Trạc Chi
-
Chương 2
Sáng sớm, cô gái trên giường cực kỳ yên tĩnh, đồng hồ treo tường một cách một cách quay, kèm theo tiếng ngáy xen kẽ của những người bạn cùng phòng.
Màn cửa không được kéo chặt, xuyên qua ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn đường trong khuôn viên trường.
Mạnh Thính Chi trốn dưới chăn bông, lên Weibo, tìm thấy Từ Cách từ danh sách theo dõi.
Có những cập nhập mới nhất.
[ Con mẹ nó hai tháng trời, nước chảy ngược, cái bồ tát chết tiệt nào mà tôi không thắp hương? 】
Người này so với Trình Trạc nổi tiếng hơn.
Bất cứ ai thích chú ý đến chuyện phiếm của con nhà giàu đều đã từng nghe đến Từ Cách, một người rất ăn chơi và hoang dã, đó chính là Trình Trạc.
Mạnh Thính Chi nhấp vào khu vực bình luận, những cái tên quen thuộc của những người nổi tiếng trên Internet, anh anh em em đều kêu rất thân thiết.
Lần thứ 3 nữ hotgirl nổi tiếng trên mạng đề nghị Từ Cách đến chùa Thọ Tháp để cúng bái, nói rằng nó rất linh.
Phía sau là một chuỗi ầm ĩ ở giữa tòa nhà, cuối cùng cũng định thời gian.
Thứ Ba tuần sau.
Vào cuối học kỳ, sáng thứ ba tới Mạnh Thính Chi có đầy đủ các tiết học, vẫn là lớp trọng điểm lý luận.
Nữ giáo sư trong lớp là một học giả có tiếng trong trường đại học.
Nhiều quy tắc đã được thiết lập vào đầu học kỳ, bao gồm một quy tắc: nghỉ phép phải được trực tiếp chấp thuận, nếu không sẽ bị coi là nghỉ học.
Có lẽ vì nhiệm vụ thường ngày của cô là phải tích lũy ấn tượng tốt, nên sau khi nhận được giấy nghỉ học từ Mạnh Thính Chi, nữ giáo sư đang thoa kem dưỡng da giữa các ngón tay, thế nhưng không có hỏi nhiều.
Liếc nhìn khuôn mặt tái nhợt của Mạnh Thính Chi, không chỉ cho phép rời đi, mà còn bày tỏ sự lo lắng.
"Đến bệnh viện xem xét, hiện tại là tuần huấn luyện ngay lập tức.
Đừng làm hỏng thân thể."
Mạnh Thính Chi thầm thở phào nhẹ nhõm, gật đầu đáp ứng, xoay người bước ra khỏi cổng A phía nam trường đại học và bắt một chiếc taxi.
"Chùa Thọ Tháp."
Mạnh Thính Chi đeo tai nghe, tựa vào cửa sổ.
Bạn cùng phòng Chu Du gửi tin nhắn ta hỏi: "Chi Chi, cậu đã đến bệnh viện sao."
Mạnh Thính Chi không ăn vào buổi sáng, lúc này có chút say xe, đầu đau nhứt, mơ mơ màng màng ngẩng đầu, nhìn thấy đỉnh tháp chùa ẩn hiện bởi những tán cây xanh mát dưới chân chùa Thọ Tháp.
Khoảnh khắc cô ấn cửa kính xe, chiếc taxi lao thẳng vào đường hầm chật hẹp.
Đôi mắt cô đột nhiên tối sầm lại, từng cơn gió thoảng qua trên mặt.
Mạnh Thính Chi nhắm mắt lại, như thể cô nhìn thấy Sisyphus đang đẩy hòn đá lên núi, đuổi theo vô hiệu và vô vọng.
Trong một khoảnh khắc, cô đã thay đổi quyết định.
Quay lại đi, Mạnh Thính Chi, đừng đi xa hơn nữa, tảng đá sẽ 10.000 lần rơi xuống, không có ngoại lệ.
Người lái xe so với cô trước lên tiếng, khiến cô run lên, mở mí mắt.
"Cô gái, cầu nhân duyện ở chùa Thọ Tháp là hiệu quả nhất, nhớ xin một tờ, chỉ 20 tệ thôi, đừng đưa nhiều hơn."
"Vậy nếu không phải là cầu nguyện thì sao?"
Cô không phải là người may mắn khi còn trẻ, cô đã liên tiếp bị mất tiền và mất đồ, tư vị vận may cô chưa bao giờ được nếm trải qua.
Người ta nói rằng đền Thọ Tháp tìm kiếm các linh hồn kết hôn, đây cũng là tin tức mà mọi người truyền tai nhau từ du lịch nam bắc, cũng không ai nói đó là linh hồn tốt hay linh hồn xấu.
Người lái xe đành phải cười khan: "Vận khí cũng không đến nỗi kém cô gái ạ."
Mây cản nắng, núi tối sầm đột ngột.
Trạm hành khách dưới chân Phật Sơn, đầu mùa hè là mùa hương sắc của chùa Thọ Tháp lên đến đỉnh điểm, tuy không phải cuối tuần nhưng rất đông khách hành hương.
Xe khách du lịch bên này ra vào, đoàn du khách trung niên dòng bất tận, hướng dẫn viên bi bô mang chú ong nhỏ thắt trên lưng, ngọn cờ nhỏ tươi sáng vẫy chào du khách tập trung.
Trước mắt người đến và đi.
Mạnh Thính Chi gửi cho bạn cùng phòng câu trả lời "Đến bệnh viện", đi đến cửa sổ soát vé và đưa thẻ sinh viên ra.
Sau một lúc, cửa sổ đưa cho cô một tấm vé nửa giá và hỏi cô có muốn lấy vé cáp treo không, có thể được giảm một nửa.
"Cảm ơn, không cần đâu."
Mạnh Thính Chi cất giấy chứng nhận và vé đi, cô đoán tính tình nóng nảy của Từ Cách, cộng thêm hai tháng ngược dòng, nhất định sẽ chân thành bước lên núi.
Dưới chân núi dựng lên một tấm bia xanh, trên đó có viết một đoạn:
Có mười điều vướng mắc và chín mươi tám hải lý, tương truyền rằng trên thế giới có 108 loại phiền não, chùa Thọ Tháp là hiện thân của "Một trăm linh tám phiền não", thành tâm thờ phượng, từng bước giải quyết vấn đề, bạn có thể thoát khỏi tất cả những rắc rối.
.
truyện teen hay
Thể lực của Mạnh Thính Chi luôn kém, cự ly 800 mét trong ba năm liên tiếp không lọt vào tiêu chuẩn dành cho nữ sinh viên đại học.
Có thể là do Đức Phật biết rằng cô không thành thật, chờ cô thật vất vả leo lên, một nhóm du khách trung niên và cao tuổi đang di chuyển bên cạnh cô đã dạy cho Đức Phạt một bóng ma trong lòng cô.
Mạnh Thính Chi trẹo chân.
Người đụng phải cô là bác gái nữa điểm xin lỗi cũng không có, vừa đi vừa nhìn lại cô, như trách cô cản đường.
Cô nuốt xuống hơi thở buồn bực này, trong lòng lui trống gõ đến đinh tai nhứt óc, mắt cá chân thật sự rất đau, cô nhảy lên từng bước, ngồi vào ghế đá bên cạnh.
"Tê tê (âm thanh khi bị đau) ——"
Ngay khi mắt cá chuyển động, có cảm giác đau như kim đâm.
Đã nhiều năm rồi cô không làm những điều ngu ngốc như vậy, cô đã đến trước mắt Phật vì một mối tình.
Mạnh Thính Chi cười khổ thở dài, nhìn mắt cá chân của mình, trong lòng thầm nghĩ nếu thật sự bị bong gân chân thì giải thích như thế nào đến bệnh viện mà bị viêm dạ dày, vậy mà lại trở về với một cái chân què?
Không may, trong bệnh viện xảy ra xung đột bác sĩ ⸻ bệnh nhân, cô vô tình bị thương, có ai tin không?
Từ Cách cùng nhóm của anh ta treo lủng lẳng trên núi, khắp nơi thờ phượng Đông Tây Miếu, không biết có tác dụng hay không.
Khi anh ta nói điều này, có người bên cạnh anh ta cười và nói đùa: "Nếu không Từ thiếu, ngài có thể kiếm hai con trai mạ vàng tặng Bồ Tát, có lẽ có thể mở một cái VIP để giải quyết vấn ngược dòng thủy ngân."
"Tôi sẽ dành tiền ⸺"
Từ Cách kéo giọng khinh thường, đưa mắt nhìn Mạnh Thính Chi đang dụi mắt dưới gốc cây, đưa tay chỉ một hướng, này này "Bị làm sao vậy?
Trình Trạc chính là như vậy nhìn thấy Mạnh Thính Chi.
Anh vẫn còn ấn tượng về cô.
Một là cuộc triển lãm tranh chưa diễn ra được vài ngày, hai là chiếc đuôi ngựa của cô đã gây ấn tượng sâu sắc với anh ⸺ ngày đó cô giải thích, toàn bộ hành trình đều dùng cái ót nói với anh.
Đi được nửa đường, ma xui quỷ khiến, Trình Trạc quay đầu lại.
Cô đang ngồi trên ghế đá, cúi xuống bấm cổ chân, mái tóc buộc đuôi ngựa lòa xòa giữa chiếc cổ trắng ngần, những đốm sáng tản ra trong bóng râm rung rinh theo gió, vàng óng ánh trên làn da trắng nõn.
Tựa như ngọc.
Hotgirl nổi tiếng trên Internet đã giới thiệu cho Từ Cách ngôi đền Thọ Tháp là người đầu tiên tìm thấy Trình Trạc đang đi hướng dưới gốc cây.
Cô chọc ngoáy Từ Cách vẫn đang nói chuyện núi rừng, liếc nhìn vị trí của Trình Trạc.
"Trình thiếu, đây là làm gì?"
Từ Cách cũng đang tự hỏi, Trình Trạc thương hương tiếc ngọc còn lâu mới đủ.
Anh ta đã quen với việc nói chuyện, dưới ánh mặt trời kéo dài mi mắt, mở miệng nói: "Gặp sắc nảy lòng tham đi."
"Chân bị làm sao vậy?"
Mạnh Thính Chi ngẩng đầu lên, rơi vào bóng đen sâu thẳm trong con ngươi.
Bỗng có tiếng chuông nặng trĩu vang lên nơi núi xa.
Với một tiếng đập mạnh, vô số sự kiện trong quá khứ bị đánh nát, mảnh da Cát Quang (*) lơ lửng trong thung lũng trống trải với những âm vang vô tận.
(*)(tương truyền Cát Quang là thú thần, da làm áo, xuống nước không bao giờ bị chìm, vào lửa không bao giờ bị cháy, ví với những di sản văn hoá quý giá)。
Cô nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng của chính mình trả lời: "Trật, sái chân."
Anh nghe thấy âm thanh liền quỳ xuống.
Cái bóng đổ xuống đầu anh biến mất, biến thành một thứ hơi ấm như chấm giữa những ngón tay anh, nắm lấy tất cả nhịp tim của cô một lần nữa bằng cách, giữ lấy mắt cá chân của cô.
"Vấn đề không lớn."
Trình Trạc chuyên nghiệp vặn vẹo cổ chân, đứng dậy nhìn xung quanh nói: "Sau hai ngày bôi dầu thuốc sẽ không sao, bạn của cô đâu?"
"Không bằng hữu, tôi ở đây một mình.
"
" Một người? "
Trình Trạc hơi nhướng mày, cảm thấy thú vị, xem ra thần và ma đều kinh thiên động địa, cũng hiếm thấy đi họp một mình.
Anh lặp lại: "Một mình đến bái Phật sao?"
Mạnh Thính Chi ngước nhìn anh, gật đầu, ánh mắt sáng quắc.
Có vẻ như Đức Phật đang ở ngay trước mặt.
Có lẽ thể là sốt ruột chờ, không biết sẽ phải đợi bao lâu, Từ Cách đứng bên ngoài hành lang hẹp và hét lên: "Trình ca, đây là ai vậy? Nếu không trước mang theo cùng xuống núi, này con mẹ nó phải phơi chết người.
"Tiểu sư phụ đi ngang qua, làm lễ hướng về Từ Cách và nói:" A Di Đà, thí chủ, xin đừng ồn ào nói tục và làm phiền việc tẩy rửa.
"
Cáp treo băng qua những tán cây xanh, từ từ đi xuống núi.
Người lái xe là hotgirl nổi tiếng trên mạng, chiếc Cayenne màu trắng, cấu hình rất cao, Từ Cách rút chìa khóa xe.
Cảm giác đầu tiên của Mạnh Thính Chi khi nhìn thấy một nữ nhân vật nổi tiếng trên mạng là giờ bộ lọc mạng rất nặng khiến cô gần như không nhận ra.
Tuần trước, cô thấy trên điện thoại di động của bạn cùng phòng thấy cô ấy ở trong phòng phát sóng trực tiếp hóa trang, có đôi mắt to và chiếc cằm nhọn, bạn cùng phòng cho cô nói là một khuôn mặt nhựa điển hình.
Hiện thực xem, thực sự khá tự nhiên.
Từ Cách ngồi ở ghế lái phụ, trên người anh ta khi quen thuộc có một cái điên cuồng cứng đầu, khi không quen thì rất đáng sợ, nhất là loại con gái chưa từng nhìn thấy việc đời.
Tỷ như, Mạnh Thính Chi.
Vừa rồi sau khi tiểu sư phụ rời đi trên núi, Từ Cách hiển nhiên thấp giọng chửi rủa sau lưng, "Đây con mẹ nó một điểm du lịch náo nhiệt, bác gái chất thành đống, thầy tu từ đâu chui ra vậy?"
Nhưng anh ta quên một cách có chọn lọc.
"Ôi, mỹ nhân, tôi vừa rồi chính là vì em mà phá lễ quấy rầy tẩy rửa.
Tôi lễ bái hơn chục ngôi chùa một buổi sáng, bái đến tay đầy mùi hương tro."
Từ Cách quay đầu duỗi tay ra hướng Mạnh Thính Chi.
"Nếu không tin em nghe đi, tất cả các công đức của tôi đã bị hủy hoại bởi em, không thể không bù đắp cho tôi cái gì?"
Mạnh Thính Chi không biết làm thế nào để nói tiếp.
Nữ hotgir nổi tiếng trên mạng đang lái xe đã dùng tay vỗ mạnh vào tay Từ Cách, dường như đang giúp Mạnh Thính Chi một lời, giống như theo ý cười thể hiện ra.
Đó là từ mà chỉ con gái mới có thể hiểu được.
"Lần đầu tiên nhìn thấy, Từ thiếu không thể làm cho em gái người ta sợ hãi được."
Từ Cách hất cằm về phía Mạnh Thính Chi, giống như chơi đùa với mèo con và chó con, "Không phải tôi trước cửa tự báo cáo sao?"
Người kia cà lơ phất phơ cánh tay duỗi ra tự như gậy chọc mèo bị Trình Trạc đánh trở về, anh như là bị ồn ào làm phiền, lông mi dài hội tụ, nheo mắt lại, "Bớt điên trước mặt tôi."
Một tiếng la ó nghe buồn tẻ, Từ Cách thành thật ngồi lại ghế phụ.
Trong xe im lặng.
Mùi da của chiếc xe hơi cao cấp đó càng rõ ràng trong lỗ thông hơi lạnh.
Sau một thời gian, Mạnh Thính Chi nuốt cổ họng của mình, nhẹ nhàng nói: "Tên tôi là Mạnh Thính Chi, tôi đang học tại Học viện mỹ thuật Đại học Tô Châu, cảm ơn mọi người đã đưa tôi về."
Tiếng phổ thông của cô được coi là tiêu chuẩn, chính là thêm giọng điệu mềm mại của Ngô ngữ.
Đầu một chiếc lông vũ như quét qua màng nhĩ.
Năm giác quan được kết nối với nhau, hầu kết của Trình Trạc không khỏi cuộn lại, đột nhiên ngứa ngáy, giống như nghiện thuốc lá, nhưng lại không giống.
Không nhìn cô, Trình Trạc lấy một điếu thuốc ra, cho vào miệng cắn rồi sờ túi, nhưng không chạm thấy bật lửa.
Hộp thuốc lá trực tiếp ném vào ghế lái phụ phía trước.
Từ Cách bị đánh "Ai" một tiếng, cầm hộp thuốc lên, gõ gõ điếu thuốc bỏ vào môi, quay đầu lại lại đốt một que diêm dài, bóp chặt tay bao diêm để chống lửa rồi quay người, châm một điếu thuốc cho Trình Trạc, sau đó cho chính mình.
Không cần đối thoại, sự thấu hiểu ngầm giữa những người đàn ông.
Sau đó, hai đoạn khói bay ra như sương lạnh.
Mạnh Thính Chi không quen với mùi khói, muốn ho khan, cúi đầu cố gắng chịu đựng phản ứng sinh lý không đúng lúc của mình, trong tầm mắt hẹp, cô nhìn thấy một hình vuông kim loại sáng mờ mờ ảo.
Bật lửa.
Vừa rồi anh không đụng đến nó trong túi, là vì đã trượt vào ghế ô tô.
Ý xấu ngay lập tức bén rễ.
Mạnh Thính Chi thậm chí còn ngạc nhiên trước khả năng thực thi của mình.
Đầu tiên cô buông ra cổ họng hút mùi nicotin khó chịu, vài giây sau đột nhiên ho khan, vội vàng tìm khăn giấy, sau đó liền sờ một vật nhỏ trong túi rời một cách nhanh chóng.
Cuối cùng, vội vàng thu dọn, trong lúc gấp gáp, đem thứ không thuộc về mình bỏ vào trong túi.
Nhưng cô không ngờ Trình Trạc đột nhiên đưa tay ra!
Anh phát hiện?
Ngay một cái chớp mắt, Mạnh Thính Chi thiếu chút nữa trái tim hít thở không thông..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook