu tiên sau một khoảng thời gian dài, tôi nhận được một thông báo thay đổi thiết lập ở trên đồng hồ thông minh của mình.

[Vấn đề – Việc một tên tội phạm dùng kiếm đá hung tợn và khổng lồ để ám sát một người mà không để lại bất cứ thứ gì lại làm bằng chứng là điều vô lý.]

[Cải biên – Một tên em trai được thêm vào để làm tên sát nhân, tạo nên tính cách nhân vật và sự khác biệt về kỹ năng hợp lý hơn.]

“Haa….”

Một tên Ma nhân kì lạ được thêm vào. Chae Nayun cũng sẽ thắng nếu mọi thứ tiếp diễn.

Tôi nhìn mọi thứ diễn ra và nâng ‘Thánh Cung của Horus’ lên. Sau đó, tôi bắn một mũi tên.

[Thánh Cung của Horus] có khả năng tạo ra những mũi tên chữa lành.

Chỉ cần những vết thương của Chae Nayun được chữa lành, tôi tin rằng cô ấy sẽ có thể tự mình vượt qua được nỗi ám ảnh. Vì vậy, tôi quyết định không giết Gunyuden và Yudoren.

Hiện tại, đang là 5:59 tối.

Chỉ còn lại một phút, tôi kích hoạt Mắt của Horus.

Tầm nhìn của tôi ngay tức khắc mở rộng và những tia sáng mỏng manh của sao và trăng bắt đầu tràn vào mắt tôi.

Bởi vì trạng thái này chỉ duy trì 5 giây, tôi không có thời gian để hưởng thụ cảm giác thần bí này.

Cơ thể tôi tự động di chuyển.

5 giây. Tôi nhìn xuống thế giới.

4 giây. Tôi xác định mục tiêu của mình.

3 giây. Tôi buông tay khỏi dây cung.

2 giây. Tôi nhìn mũi tên bay đi bằng mắt mình.

1 giây. Mũi tên xuyên xuống mặt đất và đâm trúng mục tiêu.

Ngay khi tôi định xem kết quả hành động của mình…

“…?”

Một thứ sát khí kinh khủng đột ngột bao vây tôi, và một bóng người quen thuộc bay về phía tôi.

“Này~”

Một giọng nói lạnh lẽo gọi tên tôi.

Tôi xoay đầu lại và nhìn chằm chằm vào cô ta.

Da gà da vịt ngay lập tức nổi lên trên cánh tay tôi.

Trong khoảng cách gần như một sợi tóc, chúng tôi nhìn chằm chằm vào mắt nhau.

Jin Sahyuk.

Cô ta mặc một bộ giáp ma thuật, nhăn răng cười vui vẻ.

“Ngươi…”

Tôi không thể nói tiếp.

Đau đớn nhanh chóng ập tới bởi một cú đấm được yểm sức mạnh ma thuật đánh vào bụng tôi. Lớp phòng thủ của Aether dễ dàng bị đánh xuyên qua.

Cùng lúc đó, tôi ho ra đầy máu.

Khi cơ thể tôi bị đánh về sau như một quả bóng đá… vô số những vũ khí ma thuật bay về phía tôi.

 

**

 

…Trận chiến nổ ra bên trong điểm khai quật ảnh hưởng đến cả thế giới bên ngoài.

Sức mạnh ma thuật làm rung chuyển không gian và vặn xoắn mặt đất.

Trong lúc này, Jin Sahyuk dán chặt mắt lên một người đàn ông. Cậu ta đang quan sát điểm khai quật trong khi được ngụy trang bởi vỏ ngoài trông như cỏ.

Cô muốn lao đến ngay khi cô ta thấy cậu, nhưng cô ta đã kìm bản thân lại.

Cô ta xóa bỏ sát khí và sức mạnh ma thuật đi.

Để cảm nhận hạnh phúc lớn lao hơn, cô ta cố nén khát vọng đang kêu gào của mình.

‘Ta sẽ nghiền nát ngươi ở khoảnh khắc quan trọng nhất….’

COONG!

May mắn thay, không mất bao lâu để khoảnh khắc đó đến.

Một tiếng vang kỳ lạ vang lên từ trong điểm khai quật, và Kim Hajin lấy ra một cung tên. Cậu ta tạo nên một mũi tên từ sức mạnh ma thuật, rồi đôi mắt của cậu cũng biến thành màu xanh lam.

Jin Sahyuk không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng trực giác của cô đang kêu gào… lên rằng bây giờ chính là lúc để kết liễu cậu.

Cô ngay lập tức lấy hết tất cả sức mạnh ma thuật trong cơ thể mình và phóng về phía trước.

Trong vòng một giây, cô đã chạm đến con mồi mà cô hết lòng muốn săn. Nhìn thấy gương mặt bối rối của cậu, Jin Sahyuk mỉm cười rạng rỡ.

“Này~”

Đôi mắt mở to của hắn đã lấp đầy niềm vui trong cô. Tuy nhiên, niềm vui này nhanh chóng biết thành một cơn thịnh nộ chết người.

“Ngươi…”

Đầu tiên, cô đấm vào bụng cậu để khiến cậu im lặng. 

Cậu bị đánh bay đi chỉ với điều đó.

Đúng như dự đoán, có vẻ cô mạnh hơn khi ở ngoài Tháp.

Tuy nhiên, cô không đuổi theo cậu. Cô ta đã tạo ra những vũ khí ma thuật của mình và để chúng lao đến chỗ Kim Hajin.

B-B-BÙMM!

Vô số những vũ khí tạo thành một cơn mưa sức mạnh ma thuật đổ xuống người cậu. 

Một, hai, ba, bốn, năm… Việc đếm số lượng vũ khí là không thể bởi nó sẽ không khác gì việc đếm những hạt mưa rơi trong một cơn bão.

Đợt tấn công của Jin Sahyuk không ngừng lại. Bởi ngày càng nhiều những tiếng nổ vang lên, niềm hạnh phúc của cô ta cũng ngày một tăng thêm. Mỗi một inch trên người cô râm ran sự phấn khích và vui sướng. Cảm giác khoái lạc như điện giật di chuyển xuống sống lưng cô.

“Haa….”

Cô ngừng trận nổ sức mạnh ma thuật… và lấy tay che mặt mình lại. Cô ta vẫn còn đang đứng, mặc dù cô đã hơi loạng choạng nghiêng ngả bởi cơn cực khoái.

Qua kẽ hở giữa các ngón tay mình, cô nhìn chòng chọc vào phần mộ của cậu. Cậu bị chôn vùi trong bụi, cỏ, và dòng sức mạnh ma thuật. Nhìn vào đó, đôi má của cô ta ửng hồng lên.

Tuy nhiên, cái khoảnh khắc hạnh phúc này chỉ duy trì được một lúc.

“…Mình kết thúc nó nhanh quá à? Hmm.”

Jin Sahyuk đang vui vẻ với kết quả nhưng có chút gì đó hối tiếc vì đã để cậu ra đi một cách dễ dàng quá. Nếu có thể, cô ta muốn chơi đùa với cậu một lúc nữa và biến cậu thành tấm gương cho những kẻ muốn kiếm chuyện với cô.

…Là lúc đó.

“….”

Xào xạc, xào xạc.

Mắt Jin Sahyuk mở lớn.

Xào xạc, xào xạc.

Đó chắc chắn là âm thanh của một người vẫn còn sống.

Xào xạc, xào xạc.

Kim Hajin vẫn chưa chết.

“Auugh…”

Mặc dù cậu bị chôn sâu dưới đất bằng sức mạnh ma thuật, cậu đã sống sót. Thịt và xương của cậu bị cắt trúng, nhưng cậu vẫn chưa chết.

Cậu phủi bụi và đá xuống khỏi người và nâng người dậy.

Jin Sahyuk kinh ngạc.

Cùng lúc đó, cô cảm thấy hạnh phúc.

Jin Sahyuk nở một nụ cười phấn khởi. Có vẻ như điều ước của cô đã thành hiện thực.

“Tuyệt, giờ thì nó giống–“

“Wow~”

Tiếng cảm thán đột ngột của sự kinh ngạc ngắt ngang cô.

Kim Hajin thờ ơ nói, cắt niềm vui của cô làm đôi.

Jin Sahyuk cau mày và nhìn cậu chòng chọc.

“Ý ngươi ‘wow’ là sao?”

“…Đây là lần đầu tiên ta cảm thấy thế này.”

Cậu tiếp tục lầm bầm vài điều khó hiểu.

Não cậu ta bị chập rồi à?

Jin Sahyuk tạo ra thêm nhiều vũ khí ma thuật ở trên trời. Kim Hajin liếc nhìn qua chúng, rồi bắt đầu cười to.

“Hahahaha….”

“…Ngươi bị điên rồi à?”

“Không.”

Kim Hajin lắc đầu.

“Ta chỉ thấy nó buồn cười thôi. Ngươi thật sự đến tìm ta à?”

Giọng điệu của cậu tràn ngập sự lười nhác.

Jin Sahyuk đã định nhiếc móc vẻ kiêu căng và trịch thượng của cậu trước khi cảm thấy bằng cơ thể mình – luồng ‘sức mạnh’ thuần khiết và đáng kinh khác đang tỏa ra từ cơ thể của cậu.

Đó không phải là sức mạnh ma thuật.

Đó không phải là thần chú.

Đó là thứ gì đó thuần khiết hơn rất nhiều…

“Đây sẽ là trận đánh cận chiến đầu tiên của ta.”

Thì thầm những lời vô nghĩa— cậu phóng về phía trước.

Một con hạc xuất hiện tại nơi cậu nhấc chân lên, và một đám mây bụi bay lên phía sau cậu.

“…!”

Ngay tức khắc sau đó, một cơn đau thấu xương ập đến đống dây thần kinh ở dạ dày cô.

Bộ giáp ma thuật của cô ta lập tức vỡ tan.

Jin Sahyuk ho ra máu bởi cú đấm mạnh hơn bao giờ hết. Tầm nhìn của cô nhòe đi, và từng cơ quan nội tạng của cô ta đều nhói lên.

Nhưng trước cả khi cơn đau biến mất… trong đám mây bụi chứa đầy những mảnh đá nhỏ, gương mặt của Kim Hajin xuất hiện.

Đôi mắt trông như sói của cậu ánh lên màu xanh lam, và cơ thể phi thường của cậu… ‘dễ dàng’ đuổi kịp cơ thể của cô khi bay.

“Ta đã nói với ngươi rồi.”

Cậu vươn bàn tay thô ráp ra và nắm lấy mặt cô ta. Tiếp đó, cậu nhẹ nhàng thì thầm.

“Rằng ta sẽ kết liễu ngươi nếu ta nhìn thấy ngươi.”

“….”

Jin Sahyuk trống rỗng nhìn chằm chằm vào cậu với đôi mắt đã khép một nửa.

“Rằng kết cục sẽ không thay đổi cả ở bên trong và bên ngoài Tháp.”

Cuối cùng, cậu nở một nụ cười đáng sợ.

“Tại sao ngươi lại không nghe lời?”

Sau đó, cả cơ thể của cô bị ném thẳng xuống mặt đất.

***
Đọc webtoon tại: Trở Thành Quần Chúng Trong Tiểu Thuyết | Vlogtruyen.net

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương