Triệu Hoán Thần Binh
-
Chương 1980: Đoạn thiên nhất kiếm
- Chít, hiện tại đã quá muộn rồi. Đoạn Thiên Nhất Kiếm tới quá đột ngột. Vừa rồi ta đã bị trọng
thương. Còn chưa có thời gian khôi phục. Ta không phá nổi không gian đã
bị Đoạn Thiên Nhất Kiếm tập trung.
Hai mắt Tiểu Hắc sáng lên một cách khác thường. Sau đó nó không chút do dự theo Độc Cô Chiến Huyền phóng lên cao. Lạc Thiên Thần Kiếm lại ở dưới đất. Có lẽ hắn không nhịn được muốn nhìn thấy lần cuối cùng bọn họ liều mạng.
- Làm sao bây giờ?
Thần Hoàng bên ma pháp Thần Hoàng và hai vị Thần Hoàng không lĩnh ngộ kiếm đạo chi tâm của Độc Cô gia nhìn nhau vài lần. Bọn họ nhìn đám Thần Hoàng ba thế lực lớn phía Kinh Thiên quay người lao về phía Vu Nhai, trong lúc nhất thời chút choáng váng.
Cuối cùng ánh mắt bọn họ vẫn rơi vào phía trên Đoạn Thiên Nhất Kiếm. Bây giờ bọn họ còn cách Đoạn Thiên Nhất Kiếm có hơi xa. Trước bởi vì Lạc Thiên Kiếm Linh nói Kinh Thiên đã cạn kiệt sức lực, nên tâm trạng cũng thả lỏng.
Kết quả, hiện tại sợ rằng cản không nổi Đoạn Thiên Nhất Kiếm. Chủ yếu nhất là, Đoạn Thiên Nhất Kiếm đánh lén. Hiện tại nói nhiều như vậy, Đoạn Thiên Nhất Kiếm thật ra đã đến giữa không trung. Một đạo kiếm quang đến giữa không trung, có thể tưởng tượng được khoảng cách với Lạc Thiên Thần Kiếm rất ngắn...
- Làm hết sức mình, nghe theo mệnh trời...
Đám Thần Hoàng của đế quốc ma pháp cũng không quản được nhiều như vậy. Bọn họ không quan tâm có ngăn cản được hay không, trực tiếp đánh ra lực lượng mạnh nhất của mình. Mục tiêu chính là Đoạn Thiên Nhất Kiếm. Có thể ngăn cản được trước khi Đoạn Thiên Nhất Kiếm đánh lực lượng vào Đoạn Thiên Nhất Kiếm là tốt nhất. Nếu ngăn cản không nổi bọn họ cũng không có cách nào.
Trong số bọn họ có người ở gần có người ở xa. Người gần chắc hẳn có thể vượt qua. Nhưng nhưng người ở xa hơn, cơ bản không đùa.
- Cút cho ta...
Vu Nhai ở khoảng cách xa hơn, hắn càng không có cơ hội. Bây giờ còn có các Thần Hoàng thậm chí Thần Vương lao về phía hắn, ngăn cản hắn tiến vào. Trong lòng Vu Nhai đang vô cùng lo lắng.
Hắn không chỉ lo lắng cho Lạc Thiên Thần Kiếm. Tiểu Hắc và Độc Cô Chiến Huyền đối mặt với Đoạn Thiên Nhất Kiếm có thể giữ được tính mạng hay không cũng khó nói.
A, thật ra trong thời gian ngắn như vậy các Thần Hoàng cũng không đến gần được Vu Nhai. Dù sao các Thần Hoàng ma pháp cũng không có thời gian tới gần. Khoảng cách giữa bọn họ và Đoạn Thiên Nhất Kiếm gần hơn. Đám Thần Hoàng bên thế lực của Kinh Thiên tất nhiên không có thời gian tới gần Vu Nhai. Nhưng bên cạnh Vu Nhai còn có một vài Thần Vương. Đặc biệt là dân Cổ Duệ. Bọn họ là những tồn tại không có quá nhiều tư tưởng cá nhân. Mặc dù biết sẽ chết, bọn họ vẫn muốn ngăn cản Vu Nhai đi tới...
Ầm ầm ầm...
Cuối cùng, vẫn có Thần Hoàng phía bên Vu Nhai toàn lực đánh ra lực lượng đập vào Đoạn Thiên Nhất Kiếm. Lấy thực lực Thần Hoàng, vẫn có thể đưa đến hiệu quả không nhỏ, khiến Đoạn Thiên Nhất Kiếm yếu đi một chút.
Cùng lúc đó, hai người Tiểu Hắc và Độc Cô Chiến Huyền cũng đang chống đỡ Đoạn Thiên Nhất Kiếm. Trong nháy mắt, một người một thú đã bị lực lượng khủng khiếp như vậy hung hăng ép xuống...
Ầm...
Lại là một tiếng nổ cực lớn, Độc Cô Chiến Huyền và Tiểu Hắc vẫn không ngăn cản được Đoạn Thiên Nhất Kiếm. Tuy rằng kiếm quang bị suy yếu đi rất nhiều nhưng vẫn nặng nề đánh xuống trên đất, đánh lên trên thân kiếm của Lạc Thiên Thần Kiếm. Một người một thú bị ảnh hưởng, cũng bị đập thật sâu vào trong lòng đất.
Bụi bặm tung bay. Một hố sâu lớn theo đó xuất hiện. Chậm rãi, dư âm của Đoạn Thiên Nhất Kiếm cũng biến mất.
Trong nháy mắt này, gần như tất cả mọi người trong và ngoài Độc Cô Thần Thành đều dừng động tác. Không quan tâm là thế lực phe nào, tất cả đều ngơ ngác nhìn vào hố sâu kia. Bọn họ nhìn chăm chú vào Lạc Thiên Thần Kiếm. Ngay cả Chân Thần cũng không ngoại lệ.
Sau đó, bọn họ nhìn thấy đầu tiên, vẫn là Độc Cô Chiến Huyền và Tiểu Hắc toàn thân nhuốm máu. Bọn họ vẫn có thể cử động. Nhưng khí tức so với Độc Cô Chiến Phong lúc trước cũng không cường đại hơn bao nhiêu.
Lạc Thiên Thần Kiếm? Thế nào?
- Tiền bối Lạc Thiên, ngài không có sao chứ?
Giọng nói của Độc Cô Chiến Huyền đã khản đặc. Hắn cúi đầu hỏi. Gần đây tất cả cao thủ Thần cấp đều có thể nghe được giọng nói của hắn. Tất cả đều đang mong đợi Lạc Thiên Kiếm Linh hồi phục, hoặc đang mong đợi Lạc Thiên Kiếm Linh không có bất kỳ sự hồi phục nào...
- Thân kiếm tách ra, nhưng còn chưa chết.
Đợi một hồi, giọng nói Lạc Thiên Kiếm Linh cuối cùng xuất hiện. Giọng nói từ dưới thân Độc Cô Chiến Huyền truyền tới. Độc Cô Chiến Huyền sử dụng thân thể hắn cố gắng che chở cho Lạc Thiên Thần Kiếm. Nhưng dù vậy, Lạc Thiên Thần Kiếm vẫn tách ra?
Chậm rãi, Độc Cô Chiến Huyền chật vật dời thân thể đi. Một thanh kiếm xuất hiện ở dưới người hắn. Đó chính là Lạc Thiên Thần Kiếm. Quả nhiên giống như Lạc Thiên Kiếm Linh nói, trên thân kiếm đã tách ra. Trông giống như mạng nhện.
Tại sao lại như vậy? Rõ ràng đã có Độc Cô Chiến Huyền liều mình bảo vệ, Đoạn Thiên Nhất Kiếm đánh xuống cũng không còn quá cường đại, nhưng vì sao Lạc Thiên Thần Kiếm vẫn có thể tách ra?
- Thần kiếm chữ thiên đối mặt với công kích của một kiếm chữ thiên khác, rất dễ dàng xuất hiện tổn thương. Dù sao cũng là kiếm mà không phải là lá chắn. Dù sao các Chân Thần đối với thần kiếm chữ thiên cũng hiểu rất rõ. Dù sao trước đó Lạc Thiên Thần Kiếm cũng bị hao tổn quá nhiều. Hơn nữa bản thân kiếm chữ thiên chính là tồn tại nghịch thiên. Thời điểm người sáng tạo Nguyên Giới rèn ra thần kiếm chữ thiên còn chưa đủ cường đại, không cách nào hoàn thiện các mặt công và thủ. Đặc biệt không cách nào phòng ngự được khi Huyền Nguyên Chi Lực ăn mòn bạo phát. Mới có kết quả Đoạn Thiên Thần Kiếm bị nghiền nát, Lục Thiên Thần Kiếm gãy mất.
Giọng nói của tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn vang lên ở trong đầu Vu Nhai.
Dừng lại một chút, tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn lại tiếp tục nói:
- Nhưng về sau Thôn Thiên Thần Kiếm chắc hẳn đã giải quyết được vấn đề này. Đặc biệt Thôn Thiên Thần Kiếm có năng lực cắn nuốt, có thể nuốt đủ loại. Có thể trực tiếp sử dụng Huyền Nguyên Chi Lực và lực lượng tinh không để cải tạo thân kiếm. Cũng không cần lo lắng tới vấn đề phòng ngự của một kiếm chữ thiên.
Vu Nhai gật đầu. Nói thật ra, hắn không sợ Lạc Thiên Thần Kiếm bị gãy. Chỉ cần Lạc Thiên Kiếm Linh không chết là được. Bởi vì Lạc Thiên Kiếm Linh chính là Lạc Thiên Chân Thần. Nếu như không có Lạc Thiên Kiếm Linh, hắn không có cách nào huy động tâm trận đồng thời mở ra con đường thông thiên.
Nhưng dưới công kích của một kiếm chữ thiên, linh thể muốn bảo vệ được cũng đặc biệt khó khăn.
- Thật ra bộ dạng Lạc Thiên Thần Kiếm như vậy, cũng xem như là đã may mắn rồi. Chỉ là bị tách ra mà thôi. Lấy năng lực rèn của ngươi bây giờ, rất nhanh có thể chữa trị được. Nhanh lên, nhanh thu Lạc Thiên Thần Kiếm vào Huyền Binh Điển mới là quan trọng.
Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn lại nói.
Vu Nhai cũng chỉ là sửng sốt một hồi. Lúc tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn nói chuyện hắn đã tiếp tục chạy đi.
Nhưng lúc này, những Thần Hoàng kia cũng đã chạy tới. Bọn họ đứng chắn ở trước mặt Vu Nhai.
Hai mắt Tiểu Hắc sáng lên một cách khác thường. Sau đó nó không chút do dự theo Độc Cô Chiến Huyền phóng lên cao. Lạc Thiên Thần Kiếm lại ở dưới đất. Có lẽ hắn không nhịn được muốn nhìn thấy lần cuối cùng bọn họ liều mạng.
- Làm sao bây giờ?
Thần Hoàng bên ma pháp Thần Hoàng và hai vị Thần Hoàng không lĩnh ngộ kiếm đạo chi tâm của Độc Cô gia nhìn nhau vài lần. Bọn họ nhìn đám Thần Hoàng ba thế lực lớn phía Kinh Thiên quay người lao về phía Vu Nhai, trong lúc nhất thời chút choáng váng.
Cuối cùng ánh mắt bọn họ vẫn rơi vào phía trên Đoạn Thiên Nhất Kiếm. Bây giờ bọn họ còn cách Đoạn Thiên Nhất Kiếm có hơi xa. Trước bởi vì Lạc Thiên Kiếm Linh nói Kinh Thiên đã cạn kiệt sức lực, nên tâm trạng cũng thả lỏng.
Kết quả, hiện tại sợ rằng cản không nổi Đoạn Thiên Nhất Kiếm. Chủ yếu nhất là, Đoạn Thiên Nhất Kiếm đánh lén. Hiện tại nói nhiều như vậy, Đoạn Thiên Nhất Kiếm thật ra đã đến giữa không trung. Một đạo kiếm quang đến giữa không trung, có thể tưởng tượng được khoảng cách với Lạc Thiên Thần Kiếm rất ngắn...
- Làm hết sức mình, nghe theo mệnh trời...
Đám Thần Hoàng của đế quốc ma pháp cũng không quản được nhiều như vậy. Bọn họ không quan tâm có ngăn cản được hay không, trực tiếp đánh ra lực lượng mạnh nhất của mình. Mục tiêu chính là Đoạn Thiên Nhất Kiếm. Có thể ngăn cản được trước khi Đoạn Thiên Nhất Kiếm đánh lực lượng vào Đoạn Thiên Nhất Kiếm là tốt nhất. Nếu ngăn cản không nổi bọn họ cũng không có cách nào.
Trong số bọn họ có người ở gần có người ở xa. Người gần chắc hẳn có thể vượt qua. Nhưng nhưng người ở xa hơn, cơ bản không đùa.
- Cút cho ta...
Vu Nhai ở khoảng cách xa hơn, hắn càng không có cơ hội. Bây giờ còn có các Thần Hoàng thậm chí Thần Vương lao về phía hắn, ngăn cản hắn tiến vào. Trong lòng Vu Nhai đang vô cùng lo lắng.
Hắn không chỉ lo lắng cho Lạc Thiên Thần Kiếm. Tiểu Hắc và Độc Cô Chiến Huyền đối mặt với Đoạn Thiên Nhất Kiếm có thể giữ được tính mạng hay không cũng khó nói.
A, thật ra trong thời gian ngắn như vậy các Thần Hoàng cũng không đến gần được Vu Nhai. Dù sao các Thần Hoàng ma pháp cũng không có thời gian tới gần. Khoảng cách giữa bọn họ và Đoạn Thiên Nhất Kiếm gần hơn. Đám Thần Hoàng bên thế lực của Kinh Thiên tất nhiên không có thời gian tới gần Vu Nhai. Nhưng bên cạnh Vu Nhai còn có một vài Thần Vương. Đặc biệt là dân Cổ Duệ. Bọn họ là những tồn tại không có quá nhiều tư tưởng cá nhân. Mặc dù biết sẽ chết, bọn họ vẫn muốn ngăn cản Vu Nhai đi tới...
Ầm ầm ầm...
Cuối cùng, vẫn có Thần Hoàng phía bên Vu Nhai toàn lực đánh ra lực lượng đập vào Đoạn Thiên Nhất Kiếm. Lấy thực lực Thần Hoàng, vẫn có thể đưa đến hiệu quả không nhỏ, khiến Đoạn Thiên Nhất Kiếm yếu đi một chút.
Cùng lúc đó, hai người Tiểu Hắc và Độc Cô Chiến Huyền cũng đang chống đỡ Đoạn Thiên Nhất Kiếm. Trong nháy mắt, một người một thú đã bị lực lượng khủng khiếp như vậy hung hăng ép xuống...
Ầm...
Lại là một tiếng nổ cực lớn, Độc Cô Chiến Huyền và Tiểu Hắc vẫn không ngăn cản được Đoạn Thiên Nhất Kiếm. Tuy rằng kiếm quang bị suy yếu đi rất nhiều nhưng vẫn nặng nề đánh xuống trên đất, đánh lên trên thân kiếm của Lạc Thiên Thần Kiếm. Một người một thú bị ảnh hưởng, cũng bị đập thật sâu vào trong lòng đất.
Bụi bặm tung bay. Một hố sâu lớn theo đó xuất hiện. Chậm rãi, dư âm của Đoạn Thiên Nhất Kiếm cũng biến mất.
Trong nháy mắt này, gần như tất cả mọi người trong và ngoài Độc Cô Thần Thành đều dừng động tác. Không quan tâm là thế lực phe nào, tất cả đều ngơ ngác nhìn vào hố sâu kia. Bọn họ nhìn chăm chú vào Lạc Thiên Thần Kiếm. Ngay cả Chân Thần cũng không ngoại lệ.
Sau đó, bọn họ nhìn thấy đầu tiên, vẫn là Độc Cô Chiến Huyền và Tiểu Hắc toàn thân nhuốm máu. Bọn họ vẫn có thể cử động. Nhưng khí tức so với Độc Cô Chiến Phong lúc trước cũng không cường đại hơn bao nhiêu.
Lạc Thiên Thần Kiếm? Thế nào?
- Tiền bối Lạc Thiên, ngài không có sao chứ?
Giọng nói của Độc Cô Chiến Huyền đã khản đặc. Hắn cúi đầu hỏi. Gần đây tất cả cao thủ Thần cấp đều có thể nghe được giọng nói của hắn. Tất cả đều đang mong đợi Lạc Thiên Kiếm Linh hồi phục, hoặc đang mong đợi Lạc Thiên Kiếm Linh không có bất kỳ sự hồi phục nào...
- Thân kiếm tách ra, nhưng còn chưa chết.
Đợi một hồi, giọng nói Lạc Thiên Kiếm Linh cuối cùng xuất hiện. Giọng nói từ dưới thân Độc Cô Chiến Huyền truyền tới. Độc Cô Chiến Huyền sử dụng thân thể hắn cố gắng che chở cho Lạc Thiên Thần Kiếm. Nhưng dù vậy, Lạc Thiên Thần Kiếm vẫn tách ra?
Chậm rãi, Độc Cô Chiến Huyền chật vật dời thân thể đi. Một thanh kiếm xuất hiện ở dưới người hắn. Đó chính là Lạc Thiên Thần Kiếm. Quả nhiên giống như Lạc Thiên Kiếm Linh nói, trên thân kiếm đã tách ra. Trông giống như mạng nhện.
Tại sao lại như vậy? Rõ ràng đã có Độc Cô Chiến Huyền liều mình bảo vệ, Đoạn Thiên Nhất Kiếm đánh xuống cũng không còn quá cường đại, nhưng vì sao Lạc Thiên Thần Kiếm vẫn có thể tách ra?
- Thần kiếm chữ thiên đối mặt với công kích của một kiếm chữ thiên khác, rất dễ dàng xuất hiện tổn thương. Dù sao cũng là kiếm mà không phải là lá chắn. Dù sao các Chân Thần đối với thần kiếm chữ thiên cũng hiểu rất rõ. Dù sao trước đó Lạc Thiên Thần Kiếm cũng bị hao tổn quá nhiều. Hơn nữa bản thân kiếm chữ thiên chính là tồn tại nghịch thiên. Thời điểm người sáng tạo Nguyên Giới rèn ra thần kiếm chữ thiên còn chưa đủ cường đại, không cách nào hoàn thiện các mặt công và thủ. Đặc biệt không cách nào phòng ngự được khi Huyền Nguyên Chi Lực ăn mòn bạo phát. Mới có kết quả Đoạn Thiên Thần Kiếm bị nghiền nát, Lục Thiên Thần Kiếm gãy mất.
Giọng nói của tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn vang lên ở trong đầu Vu Nhai.
Dừng lại một chút, tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn lại tiếp tục nói:
- Nhưng về sau Thôn Thiên Thần Kiếm chắc hẳn đã giải quyết được vấn đề này. Đặc biệt Thôn Thiên Thần Kiếm có năng lực cắn nuốt, có thể nuốt đủ loại. Có thể trực tiếp sử dụng Huyền Nguyên Chi Lực và lực lượng tinh không để cải tạo thân kiếm. Cũng không cần lo lắng tới vấn đề phòng ngự của một kiếm chữ thiên.
Vu Nhai gật đầu. Nói thật ra, hắn không sợ Lạc Thiên Thần Kiếm bị gãy. Chỉ cần Lạc Thiên Kiếm Linh không chết là được. Bởi vì Lạc Thiên Kiếm Linh chính là Lạc Thiên Chân Thần. Nếu như không có Lạc Thiên Kiếm Linh, hắn không có cách nào huy động tâm trận đồng thời mở ra con đường thông thiên.
Nhưng dưới công kích của một kiếm chữ thiên, linh thể muốn bảo vệ được cũng đặc biệt khó khăn.
- Thật ra bộ dạng Lạc Thiên Thần Kiếm như vậy, cũng xem như là đã may mắn rồi. Chỉ là bị tách ra mà thôi. Lấy năng lực rèn của ngươi bây giờ, rất nhanh có thể chữa trị được. Nhanh lên, nhanh thu Lạc Thiên Thần Kiếm vào Huyền Binh Điển mới là quan trọng.
Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn lại nói.
Vu Nhai cũng chỉ là sửng sốt một hồi. Lúc tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn nói chuyện hắn đã tiếp tục chạy đi.
Nhưng lúc này, những Thần Hoàng kia cũng đã chạy tới. Bọn họ đứng chắn ở trước mặt Vu Nhai.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook