Tổng Tài Sủng Vật Nhỏ
-
Chương 97
Lưu Yên cười trừ
" ai to gan thế sao dám bảo anh là lưu manh"
Đế Kim anh ôm Lưu Yên vào lòng
" nhờ to gan như thế em mới khác biệt"
Lưu Yên bị Đế Kim ôm thì hết hồn
" anh không thấy mọi người nhìn mình hả?"
Đế Kim nghe hỏi thì buông cô ra hôn lên trán cô
" anh cố làm cho mọi người thấy mà. Để người ta không dành vợ với anh"
Lưu Yên cô ngượng đến đỏ mặt mà khoát tay Đế Kim
" anh đi lẹ đi"
Lưu Yên cô đi vào khu đồ ăn vặt mà mua rất nhiều Đế Kim anh chỉ đi theo phía sau đẩy xe
Lúc ra tính tiền thì là 500 tệ cô không ngờ hôm nay cô lại mua nhiều đến như vậy. Đế Kim anh thì lại thấy Lưu Yên ăn rất ít nhưng hôm nay anh rất bận hôm sau anh sẽ đích thân chọn đồ ăn vặt cho cô.
Lưu Yên đưa tiền thì thiếu 300 tệ mà nhìn sang Đế Kim.
Đế Kim cười cười đưa 600 tệ cho cô
Lưu Yên lấy cô chỉ lấy 300 tệ mà đưa.
Đế Kim thấy vậy thì cắt vào túi xách đồ vừa mua đi ra ngoài.
Lúc về nhà đã là 3 giờ chiều nhưng trời không nắng hơi se se lạnh.
Lưu Yên về tới nhà thì nhận được điện thoại của em cô
" alo có chuyện gì thế?"
Lưu Yên nghe Lưu Bạch nói xong thì đứng không dững mà ngã ngồi xuống sofa
" được....được chị tới liền"
Đế Kim thấy Lưu Yên thay đổi thì liền bỏ túi đồ xuống
" có chuyện gì sao?"
Lưu Yên giọng cô hơi run run vì sợ
" ba..ba của em đang ở trong bệnh viện em phải vào đó"
Đế Kim nghe thì sửng vài giây
" tôi chở em đi"
Lưu Yên gật đầu mà đi ra cửa
Đế Kim gấp gáp mà lấy xe chạy ra Lưu Yên cô rất nhanh leo lên.
" bệnh viện Hoàng Mai"
Đế Kim liền đạp chân ga lên
Rất nhanh tới bệnh viện Lưu Yên cô liền chạy về phía phòng cấp cứu thấy mẹ và em cô ngồi thì liền chạy lại
" mẹ ba sao rồi?"
Đế Kim đi theo sau nhìn thấy Lưu Yên khóc tự nhiên trong lòng anh lại đau nhói
" mẹ không biết mẹ đợi đã gần 1 tiếng rồi bác sĩ chưa ra"
" ting "
Vừa nói xong thì cửa cấp cứu mở ra
Đế Kim liền đi lại
" ba của cô ấy sao rồi?"
Bác sỉ nghe hỏi thì lắc đầu
" Ông mà không cứu được thì chuẩn bị nghỉ việc đi "
Lưu Yên nghe vậy thì lên kéo tay Đế Kim
" Anh đừng vậy nữa"
Bác sĩ nghe vậy thì chân tay hơi run gia đình ông chỉ có ông làm trụ cột nếu mất công việc này thì ông biết làm thế nào.
Lưu Yên anh kéo Đế Kim xuống ghế
Mẹ của Lưu Yên thấy vậy thì liền hỏi
" Bạn của con sao?"
Lưu Yên gật đầu.
Đế Kim anh lấy điện thoại ra điện cho Thành Quốc
" Ting..."
Rất nhanh Thành Quốc bắt máy
" Lão đại"
Đế Kim anh liền nói
" Cậu qua bệnh viện chỗ cậu làm đi. Ba chị dâu cậu bị bệnh rồi"
Đế Kim nói xong thì cúp máy không để Thành Quốc có cơ hội phản bát
Mẹ của Lưu Yên nghe chị dâu thì nhìn Lưu Yên nhưng không hỏi để sau này về hỏi sau bây giờ lo cho ba Lưu Yên trước.
" ai to gan thế sao dám bảo anh là lưu manh"
Đế Kim anh ôm Lưu Yên vào lòng
" nhờ to gan như thế em mới khác biệt"
Lưu Yên bị Đế Kim ôm thì hết hồn
" anh không thấy mọi người nhìn mình hả?"
Đế Kim nghe hỏi thì buông cô ra hôn lên trán cô
" anh cố làm cho mọi người thấy mà. Để người ta không dành vợ với anh"
Lưu Yên cô ngượng đến đỏ mặt mà khoát tay Đế Kim
" anh đi lẹ đi"
Lưu Yên cô đi vào khu đồ ăn vặt mà mua rất nhiều Đế Kim anh chỉ đi theo phía sau đẩy xe
Lúc ra tính tiền thì là 500 tệ cô không ngờ hôm nay cô lại mua nhiều đến như vậy. Đế Kim anh thì lại thấy Lưu Yên ăn rất ít nhưng hôm nay anh rất bận hôm sau anh sẽ đích thân chọn đồ ăn vặt cho cô.
Lưu Yên đưa tiền thì thiếu 300 tệ mà nhìn sang Đế Kim.
Đế Kim cười cười đưa 600 tệ cho cô
Lưu Yên lấy cô chỉ lấy 300 tệ mà đưa.
Đế Kim thấy vậy thì cắt vào túi xách đồ vừa mua đi ra ngoài.
Lúc về nhà đã là 3 giờ chiều nhưng trời không nắng hơi se se lạnh.
Lưu Yên về tới nhà thì nhận được điện thoại của em cô
" alo có chuyện gì thế?"
Lưu Yên nghe Lưu Bạch nói xong thì đứng không dững mà ngã ngồi xuống sofa
" được....được chị tới liền"
Đế Kim thấy Lưu Yên thay đổi thì liền bỏ túi đồ xuống
" có chuyện gì sao?"
Lưu Yên giọng cô hơi run run vì sợ
" ba..ba của em đang ở trong bệnh viện em phải vào đó"
Đế Kim nghe thì sửng vài giây
" tôi chở em đi"
Lưu Yên gật đầu mà đi ra cửa
Đế Kim gấp gáp mà lấy xe chạy ra Lưu Yên cô rất nhanh leo lên.
" bệnh viện Hoàng Mai"
Đế Kim liền đạp chân ga lên
Rất nhanh tới bệnh viện Lưu Yên cô liền chạy về phía phòng cấp cứu thấy mẹ và em cô ngồi thì liền chạy lại
" mẹ ba sao rồi?"
Đế Kim đi theo sau nhìn thấy Lưu Yên khóc tự nhiên trong lòng anh lại đau nhói
" mẹ không biết mẹ đợi đã gần 1 tiếng rồi bác sĩ chưa ra"
" ting "
Vừa nói xong thì cửa cấp cứu mở ra
Đế Kim liền đi lại
" ba của cô ấy sao rồi?"
Bác sỉ nghe hỏi thì lắc đầu
" Ông mà không cứu được thì chuẩn bị nghỉ việc đi "
Lưu Yên nghe vậy thì lên kéo tay Đế Kim
" Anh đừng vậy nữa"
Bác sĩ nghe vậy thì chân tay hơi run gia đình ông chỉ có ông làm trụ cột nếu mất công việc này thì ông biết làm thế nào.
Lưu Yên anh kéo Đế Kim xuống ghế
Mẹ của Lưu Yên thấy vậy thì liền hỏi
" Bạn của con sao?"
Lưu Yên gật đầu.
Đế Kim anh lấy điện thoại ra điện cho Thành Quốc
" Ting..."
Rất nhanh Thành Quốc bắt máy
" Lão đại"
Đế Kim anh liền nói
" Cậu qua bệnh viện chỗ cậu làm đi. Ba chị dâu cậu bị bệnh rồi"
Đế Kim nói xong thì cúp máy không để Thành Quốc có cơ hội phản bát
Mẹ của Lưu Yên nghe chị dâu thì nhìn Lưu Yên nhưng không hỏi để sau này về hỏi sau bây giờ lo cho ba Lưu Yên trước.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook