Tổng Tài Xấu Xa Cảm Phiền Tránh Ra
-
Chương 52: Không biết lễ phép
Sau khi đi ra lễ đường, Đường Thanh Tâm vào phòng thay quần áo để thay đồ, tiệc cưới của Lệ Thiên Minh được tổ chức ở khách sạn, còn hôn lễ được tổ chức ở nhà thờ, vậy nên mọi người vừa rời khỏi nhà thờ là lập tức đến khách sạn. Thậm chí Lệ Thiên Minh còn bao toàn bộ khách sạn, hôn lễ cùng ngày cũng chỉ tiếp khách trong tiệc cưới.
Điều này cũng khiến cho Đường Tuyết Mai ghen tị đến nỗi sắp phát điên lên, cộng thêm cả lúc cô ta đến đó, bà mẹ chồng vẫn châm chọc và chế giễu cô ta, mà Lệ Bách Nhiên thì chẳng quan tâm gì đến Đường Tuyết Mai, trong lòng cô ta đã nổi giận từ trước rồi.
Sau khi vào trong khách sạn, cô ta lập tức đi thẳng đến chỗ Đường Thanh Tâm, Lệ Bách Nhiên không hề để ý đến cô ta mà đã rời đi.
Hôn lễ ngày hôm nay của Đường Thanh Tâm đã mời riêng một ekip tạo mẫu, sau khi thay đồ và tạo kiểu tóc cho cô xong thì bọn họ đi ra ngoài. Lúc này Lệ Thiên Minh lại đang tiếp khách, trong phòng chỉ có một mình Đường Thanh Tâm.
Người phụ nữ vẫn đang sửa sang lại tóc trước gương, cánh cửa phía sau đột nhiên mở ra, một bóng người mảnh khảnh xuất hiện trong gương.
"Đường Thanh Tâm, cô rất đắc ý phải không!" Đường Thanh Tâm xoay người đứng lên, cô nhìn Đường Tuyết Mai với vẻ mặt bình tĩnh: "Tôi vẫn luôn đắc ý đấy, thì sao, ghen tị à?"
"Bớt nói đi, tôi chẳng thèm ghen tị với cô đâu, cùng lắm thì cô chỉ là người thay thế mà thôi, có gì mà phải đắc ý chứ, còn tôi thì lại khác, Lệ Bách Nhiên và tôi đã ở bên nhau, cuối cùng mối tình đầu của cô lại cưới tôi, có phải cô rất khó chịu hay không?"
Đường Thanh Tâm nhìn cô ta một lượt từ trên xuống dưới, trong ánh mắt tràn ngập vẻ khinh thường, giọng điệu cũng trở nên lạnh lùng hơn: "Đó là chuyện của cô, xét về vai vế thì cô nên gọi tôi một tiếng thím, nếu sau này còn gọi thẳng tên của tôi thì đừng trách tôi không khách sáo!”
"Không khách sáo? Cô bớt huênh hoang đi, cô không thể cắt đứt quan hệ huyết thống với bố tôi đâu, cả đời này cô cũng đừng mong vứt bỏ tôi!"
Đường Tuyết Mai tiến lên định đánh cô, nhưng lại bị Đường Thanh Tâm giữ chặt cổ tay, sau đó cô trở tay đẩy cô ta ra!
Nhân lúc cô ta ngã xuống đất, cô cúi xuống nhìn cô ta: "Đường Tuyết Mai, tôi cảnh cáo cô, hôm nay tôi có thể để cô tham dự hôn lễ là vì giữ thể diện cho Lệ Bách Nhiên, nếu không thì cô đã bị đánh từ lâu rồi. Dựa vào những chuyện mà cô đã làm, tôi không truy cứu trách nhiệm của cô mà cô còn dám mắng tôi, cẩn thận tôi tìm người đuổi cô ra ngoài đấy!"
Đây là lần đầu tiên Đường Thanh Tâm hung dữ như vậy, thấy thế, Đường Tuyết Mai thở gấp, cô ta đã lớn từng này rồi mà chưa hề bị Đường Thanh Tâm bắt nạt như vậy, cảm giác này thực sự rất tồi tệ.
Vừa định đứng dậy đánh cô thì lại nghe thấy có tiếng bước chân ngoài cửa, người phụ nữ lập tức đứng dậy, nắm lấy cổ tay của cô giả bộ chuẩn bị đẩy ngã, nhưng Đường Thanh Tâm đã biết trước mục đích của cô ta, cô vươn tay véo mạnh một cái lên cánh tay của cô ta, Đường Tuyết Mai bị đau nên đẩy cô ra, vừa hay bị người khác bắt gặp!
"Á!"
Đúng lúc Đường Thanh Tâm ngã xuống đất thì cửa được mở ra, mấy người đàn ông đứng đó nhìn một người phụ nữ mặc bộ đồ đỏ ngã xuống đất với vẻ đau đớn, còn một người phụ nữ khác thì mặt mũi tràn đầy vẻ hoảng sợ.
"Không sao chứ?”
"Đường Tuyết Mai, cô điên rồi à!"
Lệ Bách Nhiên chạy thẳng tới, đầu tiên là đỡ Đường Thanh Tâm dậy sau khi bảo đảm rằng cô không sao, anh ấy quay đầu quát về phía Đường Tuyết Mai, người phụ nữ giật mình, giọng nói gắt gỏng vang lên: "Lệ Bách Nhiên, đồ khốn kiếp nhà anh, đã kết hôn với tôi rồi mà còn nghĩ đến cô ta, anh bị mù rồi à, rõ ràng cô ta đã làm tôi bị đau!"
“Bốp!” Lệ Bách Nhiên vung bàn tay về phía cô ta, không chỉ Đường Tuyết Mai mà ngay cả Đường Thanh Tâm cũng sợ ngây người, cô còn chưa từng nhìn thấy Lệ Bách Nhiên nóng giận như vậy bao giờ.
“Cô đã gả cho tôi thì cô ấy chính là thím nhỏ của cô, vậy mà cô lại không biết lễ phép, còn không mau nói xin lỗi cho tôi!”
Vẻ mặt của Lệ Bách Nhiên vô cùng u ám, Đường Tuyết Mai giờ âm mưu thủ đoạn trong nhà họ Đường thì thôi đi, vậy mà khi đến nhà họ Lệ lại còn dám ngông cuồng, anh ấy muốn mượn sự việc này để nói với cô ta rằng đây không phải là địa bàn của cô ta, nếu không xin lỗi thì sau này cũng đừng mong sống dễ chịu.
Ngày càng nhiều khách khứa đến dự tiệc cưới, nếu ầm ĩ thì mọi việc sẽ trở nên lúng túng, bây giờ dàn xếp ổn thỏa là được rồi.
"Lệ Bách Nhiên, thôi bỏ đi, cô ta đi nhầm phòng, cậu cứ bảo cô ta ra ngoài là được."
"Đường Thanh Tâm, cô có dũng khí lắm!"
Đường Tuyết Mai trừng mắt nhìn Đường Thanh Tâm, sau đó đẩy Lệ Bách Nhiên sang một bên rồi lao ra ngoài, hôm nay cô ta nhận thua, ai bảo cô ta không có chỗ dựa cơ chứ?
Sau khi sóng gió trôi qua thì Lệ Thiên Minh mới tới đây, khi nhìn thấy Đường Thanh Tâm và Lệ Bách Nhiên, người đàn ông bước tới ôm lấy Đường Thanh Tâm, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve bờ eo của cô còn hai mắt nhìn chăm chăm vào Lệ Bách Nhiên, đôi mắt thâm thúy gần như muốn nhìn chăm chăm vào Lệ Bách Nhiên.
“Lệ Bách Nhiên, đã kết hôn thì phải dạy dỗ cho thật tốt, tôi không muốn chuyện này xảy ra thêm một lần nào nữa, cậu hiểu chưa?"
"Con biết rồi, chú nhỏ."
Lệ Bách Nhiên cúi đầu xoay người bước ra ngoài, anh ấy thật sự không thể chống đỡ nổi hôn lễ ngày hôm nay, mỗi khi nhìn thấy Lệ Thiên Minh và Đường Thanh Tâm, anh ấy lại cảm thấy lồng ngực đột nhiên đau nhói.
Nhưng dù sao thì Lệ Thiên Minh cũng là bậc bề trên, anh ấy cũng không thể tỏ ra khó chịu được, có lẽ việc hôm nay anh ấy đánh Đường Tuyết Mai cũng khiến Đường Thanh Tâm cảm thấy sợ hãi.
Sau khi nhìn thấy Lệ Bách Nhiên rời khỏi đó, lúc này Đường Thanh Tâm mới ổn định lại tinh thần, kể lại những gì vừa xảy ra cho Lệ Thiên
Minh nghe.
Tất nhiên cô đã lược bỏ chi tiết âm mưu của mình, cô không muốn Lệ Thiên Minh biết rằng mình và một người phụ nữ khác đấu đá với nhau, cũng không muốn Lệ Thiên Minh đề phòng cô ta.
Đối với người đàn ông này, Đường Thanh Tâm cảm thấy mình càng ngày càng không thể nhìn thấu, lần nào anh cũng tỏ ra hung hãn doạ người, nhưng cuối cùng vẫn luôn đứng về phía mình, Đường Thanh Tâm lại càng không thể hiểu nổi anh.
Anh ôm eo của cô bước ra ngoài, Lệ Thiên Minh đứng trước mặt mọi người và nói cho họ biết rằng Đường Thanh Tâm là vợ anh, không phải người thay thế nào cả, lại càng không phải kiểu phụ nữ có thể tùy tiện nhục nhã.
Người phụ nữ thay một bộ váy dài màu đỏ, lộ ra vẻ cực kỳ sang trọng và đoan trang. Trương Mỹ Lan đứng từ xa cũng có thể nhìn thấy hai người trong đám đông, bà ta liếc nhìn bà hai và nói với giọng điệu chế giễu: "Lệ Bách Nhiên cũng đã kết hôn rồi, thực sự là không ngờ được, nhanh như vậy mà đã tìm được người thích hợp, tôi còn đang nghe ngóng xem đó là con gái nhà ai đấy, thật không ngờ lại là con riêng!”
"Bà đang nói bậy bạ gì đó, Đường Tuyết Mai là do người vợ cả sinh ra, còn vị kia nhà các người mới là kẻ không thể lộ ra ngoài ánh sáng đấy." Người phụ nữ trả lời lại một cách mỉa mai, trong mắt hiện lên vẻ châm chọc, khóe miệng nhếch lên cao, không hề để bà ta vào trong mắt.
Lệ Thiên Minh nhìn về phía bên này, vừa vặn chống lại ánh mắt của mẹ, anh quay đầu nói nhỏ với Đường Thanh Tâm: "Chuẩn bị xong chưa?”
Đường Thanh Tâm gật đầu.
Trong hôn lễ ngày hôm nay, tất cả mọi chuyện đều diễn ra vô cùng tốt đẹp. Ngoài việc tuyên bố Đường Thanh Tâm và Lệ Thiên Minh là vợ chồng hợp pháp, Đường Thanh Tâm còn muốn đính chính danh phận của mẹ mình, nhiều năm như vậy rồi, Đường Quốc Cường đã áp đặt cái danh kẻ thứ ba lên người hai mẹ con họ, trên lưng gánh danh tiếng xấu còn không nói, lại còn để Đường Tuyết Mai bắt nạt nhiều năm như vậy, cô nhất định phải trút cơn giận này chứ đừng nói là năm mươi ba tỷ đồng kia.
Trước khi tiệc tối bắt đầu, giữa sảnh lớn của khách sạn có một màn hình khổng lồ, sau khi mở ra thì chính là màn hình LED, cho dù ngồi ở cuối sảnh cũng có thể nhìn thấy màn hình phía trước.
Đúng lúc này, trên màn hình đang chiếu một đoạn phim ngắn, đây là do Lệ Thiên Minh tìm người diễn để kể về câu chuyện của mẹ con Đường Thanh Tâm, ánh mắt của tất cả mọi người đều bị hấp dẫn.
Những người đến tham dự hôn lễ đều là người thân bạn bè của nhà họ Lệ, rất nhiều người đến dự là vì thể diện của Lệ Thiên Minh, cũng có nhiều người cảm thấy tò mò về vợ của anh, rốt cuộc anh và Đường Thanh Tâm có mối quan hệ như thế nào, có người nói là người thay thế, có người nói là người tình, nhưng có người còn nói cô là kẻ thứ ba, quyến rũ ông chủ của mình để có thể gả vào nhà họ Lệ, là kẻ thứ ba giống như mẹ của cô!
Hôm nay đoạn video dài nửa tiếng đã nói rõ tất cả mọi chuyện, Trương Mỹ Lan liếc nhìn bà hai, người phụ nữ đã không thể ngồi yên mà lặng lẽ rời khỏi đó. Trước khi đi còn dẫn theo Lệ Bách Nhiên, vừa ra khỏi cửa đã tìm Đường Tuyết Mai ở khắp mọi nơi, hận không thể xâu xé cô ta!
Điều này cũng khiến cho Đường Tuyết Mai ghen tị đến nỗi sắp phát điên lên, cộng thêm cả lúc cô ta đến đó, bà mẹ chồng vẫn châm chọc và chế giễu cô ta, mà Lệ Bách Nhiên thì chẳng quan tâm gì đến Đường Tuyết Mai, trong lòng cô ta đã nổi giận từ trước rồi.
Sau khi vào trong khách sạn, cô ta lập tức đi thẳng đến chỗ Đường Thanh Tâm, Lệ Bách Nhiên không hề để ý đến cô ta mà đã rời đi.
Hôn lễ ngày hôm nay của Đường Thanh Tâm đã mời riêng một ekip tạo mẫu, sau khi thay đồ và tạo kiểu tóc cho cô xong thì bọn họ đi ra ngoài. Lúc này Lệ Thiên Minh lại đang tiếp khách, trong phòng chỉ có một mình Đường Thanh Tâm.
Người phụ nữ vẫn đang sửa sang lại tóc trước gương, cánh cửa phía sau đột nhiên mở ra, một bóng người mảnh khảnh xuất hiện trong gương.
"Đường Thanh Tâm, cô rất đắc ý phải không!" Đường Thanh Tâm xoay người đứng lên, cô nhìn Đường Tuyết Mai với vẻ mặt bình tĩnh: "Tôi vẫn luôn đắc ý đấy, thì sao, ghen tị à?"
"Bớt nói đi, tôi chẳng thèm ghen tị với cô đâu, cùng lắm thì cô chỉ là người thay thế mà thôi, có gì mà phải đắc ý chứ, còn tôi thì lại khác, Lệ Bách Nhiên và tôi đã ở bên nhau, cuối cùng mối tình đầu của cô lại cưới tôi, có phải cô rất khó chịu hay không?"
Đường Thanh Tâm nhìn cô ta một lượt từ trên xuống dưới, trong ánh mắt tràn ngập vẻ khinh thường, giọng điệu cũng trở nên lạnh lùng hơn: "Đó là chuyện của cô, xét về vai vế thì cô nên gọi tôi một tiếng thím, nếu sau này còn gọi thẳng tên của tôi thì đừng trách tôi không khách sáo!”
"Không khách sáo? Cô bớt huênh hoang đi, cô không thể cắt đứt quan hệ huyết thống với bố tôi đâu, cả đời này cô cũng đừng mong vứt bỏ tôi!"
Đường Tuyết Mai tiến lên định đánh cô, nhưng lại bị Đường Thanh Tâm giữ chặt cổ tay, sau đó cô trở tay đẩy cô ta ra!
Nhân lúc cô ta ngã xuống đất, cô cúi xuống nhìn cô ta: "Đường Tuyết Mai, tôi cảnh cáo cô, hôm nay tôi có thể để cô tham dự hôn lễ là vì giữ thể diện cho Lệ Bách Nhiên, nếu không thì cô đã bị đánh từ lâu rồi. Dựa vào những chuyện mà cô đã làm, tôi không truy cứu trách nhiệm của cô mà cô còn dám mắng tôi, cẩn thận tôi tìm người đuổi cô ra ngoài đấy!"
Đây là lần đầu tiên Đường Thanh Tâm hung dữ như vậy, thấy thế, Đường Tuyết Mai thở gấp, cô ta đã lớn từng này rồi mà chưa hề bị Đường Thanh Tâm bắt nạt như vậy, cảm giác này thực sự rất tồi tệ.
Vừa định đứng dậy đánh cô thì lại nghe thấy có tiếng bước chân ngoài cửa, người phụ nữ lập tức đứng dậy, nắm lấy cổ tay của cô giả bộ chuẩn bị đẩy ngã, nhưng Đường Thanh Tâm đã biết trước mục đích của cô ta, cô vươn tay véo mạnh một cái lên cánh tay của cô ta, Đường Tuyết Mai bị đau nên đẩy cô ra, vừa hay bị người khác bắt gặp!
"Á!"
Đúng lúc Đường Thanh Tâm ngã xuống đất thì cửa được mở ra, mấy người đàn ông đứng đó nhìn một người phụ nữ mặc bộ đồ đỏ ngã xuống đất với vẻ đau đớn, còn một người phụ nữ khác thì mặt mũi tràn đầy vẻ hoảng sợ.
"Không sao chứ?”
"Đường Tuyết Mai, cô điên rồi à!"
Lệ Bách Nhiên chạy thẳng tới, đầu tiên là đỡ Đường Thanh Tâm dậy sau khi bảo đảm rằng cô không sao, anh ấy quay đầu quát về phía Đường Tuyết Mai, người phụ nữ giật mình, giọng nói gắt gỏng vang lên: "Lệ Bách Nhiên, đồ khốn kiếp nhà anh, đã kết hôn với tôi rồi mà còn nghĩ đến cô ta, anh bị mù rồi à, rõ ràng cô ta đã làm tôi bị đau!"
“Bốp!” Lệ Bách Nhiên vung bàn tay về phía cô ta, không chỉ Đường Tuyết Mai mà ngay cả Đường Thanh Tâm cũng sợ ngây người, cô còn chưa từng nhìn thấy Lệ Bách Nhiên nóng giận như vậy bao giờ.
“Cô đã gả cho tôi thì cô ấy chính là thím nhỏ của cô, vậy mà cô lại không biết lễ phép, còn không mau nói xin lỗi cho tôi!”
Vẻ mặt của Lệ Bách Nhiên vô cùng u ám, Đường Tuyết Mai giờ âm mưu thủ đoạn trong nhà họ Đường thì thôi đi, vậy mà khi đến nhà họ Lệ lại còn dám ngông cuồng, anh ấy muốn mượn sự việc này để nói với cô ta rằng đây không phải là địa bàn của cô ta, nếu không xin lỗi thì sau này cũng đừng mong sống dễ chịu.
Ngày càng nhiều khách khứa đến dự tiệc cưới, nếu ầm ĩ thì mọi việc sẽ trở nên lúng túng, bây giờ dàn xếp ổn thỏa là được rồi.
"Lệ Bách Nhiên, thôi bỏ đi, cô ta đi nhầm phòng, cậu cứ bảo cô ta ra ngoài là được."
"Đường Thanh Tâm, cô có dũng khí lắm!"
Đường Tuyết Mai trừng mắt nhìn Đường Thanh Tâm, sau đó đẩy Lệ Bách Nhiên sang một bên rồi lao ra ngoài, hôm nay cô ta nhận thua, ai bảo cô ta không có chỗ dựa cơ chứ?
Sau khi sóng gió trôi qua thì Lệ Thiên Minh mới tới đây, khi nhìn thấy Đường Thanh Tâm và Lệ Bách Nhiên, người đàn ông bước tới ôm lấy Đường Thanh Tâm, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve bờ eo của cô còn hai mắt nhìn chăm chăm vào Lệ Bách Nhiên, đôi mắt thâm thúy gần như muốn nhìn chăm chăm vào Lệ Bách Nhiên.
“Lệ Bách Nhiên, đã kết hôn thì phải dạy dỗ cho thật tốt, tôi không muốn chuyện này xảy ra thêm một lần nào nữa, cậu hiểu chưa?"
"Con biết rồi, chú nhỏ."
Lệ Bách Nhiên cúi đầu xoay người bước ra ngoài, anh ấy thật sự không thể chống đỡ nổi hôn lễ ngày hôm nay, mỗi khi nhìn thấy Lệ Thiên Minh và Đường Thanh Tâm, anh ấy lại cảm thấy lồng ngực đột nhiên đau nhói.
Nhưng dù sao thì Lệ Thiên Minh cũng là bậc bề trên, anh ấy cũng không thể tỏ ra khó chịu được, có lẽ việc hôm nay anh ấy đánh Đường Tuyết Mai cũng khiến Đường Thanh Tâm cảm thấy sợ hãi.
Sau khi nhìn thấy Lệ Bách Nhiên rời khỏi đó, lúc này Đường Thanh Tâm mới ổn định lại tinh thần, kể lại những gì vừa xảy ra cho Lệ Thiên
Minh nghe.
Tất nhiên cô đã lược bỏ chi tiết âm mưu của mình, cô không muốn Lệ Thiên Minh biết rằng mình và một người phụ nữ khác đấu đá với nhau, cũng không muốn Lệ Thiên Minh đề phòng cô ta.
Đối với người đàn ông này, Đường Thanh Tâm cảm thấy mình càng ngày càng không thể nhìn thấu, lần nào anh cũng tỏ ra hung hãn doạ người, nhưng cuối cùng vẫn luôn đứng về phía mình, Đường Thanh Tâm lại càng không thể hiểu nổi anh.
Anh ôm eo của cô bước ra ngoài, Lệ Thiên Minh đứng trước mặt mọi người và nói cho họ biết rằng Đường Thanh Tâm là vợ anh, không phải người thay thế nào cả, lại càng không phải kiểu phụ nữ có thể tùy tiện nhục nhã.
Người phụ nữ thay một bộ váy dài màu đỏ, lộ ra vẻ cực kỳ sang trọng và đoan trang. Trương Mỹ Lan đứng từ xa cũng có thể nhìn thấy hai người trong đám đông, bà ta liếc nhìn bà hai và nói với giọng điệu chế giễu: "Lệ Bách Nhiên cũng đã kết hôn rồi, thực sự là không ngờ được, nhanh như vậy mà đã tìm được người thích hợp, tôi còn đang nghe ngóng xem đó là con gái nhà ai đấy, thật không ngờ lại là con riêng!”
"Bà đang nói bậy bạ gì đó, Đường Tuyết Mai là do người vợ cả sinh ra, còn vị kia nhà các người mới là kẻ không thể lộ ra ngoài ánh sáng đấy." Người phụ nữ trả lời lại một cách mỉa mai, trong mắt hiện lên vẻ châm chọc, khóe miệng nhếch lên cao, không hề để bà ta vào trong mắt.
Lệ Thiên Minh nhìn về phía bên này, vừa vặn chống lại ánh mắt của mẹ, anh quay đầu nói nhỏ với Đường Thanh Tâm: "Chuẩn bị xong chưa?”
Đường Thanh Tâm gật đầu.
Trong hôn lễ ngày hôm nay, tất cả mọi chuyện đều diễn ra vô cùng tốt đẹp. Ngoài việc tuyên bố Đường Thanh Tâm và Lệ Thiên Minh là vợ chồng hợp pháp, Đường Thanh Tâm còn muốn đính chính danh phận của mẹ mình, nhiều năm như vậy rồi, Đường Quốc Cường đã áp đặt cái danh kẻ thứ ba lên người hai mẹ con họ, trên lưng gánh danh tiếng xấu còn không nói, lại còn để Đường Tuyết Mai bắt nạt nhiều năm như vậy, cô nhất định phải trút cơn giận này chứ đừng nói là năm mươi ba tỷ đồng kia.
Trước khi tiệc tối bắt đầu, giữa sảnh lớn của khách sạn có một màn hình khổng lồ, sau khi mở ra thì chính là màn hình LED, cho dù ngồi ở cuối sảnh cũng có thể nhìn thấy màn hình phía trước.
Đúng lúc này, trên màn hình đang chiếu một đoạn phim ngắn, đây là do Lệ Thiên Minh tìm người diễn để kể về câu chuyện của mẹ con Đường Thanh Tâm, ánh mắt của tất cả mọi người đều bị hấp dẫn.
Những người đến tham dự hôn lễ đều là người thân bạn bè của nhà họ Lệ, rất nhiều người đến dự là vì thể diện của Lệ Thiên Minh, cũng có nhiều người cảm thấy tò mò về vợ của anh, rốt cuộc anh và Đường Thanh Tâm có mối quan hệ như thế nào, có người nói là người thay thế, có người nói là người tình, nhưng có người còn nói cô là kẻ thứ ba, quyến rũ ông chủ của mình để có thể gả vào nhà họ Lệ, là kẻ thứ ba giống như mẹ của cô!
Hôm nay đoạn video dài nửa tiếng đã nói rõ tất cả mọi chuyện, Trương Mỹ Lan liếc nhìn bà hai, người phụ nữ đã không thể ngồi yên mà lặng lẽ rời khỏi đó. Trước khi đi còn dẫn theo Lệ Bách Nhiên, vừa ra khỏi cửa đã tìm Đường Tuyết Mai ở khắp mọi nơi, hận không thể xâu xé cô ta!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook