Trở Lại Kiếp Này Không Còn Hối Hận
-
Chương 19: 19: Cường Hôn Trong Rừng Đào Sắp Có Việc Hay
Nửa canh giờ sau ăn uống no đủ nghỉ ngơi tốt Giản Ly đi cùng Tần Mặc Uyên đến rừng đào phía sau Linh Sơn tự.
Rừng đào lay động theo gió cánh hoa bay lượn khắp nơi , cảnh đẹp yên tĩnh , cả người đều thư thái , đúng là thích hợp để ngủ , Giản Ly âm thầm nghĩ.
" Mát mẻ quá đi "
Nàng giơ tay đón lấy cánh hoa đào đang rơi xuống tùy tiện lên tiếng.
Tần Mặc Uyên ngẩn người nhìn nàng , trong lòng hắn nương tử chính là trên đời này đẹp nhất người.
Đột nhiên phía trước vang lên giọng nói ,
Giản Ly kéo Tần Mặc Uyên núp vào đi xem kịch hay.
" Điện hạ ở đây đẹp quá đi "
Mộc Linh đỏ mặt khẽ dựa vào lòng Tần Lâm ngẩn đầu ánh mắt đầy ôn nhu cùng tình yêu nhìn hắn nói.
Thái tử thân phận cao quý , chỉ cần nàng gả cho hắn trở thành thái tử phi , sau này hắn đăng cơ trở thành hoàng đế nàng liền chính là mẫu nghi thiên hạ , lúc đó xem nàng dẫm tiện nhân Mộc Ly kia dưới chân !
" Có đẹp như thế nào cũng chỉ là phụ trợ cho vẻ đẹp của Linh nhi "
Tần Lâm cực kỳ hưởng thụ ánh mắt tràn đầy tình yêu sùng bái nhìn hắn của Mộc Linh , thâm tình nói xong càng thân mật ôm lấy nàng ta.
Mộc Linh ngượng ngùng e thẹn bộ dáng nép vào lòng ngực hắn , xem ra thái tử thật sự thích nàng , nàng liền sắp phải trở thành thái tử phi !
Giản Ly trốn ở đằng xa nhìn bọn họ trong lòng một trận buồn nôn , quá đáng sợ !không khí đều bị làm ô nhiễm !
Giản Ly nhìn hai kẻ buồn nôn phía trước sắp hôn nhau rồi , nhanh chóng kéo Tần Mặc Uyên còn đang đứng xem chạy đi chỗ khác.
Chạy giống như phía sau có ma quỷ đuổi theo vậy , một lúc sau mới dừng lại , Giản Ly không ngừng hít thở , mẹ ơi muốn ôm ấp hôn hít thì vào phòng đóng cửa từ từ hôn a , biểu diễn như vậy làm gì.
" Nương tử làm sao vậy nha "
Tần Mặc Uyên sắc mặt hơi ửng hồng bởi vì lúc nãy chạy , ngây ngô nhìn nàng hỏi.
" Bọn họ quá ghê tởm ở lại sẽ làm hư ngươi ! Sao này nhìn thấy bọn họ liền tránh xa cho ta ! "
Giản Ly bộ dáng hung hung dùng sức kéo hắn lại gần nói , lúc này nàng đang nắm cổ tay hắn , hai người đứng sát gần nhau.
Tần Mặc Uyên giống như ngửi thấy được trên người nữ nhân truyền đến mùi hương của thảo dược , khiến người khác tinh thần lẫn thể xác nhẹ nhõm thư thái thoải mái.
" Có nghe được không ? "
Giản Ly thấy hắn ngây ngốc bộ dáng thì lên tiếng hỏi.
Tần Mặc Uyên trong lòng đột nhiên nảy ra ý đồ xấu , đột nhiên giơ tay ôm lấy eo Giản Ly cúi đầu hôn lên môi nàng.
" Ưm! "
Giản Ly trừng lớn mắt , nàng lại bị chiếm tiện nghi !
Giản Ly hai tay đặt trên bả vai Tần Mặc Uyên muốn đẩy hắn ra , nhưng là cố tình Tần Mặc Uyên ôm chặt eo nàng , lại càng hôn càng hung giống như muốn nuốt nàng vào trong bụng hắn vậy.
Giản Ly bị hắn hút hết không khí , cả người bắt đầu nhũn ra dựa vào trên người Tần Mặc Uyên , qua một lúc rốt cuộc hắn cũng buông ra nàng.
Hai người cùng ngã xuống trên mặt đất , Giản Ly choáng váng nằm trong lòng Tần Mặc Uyên , sắc mặt đỏ bừng , bộ dáng bị người khi dễ đến không phân biệt được đông tây nam bắc.
Trên mặt đất trải một lớp mỏng cánh hoa đào , một nam một nữ nằm trong rừng đào ôm lẫn nhau tựa như trên thế giới chỉ còn lại hai người.
Ngốc tử từ đâu học được thứ này !! Giản Ly lần đầu tiên nghĩ hôn có thể giết người , nàng sắp chết mất , bị ngốc tử hôn tới chết a.
" Nương tử~ muốn thân thân "
Tần Mặc Uyên ôm Giản Ly tươi cười nói.
Giản Ly: moẹ nó , thằng này vừa hôn nàng sắp chết hiện tại muốn thân ?? Thân cái moẹ người , đồ đê tiện !
Giản Ly ngồi dậy trừng mắt nhìn hắn.
" Ngươi lại dám hôn ta lần sao ta liền cắt lưỡi của ngươi luôn ! "
" Nương tử hôn là cái gì , chính là như lúc nãy sao ? "
Tần Mặc Uyên ngón tay đặt trên môi nghi hoặc nghiên đầu tròn mắt chớp chớp nhìn nàng , bộ dáng chính là không hiểu nàng nói cái gì.
Giản Ly: cái con! moẹ nhà ngươi ! đồ đê tiện a !! ngốc liền giỏi a !!
" Nương tử~ "
Tần Mặc Uyên dựa lại gần nàng giơ tay ôm eo nàng , cực kỳ đơn thuần lại tự mang thêm một nửa mị hoặc kêu một tiếng.
" Trở về "
Giản Ly tức muốn chết không muốn để ý đến hắn đứng lên hướng về phía trước bước đi.
Tần Mặc Uyên liếm môi tà ác cười , hắn hôm nay đúng là kiếm lời lớn rồi.
" Nương tử chờ ta với "
Tần Mặc Uyên đứng dậy nhanh chóng đuổi theo Giản Ly , đi bên cạnh nàng.
Giản Ly trở về liền leo lên giường ngủ , hoàng hậu cho người tới mời đi dâng hương cũng không đi , vui đùa cái gì , bọn họ bài trận lớn như thế chỉ là muốn sử lý nàng cũng tiện nghi ngốc tướng công mà thôi , dâng hương ?? ha hả , trước khi giết người muốn cầu trời tha thứ à , buồn cười rụng răng.
Giản Ly đoán thật sự rất đúng , buổi chiều liền có kẻ phóng phi tiêu ghim một tờ giấy vào trong phòng nàng.
"Giờ tý đêm nay đến rừng đào phía sau Linh Sơn tự , ngươi dám không đến chúng ta liền giết Thần vương !"
Giản Ly cười như không cười , nhẹ nhàng gấp tờ giấy lại cất vào trong áo.
Sẽ là ai đây , hoàng hậu ? Thái tử ? Mộc Linh ? hay là cô nàng quận chúa Lưu Diệp Vi đây.
Còn dám dùng Tần Mặc Uyên uy hiếp nàng ? bọn họ nghĩ rằng dưới mí mắt nàng bọn họ có thể động vào một sợi lông trên người hắn à ? cũng quá xem thường nàng đi.
Giản Ly cảm thấy máu trong cơ thể không ngừng sôi trào lên hưng phấn cảm giác , quá thú vị quá mong chờ !!
Tần Mặc Uyên ở phía sau nhìn chằm chằm vào bóng lưng nàng , nương tử giống như đang rất vui vẻ ??
Hoàng đế bên này!.
.
" Ngươi nói bọn họ muốn ám sát con dâu của trẫm à háháhá "
" Còn dám đem con trai của trẫm ra uy hiếp đúng là ngông cuồng mà "
" Bọn họ có bị ngu không hahaha trẫm ở chỗ này mà bọn họ thế nhưng không biết sống chết như thế thật sự không đem trẫm để vào trong mắt mà !! "
Tần Nghiêm nghe ám vệ nói liền cười ha hả lên , sao đó giơ tay quắc quắc ám vệ đang quỳ trên mặt đất.
" Đi tới đây hắc hắc Phi Ảnh trẫm nói ngươi nghe! ! "
Phi Ảnh: ta có thể không tới không ?!
Canh ba! !.
Giản Ly mặc một thân dễ hoạt động y phục chậm rãi đi ra phía sau rừng đào.
Linh Sơn tự nằm trên một ngọn núi , tứ phía đều có vách đá cao , té xuống tuy không chết nhưng cũng bán thân bất toại nha , theo đường rừng núi chạy xuống đã đêm tối chắc chắn sẽ lạc vào trong rừng , chậc chậc không có đường chạy a.
Giản Ly đứng ở trung tâm rừng đào nhìn xung quanh , nhếch môi.
" Như thế nào nha , các ngươi hẹn bổn vương phi đã tới , hiện tại không đi ra định làm con rùa đen rụt đầu à "
" Ha , Thần vương phi đúng là mạnh miệng , chết cũng không biết sợ "
Tần Lâm bước ra sau lưng hắn có khoản hai mươi tên sát thủ.
Đúng là coi trọng nàng , thế nhưng bỏ tiền mời người của Tuyệt Sát điện còn là hai mươi người.
" Sợ chết nha , như thế nào không sợ đâu , nhưng là thái tử điện hạ đầu óc thật ngu hơn ta tưởng nhiều ! hoàng thượng có mặt ở đây thế nhưng dám làm người đến giết ta , thái tử điện hạ đây là muốn bỏ chính mình thái tử vị phải không vậy "
" Ngươi dám ! "
Tần Lâm bị Giản Ly chọc tức đến muốn bốc lửa , tay chỉ vào nàng.
" Thái tử điện hạ , nói chuyện liền nói giơ tay giơ chân giống y như con khỉ giống nhau đúng là tức cười "
" Vốn muốn để ngươi chết toàn thây không ngờ ngươi miệng lưỡi đê tiện như thế , giết nàng ta cho bản thái tử !! "
" Hừ!.
"
Giản Ly rút ra dao nhỏ , nghênh đón hai mươi tên sát thủ xông về phía nàng.
" Hoàng thượng nhiều người như thế , Thần vương phi bị thương phải làm sao bây giờ "
Phi Ảnh nhìn ác liệt đánh nhau phía dưới lo lắng nói.
" Ngươi sợ cái gì , con dâu trẫm sắp bị đánh trúng trẫm liền đá ngươi ra đỡ thay nàng "
Tần Nghiêm vỗ vỗ vai Phi Ảnh hài hước nói.
Phi Ảnh: nếu người không phải hoàng đế ta rất muốn đánh người răng rơi đầy đất !!
Tần Mặc Uyên trốn trong tối siết chặt tay , phụ hoàng hắn đang ở đây hắn không thể tùy tiện hành động được , đáng chết Tần Lâm !!
Một khắc sau Tần Nghiêm thấy thời gian không sai biệt lắm liền đi ra.
" Nha như thế nào vậy , bày trận lớn như thế , định giết ai đây "
Hoàng đế vừa bước chân ra xung quanh ám vệ liền xông ra rút kiếm bao vây tất cả.
Tần Mặc Uyên thấy vậy yên tâm âm thầm rời đi , Tần Lâm ngươi chờ !!
Giản Ly nhanh chóng lùi lại bên cạnh hoàng đế , tự nhiên lúc này trên người nàng bị thương một ít , bị ám sát phải ra dáng một chút chứ a.
" Phụ! phụ hoàng!.
ta! ta!.
"
Tần Lâm nhìn thấy hoàng đế sắc mặt liền xanh mét lui lại vài bước.
" Bắt lấy tất cả cho trẫm ! "
" Mang về thái tử phủ nhốt lại ngày mai thượng triều sử lý sao ! "
" Rõ! "
Ám vệ nhanh chóng bắt lấy đám sát thủ , bắt thái tử mang đi.
" Nha đầu đánh nhau không tồi haha "
" Sao người không nói võ công ta không tồi đi , nhất định phải nói ta đánh nhau không tồi mới được à "
" Được được , nha đầu ngươi nói đúng , mau trở về sử lý vết thương đi , nhi tử trẫm nhìn thấy đều đau lòng muốn chết "
Tần Nghiêm chậc chậc vài tiếng nói.
Giản Ly:!.
.
nếu không phải có người ở đây ta cần gì làm trò để bản thân bị thương !! không có người ta đã sớm giết sạch bọn họ rồi !!
" Đa tạ hoàng thượng quan tâm "
Giản Ly hừ nhẹ quay đầu rời đi.
Tần Nghiêm:! tiểu nha đầu này thật là!.
" Nương tử~ nương tử làm sao vậy nương tử chảy máu rồi "
Giản Ly trở về đến bước vào cửa Tần Mặc Uyên liền bay ra.
Nàng giơ tay chặn hắn lại.
" Đừng có nói nhiều , giúp ta mang nước tới "
Tần Mặc Uyên gật đầu ngoan ngoãn chạy đi mang nước về cho nàng.
Giản Ly ngồi trên giường lột y phục ra , Tần Mặc Uyên liền mang nước chạy vào.
Giản Ly đuổi hắn ra ngoài sao đó chính mình rửa vết thương , rắc dược lên dùng băng vải quấn lại.
" Tướng công tới chúng ta đi ngủ "
Tần Mặc Uyên nghe nàng gọi liền ló đầu vào , sao đó lon ton đi vào trèo lên trên giường.
Giản Ly ôm lấy hắn , không biết từ lúc nào nàng liền có thói quen với hắn , chính nàng cũng không biết rõ.
Ngày mai sẽ náo nhiệt lắm đây! !
Mặc Phong cầm tin tức trong tay nhanh chóng làm người đi phát tán tin tức thái tử ám sát Thần vương phi , còn có những chuyện xấu bị tra ra bọn họ tra được đều tung ra bên ngoài , trong một đêm lời đồn , tiếng chửi mắng thái tử đã bay khắp kinh thành.
Thái tử tham ô nhận hối lộ , bao che thuộc hạ tham ô , bao che người khác cường đoạt dân nữ , giết người vô số lại dùng quyền lực áp chế không cho bọn họ đi kiện , cắt bớt ngân lượng cứu tế! !.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook