Nhìn đồng hồ nơi cổ tay, hiện tại còn cách giờ lên máy bay những năm tiếng, nếu như đến sân bay lúc này thì quá sớm, trở lại khách sạn cũng chẳng làm gì, Thomas bèn lên tiếng hỏi: "William, vậy hiện tại có muốn đi đâu không hay về khách sạn nghỉ ngơi?"
Tề Phong cũng giơ đồng hồ lên xem, khoé miệng khẽ nhếch lên nói: "Đi trung tâm thương mại mua quà tặng vợ."
Thomas nghe vậy mắt liền sáng lên, xém chút anh cũng quên mất bản thân đã hoà hảo cùng vợ.

Cũng lâu lắm rồi chưa tặng cô ấy thứ gì, nay cũng vừa hay hợp ý anh.
"Được, đi thôi.

Tôi cũng muốn mua quà tặng vợ."
Hai người đàn ông anh tuấn lịch lãm đi dạo trung tâm thương mại khiến biết bao con mắt đổ dồn đánh giá.

Ai không biết họ đã có vợ còn cho rằng cặp LGBT đang đi mua sắm.
Nữ nhìn thèm thuồng, cặp mắt muốn rớt ra ngoài.

Nam nhìn ghen tị tự hỏi sao bản thân không bằng.
Haizzz...!Mắt và miệng mọc trên người họ, ai quản được? Hai người đàn ông chỉ biết nhìn nhau cười gượng, bỏ ngoài tai miệng lưỡi thiên hạ, dù sao cũng không phải lần đầu.
Bà xã là trên hết.

Cần chi lời khen chê của người khác.

Chỉ cần bà xã hiểu cho tấm lòng của mình là được rồi.
Mặc dù thân phận của Tề Phong không tầm thường nhưng lại chẳng có mấy người biết mặt cho nên nào cần đến vệ sĩ.


Cho nên mỗi lẫn đi công tác, hắn đều không có thói quen mang theo nhiều người, đã có thư ký toàn năng là Jason.

Thi thoảng thì lại đi cùng Thomas, vậy còn cần chi ai nữa.
Lại nói thân thủ của hắn cũng không tệ, đã luyện karate từ nhỏ và thường xuyên luyện tập thể thao.

Trong nhà có hẳn một phòng tập gym và sàn chơi boxing, những lúc rảnh rỗi thì cùng đám Thomas luyện chút quyền cước.

Cho nên hắn đủ tự tin tự bảo vệ chính mình.
Thomas chỉ mua vài món đồ cho Elena còn Tề Phong thì muốn mua luôn cả cái trung tâm thương mại về nếu như không có Thomas ngăn cản.
Ai biểu đây là lần đầu tiên xa vợ đi công tác, không thể tay không mà về được.
Hơn nữa lần đầu về ra mắt nhà vợ đã không mua quà cáp gì nhiều, lại còn chuẩn bị mang con gái cưng của người ta đi, hắn ít nhiều cũng muốn thể hiện tấm lòng của mình.
Kiếm nhiều tiền như thế cuối cùng cũng có chỗ dùng tới, cho nên nhìn cái gì cũng không muốn bỏ qua, cứ thuận miệng một câu cái này lấy, cái kia gói lại.
Thomas đã ngăn cản hết cỡ rồi, nhưng nhìn mà xem, chất đống cả phòng khách sạn không còn chừa chỗ nào.
Nhờ nhân viên khách sạn đóng gói cũng đầy ắp năm kiện, Thomas chỉ biết lắc đầu cười.

Này cũng chỉ đành gửi chuyển phát nhanh về chứ biết làm sao?
Sau khi xuống sân bay, Tề Phong và Thomas ai đi đường người nấy.
Tề Phong về đến biệt thự của hắn thì cũng đã gần chín giờ tối.
Dù phải bay cả quãng đường dài khá mệt mỏi nhưng khi trở về lại có thể được nhìn thấy người trong lòng, mọi muộn phiền cũng đều tan biến.
Những tưởng sau khi mở cánh cửa phòng ngủ sẽ có thể được ôm ấp bóng hình ngày nhớ đêm mong, vậy mà bây giờ nửa ái bóng cũng không thấy, Tề Phong nhất thời cảm thấy cụt hứng.
Đặt vali vào phòng thay đồ, xong hắn trở ra tiến về hướng nhà vệ sinh định bụng đi tắm rửa cho thoải mái.

Nếu như cô không có ở đây thì ắt hẳn đang ở nhà ba mẹ, vậy thì hắn sẽ âm thầm đến đó cho cô một phen bất ngờ cũng không tồi.

Đứng trước cánh cửa nhà về sinh, hắn thoáng kinh ngạc khi nghe được tiếng nước đang chảy.
Nắm lấy tay nắm cửa nhẹ nhàng xoay một cái, khoé miệng hắn khẽ nhếch lên nở nụ cười gian manh.

Cửa nhà vệ sinh không có khoá đôi khi cũng thật là tốt.

Ví như bây giờ, hắn có thể dễ dàng đi vào trong mà không có bất kỳ cản trở nào.
Cánh cửa không tiếng động mở ra, Tề Phong chầm chậm bước vào.
Bên trong phòng tắm lúc này tràn ngập hơi nước.

Phía sau tấm kính chắn ngăn cách hai không gian thấp thoáng bóng dáng kiều mị dưới vòi hoa sen đang tuôn chảy khiến ai đó nửa thân dưới một trận nóng ran.
Suốt ba ngày không được gặp, hắn có bao nhiêu nhớ cô, chỉ muốn nhanh một chút trở về để được ôm cô vào lòng.

Cảm giác này thật sự không dễ chịu chút nào.

Có lẽ những lần tới đi công tác, hắn nhất định phải đưa cô theo bằng bất cứ giá nào.
Hiện tại thân ảnh diễm lệ đang hiện hữu trước mắt, tâm can hắn không nhộn nhạo thì chẳng đáng mặt đàn ông nữa rồi.
Sau ngày gặp cha con Trần Trung Đức, Tần Nhã Linh cũng không nán lại nhà Tần Trọng Huy mà trở về nơi này để làm việc của mình, tiện thể mò vào máy chủ CMC xem tình hình biến động để tiến hành những bước tiếp theo.
Cùng thím Ngô ăn tối và dọn dẹp nhà bếp sạch sẽ, sau đó lại tán gẫu chút chuyện, mãi đến gần chín giờ cô mới trở lại phòng ngủ của mình tắm rửa nghỉ ngơi.
Cô hiện tại đang xoay lưng ra ngoài nên không hề biết có một cặp mắt không an phận đang chăm chăm nhìn mình.
Nước từ trên cao dội xuống nương theo từng đường cong cơ thể kiều diễm chảy xuống khiến người nào đó càng thêm khô nóng, yết hầu cũng vì vậy mà trượt lên trượt xuống.
Nhanh chóng trút bỏ mọi vướng víu trên người, hắn lặng lẽ tiến về phía thân ảnh đang ở bên trong.
Hai tay hắn vòng qua ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô, lại nghiêng đầu sang hôn lấy cần cổ trắng hồng.

Tần Nhã Linh giật mình cứng người tại chỗ bởi hành động của người phía sau nhưng rất nhanh liền buông lỏng thân mình bởi đã biết người đang ôm mình là ai.
Tắt vòi nước đang chảy trên đầu, cô nhỏ giọng hỏi: "Trở về sao không báo để em đi đón?"
"Muốn cho em kinh hỉ!"
Hắn thều thào nói, hai tay tăng thêm lực ôm chặt cô vào lòng, da kề da nhắm mắt cảm nhận sự tồn tại của người trong lòng.
Có trời mới biết hắn thèm khoảnh khắc này như thế nào, chỉ muốn khảm thật sâu cô vào lòng, chỉ sợ cô như bọt biển có thể tan đi bất cứ lúc nào.
Nắm lấy cánh tay đang ôm mình, cô khẽ cười: "Anh chắc cũng mệt rồi, mau tắm rồi đi nghỉ.

Em xong..."
Cô còn chưa nói hết câu, hắn càng ghì chặt vòng tay, cất giọng khàn khàn: "Để anh ôm em một lát.

Mấy ngày nay thật sự rất nhớ rất nhớ em.

Còn nữa, anh không thấy mệt."
Nói dứt lời, hắn ngậm lấy vành tai đang ửng đỏ của cô khiến cô khẽ run lên.
"Ưm..."
Phản ứng đáng yêu của cô khiến hắn vô cùng hài lòng, bàn tay đang ôm chặt cô chợt buông ra, một tay di chuyển lên trên ôm trọn bầu ngực no đủ cao ngất mà xoa nắn, tay còn lại lớn mật di chuyển xuống phía dưới vuốt ve nơi tư mật khiến cô run rẩy nhắm chặt mắt, hai chân theo phản xạ tự động khép lại kẹp chặt lấy ngón tay đang di chuyển tìm kiếm điểm mẫn cảm.
Hắn từ phía sau không ngừng hôn lên cổ cô, đến vành tai non mềm đang ửng đỏ.

Mà vật đàn ông cứng rắn phía sau đang không ngừng ma sát càng khiến cô miệng đắng lưỡi khô, toàn thân run rẩy đứng không vững.
Cô thở dốc nói không thành tiếng: "Ưm...!A Phong, đừng như vậy!"
Hắn trái lại không thuận theo ý cô, hai tay càng không ngừng tăng thêm lực khiến cô ngày càng hô hấp khó khăn.
Cơ thể cô thành thật hơn cô nghĩ nhiều.

Mỗi nơi hắn chạm vào lại càng trở nên nóng ran ngứa ngáy.

Cô thoáng rùng mình, không ngờ bản thân cũng có lúc khát vọng hắn như vậy.

Cảm nhận nơi tư mật của cô đã trở nên ướt át, hắn mỉm cười cất giọng khàn khàn: "Bà xã, anh muốn em, để anh yêu em."
Không đợi cô trả lời, hai tay hắn bất chợt buông ra xoay người cô lại để cô đối diện với chính mình.

Mà cô lúc này lại cảm thấy một trận mất mát cùng trống rỗng.
Ý thức bản thân đang trần trụi trước mắt hắn, cô liền đưa tay lên che chắn trước ngực.
Nhìn dáng vẻ kiều diễm của cô, hắn khẽ cười: "Em rất đẹp, không cần cảm thấy xấu hổ.

Trên người em có chỗ nào anh chưa nhìn thấy, chưa từng chạm qua?"
Nghe những lời này, sắc mặt cô đỏ càng thêm đỏ.

Cho dù trước đó không cảm thấy gì thì lúc này không muốn xấu hổ cũng khó.

Cô chỉ muốn ngay lập tức đào cái hố mà chui xuống.
Đưa tay nâng cằm cô lên gạt đi những sợi tóc loà xoà trước trán, hắn vuốt ve gương mặt xinh đẹp ngày nhớ đêm mong.
Không thể chờ đợi thêm, hắn ngay lập tức cúi xuống hôn lên bờ môi hồng đào khiến hắn mê luyến.
Cô tự giác vòng tay lên cổ hắn chủ động ôm lấy tựa như một lời mời gọi chí mạng khiến hắn không thể không trầm luân.
Cạy mở hàm răng trắng đều, hắn đưa lưỡi khuấy đảo khoang miệng cô, không ngừng công thành chiếm đất.

Bàn tay cũng không an phận khẽ vuốt ve tấm lưng trần trơn bóng, sau đó lại từ từ di chuyển xuống bờ mông căng tròn.
Thấy cô đã thoáng mơ màng, hắn từ từ nhấc một chân cô lên, nhanh như cắt đưa vật đàn ông đã đứng thẳng của mình cắm sâu vào nơi tư mật của cô khiến cô một trận co rút.
Sau khi thấy cô đã ý thức được hắn đang ở bên trong, hắn âu yếm nhìn cô ôn nhu cất giọng: "Ngoan, thả lỏng một chút, ôm chặt anh."
Cô trong cơn mê loạn chỉ có thể vô thức làm theo ý hắn.

Hai cánh tay cô tăng thêm lực ôm chặt lấy người đàn ông đang dán sát vào mình, hoàn toàn giao phó bản thân cho hắn.
Hắn thuận thế đưa hai chân cô quấn chặt vào hông mình, nhanh chóng nhấc bổng cô lên áp sát vào tường, bắt đầu một trận kích tình nóng bỏng..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương