Triệu Âm
-
Chương 15: Tôi muốn bộ da của ông !
Khi thanh kiếm gỗ trong tay ông già đâm vào trái tim của bà phù thủy, bàn tay kia của ông già cầm tờ giấy màu vàng chụp lên lưng bà phù thủy.
Sau khi chạm vào cơ thể của bà phù thủy, tờ giấy màu vàng ngay lập tức cháy và tan biến trong chớp mắt.
Cơ thể của bà phù thủy run rẩy dữ dội, đầu rũ xuống, màu xanh lá cây trong mắt dần mờ đi. Khi ánh sáng xanh trong mắt cô ấy mờ đi, sức mạnh của đôi tay bà ấy đang bóp cổ tôi cũng trở nên yếu dần.
Tôi cố gắng giằng đôi tay của bà ta ra, rút con dao giết chó đâm vào ngực bà, rôi lảo đảo lùi lại vài bước và ho dữ dội. Nếu ông già đến một lúc, có lẽ tôi đã bị bà phù thủy này cắt lìa cổ.
Ánh sáng xanh trong mắt của bà phù thủy đã hoàn toàn tan biến, cơ thể mềm nhũn và sụp xuống đất.
Sau khi xác chết gục xuống đất, một làn khói đen mờ bốc lên từ cơ thể bà ta, theo sau là một dòng máu đen bốc mùi. Trong chớp mắt, da thịt và máu của cơ thể bà phù thủy dường như tan chảy, chỉ còn lại một mảnh da người quấn quanh bộ xương khô.
Tôi nín thở khi Nhìn thấy cảnh tượng kỳ lạ này. Mặc dù cổ vẫn cảm thấy nóng rát, nhưng đã khá hơn nhiều so với lúc mà tôi suýt chết vừa nãy.
Chỉ sau đó tôi mới nhận thấy ông già có vẻ ngoài khác hơn so với trước đây. Ông ấy mặc chiếc áo choàng màu xám trong hộp gỗ, cầm một thanh kiếm gỗ, khí chất của ông ta đột nhiên thay đổi, giống như một bậc đạo sĩ cao tay ấn.
Khuôn mặt của ông già rất tập trung vào thời điểm này. Mặc dù bà phù thủy đã là 1 cái xác khô nằm bất động trên mặt đất, nhưng không có sự chủ quan trên khuôn mặt của ông già, 1 sự tập trung cao độ hiển thị trên đôi mắt.
”Đi!” Ông già túm lấy tôi và đi thẳng ra ngoài cửa.
Tôi chưa kịp hoàn hồn đã bị ông già kéo ra khỏi cửa. Khi tôi bước ra khỏi cửa, tôi hoang mang quay nhìn lại hướng về cái xác của bà phù thủy.
Cơ thể của bà phù thủy nằm trong vũng máu đen, hôi thối và cái đầu dường như đang di chuyển, nhìn về phía chúng tôi, với một nụ cười nham hiểm trên khuôn mặt, ánh sáng xanh lục mờ mờ trong mắt bà ta dường như lại hiện ra. Edit: Bảo An – Dịch Truyện Trung Hoa
Tôi sợ hãi vội vã quay đầu. Tôi hoảng loạn nói với ông già: “Ông già, bà ta…”
”Đừng nói nhảm, đi nhanh lên!” Ông già ngắt lời tôi, giọng như hối giục.
Sau khi bước ra khỏi cửa, ông lão nhanh chóng bước vào phòng bên cạnh, mang ra một thùng xăng, rồi đổ tất cả vào sảnh, rồi đốt cháy không 1 chút do dự.
Ngọn lửa rực lên cùng với làn khói đen dày đặc. Trong ngọn lửa rực cháy, tôi thấy bà phù thủy đang nằm bất động trên đất lại giống như 1 một người lính cứu hỏa. Bà từ từ trèo lên khỏi mặt đất và dường như muốn lao ra khỏi căn phòng, nhưng Không thành công, cuối cùng bị chôn vùi trong ngọn lửa.
Ông già kéo tôi đi vội vàng. Trước lúc rời đi, tôi mới để ý con chó đen trong sân. Đầu của con chó bị vặn ra,chắc chắn là nó đã chết. Ngoài ra còn có một số mảnh vỡ của những chiếc gương đồng ở phía trước căn phòng và cửa sổ.
Một số thứ mà ông già sắp xếp trước đây không có tác dụng, hoặc là do có những việc phát sinh vượt quá suy đoán của ông.
Bà phù thủy đã bị đánh gục, nhưng khuôn mặt của ông già thậm chí còn tệ hơn, kéo tôi đi thật xa. Ông ấy mang một theo cái túi vải nhỏ hơi phồng phồng, dường như ông ấy đã chuẩn bị từ trước đó.
Sau khi rời làng Mao TRANG, ông lão cứ đi và kéo tôi đi khắp nẻo đường. Thỉnh thoảng ông lại nhìn lại, như thể lo lắng về việc ai đó đuổi theo từ phía sau.
”Ông già …” Tôi thở hổn hển khi chạy: “Chúng ta sẽ đi đâu?”
Ông già thở hổn hển và nói: “Đi đến thị trấn … chết tiệt, tôi đã tính sai. Cả gương đồng và con chó đen đều ở ngay đó nhưng không có tác dụng với anh ta, lần này tôi thực sự gặp đối thủ khó nhằn rồi! Ban đầu tôi muốn đợi anh ta đến rồi lén tấn công từ phía sau, đâu biết rằng anh ta rất xảo quyệt, anh ta thậm chí còn điều khiển một người chết trước, mọi thứ tôi sắp đặt ngày hôm nay không có tác dụng gì cả … ” Ông lão nói như gắt lên trong khi chạy, vẻ mặt lo lắng. Edit: Bảo An – Dịch Truyện Trung Hoa
Tôi không biết phải nói gì, tôi chỉ có thể đi theo ông ta và chạy về phía trước.
Sau khi chạy ra khỏi làng Mao TRANG, ông lão chạy về phía thị trấn, khi đi qua một khu rừng bạch đàn, bước chân của ông lão chậm lại. Chạy theo ngay phía sau nên tôi không kịp dừng lại và đập mặt vào lưng ông già.
Ông lão dừng lại và nhìn về phía trước với khuôn mặt nhăn nhó.
Tôi nhìn theo ánh mắt của ông già về phía trước, nhìn thấy hình bóng một người khá mờ nhạt ở phía trước, cúi mình trên mặt đất không biết đang làm gì.
”Chúa ơi!” Ông già nghiến răng và nói một cách cay đắng: “Nó nhanh quá, đang trước mặt chúng ta mất rồi!”
Tôi sững người một lúc, nắm chặt con dao giết chó trong tay. Trái tim lại như bị bóp nghẹt.
Ông già nhìn chằm chằm vào hình người ngồi xổm trên mặt đất trước mặt, rồi lấy ra một vài cái đinh gỗ từ túi vải và đưa chúng cho tôi:”Đợi lúc tôi chặn anh ta. Cậu hãy đi đến thị trấn và đợi tôi. Nếu sáng mai không gặp tôi … hãy chạy đi thật xa! Việc có chạy thoát hay không còn tùy vào may mắn của cậu “.
Sau khi nói điều này, ông ấy nhìn tôi và hít một hơi thật sâu, Sải bước về phía trước. Tôi đã rất băn khoăn trước lời nói của ông già. Lúc này đã quá muộn để suy nghĩ về điều đó, tôi vội vã đi theo phía sau ông già. Edit: Bảo An – Dịch Truyện Trung Hoa
Sau khi tiếp cận người đàn ông kia, anh ta vẫn ngồi xổm ở đó cầm một cái bàn chải sắt sắt trong tay, chải thật mạnh.
Khi chúng tôi đến gần, người đó đứng dậy, cầm một bộ da người trên tay, một bộ da người hoàn chỉnh. Tuy nhiên, bộ da người đó bị cháy đen từ trước đó.
Sau khi nhìn thấy người đó, tôi gần như hét lên.
Khắp cơ thể anh ta là máu và da thịt đỏ tươi và Không có da trên khuôn mặt anh ta, có thể thấy rõ toàn bộ các mạch máu nổi trên bề mặt cơ thể.
Anh ta nhìn chúng tôi, đôi mắt xanh lục lóe lên, giọng anh ta khàn khàn và nói: “Tôi đã từng trải qua nỗi đau khi bị thiêu chết, và từ đó tôi luôn muốn tìm da của ai đó để khoác lên người mình, ít nhất nhìn cũng khá hơn. Mặc dù làn da tôi tìm thấy lần này hơi già, nhưng nó hầu như không thể sử dụng được bởi vì ông đã đốt cháy bà ta, điều đó khiến tôi rất tức giận! “
Giọng nói này là giọng nói phát ra từ miệng của bà phù thủy trước đó, và bộ da người trong tay anh ta là da của bà phù thủy bị chôn vùi trong biển lửa, không biết làm thế nào anh ta có được nó.
Anh ta vung bộ da đen sạm trong tay, ném bàn chải sắt và bộ da người xuống. Nhìn chúng tôi, ánh sáng kỳ lạ lóe lên trong mắt anh. Anh ta nói: “Một già một trẻ, cả hai người đều có làn da đẹp, khiến tôi hơi khó chọn … “
”Lấy của mẹ mày đi! “Ông già hét lên và rút chiếc nỏ tự chế từ trong túi vải, nhắm vào anh ta rồi bóp cò. Edit: Bảo An – Dịch Truyện Trung Hoa
”sitzzz … sitzzz …. sitzzz ” Một loạt âm thanh vỡ vụn vang lên, ông già đã bắn tất cả những cái đinh gỗ ba cứng đó.
”Poo poo …” Một âm thanh vang lên, anh ta không né tránh, và những chiếc đinh gỗ đã đâm sâu vào cơ thể anh ta.
Nhưng …
”Móng gỗ đào à?” Sau cuộc tấn công này, anhta dường như không hề hấn gì. Khuôn mặt đẫm máu hiện lên một nụ ghê rợn, lắc đầu và rít lên, “Thật không may, gỗ chưa đủ già, Thứ này không xi nhê với tôi! “
Anh ta thản nhiên đưa tay ra, rút một cái đinh gỗ trên ngực ra.
Gỗ đào là để trấn áp linh hồn ma quỷ. Nữ ma và em bé ma bị giết bởi móng gỗ đào của ông già, nhưng chàng trai trước mặt không hề sợ những chiếc đinh gỗ làm từ gỗ đào này.
Sau khi con ma rút móng gỗ đào trên người, móng gỗ đào dính máu, nó dường như bị thối một chút, anh ta ném xuống đất.
”Có nhiều người đối phó với tôi bằng loại vũ khí bằng gỗ này rồi, nhưng họ đều đã chết rất thảm hại!” Con ma nhìn ông lão với đôi mắt khinh khỉnh, giọng khàn khàn và nói: “Da của họ đã trở thành bộ sưu tập của tôi, Tôi muốn da của ông cũng là một trong số đó, haha!”
Nói xong, con ma gầm lên, da thịt trên mặt anh ta như lệch sang bên, móng tay anh dài ra như một cây kéo sắc. Cái miệng lớn đầy răng nanh của anh ta mở to và lao về phía ông già.
Ông già một tay cầm thanh kiếm gỗ trong túi còn tay kia lấy ra tờ giấy màu vàng với vài ký tự loằng ngoằng, Đột nhiên ông ấy đá tôi văng xa vào mét rồi hét lên: “Chạy đi!”
Ngay Sau đó, ông già với bàn tay run rẩy ném những tờ giấy màu vàng, theo sau là thanh kiếm gỗ đào đâm vào con ma.
Sau khi chạm vào cơ thể của bà phù thủy, tờ giấy màu vàng ngay lập tức cháy và tan biến trong chớp mắt.
Cơ thể của bà phù thủy run rẩy dữ dội, đầu rũ xuống, màu xanh lá cây trong mắt dần mờ đi. Khi ánh sáng xanh trong mắt cô ấy mờ đi, sức mạnh của đôi tay bà ấy đang bóp cổ tôi cũng trở nên yếu dần.
Tôi cố gắng giằng đôi tay của bà ta ra, rút con dao giết chó đâm vào ngực bà, rôi lảo đảo lùi lại vài bước và ho dữ dội. Nếu ông già đến một lúc, có lẽ tôi đã bị bà phù thủy này cắt lìa cổ.
Ánh sáng xanh trong mắt của bà phù thủy đã hoàn toàn tan biến, cơ thể mềm nhũn và sụp xuống đất.
Sau khi xác chết gục xuống đất, một làn khói đen mờ bốc lên từ cơ thể bà ta, theo sau là một dòng máu đen bốc mùi. Trong chớp mắt, da thịt và máu của cơ thể bà phù thủy dường như tan chảy, chỉ còn lại một mảnh da người quấn quanh bộ xương khô.
Tôi nín thở khi Nhìn thấy cảnh tượng kỳ lạ này. Mặc dù cổ vẫn cảm thấy nóng rát, nhưng đã khá hơn nhiều so với lúc mà tôi suýt chết vừa nãy.
Chỉ sau đó tôi mới nhận thấy ông già có vẻ ngoài khác hơn so với trước đây. Ông ấy mặc chiếc áo choàng màu xám trong hộp gỗ, cầm một thanh kiếm gỗ, khí chất của ông ta đột nhiên thay đổi, giống như một bậc đạo sĩ cao tay ấn.
Khuôn mặt của ông già rất tập trung vào thời điểm này. Mặc dù bà phù thủy đã là 1 cái xác khô nằm bất động trên mặt đất, nhưng không có sự chủ quan trên khuôn mặt của ông già, 1 sự tập trung cao độ hiển thị trên đôi mắt.
”Đi!” Ông già túm lấy tôi và đi thẳng ra ngoài cửa.
Tôi chưa kịp hoàn hồn đã bị ông già kéo ra khỏi cửa. Khi tôi bước ra khỏi cửa, tôi hoang mang quay nhìn lại hướng về cái xác của bà phù thủy.
Cơ thể của bà phù thủy nằm trong vũng máu đen, hôi thối và cái đầu dường như đang di chuyển, nhìn về phía chúng tôi, với một nụ cười nham hiểm trên khuôn mặt, ánh sáng xanh lục mờ mờ trong mắt bà ta dường như lại hiện ra. Edit: Bảo An – Dịch Truyện Trung Hoa
Tôi sợ hãi vội vã quay đầu. Tôi hoảng loạn nói với ông già: “Ông già, bà ta…”
”Đừng nói nhảm, đi nhanh lên!” Ông già ngắt lời tôi, giọng như hối giục.
Sau khi bước ra khỏi cửa, ông lão nhanh chóng bước vào phòng bên cạnh, mang ra một thùng xăng, rồi đổ tất cả vào sảnh, rồi đốt cháy không 1 chút do dự.
Ngọn lửa rực lên cùng với làn khói đen dày đặc. Trong ngọn lửa rực cháy, tôi thấy bà phù thủy đang nằm bất động trên đất lại giống như 1 một người lính cứu hỏa. Bà từ từ trèo lên khỏi mặt đất và dường như muốn lao ra khỏi căn phòng, nhưng Không thành công, cuối cùng bị chôn vùi trong ngọn lửa.
Ông già kéo tôi đi vội vàng. Trước lúc rời đi, tôi mới để ý con chó đen trong sân. Đầu của con chó bị vặn ra,chắc chắn là nó đã chết. Ngoài ra còn có một số mảnh vỡ của những chiếc gương đồng ở phía trước căn phòng và cửa sổ.
Một số thứ mà ông già sắp xếp trước đây không có tác dụng, hoặc là do có những việc phát sinh vượt quá suy đoán của ông.
Bà phù thủy đã bị đánh gục, nhưng khuôn mặt của ông già thậm chí còn tệ hơn, kéo tôi đi thật xa. Ông ấy mang một theo cái túi vải nhỏ hơi phồng phồng, dường như ông ấy đã chuẩn bị từ trước đó.
Sau khi rời làng Mao TRANG, ông lão cứ đi và kéo tôi đi khắp nẻo đường. Thỉnh thoảng ông lại nhìn lại, như thể lo lắng về việc ai đó đuổi theo từ phía sau.
”Ông già …” Tôi thở hổn hển khi chạy: “Chúng ta sẽ đi đâu?”
Ông già thở hổn hển và nói: “Đi đến thị trấn … chết tiệt, tôi đã tính sai. Cả gương đồng và con chó đen đều ở ngay đó nhưng không có tác dụng với anh ta, lần này tôi thực sự gặp đối thủ khó nhằn rồi! Ban đầu tôi muốn đợi anh ta đến rồi lén tấn công từ phía sau, đâu biết rằng anh ta rất xảo quyệt, anh ta thậm chí còn điều khiển một người chết trước, mọi thứ tôi sắp đặt ngày hôm nay không có tác dụng gì cả … ” Ông lão nói như gắt lên trong khi chạy, vẻ mặt lo lắng. Edit: Bảo An – Dịch Truyện Trung Hoa
Tôi không biết phải nói gì, tôi chỉ có thể đi theo ông ta và chạy về phía trước.
Sau khi chạy ra khỏi làng Mao TRANG, ông lão chạy về phía thị trấn, khi đi qua một khu rừng bạch đàn, bước chân của ông lão chậm lại. Chạy theo ngay phía sau nên tôi không kịp dừng lại và đập mặt vào lưng ông già.
Ông lão dừng lại và nhìn về phía trước với khuôn mặt nhăn nhó.
Tôi nhìn theo ánh mắt của ông già về phía trước, nhìn thấy hình bóng một người khá mờ nhạt ở phía trước, cúi mình trên mặt đất không biết đang làm gì.
”Chúa ơi!” Ông già nghiến răng và nói một cách cay đắng: “Nó nhanh quá, đang trước mặt chúng ta mất rồi!”
Tôi sững người một lúc, nắm chặt con dao giết chó trong tay. Trái tim lại như bị bóp nghẹt.
Ông già nhìn chằm chằm vào hình người ngồi xổm trên mặt đất trước mặt, rồi lấy ra một vài cái đinh gỗ từ túi vải và đưa chúng cho tôi:”Đợi lúc tôi chặn anh ta. Cậu hãy đi đến thị trấn và đợi tôi. Nếu sáng mai không gặp tôi … hãy chạy đi thật xa! Việc có chạy thoát hay không còn tùy vào may mắn của cậu “.
Sau khi nói điều này, ông ấy nhìn tôi và hít một hơi thật sâu, Sải bước về phía trước. Tôi đã rất băn khoăn trước lời nói của ông già. Lúc này đã quá muộn để suy nghĩ về điều đó, tôi vội vã đi theo phía sau ông già. Edit: Bảo An – Dịch Truyện Trung Hoa
Sau khi tiếp cận người đàn ông kia, anh ta vẫn ngồi xổm ở đó cầm một cái bàn chải sắt sắt trong tay, chải thật mạnh.
Khi chúng tôi đến gần, người đó đứng dậy, cầm một bộ da người trên tay, một bộ da người hoàn chỉnh. Tuy nhiên, bộ da người đó bị cháy đen từ trước đó.
Sau khi nhìn thấy người đó, tôi gần như hét lên.
Khắp cơ thể anh ta là máu và da thịt đỏ tươi và Không có da trên khuôn mặt anh ta, có thể thấy rõ toàn bộ các mạch máu nổi trên bề mặt cơ thể.
Anh ta nhìn chúng tôi, đôi mắt xanh lục lóe lên, giọng anh ta khàn khàn và nói: “Tôi đã từng trải qua nỗi đau khi bị thiêu chết, và từ đó tôi luôn muốn tìm da của ai đó để khoác lên người mình, ít nhất nhìn cũng khá hơn. Mặc dù làn da tôi tìm thấy lần này hơi già, nhưng nó hầu như không thể sử dụng được bởi vì ông đã đốt cháy bà ta, điều đó khiến tôi rất tức giận! “
Giọng nói này là giọng nói phát ra từ miệng của bà phù thủy trước đó, và bộ da người trong tay anh ta là da của bà phù thủy bị chôn vùi trong biển lửa, không biết làm thế nào anh ta có được nó.
Anh ta vung bộ da đen sạm trong tay, ném bàn chải sắt và bộ da người xuống. Nhìn chúng tôi, ánh sáng kỳ lạ lóe lên trong mắt anh. Anh ta nói: “Một già một trẻ, cả hai người đều có làn da đẹp, khiến tôi hơi khó chọn … “
”Lấy của mẹ mày đi! “Ông già hét lên và rút chiếc nỏ tự chế từ trong túi vải, nhắm vào anh ta rồi bóp cò. Edit: Bảo An – Dịch Truyện Trung Hoa
”sitzzz … sitzzz …. sitzzz ” Một loạt âm thanh vỡ vụn vang lên, ông già đã bắn tất cả những cái đinh gỗ ba cứng đó.
”Poo poo …” Một âm thanh vang lên, anh ta không né tránh, và những chiếc đinh gỗ đã đâm sâu vào cơ thể anh ta.
Nhưng …
”Móng gỗ đào à?” Sau cuộc tấn công này, anhta dường như không hề hấn gì. Khuôn mặt đẫm máu hiện lên một nụ ghê rợn, lắc đầu và rít lên, “Thật không may, gỗ chưa đủ già, Thứ này không xi nhê với tôi! “
Anh ta thản nhiên đưa tay ra, rút một cái đinh gỗ trên ngực ra.
Gỗ đào là để trấn áp linh hồn ma quỷ. Nữ ma và em bé ma bị giết bởi móng gỗ đào của ông già, nhưng chàng trai trước mặt không hề sợ những chiếc đinh gỗ làm từ gỗ đào này.
Sau khi con ma rút móng gỗ đào trên người, móng gỗ đào dính máu, nó dường như bị thối một chút, anh ta ném xuống đất.
”Có nhiều người đối phó với tôi bằng loại vũ khí bằng gỗ này rồi, nhưng họ đều đã chết rất thảm hại!” Con ma nhìn ông lão với đôi mắt khinh khỉnh, giọng khàn khàn và nói: “Da của họ đã trở thành bộ sưu tập của tôi, Tôi muốn da của ông cũng là một trong số đó, haha!”
Nói xong, con ma gầm lên, da thịt trên mặt anh ta như lệch sang bên, móng tay anh dài ra như một cây kéo sắc. Cái miệng lớn đầy răng nanh của anh ta mở to và lao về phía ông già.
Ông già một tay cầm thanh kiếm gỗ trong túi còn tay kia lấy ra tờ giấy màu vàng với vài ký tự loằng ngoằng, Đột nhiên ông ấy đá tôi văng xa vào mét rồi hét lên: “Chạy đi!”
Ngay Sau đó, ông già với bàn tay run rẩy ném những tờ giấy màu vàng, theo sau là thanh kiếm gỗ đào đâm vào con ma.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook