Trở thành bạo chúa trong trò chơi thủ thành
-
Chương 11
◈ 011 [Side Story] Thành phố pháo đài Crossroad
Lọc cọc. Lọc cọc
“Yaaawn…”
Tôi ngáp ngắn ngáp dài trong cỗ xe xe ngựa lắc lư.
Đã ba ngày trôi qua kể từ khi rời căn cứ tiền phương và hành quân về phía bắc bằng xe ngựa.
Chúng tôi phải di chuyển chậm bởi vì có nhiều người bị thương (đặc biệt là tôi) nên lịch trình đã bị trì hoãn so với dự kiến.
“Chán chết đi mất…”
Tôi lẩm bẩm trong khi tựa lưng vào ghế xe ngựa. Lưng tôi đau nhức vì phải ngồi cả ngày.
“Lucas! Rốt cuộc còn bao xa nữa?”
“Chúng ta sắp tới nơi rồi, thưa Điện hạ! Xin ngài hãy kiên nhẫn chờ đợi thêm một chút!”
Khi tôi càm ràm hỏi Lucas, người đang lái xe ngựa, thì thứ tôi nhận được lại là một câu trả lời mà tôi đã nghe đi nghe lại khoảng năm lần rồi.
Anh ấy có phải là chủ sở hữu của một cửa hàng giao đồ ăn đâu mà sao lại trả lời giống họ vậy.
“Thở dài…”
Tôi thở dài trong khi lăn lộn trên tấm nệm lót ghế, rồi chạm tay vào cổ nơi đang phát ra tiếng leng keng.
Ở đó có một cái vòng cổ.
Với đôi tay vẫn còn đang băng bó, tôi tháo chiếc vòng cổ ra và cầm nó trên tay.
Tôi không chắc có nên gọi đây là một cái vòng cổ hay không. Vì nhìn kiểu gì nó cũng trông giống một cái choker hơn. Nó được làm bằng da có màu đen, với một vật trang trí bằng kim loại treo ở giữa.
Phần thưởng cho việc qua Màn hướng dẫn.
Một hộp phần thưởng đã xuất hiện trong Kho đồ sau khi tôi vượt qua được Màn 0. Đây là tất cả những gì có trong cái hộp đó.
Khi kiểm tra lại Kho đồ, tôi thấy nó trông giống như một cái túi không gian lơ lửng giữa không trung.
Thứ này có vẻ tương tự như túi thần kỳ của Doraemon, nơi bạn có thể bỏ vào là lấy ra mọi thứ tùy theo ý muốn. Dù sao đây cũng là thế giới trong game nên điều này cũng không có gì là lạ.
[Vòng cổ của ???’]
- Tính năng chưa được mở khoá.
- Mở khóa dựa trên tiến trình của trò chơi.
Tôi cau mày khi kiểm tra chiếc vòng cổ đáng ngờ này.
Thông thường sẽ không có bất cứ phần thưởng nào trong Màn 0. Bởi vì ngay từ đầu, Màn này vốn không thể hoàn thành.
Nhưng mà tôi đã vượt qua được và chiếc vòng cổ này chính là phần thưởng. Tuy nhiên, tôi lại không biết chính xác đây là gì hay cách dùng nó ra sao…
'Chà, sớm muộn mình cũng sẽ biết được công dụng của nó thôi.'
Tôi đeo lại chiếc vòng vào cổ.
Thứ này rất hữu dụng trong việc che đi vết bỏng quanh cổ sau trận chiến vừa qua. Tuy vết thương ở chỗ này tương đối nhẹ và lành lại nhanh nhất nhưng sẹo vẫn còn đó.
“Món này vậy là đã xem xong. Giờ thì đến...”
Tôi liền mở cửa sổ thống kê của bản thân.
[Ash (EX)]
- Cấp độ: 5
- Danh hiệu: Tam hoàng tử rác rưởi
- Chức nghiệp: Học việc (Bạn hiện đã có thể thay đổi chức nghiệp!)
- Sức mạnh 2, Nhanh nhẹn 3, Trí lực 5, Thể lực 2, Mana 3
“Hmm…”
Tôi rên rỉ khi nhìn vào các chỉ số đã tăng lên một cách thiếu nhất quán. Số liệu thống kê này không hề phù hợp để trở thành một nhân vật chuyên biệt. Mặc dù tương đối đồng đều nhưng lại quá thấp để trở thành một nhân vật cân bằng.
Việc tăng chỉ số trong trò chơi này là hoàn toàn tự động.
Tham gia các trận chiến sẽ giúp nhân vật nâng cao chỉ số… Tuy nhiên, các chỉ số thường hay tăng lên một cách ngẫu nhiên mà không thể kiểm soát được.
“Sở thích của mình là bruiser.”
Đó là một thuật ngữ ám chỉ những nhân vật có sự cân bằng giữa tấn công và phòng thủ.
Trong trò chơi, bruiser có tỉ lệ sống sót cao nhất.
Vì vậy, tôi đã từng tính tới việc phát triển bản thân theo hướng trở thành một bruiser, nhưng chỉ số của tôi lại tăng lên như thế này đây.
Nếu mới nhìn qua sẽ có cảm tưởng đống chỉ số này phù hợp với Chức nghiệp pháp sư, nhưng thực tế thì không phải là như vậy.
'Mình vẫn chưa quyết định được nên lựa chọn chức Chức nghiệp gì.'
Bởi vì số liệu thống kê thật đáng thất vọng nên tôi vẫn chưa thể định hình được hướng phát triển cho bản thân. Để đánh giá chính xác hơn, tôi liền mở cửa sổ Chức nghiệp.
Tất cả các nhân vật đều được chỉ định sẵn một Chức nhiệp nào đó ở Cấp 5 (Trong trò chơi, tất cả các nhân vật đều bắt đầu ở cấp độ 5 hoặc cao hơn) và có thể thăng tiến Chức nghiệp cứ sau mỗi 15 cấp độ.
Thăng tiến chức nghiệp lần đầu vào Cấp 20 (Trung cấp) Chức nghiệp lần hai là ở Cấp 35(Cao cấp), thăng tiến Chức nghiệp lần cuối cùng là ở Cấp 50 (Độc nhất), v.v.
Tuy nhiên, bởi vì tôi bắt đầu với Cấp 1 nên cho đến bây giờ tôi mới có thể lựa chọn Chức nghiệp sau khi đạt Cấp 5.
[Chức nghiệp có thể lựa chọn]
- Hiệp sĩ sơ cấp
- Pháp sư sơ cấp
- Trị liệu sư sơ cấp
- Chiến binh sơ cấp
- …
Cái danh sách này dài gần như là vô tận vậy. Mọi Chức nghiệp trong game dường như đều có mặt ở đây.
Điều đó có nghĩa là gì? Có nghĩa là tôi được phép lựa chọn bất kỳ Chức nghiệp nào mà mình muốn à? Đây có phải cái mà người hay gọi là Wildcard* không?
{Lá bài có thể thay thế bằng bất kỳ lá bài nào khác}
Nếu danh sách này chỉ có các Chức nghiệp giống như trong trò chơi thôi thì tôi đã chọn một cái phù hợp nhất với mình rồi. Tuy nhiên, thứ nằm cuối danh sách này đã khiến tôi không khỏi băn khoăn.
[Chức nghiệp có thể lựa chọn]
- Chỉ huy sơ cấp <Chức nghiệp được mở khóa do đạt được thành tựu 'Phá đảo Sắt Địa Ngục’>
Ở đó có ghi tên một Chức nghiệp mà tôi chưa bao giờ nhìn thấy trong trò chơi.
“Chỉ huy?”
Chức nghiệp được mở khóa do đạt được thành tựu 'Phá đảo Sắt Địa Ngục’ à? Tôi đoán đây là một loại Chức nghiệp ẩn.
Nhưng cũng không thể chắc được nó có phải là một lựa chọn ngon ăn hay không. Chỉ vì nó đặc biệt hay nó là một Chức nghiệp ẩn đều không có nghĩa là nó tốt. Hơn nữa, có khả năng cao đây là một cái bẫy.
Rất có thể tôi sẽ tự đào hố chôn mình nếu cứ thế chọn nó trong khi không hề có bất cứ thông tin nào.
Do đó, thông thường tôi sẽ bỏ qua nó và chọn lấy một Chức nghiệp mà tôi đã biết rõ cho an toàn. Nhưng…
[Kỹ năng học được]
- Passive: Chỉ huy bất khuất
- Skill 1: ??? (Mở khóa sau khi thăng tiến chức nghiệp lần thứ nhất)
- Skill 2: ??? (Mở khóa sau khi thăng tiến chức nghiệp lần thứ hai)
- Ultimate: ??? (Mở khóa sau khi thăng tiến chức nghiệp lần thứ ba)
Kĩ năng học được mới là vấn đề!
Kĩ năng bị động mà tôi thức tỉnh được sau trận chiến vừa qua chính là [Chỉ huy bất khuất]. Đây không phải là đang trắng trợn mời gọi tôi nên lựa chọn Chức nghiệp Chỉ huy sao?
Vậy thì tác dụng của kỹ năng mới được thức tỉnh rốt cuộc là gì?
[Chỉ huy bất khuất Lv.1]
- Kỹ năng được tạo ra bởi một tinh thần kiên định không bao giờ từ bỏ trong bất cứ hoàn cảnh nào.
- Cung cấp khả năng miễn nhiễm với mọi loại trạng thái tinh thần tiêu cực cho tất cả đồng minh trong vòng bán kính 10m.
Nó là một kĩ năng rất tốt.
Không, cực kỳ tốt mới đúng.
Ở trong game, vào giai đoạn giữa, những kẻ địch thuộc loại pháp sư có khả năng sử dụng các loại ma thuật gây ảnh hưởng đến tinh thần sẽ xuất hiện.
[Hoang mang] và [Sợ hãi] là hai cái hay gặp nhất, nhưng cũng có những trường hợp đặc biệt nghiêm trọng như kiểm soát tâm trí.
Nếu có chỉ số Mana cao thì có thể kháng lại được. Nhưng với những nhân vật có chỉ số Mana thấp, cứ mỗi lượt (Game turn base) trôi qua đều khiến họ rất chật vật.
Đã từng có một lần Lucas bị kiểm soát tâm trí và giết hết toàn bộ đồng minh, làm tôi không có lựa chọn nào khác ngoài bỏ cuộc và reset lại trò chơi.
Thế nên, vào giai đoạn giữa game thì đây chính một kĩ năng gian lận. Đúng vậy, nó cực kì tuyệt vời, nhưng…
'Ở giai đoạn đầu này… Nó không thực sự hữu dụng cho lắm..'
Bởi vì kẻ địch phải đối mặt ở giai đoạn này chủ yếu là những con quái não ngắn chỉ biết lao thẳng về phía trước. Rất ít con có thể dùng ma thuật tinh thần.
Rất ít chứ không phải là không có, nên việc kỹ năng này luôn bảo vệ trạng thái tinh thần của đồng minh một cách thường trực chính là một lợi ích không thể phủ nhận.
Tuy nhiên, so với các kỹ năng bị động khác, chẳng hạn như kỹ năng bị động của Lucas, [Người đàn ông thép], thì nó có hơi đáng thất vọng… Cái tôi đang cần chính là một kỹ năng có thể giúp bản thân vượt qua tình huống hiện giờ, chứ không phải một thứ rất xa sau này thì mới hữu ích.
“Thật đau đầu…”
Khi tôi đang lo lắng vò đầu bứt tai vì không biết nên chọn con đường nào để tồn tại trong tương lai.
“Thưa Điện hạ, chúng ta đã đến Crossroad!”
Thì bỗng nghe thấy giọng nói của Lucas.
“Cuối cùng đã tới!”
Tôi thò đầu ra ngoài cửa sổ xe ngựa. Được rồi, hãy quan sát thử xem.
Không xa lắm, phía đường chân trời là một thành phố được bao quanh bởi những bức tường được gia cố bằng sắt.
***
Crossroad.
Đó là tên của một pháo đài được xây dựng ở cực nam của thế giới.
Pháo đài này được xây dựng chính là để ngăn chặn những con quái vật không ngừng đổ về từ ‘Hồ Đen’ ở phía nam.
Đó từng là pháo đài lớn nhất Đế Quốc với tường thành được gia cố bằng sắt. Nó còn có các hào nước thánh chảy quanh, đại bác, máy bắn tên, và là nơi đóng quân của hàng chục ngàn binh lính.
Tuy nhiên, trong những thập kỷ gần đây, sự xâm lấn của quái vật đã giảm đi một cách rõ rệt. Vì vậy, Đế Quốc đã rút hầu hết lực lượng khỏi nơi này và chuyển sang các mặt trận khác.
Bởi vì thế giới luôn có chiến tranh và tiền tuyến mà Đế Quốc duy trì không chỉ có mỗi ở đây.
Binh lính dần được thay thế bởi những người lính đánh thuê bất kể quốc tịch hay kỹ năng. Nói thẳng ra, thứ mà Đế Quốc cần là một ‘lá chắn sống’ để duy mặt trận này.
Những người lính đánh thuê hầu hết là cựu binh đã về hưu hoặc tân binh chưa có kinh nghiệm.
Khi cuộc sống rẻ mạt đổ xô đến pháo đài, các nhà hàng, nhà trọ và ngân hàng mọc lên như nấm.
Mười năm sau, pháo đài mang hình dáng của một thành phố quá khổ dị dạng.
Tới một lúc nào đó, mọi người đã không còn gọi Crossroad là một pháo đài. Thay vào đó, nó được gọi là.
Mặt trận quái vật. Thành phố Pháo đài.
Hoặc, như thể đang chế giễu những tên lính đánh thuê bị mờ mắt bởi tiền tài rồi lao đầu vào chỗ chết như con thiêu thân, nó còn có cái tên khác.
Con Đường Tự Sát. Thành phố của những ngôi mộ.
‘Đây là Crossroad.’
Tôi khẽ mở miệng khi xe ngựa tiến vào cổng thành phía nam của thành phố.
‘Không như tưởng tượng khi nhìn qua màn hình trò chơi…Nó lớn hơn mình nghĩ.’
Trong chế độ quản lý, tôi chỉ có thể nhìn thành phố từ trên cao xuống. Còn trong chế độ thủ thành, tôi chỉ có thể di chuyển trên các bức tường thành. Do đó, tôi không hiểu rõ kích thước của nó trong thực tế.
Khi tận mắt chứng kiến, cảm giác thật khác biệt.
‘Và nó cũng xuống cấp hơn mình tưởng!’
Tôi nhìn vào các cơ sở cũ kỹ và cau mày.
Bức tường thành hư hỏng do bị quái vật tấn công trong một thời gian dài mà không được sửa chữa đúng cách.
Con hào khô cạn.
Bên trong thành phố là một mớ hỗn độn do xây dựng và cải tạo một cách bất hợp lý.
‘Dường như có nhiều việc cần phải làm.’
Đây là phòng tuyến Maginot của nhân loại.
Và… cũng là nơi tôi sẽ tiếp quản.
‘Dù sao thì, mình sẽ trở thành lãnh chúa của thành phố này, phải không?’
Không một ngôi nhà nào mang tên tôi trên Trái đất. Tôi chưa bao giờ tưởng tượng được rằng ước mơ sở hữu một ngôi nhà cho riêng mình sẽ trở thành hiện thực. Mặc dù đã xuyên vào thế giới khác và phải vật lộn để sống sót, nhưng thành thật mà nói, tôi vẫn không cảm thấy quá tệ.
Đoàn xe ngựa đang tiến vào thành phố dọc theo con đường chính.
Người dân đổ xô ra đường để xem. Khuôn mặt họ tràn đầy sự bất mãn.
Ừ thì vị lãnh chúa, đồng thời là chỉ huy mới được bổ nhiệm đã khiến quân đội hầu như toàn diệt và cũng suýt mất mạng.
Nhưng rồi, khuôn mặt họ lại dần chuyển sang ngạc nhiên.
Đó là vì những thứ đang được chất đầy bên trong các xe ngựa.
“Này, cái đó…”
“Chúng có phải là ma thạch không?”
Tôi lắng nghe những lời xì xào của người dân. Mọi thứ có vẻ đang diễn ra theo đúng kế hoạch.
Hàng trăm viên ma thạch nhện đen đang được chất đầy trên chiếc xe ngựa ở phía sau.
Trong thế giới ma thuật, ma thạch chẳng khác gì dầu mỏ.
Chúng có thể được thu thập từ cơ thể của những con quái vật và là tài nguyên chiến lược lớn nhất được sản xuất tại thành phố này. Đó cũng là lý do lớn nhất để duy trì mặt trận này ngay cả khi phải trả giá bằng vô số sinh mạng. Tuy nhiên, do hoạt động của lũ quái vật gần đây giảm đi nên số lượng ma thạch kiếm được cũng giảm đi một cách tự nhiên. Thu nhập của thành phố cũng bị sụt giảm.
Nhưng tôi đã đánh bại Quân đoàn Nhện đen và thu hồi gần 400 ma thạch.
Chúng vốn đến từ những con quái vật Cấp 55 đến Cấp 60. Vì vậy, chúng đều là những viên ma thạch có độ tinh khiết rất cao. Có thể uớc tính sơ bộ chúng đắt như thế nào. Tạm thời tôi chưa cần lo lắng về tiền bạc.
‘Đây là phần thưởng xứng đáng khi hoàn thành một Màn chơi không thể vượt qua.’
Hiện tại, lòng tin của người dân đối với tôi đang ở dưới đáy.
Tình hình này cũng giống y như ở trong trò chơi. Khi mới bắt đầu, sự thiện chí của họ đối với người chơi rất thấp.
Tuy nhiên, đến năm thứ ba, dân chúng đã hoàn toàn tin tưởng và nghe theo người chơi.
Sau cùng, cách duy nhất để thay đổi suy nghĩ của họ.
Kiếm tiền.
Một cách hợp lý và rõ ràng.
Khi tôi đang tính toán nên sử dụng số tiền kiếm được từ việc bán những viên ma thạch này như thế nào, thì chiếc xe ngựa đã đến Dinh thự lãnh chúa.
“Chúng ta đã đến nơi, thưa Điện hạ.”
Lucas ra khỏi ghế lái và mở cửa xe ngựa. Tôi từ từ bước ra.
Dinh thự lãnh chúa Crossroad.
Đó là tòa dinh thự khá lớn được xây bằng gạch đỏ và đá cẩm thạch. Tuy nó khá cũ nhưng lại mang một dáng vẻ thanh lịch.
‘Căn hộ mình từng ở không thể nào so sánh được’.
Nó thật đáng ngưỡng mộ.
“Ôi, Chúa ơi, đó là Chúa tể!”
Cánh cửa dinh thự được mở ra, và một anh chàng lao về phía này và nhảy lên.
“Tạ ơn trời, tôi rất vui vì ngài không sao!”
Đó là một chàng trai trẻ với mái tóc hoa râm bờm xờm, đeo một cặp kính dày.
“Không, khoan đã, tôi không thể gọi ngài là Chúa tể. Xin hãy thứ tội cho tôi vì tội bất kính, thưa Hoàng tử Điện hạ”
“Anh gọi ta như thế nào cũng được.”
Tôi mỉm cười với người thanh niên tóc hoa râm. Sau đó, anh ta nắm lấy bàn tay băng bó của tôi và khóc lóc một cách thảm thiết.
“Sao ngài lại bị thương đến như vậy cơ chứ? Tên nô bộc này sẽ đau lòng tới phát bệnh mất.”
Tên của anh chàng phản ứng thái quá này là Aider.
Trong game, anh ta là một NPC quản lý thành phố, và hầu như mọi công việc hành chính trong Crossroad đều được thực hiện thông qua anh chàng này.
Từ xây dựng cơ sở, tuyển quân, đến quản lý hệ thống…
Chắc ở đây cũng giống như vậy thôi. Nhiệm vụ quản lý thành phố sẽ được thực hiện cùng với anh chàng này.
“Mời vào! Tôi đã chuẩn bị cho ngài nước ấm để tắm và một bữa tối thịnh soạn! Hôm nay ngài hãy nghỉ ngơi cho thật tốt!”
Tôi cũng định sẽ thư giãn ngày hôm nay sau hành trình dài mệt mỏi.
Theo sự hướng dẫn của Aider và bước vào dinh thự, tôi quay lại nhìn Lucas và gật đầu.
“Tất cả binh lính, hãy để họ nghỉ ngơi. Cậu cũng thế, Lucas. Đừng nghĩ về bất cứ điều gì trong ngày hôm nay và hãy nghỉ ngơi cho thật tốt.”
“Nhưng tôi phải hộ tống Điện hạ…”
“Hôm nay không cần đâu. Hãy nghỉ ngơi một chút và bắt đầu vào ngày mai.”
Lucas miễn cưỡng chấp thuận.
“Tuân lệnh, thưa Điện hạ.”
Lucas cúi chào tôi và đi về phía phòng của anh ấy. Phòng của Lucas hình như ở tầng một.
Aider dẫn tôi lên phòng ở tầng hai.
“Đi lối này, Chúa tể! Sau khi ngài ngâm mình trong làn nước ấm, sự mệt mỏi sau hành trình dài và mùi máu tanh của chiến trường sẽ tan biến hết~”
“Được rồi, cảm ơn.”
Tôi được Aider hướng dẫn vào phòng tắm gắn liền với phòng của tôi.
Bồn tắm rộng rãi chứa đầy nước ấm và có mùi thơm.
Đã bao lâu tôi chưa tắm? Tôi muốn ngâm mình trong bồn tắm nhanh nhất có thể. Với bàn tay băng bó, tôi cởi cúc áo sơ mi.
Nhưng mà,
“Dù sao ngài cũng tuyệt vời thật đấy. ‘Retrotaku'”
Tôi đứng hình khi nghe thấy giọng nói từ phía sau.
“Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng ngài sẽ hoàn thành màn hướng dẫn theo cách đó.”
“Ngươi…?”
Tôi bàng hoàng quay đầu lại.
Click.
Sau khi vào phòng tắm và đóng cửa phòng lại, Aider cười rạng rỡ.
“Tại sao phải che giấu cơ chứ! Đúng vậy! Tôi là Aider, giám đốc của <Bảo vệ Đế Quốc> đây.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook