Tổng Thống Cưng Chiều Vật Nhỏ
Chương 3: Cá sấu tiên sinh, đừng ăn tôi

******

Môi mỏng nhếch lên, tay nhẹ nhàng nhấn một cái, đèn bên ngoài biệt thự trong nháy mắt tối đen, chỉ còn lại một phương hướng đèn vẫn sáng.

Đèn bên ngoài lâu đài đột nhiên tắt tất cả, An Chỉ Manh cả kinh lập tức trốn vào trong bụi cỏ.

Tròng mắt đen lưu lưu loạn chuyển, ngây người mấy phút thấy không người, lúc này mới dám len lén đi ra.

Liếc nhìn bống tối ở bốn phía, hướng đến khu vực có ánh sáng đi tới.

Đi theo sau lưng cô, hai mắt nhìn nhau một cái, trong mắt có tia sợ hải.

trong mắt nam giáp hiện ra sự kinh hoàng. “Chúng ta có phải theo không?”

Nam ất nuốt nước miếng một cái. “Cùng đi! Tránh xa một chút.”

“Ừ”

An Chỉ Manh từng bước một hướng về phía khu vực ánh sáng đi tới, đột nhiên tất cả đèn cũng dập tắt.

“Chết tiệt, vị Tổng thống này là một anh chàng keo kiệt, ngay cả đèn không mở sẳn. Sớm biết như vậy nên cầm theo một chiếc điện thoại di động.” Hai mắt đen nhánh, hai tay đưa ra sờ khắp nơi, mò mẫm bước đi.

Cô giống như thường ngày nhấc chân đi về phía trước.

Đột nhiên, chân chượt một cái.

“A”......

“Tủm”......

Nam giáp liếc nhìn người phụ nữ rơi vào hồ nước, nuốt nước miếng một cái. “Phải cứu sao?”

Nam ất ngẩng đầu nhìn một cái, mắt chợt Ióe phương hướng. “Không cần, bọn họ rất nghe lời sẽ không ăn thịt người, nhiều nhất”....

“A...... buông tôi ra...... buông tôi ra”....

Thông qua ánh trăng lạnh lẻo, cô rốt cuộc thấy rõ cái gì đang cắn quần áo mình?

Vảy cứng, dáng dấp rất dài, dưới ánh trăng thấy được hàm răng sắc bén khiến cho người cảm giác dựng tóc gáy.

Màu xanh lá cây u lãnh, để cho cô như mang bối ở đâm.

Nhìn toàn bộ hồ nước không thấy bờ bến, một cái gì đó sát nhau, cặp mắt sáng ngời nhìn mình chăm chăm.

Ngày hè nóng, cô bị vật sống sờ sờ hù dọa đến đầy mồ hôi, lạnh run cả người.

Cái này giống như...... giống như là cá sấu...... cá......

Sắc mặt đại biến, tiếng kêu thảm thiết ngày càng thê lương. “A...... cứu mạng a...... có cá sấu, có cá sấu...... cứu mạng a”......

Huy động hai tay hai chân, lúc này đã không để ý tới cái gì ưu nhã của phụ nữ nữa, chạy thoát thân mới điều quan trọng nhất.

May mà té xuống chỗ cách bờ rất gần, huơ huơ cánh tay cố gắng bơi vào bờ.

Sau lưng có cảm giác đau đớn, lúc này cô đã không lo nghĩ được nhiều như vậy, chạy thoát thân điều quan trọng nhất.

Một con cá sấu bơi theo cô, đã xem cô là bữa ăn khuya của nó.

Tay bắt bên bờ, một cái chân mới vừa đặt lên trên bờ. Phía sau một lực mạnh mẽ, "Tủm" một tiếng, lần nữa ngã vào trong hồ nước.

Miệng run rẩy nhìn vào mắt con cá sấu, con ngươi run rẩy đóng chặc.

“Cá sấu tiên sinh, tiểu thư, tổ tông,chúng mày đừng có ăn tao. Tao ăn không ngon đâu, thật đấy. Mày nhìn tao xem, da thô thịt dầy ăn không tốt, bọn mày muốn ăn liền ăn Tổng thống đi! Hắn thân hình thịt chắc, ngày ngày đều ăn bào ngư hải sâm, thịt của hắn khẳng định ăn ngon lắm, thật đấy.”

Cô đã sợ đến hồ ngôn loạn ngữ, căn bản không biết mình đang nói cái gì.

Thấy bọn họ thật lơ lửng ở dưới mặt nước không có nhúc nhích, tay chân cô nhanh chóng bò lên bờ.

Cô thề, đây là lần đầu tiên cô nhanh chóng lên bờ như.

Vừa lên bờ, cả người ngã ở trên cỏ. Người run lầy bẩy, cô muốn về nhà.

Ô ô ô...

Nơi này thật là đáng sợ, nuôi cá làm sủng vật lại là cá sấu, còn là hàng trăm hàng ngàn con. Cái đó, Tổng thống quả nhiên là một siêu cấp đại biến thái.

Trong lúc vô tình vừa quay đầu, con mắo hoảng sợ trợn tròn, dường như cô, dường như nhìn thấy một con cá sấu đang bò lên bờ.

Đưa tay ra xoa xoa cặp mắt, cô vô cùng chắc chắn mình không phải là hoa mắt.

Nhìn từng con cá sấu, chen lấn bò lên bờ.

Bị dọa sợ đến giật mình một cái, nhanh chóng xoay người đứng lên.

Liều mạng chạy, vừa chạy vừa khóc la hét như sói tru. “Cứu mạng a!! Cứu mạng a! Tổng thống thối tha, đồ ông già, đồ biến thái, bệnh thần kinh...... nếu tôi chết, tôi thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho anh......

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương