Trò Chơi Sát Nhân
-
C25: Chương 24
*Riki dùng Anh ngữ thì tui sẽ để nguyên nhé ^^
Trong lúc này, tất cả lời bào chữa đều biến thành sự giãy dụa vô ích, Santa và Riki đồng thời không nói nên lời.
AK nhìn chằm chằm Santa, và ánh mắt cậu chuyển về phía cửa, cẩn thận nhìn vẻ cảnh giác của Riki.
"Santa thì coi như...dù sao anh ấy muốn giả bệnh, chỉ có thể thu thập tin tức ở không gian công cộng, có lẽ cũng không rõ ràng lắm về chi tiết các cuộc trò chuyện kế hoạch riêng. Vậy Riki, anh có thể cho em một lí do không? Một lí do đủ để thuyết phục em, một lí do anh ra tay giết người?"
Riki hít một hơi.
"Chờ chút. Kế hoạch của em là sacrifice (hy sinh) người được bảo vệ AK, để thử xem làm như vậy có thể khiến system không có người truyền thừa sẽ làm thế nào. Anh không nhầm đúng không?"
"Ừ." AK mím môi, môi dưới bị cắn đến thành màu xanh trắng. "Nhưng bây giờ, chúng ta đã mất một lượt."
"Xin lỗi, vì đã phá hủy kế hoạch." Riki rời khỏi cửa, đi đến trước mặt Santa đang ngồi ở mép giường cúi đầu, sau đó quay sang AK, "Em muốn biết cái gì, anh có thể explain, trạng thái Santa gần đây, không tốt, để cho em ấy nghỉ ngơi."
Tình trạng của Santa quả thực không tốt, mới ngồi đó một lúc, sắc mặt đã bắt đầu trắng bệch. AK im lặng nhìn Riki sắp xếp mọi thứ cho Santa, chờ anh chủ động giải thích.
Santa cau mày, nhắm mắt lại, hơi thở nặng nhọc. Riki phủ chăn lên đắp kín cho cậu, cuối cùng mới quay sang nhìn AK.
"Anh nhìn thấy Lâm Mặc gửi cho em một tin nhắn."
"Tin nhắn?"
"Đến lượt bạn rồi đó ^^" Riki đưa ảnh chụp trên màn hình cho AK xem, là một tấm ảnh ở góc độ chụp lén, "Đây là, Lâm Mặc."
AK hít một hơi khí lạnh, đem điện thoại trả lại.
"Anh không biết, em ấy muốn làm gì, Nhưng nhất định không phải chuyện tốt."
"Cho nên anh giết em ấy?"
Riki lắc đầu phủ nhận, thở rất nhẹ.
"Không có. Nếu như later ở thời gian đó, khi phải chọn giữa AK và Lâm Mặc ở cùng một thời điểm, có thể anh thật sự sẽ làm được, động thủ. Thế nhưng, lúc đó, anh chọn khóa Lâm Mặc lại, không ngờ, bị giật điện chết."
Một câu nói vấp váp, AK không rõ vì sao trong khoảng thời gian ngắn lại làm khả năng biểu đạt của anh lùi bước, nhưng lúc này cậu chỉ có thể quan tâm đến thật giả trong câu nói của anh.
"Lâm Mặc...khả năng..."
Khả năng cái gì đó, khả năng em ấy không có tâm tư xấu nào, khả năng em ấy cũng chỉ là thăm dò cậu. Nhưng những điều này không thể giải thích kịp nữa rồi, AK mở miệng, cuối cùng cũng không nói gì.
Cậu nhớ tới, lúc đó Lâm Mặc ở cabin máy phát điện chửi ầm lên, giận dữ, gọi tên cậu.
Nhưng những thông tin này chẳng có cách nào xác nhận, các thành viên ở đây đều luôn ở theo nhóm vào thời điểm đó, chỉ có Lâm Mặc một mình, điều này làm cho góc nhìn của Lâm Mặc bị thiếu hụt.
Chỉ có thông tin của chính mình mới có thể tin tưởng.
"Anh nhốt Lâm Mặc, có thể, còn là vì một lí do khác."
AK ngẩng đầu nhìn Riki. Ngay khoảnh khắc bốn mắt chạm nhau, cậu bắt được một tia cứng đầu ỷ lại, mơ hồ đến nỗi, làm cậu có cảm giác, sự ỷ lại này dường như không phải kẻ nào cũng thay thế được.
"Anh dường như, hi vọng em sống sót."
46.
Khi Riki rời khỏi phòng, anh tiện tay đóng cửa lại, lạch cạch một tiếng, phảng phất như tất cả lắng xuống, bầu không khí lại quay về bình thản.
Trên bàn có thuốc, bên cạnh là một cốc nước nóng. Trong lúc nói chuyện, nhiệt độ đã thay đổi, cốc nước dường như là cho Santa dùng, nhưng toàn bộ quá trình, Riki cũng không hề đụng đến nó. AK kê một chiếc gối mềm sau lưng Santa, Santa chống nửa người ngồi dậy, uống thuốc và nước từng chút một.
Santa chỉ theo bản năng nuốt thuốc, híp đôi mắt ướt, nhìn khuôn mặt AK nỗ lực không biểu cảm, lại vẫn để lộ vẻ quan tâm.
"...Riki đi rồi.."
Là một câu khẳng định, bằng một giọng oán giận.
AK rũ mắt, yên lặng đặt thuốc và cốc nước sang một bên.
"Chắc Riki biết em muốn nói chuyện với anh. Rất nhanh sẽ trở về thôi."
"Nói cái gì?"
"Nói chuyện nghiêm túc." AK lấy mu bàn tay đặt lên mặt Santa, nhíu mày thật chặt, "Nhiệt độ cơ thể anh...quá nóng. Bắt đầu từ khi nào vậy?"
"...Vẫn luôn như vậy, không quá comfortable lắm. Từ khi ở phòng điều khiển trở về đã khó chịu rồi, có chút...thở không nổi."
Nhìn chẳng giống có chút thở không nổi tí nào. AK còn muốn nói gì nữa, nhưng bị Santa ngắt lời.
"Nói nhanh lên, anh buồn ngủ..."
AK dừng lại những gì định nói, bớt đi mấy câu nghe có vẻ như đạo đức giả.
"Trừ anh ra, em không còn ai có thể tin nữa. Nếu như anh định nói cho Riki về những gì em nói với anh, em sẽ rất đau lòng đấy."
Đây là một lời nhắc nhở rất rõ ràng. Santa dừng lại một lát, gật đầu.
"...Anh sẽ không nói với Riki."
AK siết chặt tay định nói tiếp, nhưng một lần nữa bị ngắt lời.
"Nhưng, trước đây em đã yêu cầu mọi người truyền lại kẻ sát nhân cho em, em có nói cái gì, ừm, không nhớ rõ lắm, hình như là Em sẽ chọn một người, nói cho người đó biết khi em làm kẻ sát nhân muốn làm việc gì. Nếu như em chết, người đó sẽ thay em hoàn thành hoặc đại loại vậy...Ý của anh là, em chọn người tốt sao?"
"Đã chọn rồi."
"Vậy tại sao không được nói với anh ấy?"
"Bởi vì," AK thở dài, yết hầu trong bóng tối khẽ run, "Có thể em đã chọn người có vấn đề. Trước không nói chuyện này. Anh có biết chuyện gì xảy ra với Riki không?"
"..Không biết."
"Vậy là thực sự có chuyện xảy ra?"
"..."
"Quên đi, em đến cũng không phải để thử anh." AK ngồi thẳng dậy. "Từ đầu trò chơi đến giờ, mỗi người đều ít nhiều có thay đổi. Nếu như mọi thứ đều ở trong phạm vi hợp lí, em cũng sẽ không chỉ ra. Tóm lại, anh có thể tự mình cân nhắc, làm thế nào sống cùng trạng thái bất thường của Riki, nhưng chí ít đừng toàn tâm toàn ý."
"...Cũng không phải là toàn tâm toàn..."
Santa ngậm miệng lại. AK liếc anh một cái, cũng không hỏi kĩ, tự mình nói tiếp.
"Hiện tại trong số sáu người sống sót, trạng thái của anh và Bá Viễn không tốt nhất. Nếu như muốn tìm người để hi sinh, có khả năng sẽ hạ thủ từ các anh. Hãy liên lạc với em bất cứ khi nào anh muốn, chỉ liên lạc với Riki thì quá không an toàn."
"Được." Santa ngoan ngoãn gật đầu, "Nhưng, không phải em là kẻ sát nhân tiếp theo sao?"
"Vâng, chắc hệ thống vẫn đang trì hoãn, em không nhận được chỉ định nào. Dù sao thì cũng không liên lụy đến anh và Riki." AK thở hắt một hơi, "Santa, nhưng em muốn hỏi anh một chuyện, Trương Gia Nguyên, là anh xuống tay sao?
Lời tác giả:
Về bản chất không có phe phái, xem như là là 1v1v1v1v1v1, chỉ có thể nói trong lòng mỗi người đều sẽ thiên vị một người nào đó khác.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook