Trà Xanh Mãn Cấp Mới Ba Tuổi Rưỡi
-
Chương 3
Mặt Cố Hữu Hữu đỏ bừng, tay nhỏ gắt gao nắm làn váy, ngữ khí có chút hoảng loạn: “Đúng, đúng vậy.
”Tuy rằng Cố Tả Tả và Cố Hữu Hữu là song bào thai, nhưng bởi vì nguyên nhân vợ chồng nhà họ Cố nháo loạn chuyện ly hôn, hai đứa nhỏ này một đứa được phán cho cha nuôi, một đứa được phán cho mẹ nuôi.
Cố Tả Tả được phán cho Ngài Cố nuôi cũng không chịu ảnh hưởng gì, nhưng Cố Hữu Hữu đi theo Cố phu nhân lại bị xui xẻo.
Sau khi Cố phu nhân ly hôn, bà ấy đã cùng bạn trai ở nước ngoài tổ kiến gia đình mới, ném Cố Hữu Hữu tuổi còn nhỏ cho ông bà ngoại chăm sóc, lúc sau ngay cả quyền nuôi nấng cũng dứt khoát từ bỏ, đóng gói Cố Hữu Hữu về nước trả cho Ngài Cố nuôi.
Bởi vì nguyên nhân như vậy, Cố Hữu Hữu hoàn toàn bất đồng với Cố Tả Tả được ngàn kiều vạn sủng từ nhỏ đến lớn, tính cách hướng nội, an tĩnh thẹn thùng, nhưng cũng không đến nỗi quái gở, nhưng Cố Tả Tả lại không thể nào thuận mắt Cố Hữu Hữu đột nhiên xuất hiện, thậm chí trực tiếp ở trước mặt Cố Hữu Hữu chất vấn cô bé có phải bị bệnh tự kỉ hay không, khiến cho một cô bé bình thường bị mắc chứng sợ xã hội, ngay cả việc giao tiếp bình thường với người khác cũng có vấn đề.
Bùi Chân xem tiểu thuyết đến đoạn này cảm thấy đồng tình sâu sắc, bởi vì ba mẹ của cô cũng lý hôn từ khi cô còn nhỏ, lớn lên trong sự thờ ơ của ba, còn có một cô chị kế hai mặt.
Nhưng mà khác với Cố Hữu Hữu, Cố Hữu Hữu bị ép thành tự kỷ, mà Bùi Chân lại trở thành trà xanh, không những lấy lòng người ba tra nam của cô xoay vòng quanh, còn đem mẹ kế tiểu tam cùng với chị kế ác độc đều đuổi ra khỏi nhà.
À, đúng rồi, bổ sung một chút, cuối cùng Cố Hữu Hữu bởi vì quá mức tự kỷ, không muốn giao lưu với người khác, sau khi lớn lên trở thành đại lão của ngành khoa học kỹ thuật, là người mà mọi công ty internet đều tranh đoạt.
Nhưng mà những việc này đều là lúc sau, hiện tại Bùi Chân nhìn bé gái đang xấu hổ đứng trước mặt mình, nỗ lực khiến chính mình làm ra vẻ thẹn thùng giống Cố Hữu Hữu, sợ hãi nói : "Vậy chị có thể đi cùng em không?"Thanh tuyến của cô gái nhỏ mềm như bông, nghe có chút nãi thanh nãi khí, làm cho Cố Hữu Hữu nghĩ tới chú mèo nhỏ cô bé nuôi khi còn ở nước Mỹ, cô bé đỏ mặt nhìn về phía bé gái đáng yêu: " Được nha.
""Chị, em tên Bùi Chân, chị có thể gọi em là Chân Chân.
" Trên khuôn mặt nhỏ của Bùi Chân nhanh chóng hiện lên nụ cười xinh đẹp, ngay cả khí trời hình như cũng trở nên trong sáng hẳn lên, làm cho trái tim Cố Hữu Hữu nhảy thình thịch.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook