Ái lúc này đã đau đến mức mắt mũi nhắm tịt.

Còn hắn thì như thanh tỉnh đôi chút, không dám động đậy trong cơ thể cô.
Khi anh vừa động một chút, cơ thể cô liền run lên, miệng kêu thất thanh.

Anh chưa bao giờ làm vậy với một trinh nữ và cũng chẳng biết phải xử lí thế nào cả.

Hắn chợt nhận ra mây cái câu “tin anh không đau đâu” của mấy thằng đi phá trinh gái nhà lành đều là giả dối hết.
Anh có chút thương tiếc cô, muốn vì cô mà dịu dàng lại.

Anh hôn lên gò má ướt đẫm nước mắt của cô, nhẹ giọng nói: “Dạng rộng chân em ra sẽ đỡ đau hơn.

Phối hợp với anh.”
Vì quá đau nên cô thực sự làm theo, hai chân dang rộng ôm vòng qua eo anh.

Động tác này của cô khiến anh như bị kích thích, tay nâng một chân của cô lên đặt lên vai mình khiến âm đ*o của cô mở rộng.


Vì bị bỏ thuốc cùng cơ thể hoàn mĩ của cô khiến anh như hồn xiêu phách lạc, mất kiểm soát nhích hông về phía trước đâm mạnh vào trong cô.

Vì là một trinh nữ nên âm đ*o của cô hẹp đến khó tin, khoái cảm trào đến ồ ạt khiến hắn không thể khống chế rút ra đâm vào luật động điên cuồng.
“A… a… của em thật chặt.

Cô bé của anh… em giết anh mất.

Sướng quá… a….

Em có biết nhìn em rất dâm đãng không hả? Anh chưa từng muốn ai nhiều như em.

Anh chỉ muốn đâm em thật sâu… a…”
Đau đớn cùng cảm giác râm ran khó chịu trong sung sướng khiến cô bối rối vô cùng: “Đừng mà… đau quá… xin chú.

Lấy thứ đó ra… ưm… a… ưm…Cháu không chịu được… ư…” Cô cảm giác bản thân đau đớn như bị xé làm đôi.
Anh luôn nhận mình là một chính nhân quân tử đích thực.

Nhưng từ khi thấy cô gái này anh đã hết muốn đi tu rồi.

Dường như đã quá lâu kể từ lần anh làm t*nh với ai đó, bởi anh cảm thấy việc làm tình với phụ nữ chẳng cho anh chút cảm xúc vui vẻ nào.

Tình d*c chỉ mang đến cho anh một chút khoái cảm - thứ mà anh có thể dễ dàng đạt được khi thủ d*m.
Và dường như đã quá lâu anh không được ăn thịt, âm đ*o thít chặt của cô trinh nữ này khiến anh mất kiểm soát b*n ngay lập tức trong cô.
Anh rên rỉ: “Cô bé… em thật đáng ngạc nhiên đấy.”
Và điều đáng ngạc nhiên hơn cả là dù anh mới cao trào xong, cậu nhỏ của anh dường như chẳng mất đi chút sức lực nào, vẫn c**ng c*ng bất di bất dịch trong cô.

Anh lẩm bẩm: “Lẽ nào là do mình bị bỏ thuốc?”
“Em xem em làm gì với cậu nhỏ của anh này.


Nó thật sự rất cần em.” Anh rút côn th*t c**ng c*ng ra, lấy đầu khấc cọ cọ quanh mép âm đ*o của cô khiến cô cảm thấy nhột nhột.
"Ưm~cháu ư.

A...!"
Ái chưa kịp đáp lời anh đã đâm tới khiến cô kinh hãi hô lên.
Anh không màng đến cô thế nào chỉ còn biết thoả mản bản thân trên cơ thể cô.

Những cú th*c như trời giáng của anh xuống người cô khiến cô không khỏi rên la dữ dội.

"Không...ư ân...chú..a dừng..dừng lại~ cháu đau...không được.

Sẽ hỏng mất...a ưm."
Những tiếng rên rỉ ngọt ngào như khiến anh phát điên kia khiến anh không kìm chế bản thân mà ngày một thô bạo với cô hơn mà thôi.
Cô cũng biết chính những tiếng rên kia của cô khiến anh phát điên, cô cố cắn chặt môi để không phát ra nó nữa nhưng âm thanh d*m d*c k*ch tình ấy không ngừng tràn ra khỏi miệng cô.
Anh như mất đi lí trí, suốt quá trình đều thúc tới không ngừng, vang lên những tiếng "Bạch bạch bạch" đến khi nào anh bắn toàn bộ t*ng trùng vào trong cô mới thôi.

Còn cô thì vì bị kích thích cùng mệt mỏi cùng lúc ập đến khiến cô toàn thân rã rời.

Khi anh dừng cũng là lúc cô chìm vào giấc ngủ.
Anh dường như cũng phát điên trong sung sướng, không rõ vì anh bị bỏ thuốc hay vì cô gái quyến rũ này khiến anh điên cuồng đến vậy.


Tay anh vuốt ve gò má xinh đẹp của cô, lướt xuống bầu ngực căng tròn, lại tiếp tục đến phần bụng…
Cơ thể anh bỗng chốc trở nên căng thẳng, phía dưới dường như… lại ***** ***.

Anh nhìn cô đang ngủ say bên cạnh, lẩm bẩm: “Như vậy có giống làm t*nh với xác chết không? Mình thật biến thái…”
Nói thì như vậy nhưng anh không để tốn thêm giây phút nào để suy nghĩ, trực tiếp dùng hành động mà tháo dây trói cho cô, lật người cô lại tiến vào cô từ phía sau, điên cuồng cày cấy trên cơ thể cô.
"Ư...ưm~"
Nhưng dù đã ngủ nhưng mà cái miệng nhỏ xing
h kia lại không ngoan mà phát ra tiếng rên như câu dẫn anh hãy th*o cô đi.

Anh thật không kìm được mà nhìn cô ngủ đáng yêu như vậy, lại còn phát ra mấy cái âm thanh như thế thì làm sao mà anh chịu cho nổi.
Anh lẩm bẩm: “Thuốc mạnh thật đấy.”
Cùng với sự phát tác của thuốc anh điên cuồng th*o cô, làm đến mức chiếc ga giường lúc ban đầu được còn gọn gàng nhưng giờ lại trở nên nhàu nhỉ.

D*m d*ch tràn lan..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương