Trở Thành Quần Chúng Trong Tiểu Thuyết
Chapter 203: Điềm báo tái hợp (2)

The Novel’s Extra

Chương 203: Điềm báo tái hợp (2)

[Tháp Điều Ước đã trở thành chủ đề nóng hổi trên toàn thế giới. Làn sóng ‘Người chơi’ đầu tiên đã biết được rằng ở bên trong Tháp hơn 1600 giờ sẽ có thể mang một trong những ‘kỹ năng’ ở trong Tòa Tháp về Trái Đất. Những kỹ năng này cho phép ngay cả người thường không được sinh ra với Thiên Phú cũng có thể dùng năng lực siêu nhiên…

…Công chúng đều đồng ý rằng ‘vé vào cửa’ như là tấm vé số đảm bảo sẽ thay đổi cuộc đời họ. Không may thay, hành vi phạm tội để chiếm lấy vé vào cũng tăng, và vấn đề xã hội liên quan đến những ‘Người chơi’ cũng trở nên rắc rối hơn.]

Công hội số 1 thế giới, Nan Chi Bản Chất, văn phòng trưởng hội.

Trong văn phòng to lớn này, Yoo Yeonha, người đã được thăng chức lên làm Tổng Chiến Lược Gia, đang xem tin tức trên TV.

[Tổng Chiến Lược Gia của Nan Chi Bản Chất, Yoo Yeonha]

Một tấm biển tên bóng loáng ánh lên trên bàn cô. Nhờ sự chú ý của công chúng vào Tháp Điều Ước, cô có thể dễ dàng lên được chức trưởng phòng.

Trở thành Tổng Chiến Lược Gia trong vòng ba năm kể từ khi gia nhập công hội. Đó là một quả bom mà truyền thông luôn muốn đào vào, nhưng Yoo Yeonha có thể tránh được nhờ việc họ đang tập trung sự chú ý lên Tháp Điều Ước.

“Hmm….”

Vậy nên, cô đã dựng lên một nền móng vững chắc để trở thành hội phó Nan Chi Bản Chất.

Yoo Yeonha chống tay vào cằm chuyển kênh TV.

[CH 11] [Sống Một Mình]

─Tôi không biết liệu tôi có thể có được kỹ năng từ Tháp Điều Ước không… vậy nên tôi đang tìm xung quanh khu nhà đấu giá.

[CH 12] [Chính xác 19]

─Chính xác 19! Tìm hiểu bất cứ thứ gì bạn muốn biết về Tháp Điều Ước!

[CH 13] [Tháp Điều Ước Đặc Biệt]

─Người mạnh nhất ở trong Tháp chính là hắn.

─Hắc Liên Hoa?

─Đúng, cái hành động ngáng đường ích kỷ đó đã tạo nên tên tuổi hắn và khiến Hiệp Hội Anh Hùng tức giận, nhưng ảnh hưởng của Hắc Liên Hoa trong Tháp là điều không thể bàn cãi.

[CH 14] [Bàn Luận Công Khai – Vấn đề Bên trong Tháp Điều Ước]

─Đó không phải là một điều tốt đẹp khi một nhóm từ bên thứ ba lại có ảnh hưởng lớn nhất ở bên trong Tháp. Lẽ ra sẽ tốt hơn nếu là Nan Chi Bản Chất, Nguyệt Độc, hoặc Thánh Địa Băng đứng ở vị trí đó. Chúng ta cũng không dám chắc rằng Hắc Liên Hoa không phải là Ma nhân…

Thấy đấy, mọi kênh đều nói về cùng một chủ đề. Sau khi tin tức kỹ năng ở trong Tháp có thể được mang ra ngoài được lan truyền, truyền thông bị nhấn chìm hoàn toàn vào những câu chuyện liên quan đến Tháp.

‘’Ehew….. Họ không biết mệt à?”

Yoo Yeonha thở dài và ngẫm nghĩ.

‘Điều này có đáng để mình đi không?’

Ban đầu, cô còn không thèm cân nhắc đến nó. Cô muốn tránh khỏi mấy thứ gây đau đầu sau khi tốt nghiệp Cube.

Nhưng tình huống đã thay đổi. Nan Chi Bản Chất đã thể hiện rất tốt bên trong Tháp, và Tháp cũng là một nơi tuyệt vời để gặp những tài năng mới. Với sự ra đời của ‘kỹ năng’, chiêu mộ những người có kỹ năng tốt có vẻ quan trọng hơn.

─Hắc Liên Hoa đã phá hủy Liên Minh Trung Quốc với tổng cộng 67 người chỉ bằng bản thân hắn. Câu hỏi đặt ra là, kẻ mạnh như thế làm gì ở trên Trái Đất? Lẽ nào đó là một kẻ giấu mặt tập luyện ở ‘Everest’ huyền thoại?

Một ví dụ là Hắc Liên Hoa. Chắc chắn rằng không có bất cứ liên quan nào giữa hắn và Yoo Yeonha, và họ chắc chắn chưa bao giờ gặp nhau trên Trái Đất. Nhưng nếu cô tiến vào Tháp thì sẽ khác. Mặc dù hắn có vẻ là thành viên của ‘Đoàn Kịch Tắc Kè Hoa’, nhưng Yoo Yeonha cho rằng xứng đáng mạo hiểm như vậy để gặp hắn.

“Hnnnng….”

Yoo Yeonha đắn đo trước các lựa chọn của mình. Tất nhiên, Nan Chi Bản Chất và mấy doanh nghiệp liên kết cần có chỉ dẫn của cô. Nhưng cũng không đến mức quan trọng như thế.

Chưa kể, cô có thể chọn những thứ dễ dàng bên trong Tháp; kể cả việc chọn hướng dẫn mức độ khó thấp nhất. Theo như tin tức, Người chơi cũng cần bỏ ra 100 đêm hoặc 1600 giờ ở trong Tháp để nhận lấy một kỹ năng….

Đó sẽ là một kỳ nghỉ ngu ngốc hay là một ván cược đáng giá?

“Mình nghĩ rằng cũng có những kỹ năng liên quan đến trí thông minh.”

Yoo Yeonha mím môi lẩm bẩm.

Cô bắt đầu nghĩ đến việc đem về kỹ năng gì và làm cách nào để tận dụng chúng trong cuộc sống. Đến nước này thì, cô đã suy nghĩ xong xuôi.

Thật ra, cô đã có sẵn một tấm vé vào rồi.

Một tấm vé vào hạng đỏ.

Với nó, cô có thể chọn một người đồng đội đáng tin cậy đi cùng mình.

“…Mình nên chọn ai đây?”

Sau đó, cô bắt đầu làm một danh sách.’Bố… bận rồi. Mình nghe nói người dùng vé đỏ còn phải ở chung phòng chờ. Mình không muốn ở cùng phòng với bố trong quá trình hướng dẫn.’

Sau đó, một suy nghĩ lóe lên trong đầu cô.

Pháp sư triệu hồi mạnh nhất, Ah Hae-In.

Sau khi hợp tác với Nan Chi Bản Chất, Ah Hae-In tập trung vào nghiên cứu. Nhưng gần đây, có tin nói rằng cô ấy đã hỏi về vé vào cửa.

Trong trường hợp đó, chọn Ah Hae-In có lẽ sẽ làm cho quan hệ đối tác của họ trở nên chặt chẽ hơn.

“Huu.”

Sau khi hít một hơi thật sâu, Yoo Yeonha sắp xếp lại suy nghĩ và cầm chiếc đồng hồ thông minh của mình lên.

 

**

 

[8-3F, Lục địa Crevon]

Tôi vượt qua vòng sơ tuyển của Giải Thiết Quân Crevon mà không có khó khăn gì. Ban đầu tôi đã suy nghĩ kĩ về việc dùng cung hay súng, rồi sau đó lựa chọn dùng dao và dây đồng. Vì kẻ địch chỉ là một NPC Lv.6, chiến thắng dễ như ăn bánh.

“…Nhàm chán.”

“Ta đồng ý.”

Boss cũng đã đánh bại đối thủ của mình một cách dễ dàng, cô lầm bầm khi chúng tôi rời khỏi đấu trường. Cô ấy nhìn vào không trung trong khi bước đi. Cô ấy có vẻ đã tìm ra cách ngăn bạn bè xem cửa sổ hệ thống của mình bởi vì tôi không biết cô ấy đang đọc cái gì. Thì, đó có vẻ là một tiểu thuyết mạng.

Tôi hỏi.

“Có thú vị không, Boss?”

“…Hm? Ồ, có.”

Sau khi bước đi khoảng năm phút…

“Aa…”

Boss đột nhiên thốt lên đầy thất vọng. Bộ tiểu thuyết cô ấy đang đọc có lẽ đã kết thúc với cái kết lơ lửng. Ồ, tác giả viết tốt thế nào mới có thể khiến người ta kêu lên mong đợi như thế nhỉ?

“Ồ đúng rồi, Hajin.”

Boss bất chợt quay sang tôi.

“Vâng?”

“Cậu có mong muốn đạt giải nhất không?”

Đó hẳn là một câu hỏi ngẫu nhiên, nhưng tôi trả lời đại bằng một cái gật đầu. Chẳng có lý do gì tôi lại nhắm tới thứ gì khác.

“Nếu tôi có thể thì tại sao không?”

“Có vật phẩm nào mà cậu nhất định muốn không?”

“Mấy phần thưởng giải nhất đều có vẻ tuyệt hết. Có bốn thứ lận mà.”

Một nét tò mò thoáng qua trên mặt Boss.

“Cả cái dược phẩm cảm xúc kia?”

“Hả? Ồ, đúng.”

Dược phẩm cảm xúc dùng trên NPC sẽ rất tuyệt. Mặc dù nó cũng có tác dụng với Người chơi, bởi vì nó chỉ có ảnh hưởng ở bên trong Tháp, cảm giác đó sẽ biến mất khi Người chơi rời khỏi Tháp.

“…Tôi hiểu rồi.”

Boss quay đi và tôi gật đầu mà không suy nghĩ gì mấy.

“Đúng là rất tốt nếu cậu muốn có một mối quan hệ như thế với người nào đó.”

Boss đột nhiên tự nói với bản thân. Bởi vì đó không phải là một câu hỏi, tôi không đáp lại lời nào.

“Nếu như cậu có cảm giác như vậy với một người nào đó….”

“…?”

Những lời lẩm bẩm của Boss không ngừng lại.

“Nếu có mối quan hệ nào cậu thật sự muốn có được, cậu sẽ cần thứ giống như vật phẩm đấy. Nhưng câu hỏi là sẽ dùng nó lên ai. Mình tự hỏi cậu ấy đang nghĩ đến ai. Mục tiêu của thuốc….”

Cô ấy lặp lại một thứ một vài lần theo nhiều cách khác nhau cho đến khi tôi nhận ra rằng cô ấy sẽ tiếp tục như thế mãi cho đến khi tôi trả lời.

“Tôi sẽ dùng nó lên NPC. Đằng nào thì nó cũng không có tác dụng mấy với Người chơi.”

“….”

Boss im lặng như thể cô ấy chưa từng hỏi tôi. Cô ấy chỉ phát ra mấy âm mũi vui vẻ như một con mèo.

“Vậy, ừm, Boss… cô đã nghe đến Lễ Mặt Trời Mọc rồi, đúng không?”

Bằng cách nào đó, Người chơi có thể mang đến những vật liệu mà Medea yêu cầu. Vì thứ được mang đến là ‘cỏ ba lá’ hiếm có, vậy nên người mang nó đến chắc chắn là Kim Suho.

“Có. Cậu có đi không?”

“Có, mặt trời sẽ ban cho chúng ta một món quà.”

Khi cuộc trò chuyện của chúng tôi kết thúc, chúng tôi đã đến con hẻm chật hẹp ở giữa hai cửa hàng. Đó là nơi kiểu sẽ bị vứt một đống tàn thuốc nếu như ở trên Trái Đất.

Jin Yohan, Cheok Jungyeong, và Jaein đang đợi chúng tôi ở đó.

Tuy nhiên, cả ba người bọn họ trông hơi lạ. Jin Yohan và Cheok Jungyeong đang nói chuyện với vẻ thích thú, và Jaein đang xem Diễn đàn Công khai như thể cô ấy không để tâm đến hai kẻ ngốc đó.

“Chúng tôi đến rồi.”

Nghe thấy giọng Boss, Jin Yohan và Cheok Jungyeong quay người lại. Mặt bọn họ còn đỏ hơn. Tôi không nhịn được mà hỏi.

“Mặt các cậu làm sao thế?”

Cheok Jungyeong ngay lập tức hét lên đầy kích động.

“Cậu ta rõ ràng đã nhìn thấy thứ vũ khí đó!”

Tôi nghiêng đầu bối rối, Jin Yohan nâng thanh Bát Xà Mâu lên cười bẽn lẽn. Jin Yohan đã dùng vé đen để tiến vào Tháp và mang theo cả Bát Xà Mâu vào.

“Là một thứ vũ khí liên quan đến cái này.”

“…À.”

Lúc đó tôi mới nhận ra người Jin Yohan nhìn thấy là ai. Đó hẳn không phải là Trương Phi, người vốn là chủ nhân của Bát Xà Mâu, mà là một vị tướng huyền thoại khác đã chiến đấu với Trương Phi vào thời kỳ đó.

“Lã Bố?”

“Chính xác. Tên của ông ấy được trưng bày với dấu chấm hỏi ở cấp bậc. Lã Bố, hay còn được biết đến là Phụng Tiên. Tôi đã nổi da gà khi nhìn thấy ông ấy.”

Trong số những NPC, có một vài người được tiết lộ danh tính dựa vào bản thân họ. Những NPC muốn được biết đến sẽ để lộ tên và ngược lại thì sẽ giấu đi.

Tất nhiên, tôi có thể nhìn của tất cả mọi người với chiếc đồng hồ thông minh của mình.

“Hahaha, có vẻ như Tháp bắt đầu trở nên thú vị rồi đây─!”

Cheok Jungyeong bật cười. Nhìn thấy vậy, tôi thử khiêu khích cậu ta một chút.

“Sẽ khó khăn để chiến đấu với ông ta chỉ bằng đôi tay trần, cậu không nghĩ vậy sao?”

“…Hm, chắc vậy?”

Cheok Jungyeong suy nghĩ kĩ về việc đó, và Jain, người đã mệt mỏi vì phải lắng nghe bọn họ, ngắt lời.

“Cho tôi biết kế hoạch nhanh đi. Tôi bận lắm. Tôi có một bữa tiệc phải tham dự nữa.”

Đúng như cô ấy nói, Jain đang mặc một chiếc váy đặc biệt lộng lẫy. Tôi mỉm cười gật đầu và lấy ra một tấm thẻ lòe loẹt từ trong túi.

[Bữa Tiệc Danh Dự của các quý tộc VVIP ở Crevon sẽ được tổ chức ở ‘Krischen’. Người chủ trì là nhà quý tộc, Phiunel.]

“Oooh, cái gì đây~?”

Mắt Jain lấp lánh lên ngay khi cô nhìn thấy nó.

“Một bữa tiệc…”

Boss cũng nheo mắt và nhìn chòng chọc vào tấm thiệp mời. ‘Một bữa tiệc… một bữa tiệc…” Nhìn thấy Boss tự thì thầm với bản thân, tôi giải thích.

“Đây là buổi yến tiệc đồng thời là một buổi đấu giá. Hầu hết những quý tộc VVIP, bao gồm những hoàng tử và công chúa hoàng gia, sẽ có mặt ở đó.”

Bữa Tiệc Danh Dự là một sự kiện thường niên được tổ chức bởi những quý tộc ở Crevon. Nó khai mạc như một buổi tiệc bình thường khi những nhà quý tộc chào hỏi nhau rồi sau đó sẽ biến thành một buổi đấu giá nơi những nhà quý tộc rao bán những vật phẩm quý giá được khai quật ở xung quanh Crevon.

Khoảng 100~200 người sẽ tham gia buổi đấu giá, và mỗi một người trong số họ là những nhà quý tộc có chỗ đứng vững chắc ở Crevon. Vì vcaa, chỉ có những vật phẩm quý giá nhất mới được bán ở đó.

“Aha~ Tôi hiểu rồi. Cậu muốn chôm mấy vật phẩm được tung ra ở buổi đấu giá!”

Cheok Jungyeon hỏi chân thành, nhưng tôi lắc đầu.

“Không.”

Như tôi đã nói, quý tộc ở cả tầng này sẽ tụ họp ở đó. Hoàng gia cũng sẽ tham gia, vậy nên Lã Bố có thể cũng sẽ ở đó như vệ sĩ của họ.

Ngay cả Cheok Jungyeong cũng không thể trực tiếp đánh lại Lã Bố.

“Ngược lại cơ. Chúng ta muốn bảo vệ chúng. Nhìn vào mặt sau của tấm thẻ đi.”

[Tuyển chọn vệ sĩ là Người Bên Ngoài.]

[Đến dinh thự của Phiunel ở phía Sông Bắc.]

[Sẽ có một bài kiểm tra để xem xét sức mạnh của bạn.]

Lãnh thổ Crevon được chia ra làm hai phía nam và bắc của con sông Spyren.

“Bảo vệ? Vệ sĩ?”

Cheok Jungyeong nhăn mặt.

“Đúng, người ta trả khá nhiều. 10000TP một người.”

“…Chán chết.”

“Không, sẽ không chán như vậy đâu. Tôi đã tìm hiểu, có vẻ bọn ác ma đã đe dọa những nhà quý tộc rằng chúng sẽ tấn công bữa tiệc.”

Crevon lớn khoảng gấp đôi Gyeonggi-do, nhưng toàn bộ tầng 8-3 to bằng Hàn Quốc. Ác ma sống ở phía tây của tầng, nơi một phần bị nuốt chửng bởi Ma Giới, và chúng liên tục tìm cơ hội để lật đổ Crevon.

“Ác ma? Sao bọn chúng xuất hiện ở khắp mọi nơi thế?”

Cheok Jungyeong hỏi.

“Bởi vì chúng là phe phản diện ở bên trong Tháp.”

“Mm. Nhưng không phải họ chỉ cần hoãn bữa tiệc lại nếu bị ác ma tấn công là được à?”

Jin Yohan nói.

“Tôi không biết. Bên quý tộc chắc nghĩ rằng làm thế sẽ là hạ mình trước sự đe dọa của chúng. Thêm nữa, Lã Bố có đủ khả năng ngăn chặn chúng một mình.”

Thật ra, tôi không biết rõ sự kiện này sẽ được diễn ra như thế nào. Tương lai mà tôi biết đã biến mất từ khoảnh khắc tôi chặn đường lên tầng 9.

“A~ Bởi vì họ sẽ thấy mất mặt nếu họ huy động quân đội cho bữa tiệc, nên họ mang đến Lã Bố, một thành viên trong quân đội.”

“Hợp lý, Lã Bố chắc chắn sẽ nhận làm việc.”

Cheok Jungyeong và Jin Yohan gật đầu đồng tình.

“Đúng rồi, vậy mục tiêu của chúng ta là bảo vệ các quý tộc ở Crevon. Tôi sẽ lo những thứ khác cho.”

Tiếp đó, Jain hỏi tôi với nụ cười tươi tắn.

“Vậy cậu sẽ là người duy nhất làm việc trộm cắp à~?”

Tôi gật đầu mà không lên tiếng xác nhận lại với cô ấy.

Giống như cô ấy đã nói, tôi sẽ là kẻ duy nhất đi trộm vật phẩm ở buổi đấu giá.

Dù đó là một điều được bật mí trước, nhưng danh tính thật sự của Phiunel là một gián điệp ác ma. Kế hoạch của ông ta là biển thủ mấy thứ báu vật quý giá từ buổi đấu giá.

Đó là điều mà tôi đã lược bỏ trong bối cảnh, và tôi cũng đã xác nhận lại điều đó một lần nữa với Chân Thư. Vật phẩm đấu giá sẽ chỉ đến vào ngày diễn ra buổi đấu giá sau khi kiểm tra kĩ càng bằng các biện pháp an ninh nghiêm ngặt, vậy nên Phiunel sẽ tráo những sản phẩm thật bằng hàng giả khi buổi đấu giá kết thúc.

Tôi sẽ ngăn cản lúc đó để trộm lấy đồ từ tên trộm. Đó là một trong những vật phẩm mà tôi rất muốn có, một cuốn sổ kỹ năng độc nhất vô nhị.

“Sắp đến giờ rồi. Đi thôi.”

Buổi ‘tuyển chọn’ sẽ diễn ra trong 30 phút nữa.

Tôi bắt đầu hướng đến dinh thự của Phiunel.

 

**

 

[8-3F, Dinh thự của Phiunel]

Đúng lúc đó.

Phiunel đã giải thích xong về công việc vệ sĩ cho một vài Người chơi. Buổi đấu giá sẽ được bắt đầu sau nửa đầu của Bữa Tiệc Danh Dự, và bảo vệ buổi đấu giá khỏi sự tấn công của ác ma là nghĩa vụ của Người chơi .

“…Có ai có câu hỏi nào không?”

Phiunel nói xong và nhìn những Người chơi. Kim Youngjin sau khi im lặng lắng nghe liền giơ tay.

“Liệu chỉ có chúng tôi thì sẽ đủ cho sự kiện quan trọng như thế này chứ?”

“Mọi người là Đội 1. Cũng sẽ có Đội 2 và Đội 3. Mỗi đội sẽ đảm nhận một khu vực khác nhau, nhưng Người Bên Ngoài các cậu có thể nhận ra nhau đúng không?”

Kim Youngjin gật đầu và Phiunel nói tiếp.

“Nhiệm vụ của mọi người rất quan trọng. Những hoàng tử và công chúa hoàng gia cũng sẽ tham dự buổi tiệc này. Đó là tứ hoàng tử và ngũ công chúa.”

“Hả? Vậy chúng tôi cũng cần phải bảo vệ họ sao?”

Lần này, Chae Nayun là người hỏi. Cô liếc nhìn Rachel đang đứng cạnh mình.

Rachel cũng là công chúa của một nước.

Tên đầy đủ của cô ấy là ‘Rachel Elizabeth Louise’.

“Không, họ sẽ được hộ tống bởi hai cận vệ hoàng gia. Những quý tộc có địa vị thấp hơn hoàng gia sẽ được hộ tống bởi những vệ sĩ có vị trí trí thấp hơn cận vệ hoàng gia. Nhưng cũng sẽ có quý tộc đến mà không có vệ sĩ để ‘tôn trọng’ triều đình. Nhiệm vụ của mọi người là bảo vệ những quý tộc đó.”

“Oho… vậy ai là cận vệ hoàng gia?”

Chae Nayun tò mò hỏi, và Phiunel mỉm cười lịch thiệp đáp lại.

“Một người tên là Lancelot có danh hiệu Kỵ sĩ của Hồ Thiêng.”

Mắt Rachel mở to. Lancelot là một trong những huyền thoại của Anh Quốc. Cô hy vọng ông ta sẽ nhận ra mình.

“Người còn lại… thì thật ra, ông ta không hợp với danh hiệu kỵ sĩ, và tôi cũng không thích ông ta lắm.”

Phiunel sờ râu mình.

“Tên ông ta là Lã Bố.”

Hai nhân vật này lập tức thay đổi bầu không khí trong phòng.

Với những Người chơi ở đây, cái tên Lã Bố vô cùng nổi tiếng và quen thuộc. Mặc dù có nhiều thứ bị phóng đại trong Tam Quốc Diễn Nghĩa của La Quán Trung, nhưng sức mạnh của ông ta chắc chắn là thật.

“Có vẻ thú vị đấy.”

Thợ săn Đại Địa Kim Junwoo, người thân thiết với Chae Nayun, nói.

“Hiểu rồi.”

Phiunel cười nhẹ. Nhưng ngay sau đó, ông ta nghiêm mặt và vỗ tay hai cái.

“Nhưng như mọi người đã biết, tôi cần phải kiểm tra sức mạnh của mọi người.”

Vào lúc đó, Rachel cảm thấy có một thứ gì đó xuất hiện từ phía mấy bức tường. Những người khác cũng cảm thấy như thế và tự bao bọc mình bằng sức mạnh ma thuật.

“Tôi hi vọng mọi người hiểu. Cuộc sống của tôi phụ thuộc vào thương vụ này. Nhưng không cần lo, tôi sẽ chi trước một khoản tiền kếch xù nếu mọi người vượt qua.”

Vừa nói xong, Phiunel rời đi.

Cùng lúc đó, cửa sổ vỡ toang, và những sát thủ mặc áo đen bắt đầu xuất hiện.

Những Người chơi nhìn nhau và cười cay đắng khi chợt nhận ra mình đang bị bao vây.

 

**

 

…20 phút sau.

Chae Nayun rời khỏi dinh thự của Phiunel sau khi vượt qua bài kiểm tra. Cạnh cô là sáu Người chơi khác cũng đã đậu.

Bây giờ họ được gọi là [Đội Vệ Sĩ 1], bọn họ cười vui vẻ và bàn luận về độ khó của bài kiểm tra.

“Nó không hề khó đến mức đó.”

“Có 27 sát thủ, nhưng ác ma yếu như vậy à? Có thể nào Lã Bố không mạnh như chúng ta nghĩ không?”

“Đừng đánh giá thấp họ. Không thể nào dễ dàng ăn 10000TP như vậy được.”

Trong lúc bọn họ đang trò chuyện…

“…Hm?”

Chae Nayun bỗng nhìn thấy một nhóm năm Người chơi tiến vào dinh thự. Họ đều mặc áo trùm đầu che kín mặt. Mặc dù vậy, Chae Nayun vẫn có một cảm giác kì lạ đối với họ. Chính xác hơn thì, với một người trong nhóm đó.

“…?”

Dựa vào vẻ ngoài của người đó, Chae Nayun có thể chắc chắn rằng đó là đàn ông. Mặc dù cô không thể nhìn thấy khuôn mặt, trực giác mách bảo cô rằng cô đã gặp qua người đó rồi.

Rồi đột nhiên, có một thôi thúc lạ thường xuất hiện trong cô. Trực giác của cô kêu gọi cô chạy đến kéo người đó.

Chae Nayun chần chừ. Cô là kiểu người tin vào trực giác. ‘Trực giác’ vốn là một chỉ số đặc biệt mà cô có.

“Đó hẳn là Đội 2 hoặc Đội 3.”

Kim Junwoo đặt tay lên vai Chae Nayun nói. Tuy nhiên, Chae Nayun không trả lời. Cô nhìn nhóm người chậm rãi đi xa và cảm thấy trái tim như thắt lại.

Vào khoảnh khắc đó, gió nổi lên.

Cơn gió mang theo mùi hương của nhóm người kia thổi đến chỗ Chae Nayun.

Một mùi hương vừa lạ lẫm vừa thân quen khiến cô choáng váng.

Đột nhiên, mắt cô nhòe đi. Cô đưa tay lên mắt, nhưng không có giọt nước mắt nào cả.

‘Có chuyện gì với mình vậy nhỉ?’

Tò mò, Chae Nayun lại nhìn lên nhóm người kia.

Nhưng trước khi cô có thể tìm thấy nơi tỏa ra mùi hương kia và danh tính của nhóm người đó, cánh cửa dinh thự đã đóng lại.

“A….”

Chỉ trong một giây đó, cảm giác cô đơn lạ lùng trỗi dậy tràn ngập trong cô. Cô cảm thấy hơi thở của mình nghẹn lại, như thể có một hòn đá lớn đè lên trái tim vậy.

Rồi, đôi mắt cô lại mờ đi lần nữa. Cô dụi mắt và nhìn xuống tay áo, vài giọt nước lờ mờ lấp lánh lên như thủy tinh.

 

**

 

[8-3F, Đấu Trường Song Đấu Crevon]

Lúc này, Jin Seyeon đang suy ngẫm làm sao để đánh bại Hắc Liên Hoa ở ‘Cầu Tận cùng Thế Giới’. Cô cảm thấy đội của mình có thể chiến thắng với sự trợ giúp của một Người chơi…

Đúng như cô nghĩ, cơ thể và sức mạnh ma thuật trong cô đang tự mình chuyển động.

Jin Seyeon tránh khỏi Shin Jonghak đang chạy về phía mình và bắn ra một mũi tên ma thuật.

“Khụ!”

Bị trúng tên, Shin Jonghak rên lên. Nếu như điểm cộng ở Prestige được tập trung vào việc săn bắn, nghỉ ngơi và luyện tập, thì ở Crevon nó sẽ tập trung ở đấu tập, đấu tay đôi, và thi đấu. Khi các Người chơi nhận ra điều này, họ sẽ tập đấu với nhau mọi lúc.

“Lại!”

Shin Jonghak gào lên và chạy lần nữa.

Jin Seyeon ngẫm nghĩ.

Một tay bắn tỉa phải đấu với một tay bắn tỉa khắc. Chiến binh không thể bay được. Nếu không có nguồn ma thuật lớn, việc đi trên trời là bất khả thi.

Kể cả như vậy, Jin Seyeon đã lựa chọn Chae Nayun và Kim Suho trở thành những ứng viên đầu tiên trong nhóm tiêu diệt Hắc Liên Hoa của mình. Đó là bởi vì họ nổi tiếng trong Diễn đàn Công khai với cái tên ‘quái vật ma thuật’.

Chae Nayun có một lượng ma lực đặc biệt đáng sợ, và cô có khả năng đánh bại tên bắn tỉa ở phe địch trong tức khắc. Đúng vậy, bằng cách bao bọc bản thân bằng ma thuật và làm bùng nổ ma thuật ở sau lưng để nâng bản thân lên, cô ấy có thể bay về phía trước như một viên đạn.

Dòng suy nghĩ của cô đột nhiên dừng lại.

Biểu cảm của Jin Seyeon trở nên đông cứng.

“Chờ đã.”

“Ừ?”

Shin Jonghak dừng lại đột ngột trước lời của Jin Seyeon.

Đạn.

Đạn.

Viên đạn.

Jin Seyeon nghiêm túc lặp lại từ này.

‘Ngốc quá, sao trước đây mình không nghĩ đến nó nhỉ?’

Bắn tỉa là trận chiến về khoảng cách, và Jin Seyeon biết một người có thể bắn được Hắc Liên Hoa trong khoảng cách như thế, có thể là xa hơn.

Fenrir, một ma sói.

Kỹ năng bắn tỉa của hắn được đánh giá rất cao ở trong giới đánh thuê. Hắn có thể bắn hạ được mục tiêu ở cách 5km. 

Thêm nữa, đạn của Fenrir nổi tiếng bởi khả năng xuyên qua Rào Chắn. Jin Seyeon cũng đã được nghe từ Kim Suho rằng Fenrir đã dùng vé đen để vào Tháp, mang theo khẩu súng độc đáo có khả năng thay đổi hình dạng của hắn.

Vậy thì….

“Hoàn hảo.”

Cuối cùng Jin Seyeon cũng mở miệng ra.

“Ý cô là gì?”

“Tôi đã nghĩ ra cách để vượt qua Cầu Tận cùng Thế Giới.”

Jin Seyeon mỉm cười nhẹ, tự hào nói. Aileen, người đang xem trận đấu tập của họ ở bên cạnh, cũng chạy đến phía cô.

“Cái gì, cái gì? Kể tôi với.”

“Trước đó thì….”

Cần chìa khóa để tìm ra Fenrir.

“Đi tìm Suho thôi.”

Shin Jonghak nhăn nhó, nhưng Jin Seyeon không thèm để ý. Một chiến lược hoàn hảo diễn ra trong đầu cô, dưới sự phòng thủ của Aileen, cô và Fenrir sẽ từng bước đánh hạ những đòn tấn công của Hắc Liên Hoa, và Kim Suho cùng Shin Jonghak sẽ trốn lên được tầng 9.

***

Đọc webtoon tại: Trở Thành Quần Chúng Trong Tiểu Thuyết | Vlogtruyen.net


 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương