Vân Duệ Phong sau khi lấp lửng tỏ tình liền nhìn chằm chằm vào Thẩm Tri Vi, chờ đợi cậu trả lời.

Tiến sĩ Thẩm trầm mặc một lát rồi nói: “Nếu ngươi nấu ngon như Ngự thiện phòng, trẫm có thể sẽ thân thủ đóng ấn.”

Có thể hiểu là cái chức vụ đội trưởng hộ vệ Thẩm Tri Vi đó cần phải được chính Thẩm Tri Vi đồng ý.

Vân Duệ Phong nhịn không được lại cười, anh ôm Thẩm Tri Vi vào trong ngực, cười nói: “Xem ra chuyện thứ nhất mà đội trưởng hộ vệ phải làm chính là giúp em sửa lại cách dùng từ, bất quá lúc ở riêng với anh vẫn có thể nói kiểu như thế, thần thiếp vĩnh viễn là hoàng hậu của bệ hạ.”

Lời nói của Vân Duệ Phong trấn an sự lo lắng mấy ngày qua của Thẩm Tri Vi. Trải qua vài ngày rồi mà cậu vẫn không thể dung hòa hai thế giới trong kí ức, còn mang cảm giác bản thân không thuộc về nơi này. Lúc đầu cậu còn nhờ vào công việc bận rộn mà tạm quên, hiện tại có Vân Duệ Phong là người quen thuộc ở cả hai thế giới của cậu, cậu mới dần yên lòng.

Chỉ khi có người, thế giới mới chân thực.

Sau khi im lặng trong chốc lát, Vân Duệ Phong nhíu nhíu mày nói: “Có cảm giác cả hai chúng ta đều mang mùi của dịch dinh dưỡng trong khoang trò chơi. Đừng nói từ khi tỉnh lại đến giờ em vẫn chưa tắm nha?”

Thẩm Tri hơi trầm mặc.

Vân Duệ Phong cười nói: “Anh biết em vì cứu anh nên muốn giành từng giây vào việc thiết kế trình tự. Anh cũng vậy, vừa tỉnh liền nóng lòng muốn tìm em, không muốn hoang phí một khắc nào. Từng giây từng phút anh chỉ muốn ở bên em, ngay cả thời gian tắm còn không có. Hay là chúng ta cùng tắm đi!”

Thẩm Tri Vi lần thứ hai trầm mặc.

Cậu cảm thấy khả năng dùng lời đường mật của hoàng hậu hình như thăng cấp không ít.

Cậu không chịu nổi sự lải nhải của Vân Duệ Phong, bất đắc dĩ đồng ý việc tắm chung. Khác với Cảnh Nhân đế, khối thân thể này của Thẩm Tri Vi chính là thân thể thực, còn hoàn toàn chưa nếm thử tình dục, không thể cứ thế mà vượt rào. Cho nên khi tắm Vân Duệ Phong chỉ có thể sờ sờ hôn hôn, hai người giúp nhau phát tiết xong thì bước ra, không đi đến điểm cuối cùng.

Vân Duệ Phong thực quý trọng đoạn thời gian này, anh cũng nhìn ra Thẩm Tri Vi vẫn còn hoang mang giữa hai luồng kí ức nên đành chờ thêm một khoảng nữa, rồi sẽ tìm một ngày tốt để đăng kí kết hôn, sau đó mới động phòng hoa chúc, phải thật cẩn trọng yêu thương tiến sĩ nhỏ.

Không sai, Vân Duệ Phong vừa rồi đã trộm dùng trí năng tra lại ngày hoàng đạo trong lịch cũ, quyết định xong ngày đăng kí kết hôn.

Dù hôm nay không làm đến bước cuối, nhưng đối với hai cái con người vốn chỉ biết làm việc cật lực mà không để ý chuyện thỏa mãn tính dục này, chuyện hôm nay vẫn được đánh giá là rất kích thích. Thân thể của Thẩm Tri Vi không cường tráng như Vân Duệ Phong, chuyện trong phòng tắm làm cậu bị choáng váng nên đành để người ta ôm trở lại trên giường, còn bị ăn đậu hũ thêm một lúc.

Cho dù Vân Duệ Phong thật muốn mê luyến quân vương không thượng triều, mỗi ngày trước khi kết hôn đều vượt qua trên giường nhỏ trong phòng tối của Thẩm Tri Vi, chuyện này vẫn không có khả năng. Thẩm Tri Vi và anh đều có công chuyện, bây giờ còn có thời gian nghỉ ngơi là do mọi người thông cảm bọn họ vừa vượt qua hiểm cảnh trong trò chơi để trở về, cần rất nhiều thời gian điều dưỡng, nhưng bọn họ không thể cứ thế để trễ nải công tác.

Có Vân Duệ Phong trợ giúp, tốc độ thích ứng với thế giới này của Thẩm Tri Vi trở nên nhanh hơn, khi bước ra khỏi phòng riêng, tiến sĩ Thẩm đã khôi phục lãnh tĩnh cùng uy nghiêm vốn có của mình.

Các thành viên trong tổ công tác nay đã trở thành fan não tàn của manh manh tiến sĩ cảm thấy thật đáng tiếc, sau đó tất cả lỗi bug dò được trong trò chơi cùng dữ liệu về sự thể nghiệm trò chơi của mấy người chơi thử nghiệm đều giao cho Thẩm Tri Vi, chờ cậu xem qua.

Thông qua thử nghiệm kín, tất cả mọi người đều hiểu trò chơi này vẫn cần chỉnh sửa, ý tưởng thiết kế một trò chơi mô phỏng xã hội chân thật nhất của họ sẽ làm người chơi lung lạc giữa mạng ảo và thực tại, tư duy sẽ bị ảnh hưởng. Nên bây giờ việc họ phải làm chính là chỉnh lý không gian trò chơi từ hoàn mỹ trở nên không hoàn mỹ, dù bọn họ không muốn phá bỏ sự chân thật của trò chơi, nhưng tất cả mọi người đều biết làm thế sẽ tốt hơn cho người chơi.

Thật ra, do tiểu thuyết 《 khuynh tẫn thiên hạ 》 làm nền cho trò này đã rất là hoàn mỹ, tự nó đã mở ra một thế giới chân thật trước rồi.

Nghiêm túc xem qua tư liệu, tiến sĩ Thẩm nói: “Đúng là phải sửa chữa, nhưng nên cố gắng làm sao không thay đổi quá nhiều. 《 khuynh tẫn thiên hạ 》 vốn dĩ hoàn hảo vì ngoài là trò để chơi, bản thân nó còn mang nhiều giá trị khác. Cảm giác của tôi khi trải nghiệm là ngoài tác dụng vui chơi giải trí, trò này còn có thể được công ty phát triển theo diện ẩm thực hay du lịch, cho mọi người thể nghiệm cảnh đẹp món ăn ngon qua mạng ảo. Cho nên tôi đề nghị, chọn thêm một tiểu thuyết để viết bối cảnh cho trò chơi, không cần cải biến bối cảnh  《 khuynh tẫn thiên hạ 》.”

“Tiến sĩ, yêu cầu này cần thông qua ban giám đốc.” trợ lý của tiến sĩ Thẩm khó xử nói.

“Tôi sẽ thuyết phục bọn họ, sẽ nói cho họ hiểu trò chơi này có giá trị lớn hơn những gì họ nghĩ nhiều, nói không chừng về sau còn có thể định ra một loại nghề nghiệp mới.” Thẩm Tri Vi nói.

Đây là toàn bộ những gì cậu có thể làm cho thế giới kia, cậu sẽ tận lực bảo vệ trò chơi này, sẽ định thêm quy tắc để người chơi không làm hại đến NPC, hai bên sẽ sinh sống trong yên ổn hòa bình.

Sau khi tự tay kí tên lên bản đánh giá các vấn đề trong trò chơ, Thẩm Tri Vi lại nhìn đến tư liệu của các người chơi thử nghiệm. Số liệu ghi được từ người chơi thử nghiệm lúc nào cũng là tư liệu quan trọng, tiến sĩ Thẩm phải dựa vào để đánh giá cảm giác của người chơi, từ đó điều chỉnh dữ liệu phù hợp.

Nhìn đến thông tin của một người chơi, ngón tay của Thẩm Tri Vi nhẹ nhàng gõ hai cái lên dòng tên của gã.

【 Người chơi 09 】

ID: Nghiêm Húc

Chức nghiệp: thống lĩnh cấm quân

Cấp độ: cưỡng gian bất thành, công lược thất bại

Cảm xúc trải nghiệm: vô cùng sợ hãi

Tình trạng phục hồi: vẫn đang điều trị tâm lý

Lời nhắn: Ngoài việc che chắn cảm giác đau ra còn có thể thêm tính năng bôi mờ thị giác và làm tê xúc giác không? Có biết bị ném xuống hố rắn có cảm giác thế nào không? Dù không đau nhưng nhìn rắn cắn lão nhị, cảm nhận kiến bò trên người cũng rất đáng sợ mà! Phim kinh dị chỉ cần xem thôi cũng sợ rồi, còn cái bọn rắn kiến kia nó thật sự bò trên người tôi, còn cắn tôi nữa!

ps: bất quá cảnh sắc và đồ ăn trong trò chơi rất là tuyệt, nếu như có thể sửa lỗi bug đó, tôi nguyện ý chơi thêm một trăm năm.

Thẩm Tri Vi: “…”

Khi thiết kế trò chơi, vì để bảo vệ quyền riêng tư của người chơi nên hệ thống sẽ đánh mờ những cảnh tượng vi phạm thuần phong mỹ tục. Nên dù cho người chơi gặp chuyện gì thì trước khi trở về thế giới thực, cả nhân viên quản lý cũng không thể biết.

Bất quá, Cảnh Nhân đế là là mục tiêu công lược của người chơi, sau khi Cảnh Nhân đế đập đầu còn biến thành tiến sĩ Thẩm, cái chuyện người chơi 09 cưỡng gian tiến sĩ bất thành này, mấy người trong tôt công tác đại khái cũng biết.

Thấy tiến sĩ Thẩm nghiêm túc xem tư liệu của 09, trái tim của trợ lý hơi chút thấp thỏm. Hắn là fan não tàn của tiến sĩ Thẩm, mấy ngày nay tiến sĩ nghỉ ngơi, bọn họ luân phiên nhau tra tư liệu của người chơi, ngay khi tra đến cái tên 09 công lược không thành liền định phạm tội này thì tất cả đều tức không kiềm được, chỉ muốn đánh người. May là tổ điều trị tâm lý bên kia không có quyền tra tư liệu người chơi, cũng không biết tiến sĩ chính là Cảnh Nhân đế, không thì giờ này chắc bọn họ đang đánh người …

“Trẫm vẫn đang nghĩ, ” Thẩm Tri Vi nghĩ mông lung rồi ngẩng mặt trách trời vì người, “Người vào trò chơi là có thể tự tiện làm bậy sao? Trong thời đại nấp sau bàn phím này, người chơi có thể tùy ý giết người, còn được trải nghiệm trò chơi chân thật thế này, vậy chẳng phải để cho mọi người tùy ý làm bậy theo sở thích sao? Ngược đãi npc, cường bạo npc, như vậy có đạo lý sao? Trong thế giới thực này, phá hư tài sản công cộng sẽ phải bồi thường. Còn trong trò chơi, bọn họ làm nhục NPC, ép NPC đến cửa tự sát đều là làm hư hại số liệu mà các khanh gia nhọc nhằn thiết kế, như vậy bọn họ không cần bồi thường vẫn được sao?”

Trợ lý vô cùng tán đồng với những lời mà Thẩm Tri Vi nói, chỉ là “Trẫm” cùng “Các khanh gia” thiệt phạm quy!

“Còn những người chơi chỉ muốn tàn sát lẫn nhau, ” Thẩm Tri Vi nói tiếp, “Người chơi đều được che chắn cảm giác đau, nhưng cảm giác khó chịu là không tránh khỏi. Bọn họ tàn sát trong thế giới ảo quen tay, một khi tỉnh lại sẽ có khả năng không phân thật giả, lại dùng bạo lực gây ra chuyện đáng tiếc hay không?”

“Nhưng mà, Tiến sĩ, trò chơi vốn dĩ được thiết kế để người chơi phát tiết bất mãn trong hiện thực.” Trợ lý hiểu được những băn khoăn của Thẩm Tri Vi, nhưng hắn có lý do lo lắng riêng.

“Trẫm biết, ” Thẩm Tri Vi gật gật đầu tiếp tục nói, “Cho nên với loại trò chơi quá chân thực như 《 khuynh tẫn thiên hạ 》 này, tôi đề nghị phải có quy định dựa theo chuẩn mực xã hội, npc và người chơi đều được bảo hộ, không cho phép người chơi thương tổn đến NPC hay người chơi khác, đương nhiên NPC thương tổn NPC thì được. Còn nếu người chơi thích đánh nhau, chúng ta có thể thiết kế thêm một phó bản nhưng không chân thực bằng mạch truyện chính, NPC trong đó cũng không có trí năng như NPC bình thường.”

“Quá được, ” trợ lý dùng sức gật gật đầu, “Có đạo lý, như vậy có thể thỏa mãn tất cả nhu cầu của người chơi, còn có thể giúp bọn họ giữ chuẩn mực đạo đức của mình khi trải nghiệm thực tế ảo.”

“Được rồi.” Thẩm Tri Vi viết kiến nghị này vào bản trải nghiệm của người chơi rồi giao lại toàn bộ tư liệu cho trợ lý, “Chỉnh lý một chút, tôi đi kiến nghị với ban lãnh đạo của công ty.”

“Được.”

“Khi ban giám đốc phê chuẩn cần sắp xếp tổ thiết kế ngay, chúng ta sẽ có hai hướng nghiên cứu, một là trò chơi thể nghiệm cảm xúc, hai là trò chơi chiến đấu thực tế ảo, hai phần này phải khác nhau hoàn toàn.”

“Được.”

“Xế chiều hôm nay an bài một chút, trẫm muốn gặp Nghiêm Thống lĩnh.”

“Được …  Sao cơ?” Trợ lý ngơ ngơ ngác ngác mà nhìn tiến sĩ Thẩm.

“Không nghe rõ sao?” tầm mắt của Thẩm Tri Vi đảo qua, tầm mắt mang theo uy nghiêm cực hạn, cậu chỉ liếc mắt một cái, trợ lý đã cảm thấy đầu gối mềm xèo, xém nữa quỳ xuống nhận tội với tiến sĩ Thẩm.

“Nghe rõ!” Trợ lý dùng sức gật đầu, “Tôi sẽ sắp xếp để người chơi 09 gặp tiến sĩ. Tiến sĩ, hiện tại gã vẫn cần trị liệu tâm lý, để phòng ngừa gã không phân biệt được thật hay ảo mà làm hại tới tiến sĩ, có cần tôi đi xin lệnh khống chế gã không?”

“Không cần,” tiến sĩ Thẩm nói, “Để Vân thiếu tướng đi cùng trẫm là được.”

“Đã rõ!”

Sau khi trợ lý bước khỏi cửa phòng liền lập tức mở diễn đàn, tìm theard “Hậu cung Tiến sĩ Thẩm – Cảnh Nhân đế” để phát tin: “Tiến sĩ một phút trước còn là trạng thái ngốc manh, ngay sau đó liền tỏa bá khí đế vương rất cường bạo. Tiến sĩ Thẩm trước kia chính là thông minh tài giỏi, bây giờ còn tăng thêm ‘Thâm tình’, ‘Nghĩa khí, đạo lý’, ‘Nhìn xa trông rộng’, ‘Khí tức cường đại’ nữa, vừa rồi báo cáo công tác, bị soái muốn xỉu chớt tại chỗ nè. Về sau dù cho tiến sĩ không còn xưng là ‘Trẫm’ nữa thì vẫn soái đến mức sống không nổi đâu.”

Cái tin này vừa gửi, phía dưới liền bình luận cái gì mà hảo hảo hảo, manh manh manh, thiệt muốn nhìn tận mắt các thứ.

Trợ lý vừa lòng nói tiếp: “Tin vắn: buổi chiều tiến sĩ muốn gặp cái tên 09, không sai, chính là cái gã người chơi 09 đó đó!”

Nguyện chết vì tiến sĩ: “Cái gì! Thiệt muốn tặng tiến sĩ súng điện chống yêu râu xanh của tui!”

Tiến sĩ Thẩm manh chết con chym: “Yên lặng dâng lên một cái gậy sắt.”

Tiến sĩ tự xưng trẫm: “Còng tay, súng săn hai nòng, đao cổ dao cổ cái gì cũng có.”

Hoàng hậu: “Tiểu hoàng đế muốn gặp ai? Dùng tội cưỡng gian để đánh gãy cái chân thứ ba của gã có được không?”

Toàn thể: “… Anh là ai?”

Hoàng hậu: “Chuyện này không quan trọng, trợ lý, tiến sĩ muốn tự mình đi gặp người chơi 09 sao?”

Trợ lý cũng không biết người gọi là “Hoàng hậu” này chạy đến đây lúc nào, bất quá anh ta có vẻ rất lo cho tiến sĩ nên cũng đáp: “Không có, tiến sĩ thông minh như vậy, làm sao có thể đơn độc đi gặp người kia, cậu ta gọi Vân thiếu tướng đi cùng rồi.”

Hoàng hậu: “Bổn cung biết.”

Toàn thể: “…”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương