Triệu Hoán Thần Binh
-
Chương 1950: Trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực
Mà trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực sẽ không vây khốn người. Hiện tại Huyền Binh Điển đã ẩn nấp ở bên trong cơ thể người.
Vu Nhai xuất hiện, Tiểu Hắc tất nhiên cũng sẽ xuất hiện theo. Trong nháy mắt khi vừa xuất hiện, cũng không chờ ý thức phân thân của Kinh Thiên Chân Thần có phản ứng gì, nó lập lại động tác lần trước, trực tiếp mở ra không gian đi tới truyền tống trận trong Kinh Thiên Nguyên Giới.
Lúc này đây nhanh hơn lần trước rất nhiều. Nếu như lần trước Tiểu Hắc có thực lực này, Kinh Thiên Chân Thần căn bản không kịp phong ấn truyền tống trận.
- Vu Nhai, ngươi quả nhiên vẫn đi ra được. Liệt Không Thử cũng trở nên cường đại như vậy. Đáng tiếc ta đã sớm phong tỏa tất cả truyền tống trận. Muốn đi ra ngoài, hừ, đừng có mà mơ tưởng.
Cuối cùng ý thức phân thân Kinh Thiên Chân Thần đã kịp phản ứng, lạnh lùng nói. Đối với thực lực của Vu Nhai và Tiểu Hắc, hắn lại khiếp sợ. Tiến bước như vậy cũng quá nhanh đi. Con mẹ nói, Vu Nhai làm sao làm được?
- Tiểu Hắc, có thể giải phong không?
Tuy rằng Vu Nhai cũng có không gian chi đạo Thần Hoàng, nhưng so với Tiểu Hắc vẫn yếu hơn rất nhiều. Tiểu Hắc là tồn tại không gian thuần khiết.
- Có thể, nhưng cần có thời gian. Sợ rằng phải tốn hai ba ngày.
Tiểu Hắc nói.
Đúng vậy, Tiểu Hắc chính vì đã cường lớn đến trình độ này, ngay cả truyền tống trận bị phong tỏa cũng có thể giải được. Nhưng nó vẫn cần thời gian hai ba ngày. Vu Nhai làm sao có nhiều thời gian như vậy? Không, Vu Nhai vẫn có thời gian chi đạo Thần Hoàng.
- Vu Nhai, ta biết ngươi đang suy nghĩ gì. Thời gian chi đạo Thần Hoàng đúng không? Đừng quên đây là thế giới của ta. Thời gian chi đạo Thần Hoàng của ngươi có thể có bao nhiêu tác dụng chứ? Lại nói, ta còn có thể trực tiếp hủy diệt tất cả truyền tống trận, trước khi các ngươi giải trận. Cùng lắm tộc dân của ta cũng không về được. Không có gì là cùng lắm cả. Ta nắm giữ mạng trận, có thể lại bồi dưỡng ra. Không gian truyền tống trận cũng có thể chế tạo lại một lần nữa. Nửa năm, vẫn còn kịp...
Ý thức phân thân Kinh Thiên Chân Thần lại truyền đến. Đúng vậy, muốn truyền tống đến truyền tống trận Nguyên Giới đương nhiên dường như khó chế tạo. Nhưng Kinh Thiên Chân Thần cũng bất chấp mọi giá:
- Các ngươi không ra được. Không tin có thể thử xem.
Trong mắt Vu Nhai lại chớp động vài cái. Đúng vậy, nơi này là Kinh Thiên Nguyên Giới. Bất kể là lực lượng không gian hay thời gian đều phải chịu sự ràng buộc của Kinh Thiên Nguyên Giới. Cho dù huyền khí của bản thân Vu Nhai cũng mang theo lực lượng thời gian, nhưng tác dụng sẽ giảm đi rất nhiều.
Tiểu Hắc cũng thế...
Đương nhiên. Hiện tại mặc dù là ở trong Kinh Thiên Nguyên Giới, Vu Nhai cũng không sợ hãi bất kỳ công kích nào. Ngoại trừ không có khả năng chịu được Kinh Thiên Nhất Kiếm ra, cho dù hiện tại trong Kinh Thiên Nguyên Giới còn lại hai ba Thần Hoàng, Vu Nhai và Tiểu Hắc cũng dám trực tiếp chém giết. Trừ phi là Kinh Hoàng cấp Thần Hoàng nghịch thiên cường đại nhất không giết được. Nhưng đối phương muốn giết bọn họ, cũng không có bao nhiêu khả năng.
Mà ý thức Kinh Thiên Chân Thần và quy tắc lực lượng đối với tồn tại cường đại như Vu Nhai và Tiểu Hắc căn bản là vô dụng.
Nói cách khác, hiện tại Vu Nhai ở trong Kinh Thiên Nguyên Giới, căn bản sẽ không chết. Hắn không còn giống như ở thế giới Lữ Giả hay Đoạn Thiên Nguyên Giới lúc trước. Cho dù là Thần Tướng cũng sẽ bị tử vong uy hiếp...
- Kinh Thiên, ngươi hình như quên mất ta còn có Lục Thiên Thần Ấn.
Vu Nhai lạnh lùng nói.
- Ha ha ha. Nếu ngươi muốn ra ngoài như vậy, ta đưa ngươi ra ngoài là được.
Kinh Thiên Chân Thần vừa nghe được Vu Nhai nói, không những không kinh sợ, còn phát ra tiếng cười lớn. Không ngờ hắn định trực tiếp thả Vu Nhai ra ngoài. Điều này làm cho Vu Nhai ngây ngẩn cả người, sau đó biến sắc.
Kinh Thiên Chân Thần biểu hiện như vậy, chẳng lẽ nói Độc Cô Thần Thành đã bị hủy diệt?
Không đợi hắn kịp phản ứng, dưới chân bỗng nhiên xuất hiện một vết nứt. Sau đó, một lực lượng khủng khiếp hoàn toàn hút hắn vào bên trong. Cảm giác giống trước đây, khi Đoạn Thiên Nguyên Giới đưa Vu Nhai vào Kinh Thiên Nguyên Giới. Lẽ nào Kinh Thiên Chân Thần muốn đưa mình đến bên trong Huyền Thiên hoặc Đoạn Thiên Nguyên Giới sao? Không đúng, là muốn đưa mình vào trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực đi...
Nếu như sử dụng Lục Thiên Thần Ấn đập ra một khe nứt không gian, như vậy mượn lực lượng không gian, lấy lực lượng của Tiểu Hắc thậm chí là lực lượng của Vu Nhai có thể tìm được thông đạo không gian lập tức đi tới đại lục Thần Huyền. Nhưng nếu như bị đưa đến bên trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực, như vậy có trời mới biết trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực là vật gì, ở chỗ nào.
Kinh Thiên Chân Thần có biểu hiện như vậy, bởi vì không sợ hắn có thể lập tức chạy tới đại lục Thần Huyền.
Cũng chính là không thể để cho Vu Nhai chạy thoát. Phía bên Độc Cô gia chắc vẫn còn đang chiến đấu. Độc Cô gia vẫn chưa hoàn toàn bị hủy diệt.
Bất kể thế nào, Vu Nhai đã bị ném ra khỏi Kinh Thiên Nguyên Giới, đi tới bên trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực.
So với trước đây, khi Đoạn Thiên Nguyên Giới ném hắn vào Kinh Thiên Nguyên Giới còn nhanh hơn nhiều. Khi hắn đứng ở trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực, cả người trực tiếp ngây ngẩn. Hắn thấy được ánh trăng, thấy được sao, thấy được đại lục Thần Huyền...
Ánh trăng lại gần như thế, sao vẫn xa xôi, đại lục Thần Huyền vừa gần lại vừa xa xôi.
- Nơi này là Tử Vực Tinh Không, là ngoài không gian. Hơn nữa còn đang đến gần trăng của Tử Vực Tinh Không.
Vu Nhai miệng há hốc nói. Không, giọng nói của hắn căn bản không truyền ra ngoài. Bởi vì không có môi trường giống như không khí để truyền lời hắn ra ngoài.
- Không sai. Nơi này chính là Tử Vực Tinh Không. Trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực và vật dẫn Thần Chi Nguyên Giới chúng ta chính là ở gần phạm vi trăng của Tử Vực Tinh Không. Vu Nhai. Ngươi phải làm sao? Ha ha, lấy thực lực của ngươi đương nhiên có thể ở Tử Vực Tinh Không một thời gian dài. Nhưng ngươi là người. Ngươi căn bản không ở được bao lâu. Đến lúc đó vẫn phải trốn vào trong Nguyên Giới mới hoặc là trong Lục Thiên Thần Ấn. Đến lúc đó ngươi còn có thể bị trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực vây khốn. Ta rất chờ mong ngươi vẫn có thể hấp thu toàn bộ lực lượng trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực. Ha ha.
Giọng nói của Kinh Thiên Chân Thần vẫn có thể truyền tới. Cũng đúng. Hóa ra có thể mượn Huyền Nguyên Chi Lực truyền lại.
Nghe Kinh Thiên Chân Thần nói như thế, sắc mặt Vu Nhai trở nên đặc biệt khó coi. Cuối cùng không ngờ mình lại rơi vào tình trạng như vậy. Sớm biết như vậy, vừa rồi khi mới ra lập tức để Lục Thiên Thần Ấn tự bạo thì hay rồi. Nhưng hiện tại nói gì cũng vô dụng.
Trước đó, Kinh Thiên Chân Thần cũng có thể đưa Vu Nhai đến bên trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực. Nhưng khi đó Kinh Thiên Nguyên Giới vẫn mong muốn có được Nguyên Giới mới, làm sao có thể đưa ra được?
Nếu như Nguyên Giới mới bị trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực vây khốn, bọn họ cũng đừng mong nhận được. Ban đầu ở Đoạn Thiên Nguyên Giới cũng giống như vậy. Đoạn Thiên Chân Thần theo bản năng đưa hắn đến trong Kinh Thiên Nguyên Giới.
Vu Nhai xuất hiện, Tiểu Hắc tất nhiên cũng sẽ xuất hiện theo. Trong nháy mắt khi vừa xuất hiện, cũng không chờ ý thức phân thân của Kinh Thiên Chân Thần có phản ứng gì, nó lập lại động tác lần trước, trực tiếp mở ra không gian đi tới truyền tống trận trong Kinh Thiên Nguyên Giới.
Lúc này đây nhanh hơn lần trước rất nhiều. Nếu như lần trước Tiểu Hắc có thực lực này, Kinh Thiên Chân Thần căn bản không kịp phong ấn truyền tống trận.
- Vu Nhai, ngươi quả nhiên vẫn đi ra được. Liệt Không Thử cũng trở nên cường đại như vậy. Đáng tiếc ta đã sớm phong tỏa tất cả truyền tống trận. Muốn đi ra ngoài, hừ, đừng có mà mơ tưởng.
Cuối cùng ý thức phân thân Kinh Thiên Chân Thần đã kịp phản ứng, lạnh lùng nói. Đối với thực lực của Vu Nhai và Tiểu Hắc, hắn lại khiếp sợ. Tiến bước như vậy cũng quá nhanh đi. Con mẹ nói, Vu Nhai làm sao làm được?
- Tiểu Hắc, có thể giải phong không?
Tuy rằng Vu Nhai cũng có không gian chi đạo Thần Hoàng, nhưng so với Tiểu Hắc vẫn yếu hơn rất nhiều. Tiểu Hắc là tồn tại không gian thuần khiết.
- Có thể, nhưng cần có thời gian. Sợ rằng phải tốn hai ba ngày.
Tiểu Hắc nói.
Đúng vậy, Tiểu Hắc chính vì đã cường lớn đến trình độ này, ngay cả truyền tống trận bị phong tỏa cũng có thể giải được. Nhưng nó vẫn cần thời gian hai ba ngày. Vu Nhai làm sao có nhiều thời gian như vậy? Không, Vu Nhai vẫn có thời gian chi đạo Thần Hoàng.
- Vu Nhai, ta biết ngươi đang suy nghĩ gì. Thời gian chi đạo Thần Hoàng đúng không? Đừng quên đây là thế giới của ta. Thời gian chi đạo Thần Hoàng của ngươi có thể có bao nhiêu tác dụng chứ? Lại nói, ta còn có thể trực tiếp hủy diệt tất cả truyền tống trận, trước khi các ngươi giải trận. Cùng lắm tộc dân của ta cũng không về được. Không có gì là cùng lắm cả. Ta nắm giữ mạng trận, có thể lại bồi dưỡng ra. Không gian truyền tống trận cũng có thể chế tạo lại một lần nữa. Nửa năm, vẫn còn kịp...
Ý thức phân thân Kinh Thiên Chân Thần lại truyền đến. Đúng vậy, muốn truyền tống đến truyền tống trận Nguyên Giới đương nhiên dường như khó chế tạo. Nhưng Kinh Thiên Chân Thần cũng bất chấp mọi giá:
- Các ngươi không ra được. Không tin có thể thử xem.
Trong mắt Vu Nhai lại chớp động vài cái. Đúng vậy, nơi này là Kinh Thiên Nguyên Giới. Bất kể là lực lượng không gian hay thời gian đều phải chịu sự ràng buộc của Kinh Thiên Nguyên Giới. Cho dù huyền khí của bản thân Vu Nhai cũng mang theo lực lượng thời gian, nhưng tác dụng sẽ giảm đi rất nhiều.
Tiểu Hắc cũng thế...
Đương nhiên. Hiện tại mặc dù là ở trong Kinh Thiên Nguyên Giới, Vu Nhai cũng không sợ hãi bất kỳ công kích nào. Ngoại trừ không có khả năng chịu được Kinh Thiên Nhất Kiếm ra, cho dù hiện tại trong Kinh Thiên Nguyên Giới còn lại hai ba Thần Hoàng, Vu Nhai và Tiểu Hắc cũng dám trực tiếp chém giết. Trừ phi là Kinh Hoàng cấp Thần Hoàng nghịch thiên cường đại nhất không giết được. Nhưng đối phương muốn giết bọn họ, cũng không có bao nhiêu khả năng.
Mà ý thức Kinh Thiên Chân Thần và quy tắc lực lượng đối với tồn tại cường đại như Vu Nhai và Tiểu Hắc căn bản là vô dụng.
Nói cách khác, hiện tại Vu Nhai ở trong Kinh Thiên Nguyên Giới, căn bản sẽ không chết. Hắn không còn giống như ở thế giới Lữ Giả hay Đoạn Thiên Nguyên Giới lúc trước. Cho dù là Thần Tướng cũng sẽ bị tử vong uy hiếp...
- Kinh Thiên, ngươi hình như quên mất ta còn có Lục Thiên Thần Ấn.
Vu Nhai lạnh lùng nói.
- Ha ha ha. Nếu ngươi muốn ra ngoài như vậy, ta đưa ngươi ra ngoài là được.
Kinh Thiên Chân Thần vừa nghe được Vu Nhai nói, không những không kinh sợ, còn phát ra tiếng cười lớn. Không ngờ hắn định trực tiếp thả Vu Nhai ra ngoài. Điều này làm cho Vu Nhai ngây ngẩn cả người, sau đó biến sắc.
Kinh Thiên Chân Thần biểu hiện như vậy, chẳng lẽ nói Độc Cô Thần Thành đã bị hủy diệt?
Không đợi hắn kịp phản ứng, dưới chân bỗng nhiên xuất hiện một vết nứt. Sau đó, một lực lượng khủng khiếp hoàn toàn hút hắn vào bên trong. Cảm giác giống trước đây, khi Đoạn Thiên Nguyên Giới đưa Vu Nhai vào Kinh Thiên Nguyên Giới. Lẽ nào Kinh Thiên Chân Thần muốn đưa mình đến bên trong Huyền Thiên hoặc Đoạn Thiên Nguyên Giới sao? Không đúng, là muốn đưa mình vào trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực đi...
Nếu như sử dụng Lục Thiên Thần Ấn đập ra một khe nứt không gian, như vậy mượn lực lượng không gian, lấy lực lượng của Tiểu Hắc thậm chí là lực lượng của Vu Nhai có thể tìm được thông đạo không gian lập tức đi tới đại lục Thần Huyền. Nhưng nếu như bị đưa đến bên trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực, như vậy có trời mới biết trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực là vật gì, ở chỗ nào.
Kinh Thiên Chân Thần có biểu hiện như vậy, bởi vì không sợ hắn có thể lập tức chạy tới đại lục Thần Huyền.
Cũng chính là không thể để cho Vu Nhai chạy thoát. Phía bên Độc Cô gia chắc vẫn còn đang chiến đấu. Độc Cô gia vẫn chưa hoàn toàn bị hủy diệt.
Bất kể thế nào, Vu Nhai đã bị ném ra khỏi Kinh Thiên Nguyên Giới, đi tới bên trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực.
So với trước đây, khi Đoạn Thiên Nguyên Giới ném hắn vào Kinh Thiên Nguyên Giới còn nhanh hơn nhiều. Khi hắn đứng ở trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực, cả người trực tiếp ngây ngẩn. Hắn thấy được ánh trăng, thấy được sao, thấy được đại lục Thần Huyền...
Ánh trăng lại gần như thế, sao vẫn xa xôi, đại lục Thần Huyền vừa gần lại vừa xa xôi.
- Nơi này là Tử Vực Tinh Không, là ngoài không gian. Hơn nữa còn đang đến gần trăng của Tử Vực Tinh Không.
Vu Nhai miệng há hốc nói. Không, giọng nói của hắn căn bản không truyền ra ngoài. Bởi vì không có môi trường giống như không khí để truyền lời hắn ra ngoài.
- Không sai. Nơi này chính là Tử Vực Tinh Không. Trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực và vật dẫn Thần Chi Nguyên Giới chúng ta chính là ở gần phạm vi trăng của Tử Vực Tinh Không. Vu Nhai. Ngươi phải làm sao? Ha ha, lấy thực lực của ngươi đương nhiên có thể ở Tử Vực Tinh Không một thời gian dài. Nhưng ngươi là người. Ngươi căn bản không ở được bao lâu. Đến lúc đó vẫn phải trốn vào trong Nguyên Giới mới hoặc là trong Lục Thiên Thần Ấn. Đến lúc đó ngươi còn có thể bị trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực vây khốn. Ta rất chờ mong ngươi vẫn có thể hấp thu toàn bộ lực lượng trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực. Ha ha.
Giọng nói của Kinh Thiên Chân Thần vẫn có thể truyền tới. Cũng đúng. Hóa ra có thể mượn Huyền Nguyên Chi Lực truyền lại.
Nghe Kinh Thiên Chân Thần nói như thế, sắc mặt Vu Nhai trở nên đặc biệt khó coi. Cuối cùng không ngờ mình lại rơi vào tình trạng như vậy. Sớm biết như vậy, vừa rồi khi mới ra lập tức để Lục Thiên Thần Ấn tự bạo thì hay rồi. Nhưng hiện tại nói gì cũng vô dụng.
Trước đó, Kinh Thiên Chân Thần cũng có thể đưa Vu Nhai đến bên trong trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực. Nhưng khi đó Kinh Thiên Nguyên Giới vẫn mong muốn có được Nguyên Giới mới, làm sao có thể đưa ra được?
Nếu như Nguyên Giới mới bị trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực vây khốn, bọn họ cũng đừng mong nhận được. Ban đầu ở Đoạn Thiên Nguyên Giới cũng giống như vậy. Đoạn Thiên Chân Thần theo bản năng đưa hắn đến trong Kinh Thiên Nguyên Giới.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook