" Bươm bướm xinh đẹp ơi ~ mau ra đi nào " Cô chị Luna nắm tay em gái Mana vừa đi vừa hát vu vơ.

Mitsuya Takashi đi ở đằng sau với giỏ đồ ăn được quải ở bên hông , tay vừa cầm máy ảnh để chụp lại khoảng khắc đáng yêu của hai cô em gái vừa cầm mấy cây vợt để lát dùng .
" Nii-chan ở đằng kia có gì vậy ạ ? " Nghe tiếng kêu của Mana , Mitsuya nghe lời nhìn sang thì bất chợt...đông cứng toàn thân , bất lực lời nói .
" Oy ! cách này thật sự ổn không vậy Takemicchi " Chỉ thấy Draken trong trang phục bọ cánh cứng màu đen treo người tòn ten trên cây cổ thụ đung đưa qua lại , mặt mày hết trắng tới xanh lo sợ bị rớt xuống đất.

Giọng nói cũng run rẩy dò hỏi người thiếu niên đội mũ rôm vành rộng bên dưới đang một tay chống hông một tay kề ngay miệng hét lớn cho người ở phía trên là hắn
" Yên tâm đi Draken-kun !! Chúng nó sẽ nghĩ mày là đồng loại mà ra chào hỏi nồng nhiệt thôi "
" Ý tao là..

tao sẽ không bị ngã chết trước khi tụi nó ra chứ ??! "
" Tự tin và mạnh mẽ lên Draken-kun !!!! có rớt xuống thì cứ dùng cánh mà bay lên !! "
" Nhưng tao cũng không phải là Bọ cánh cứng thứ thiệt !!! bay là bay kiểu gì !! "
" ....!Tự tin và mạnh mẽ lên Draken-kun !! tao tin mày sẽ làm được "
" ......!" Câu đó mày chỉ lặp lại thôi !! Này !! Đừng có vô trách nhiệm như thế !!
Takemichi vặn eo quay ra sau bẻ khớp cho đỡ mỏi vì đứng nãy giờ mới nhận ra Mitsuya đã bàng quang xuất hiện ở phía sau hai người họ cùng với hai cô bé có nét giống giống anh ta
" Oya ~ Mitsuya-kun đây mà.

Hai nàng công chúa nhỏ từ đâu bước đến có thể cho tại hạ vinh hạnh được biết tên được không "
Takemichi trước cái nhìn như đã chết của Draken và tam quan đổ vỡ Mitsuya bày ra bộ dáng thân sĩ tươi cười xòe hai lòng bàn tay của mình hướng đến các cô bé dễ thương
" Em..là Luna " Cô chị nhỏ bị nhan sắc của người trước mắt làm cho kinh diễm mắt sáng như sao , cô bé thầm nghĩ bản thân đã tìm thấy được hoàng tử trong các câu chuyện cổ tích Nii-chan hay kể rồi.


Nghĩ là nghĩ nhưng cô bé lại ngại ngùng e thẹn đáp lại
" Mana tên là Mana " Cô bé út nhà Mitsuya có chút ngây ngô , bé chỉ thấy Takemichi cười rất đẹp nên bé rất thích vậy thôi
" Ra là Luna-chan và Mana-chan.

Thật đáng yêu ghê nha ~ còn anh là Hanagaki Takemichi , rất vui được biết hai đứa "
" Khụ khụ..

Takemichi thằng Draken nó đang làm gì ở đó vậy ? " Đúng hơn là hai bây đang chơi trò gì trong cái rừng này
" Ah , hôm qua tao nhận được một ủy thác tìm kiếm con bọ cánh cứng vừa đẹp nhất vừa to nhất cho tiểu thiếu gia nhà Shuji bọn nó thấy vậy nên kéo nhau đi tìm giúp tao.

Mà chủ yếu là thấy vui thì nhào vô thôi "
" .....!" Rồi mấy đứa kia đâu ?? Trước hết kéo thằng Draken xuống có được không ?? Nó sắp hồn lìa khỏi xác rồi kia kìa !!
" À quên Draken-kun còn ổn không !! "
" T..tao...cho tao..xuố-- "
"Ra là còn ổn , thật không hổ Draken-kun !!.

Vậy nha , tao đưa Mitsuya-kun cùng Luna-chan , Mana-chan đi vào gặp tụi còn lại.

Mày ở đây cho tốt đó phải dụ được thật nhiều bọ cánh cứng vào !! " Takemichi một tay một bé tung tăng đi vào sâu trong rừng rôm rả nói chuyện.

Mitsuya hít một hơi thật sâu , cắn răng không quay đầu cứ vậy mà đi
Mitsuya..
Xin lỗi Draken..

khi về tao sẽ tìm người cầu siêu cho mày
Mitsuya !!!
" Anh Takemichi.

Anh cũng thích bọ cánh cứng hơn bươm bướm sao ạ "
" Hửm sao Luna-chan lại hỏi vậy ? em thích bươm bướm sao "
" Dạ.

thích lắm !! nhưng có vẻ anh Takemichi không thích nó rồi " Được Takemichi hỏi Luna vui vẻ thừa nhận nhưng nghĩ đến anh giống các bạn nam trong lớp mình liền có chút ủ rũ.

Bé hông muốn ghét anh Takemichi chút nào..dù cho anh có thích bọ cánh cứng
" Luna-chan nhìn anh " Làm con bé chịu ngẩn đầu nhìn mình Takemichi mới cười nhẹ buông tay đang nắm Mana để xoa đầu Luna " Bươm bướm rất xinh đẹp sao anh lại không thích nó được chứ.


Về bọ cánh cứng cũng là do tính chất công việc của anh nhưng anh hứa với Luna-chan hôm nay anh cũng sẽ dùng hết sức mình tìm cho ra một chú bướm xinh đẹp nhất để tặng cho em có chịu không "
" Anh Takemichi !! thích anh nhất " Luna lần đầu tiên trong đời gặp một người con trai giống anh trai ôn nhu đối xử mình.

Vui đến nỗi cười tít mắt vòng hai tay ôm ngang eo anh .
" Anh Takemichi anh hổng thương Mana sao " Mana cô bé nhỏ đang nắm tay anh tự nhiên không còn bàn tay đó nữa nên ngây ngô hết nhìn lòng bàn tay mình mở ra nắm lại rồi nhìn sang Takemichi xoa đầu cho chị Luna liền phồng má dỗi hờn.

Thấy chị gái ôm anh cũng học theo nhõng nhẽo
" ......!" Hai cái cục bông nào vừa lúc sáng còn nói thương anh nhất !! là đứa nào !!
Mitsuya có xúc động muốn tách hai đứa em gái mình để chen vô ghê vậy á.

Được cái là dễ thương thôi mà cứ làm nũng bám dính lên Takemichi của anh...khoan chờ chút.

tại sao anh lại dùng từ của anh nhỉ ? Cậu ta có bạn gái rồi mà .
" Oy ! Takemitchy ~~ " Chỉ nghe chất giọng nhão nhẹt quen thuộc là biết ngay ai rồi
" ...!Ở đây vẫn không có gì để xem , chúng ta cứ tiếp tục đi vô trong nào !! "
" ......!" Này !! là giọng của Mikey rõ ràng mà ?? sao lại bơ nó chứ.

Mitsuya nhìn Takemichi đang giả ngu mà khó hiểu , anh quay đầu tò mò xem tổng trưởng nhà mình đang làm gì thì hỡi ôi..
Mikey trong bộ đồ con cá Taiyaki xuất hiện !!! tình huống thằng Draken thì anh còn hiểu chứ Mikey nó hóa thành thần Taiyaki ở giữa khu rừng này để làm gì ??!! Đừng nói là dùng Taiyaki để dụ bọ ra nha ?! thánh thần thiên địa ơi..
" Ta ~ ke ~ mit ~ chy "
" Áhhhhhhh " Mikey giang hai tay tung ta tung tăng chạy đến muốn ôm chầm lấy Takemichi thì bất ngờ cái hố không biết ở đâu xuất hiện nằm ngổn ngang ngay dưới chân và chuyện gì đến cũng sẽ đến..
Bà mẹ đứa nào chơi ác ôn dữ vậy !!! Mitsuya mắng thầm trong lòng
" Yahh ha ha !! Tao bắt được một con bọ cánh cứng khổng lồ rồi nè Takemichi !! " Là mái tóc xù xù màu hồng nổi bật tựa như kẹo bông gòn.

chàng trai ấy còn ngây ngô cười vui vẻ không thấy mặt trời luôn..à không , nào giờ cũng có thấy đâu

" Không phải đâu nii-san.

Là một con taiyaki khổng lồ mới đúng ạ " Kế bên xù xù hồng không thể nào thiếu một xù xù xanh dương hay cau có lại rất tốt bụng bổ sung thêm cho anh trai mình
" Vậy sao ?! mà thôi kệ , con nào cũng cho vô nồi được hết đúng không Takemichi "
" Không phải đâu Smiley-kun.

Nhiều khi ăn bậy ăn bạ sẽ để lại tác dụng phụ như khi ăn nấm mà có độc vậy.

Cũng có nghĩa nếu chúng ta ăn con taiyaki khổng lồ này thì chúng ta sẽ dính lời nguyền không bao giờ cao !! " Takemichi đẩy cặp kính vô hình giảng giải như một nhà bác học cao thâm , uyên bác đến nỗi đứa nào đứa nấy tin tưởng sái cổ..trừ Mit - người duy nhất còn bình thường trong mọi hoàn cảnh lúc này
" Thì ra con cá lúc nãy đáng sợ như vậy.

anh Takemichi thật giỏi "
" Thật giỏi ạ "
" Oa.

ra là vậy !! Nhưng tao lỡ bắt rồi ~ Souya "
" Không sao đâu nii-san , chỉ cần chúng ta không ăn nó là được "
" ......!" Nhân loại mất trí hết rồi sao ?! Takemichi làm gì thì làm chứ đừng có dạy hư Luna với Mana !!!.

Suýt nữa thì quên...!Tổng trưởng !!!!!!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương