Tránh Xa Ta Ra A~Ta Là Nữ Phụ
-
Chương 1: Xuyên qua
Trong một căn phòng không quá hoa lệ mà là một căn phòng khá bình thường màu xanh da trời trên giường là một cô gái mặt nhỏ, mắt to, mũi cao, môi đỏ, răng trắng nói chung cũng là cái hot girl nha~
Ngọc Trang: tặc lưỡi.
kinh bỉ nhì cuốn sách trên tay tựa đề tổng tài sủng kiều tiểu thê nghe cái tên mà muốn pht bệnh
Nữ Phụ a~ cô quá ngu ngốc rồi chẳng làm được cái mẹ gì ngoài việc chạy theo cái thằng cha tổng tài kiêu ngạo như 1 thằng biến thái ra chậc chậc
Máu chó nhất là cái tên của cái cô nữ phụ này lại trùng tên với cô khiến cô phát điên suýt chút hộc máu mà chết.
Tinh tinh...đeng đeng tiếng
Chuông điện thoại vang lên hiển thị tên con nhỏ bạn thân của cô Hà ngọc
Ngọc Trang: Mất tiền nói trước nha~ Hừ (giọng nói tức giận của cô vang lên)
Hà Ngọc: con điên này nói chuyện bình thường có được hay không mà mày đã đọc cuốn tiểu thuyết tao đưa mày chưa hì hì tao thấy nó hay vãi nên tao đưa mày đọc thử
Ngọc Trang: Con mẹ nó cái con bà nữ phụ tên giống y chang tao mày cho tao đọc để tao tức chết à.Cô giống vào điện thoại
Hà Ngọc: Mày có thể lên hỏi ông tác giả nha~ hắc hắc
Ngọc Trang: Mày nói rất là có lí nha để tao lên diễn đàn chửi ủng mả thằng cha đó lên
Không để cho Hà Ngọc nói thêm câu nào Ngọc Trang tắt máy cái rụp
Cô cầm máy tính cô mới mua mấy hôm trước ra,rồi chạy lên diễn đàn chửi từ đầu đến mông ông tác giả chửi một cách vô cùng hung hăng như mấy cái bà thím ngoài chợ không kiêng nể gì(tg:chị có tiết tháo 1 chút đc k)
Ông tác giả: Tôi đã làm nên tội tình gì nha~~ oan uổng quá mà.
Chửi cho đau cả tay vì cô cứ múa trên bàn phím chửi 3000 câu đã lược bỏ một ít đi cô cất máy tích vén váy đi ngủ. Cô chửi như vậy là còn ít đợi sáng mai ngủ dậy lại chửi tiếp đi hắc hắc(tg: em vô ngữ thật rồi)
..........................
Đeng Đeng....đeng đeng tiếng đồng hồ kêu cô cầm lên vứt xuống sàn nhà một cách bạo lực rồi cô lại ngủ tiếp.
30p" sau cô tỉnh lại đập vào mắt cô là một căn phòng màu hồng phấn, trang trí vô cùng hoa lệ đặt giữa phòng là một bộ bàn ghế sofa màu trắng trên là kệ để vật trang trí bên trái là bộ tủ đặt quần áo to được điêu khắc tinh sảo hòa hợp với căn phòng cái căn phòng này phải rộng gấp 5 căn phòng cô thuê để ở. cô như không tin vào mắt mình cô chớp chớp mắt vài cái cho tỉnh ngủ nhưng không vẫn là cái căn phòng tinh tế sang trọng này
Ngọc Trang: Đờ mờ không lẽ mình bị bắt cốc nha~.không đúng a~~ mất thằng bắt cóc mà cho cô ở căn phòng này thì ông trời có mắt cmnr
Ông trời: vốn dĩ ta không có mắt mà nói vậy lòng ta tổn thương nga~~
Cô nghĩ nghĩ một lúc sau mặt cô bừng tỉnh đại ngộ không lẽ là xuyên không nha cô vội vọt vào wc nhìn trong gương là một cô gái có một gương mặt nhỏ nhắn, đôi mắt phượng hẹp dài lông mi cong vút như đôi cánh bướm đang run rẩy, mắt cô màu tím nhạt ngập nước(do mới ngủ dậy) chiếc mũi nhỏ cao tinh tế, đôi môi anh đào đỏ nhạt không thêm son. Cô há hốc mồm lộ da răng trắng muốt đẹp đẽ như ngọc, tóc cô ngắn ngang vai xoăn nhẹ trông rất đẹp mắt màu tóc cô đen như mực óng ả mê người•••
Cô lắp bắp nói: Mỹ quá mỹ đi. không thể tin được cô lại xuyên vào một cô em mỹ như này
Đột nghiên cô thấy đầu mình đau nhức một loạt kí ức hiện về trong đầu cô
Mặt cô trắng bệch thở hổn hển Hứa Trạch,Tống Thư mắt cô trừng lớn là là cái tiểu thuyết máu chó hôm qua cô đọc đây mà..thiên a~ người ta xuyên vào một cái thế giới tràn đầy hạnh phúc còn cô thì sao xuyên vào bà nữ phụ số phận bi kịch nhất cuốn tiểu thuyết hức hức
Ngọc Trang: tặc lưỡi.
kinh bỉ nhì cuốn sách trên tay tựa đề tổng tài sủng kiều tiểu thê nghe cái tên mà muốn pht bệnh
Nữ Phụ a~ cô quá ngu ngốc rồi chẳng làm được cái mẹ gì ngoài việc chạy theo cái thằng cha tổng tài kiêu ngạo như 1 thằng biến thái ra chậc chậc
Máu chó nhất là cái tên của cái cô nữ phụ này lại trùng tên với cô khiến cô phát điên suýt chút hộc máu mà chết.
Tinh tinh...đeng đeng tiếng
Chuông điện thoại vang lên hiển thị tên con nhỏ bạn thân của cô Hà ngọc
Ngọc Trang: Mất tiền nói trước nha~ Hừ (giọng nói tức giận của cô vang lên)
Hà Ngọc: con điên này nói chuyện bình thường có được hay không mà mày đã đọc cuốn tiểu thuyết tao đưa mày chưa hì hì tao thấy nó hay vãi nên tao đưa mày đọc thử
Ngọc Trang: Con mẹ nó cái con bà nữ phụ tên giống y chang tao mày cho tao đọc để tao tức chết à.Cô giống vào điện thoại
Hà Ngọc: Mày có thể lên hỏi ông tác giả nha~ hắc hắc
Ngọc Trang: Mày nói rất là có lí nha để tao lên diễn đàn chửi ủng mả thằng cha đó lên
Không để cho Hà Ngọc nói thêm câu nào Ngọc Trang tắt máy cái rụp
Cô cầm máy tính cô mới mua mấy hôm trước ra,rồi chạy lên diễn đàn chửi từ đầu đến mông ông tác giả chửi một cách vô cùng hung hăng như mấy cái bà thím ngoài chợ không kiêng nể gì(tg:chị có tiết tháo 1 chút đc k)
Ông tác giả: Tôi đã làm nên tội tình gì nha~~ oan uổng quá mà.
Chửi cho đau cả tay vì cô cứ múa trên bàn phím chửi 3000 câu đã lược bỏ một ít đi cô cất máy tích vén váy đi ngủ. Cô chửi như vậy là còn ít đợi sáng mai ngủ dậy lại chửi tiếp đi hắc hắc(tg: em vô ngữ thật rồi)
..........................
Đeng Đeng....đeng đeng tiếng đồng hồ kêu cô cầm lên vứt xuống sàn nhà một cách bạo lực rồi cô lại ngủ tiếp.
30p" sau cô tỉnh lại đập vào mắt cô là một căn phòng màu hồng phấn, trang trí vô cùng hoa lệ đặt giữa phòng là một bộ bàn ghế sofa màu trắng trên là kệ để vật trang trí bên trái là bộ tủ đặt quần áo to được điêu khắc tinh sảo hòa hợp với căn phòng cái căn phòng này phải rộng gấp 5 căn phòng cô thuê để ở. cô như không tin vào mắt mình cô chớp chớp mắt vài cái cho tỉnh ngủ nhưng không vẫn là cái căn phòng tinh tế sang trọng này
Ngọc Trang: Đờ mờ không lẽ mình bị bắt cốc nha~.không đúng a~~ mất thằng bắt cóc mà cho cô ở căn phòng này thì ông trời có mắt cmnr
Ông trời: vốn dĩ ta không có mắt mà nói vậy lòng ta tổn thương nga~~
Cô nghĩ nghĩ một lúc sau mặt cô bừng tỉnh đại ngộ không lẽ là xuyên không nha cô vội vọt vào wc nhìn trong gương là một cô gái có một gương mặt nhỏ nhắn, đôi mắt phượng hẹp dài lông mi cong vút như đôi cánh bướm đang run rẩy, mắt cô màu tím nhạt ngập nước(do mới ngủ dậy) chiếc mũi nhỏ cao tinh tế, đôi môi anh đào đỏ nhạt không thêm son. Cô há hốc mồm lộ da răng trắng muốt đẹp đẽ như ngọc, tóc cô ngắn ngang vai xoăn nhẹ trông rất đẹp mắt màu tóc cô đen như mực óng ả mê người•••
Cô lắp bắp nói: Mỹ quá mỹ đi. không thể tin được cô lại xuyên vào một cô em mỹ như này
Đột nghiên cô thấy đầu mình đau nhức một loạt kí ức hiện về trong đầu cô
Mặt cô trắng bệch thở hổn hển Hứa Trạch,Tống Thư mắt cô trừng lớn là là cái tiểu thuyết máu chó hôm qua cô đọc đây mà..thiên a~ người ta xuyên vào một cái thế giới tràn đầy hạnh phúc còn cô thì sao xuyên vào bà nữ phụ số phận bi kịch nhất cuốn tiểu thuyết hức hức
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook