Tra Nữ Vô Liêm Sỉ
-
Chương 5
Về đến ký túc xá, tôi đã đặt lịch hẹn trước với bác sĩ cho Giang Tứ, tiếp tục làm mấy đề chưa giải xong.
Trong lúc đó, bạn cùng phòng ký túc xá của tôi là Hải Vương trở lại, dựa vào bàn tò mò hỏi tôi: “Hôm nay cậu không hẹn Giang Tứ đi ăn sao?”
“Anh ấy bị thương, không tiện đi.
”
“Cũng đúng, nhưng mà Đường Đường, đây là người đầu tiên cậu theo đuổi, chị đây là người từng trải nói cho cậu biết, không nên quản lý đàn ông quá chặt, lúc gần lúc xa mới là đúng đắn.
”
“Nhưng mà, nếu cậu muốn nhanh chóng theo đuổi tới tay thì vẫn phải cố gắng thêm một chút.
Ví dụ như loại nam sinh có thể yêu đương bất cứ lúc nào như Giang Tứ, nếu không chủ động thì rất nguy hiểm.
”
Động tác viết chữ của tôi dừng lại một chút, suy nghĩ về ngày tôi đã thỏa thuận với mẹ tôi, cần phải theo đuổi được Giang Tứ càng sớm càng tốt.
Lần nữa mở cẩm nang theo đuổi ra, tám giờ tối, tôi gọi điện thoại cho Giang Tứ.
Chuông reo một lúc lâu mới có người nghe máy, đầu dây bên kia điện thoại truyền đến một giọng nói lạnh lùng, một lâu sau Giang Tứ mới hỏi:
“Làm sao vậy?”
Tôi đọc theo cẩm nang theo đuổi: “Liên lạc với anh để kết nối tình cảm.
”
Ở phía đối diện chỉ có tiếng nước chảy, tích tách không ngừng.
Giọng nói của Giang Tứ trở nên nhỏ dần, giọng điệu lười biếng truyền vào tai chậm nửa nhịp:
“Đường Ngữ, tôi đang tắm.
”
Tôi sửng sốt, trùng hợp vậy sao?
Suy nghĩ trong chốc lát, thật sự không biết nên nói gì nữa, tôi chỉ có thể nói: “Cái này cản trở chúng ta kết nối tình cảm sao?”
Tiếng nước chảy dừng lại, lúc này tất cả mọi tiếng động trở nên rõ ràng.
Giang Tứ cười như thể đang trêu chọc tâm tư của người khác: “Học sinh ngoan, cô không ngại ngùng sao? Có muốn gọi video kết nối tình cảm không?”
Tôi dừng lại một chút, cái này thật ra cũng không cần thiết lắm.
Nếu Giang Tứ bất ngờ chơi chiêu bài như vậy, cẩm nang theo đuổi vạn năng cũng không làm gì được.
Tôi dứt khoát cất nó đi, tựa vào lưng ghế, thuận miệng hỏi: “Giang Tứ, người khác mất bao nhiêu ngày để theo đuổi anh thế?”
Bạn thân của tôi đã nói, Giang Tứ yêu đương tùy thuộc vào cảm giác, từng có những người gióng trống khua chiêng tuyên bố sẽ theo đuổi anh, nhưng đều không thành công.
Cái gì cũng phải có kế hoạch, nếu nửa tháng không theo đuổi được Giang Tứ, tôi chỉ có thể đổi người khác, bằng không sẽ lãng phí thời gian.
Giọng nói ở đầu dây bên kia rất nhỏ, giống như tiếng vo ve bị bóp nghẹn, sau đó là tiếng cánh cửa được mở ra.
Có lẽ Giang Tứ đã rời khỏi phòng tắm.
Nhưng vẫn không nói chuyện.
Tôi còn tưởng anh không nghe rõ, đang định lặp lại lần nữa, đột nhiên đầu dây bên kia truyền đến tiếng kêu sợ hãi: “A Tứ, nóng quá, có thể đeo bao được không?”
Trái tim tôi đập mạnh.
Giờ phút này, tôi thật sự bị dọa rồi.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook