Tổng Tài Sợ Vợ
-
1: Lần Đầu Gặp Gỡ Tựa Như Không
Giữa phòng bao sang trọng bậc nhất, người đàn ông dáng người cao ráo lịch lãm, ngồi vắt chéo chân uống rượu.
Anh là đệ nhất mỹ nam Hoa Hạ và là con cháu họ Diễn, một gia tộc quyền quý.
Họ Diễn gồm có bốn đứa cháu trai, và anh là đứa cháu thứ hai của họ Diễn, tài mạo xuất chúng nhất trong bốn người cháu trai nhưng lại thích ăn chơi trác táng, không thích tranh giành gia sản.
'Nhị thiếu gia, chúng ta về thôi...đừng để nhị phu nhân lo lắng'.
"Mẹ ta khi nào về nước ?"
'Gì chứ ? Nhị phu nhân đã về nước từ hôm qua rồi mà nhị thiếu gia'.
"Đệt...sao không nói sớm"
'Ơ kìa...Nhị thiếu gia, cậu đi đâu vậy ?'
"Đi về !"
…………………
//Nhị thiếu gia mới về !
Diễn Quân đưa tay nựng nịu đôi má hay hay của cô giúp việc trẻ.
Cô giúp việc ngại ngùng cúi mặt "nhị thiếu gia !"
Diễn Quân mỉm cười và đi đến bên sofa ngồi xuống.
Anh vô tư ghẹo gái trước hàng chục cặp mắt.
Mẹ anh lạnh mặt "thằng trời đánh !"
"Con chào nội ! Chào mẹ, Chào các bác các thím.
Diễn lão gia sửa lại cặp mắt kính "Quân Quân về rồi à ?"
'Con có còn xem Diễn gia là nhà của mình không vậy ?'
"Mẹ !"
Diễn lão gia ôn tồn lên tiếng "Linh nhi, con đừng mãi la mắng thằng bé, lâu lâu Diễn gia chúng ta mới được tề tựu đông đủ, đừng làm mất vui".
'Ba...ba cứ chiều hư Diễn Quân !'
*Thôi được rồi !
(mẹ Diễn Quân là Du Mỹ Linh, từng là một minh tinh nổi tiếng, nhưng kể từ khi gả vào Diễn gia, bà đã từ bỏ ánh hào quang, ngoan ngoãn lui về làm vợ hiền dâu thảo".
Diễn Quân luôn được ông nội mình yêu thương nhất, người khác làm sai thì sẽ bị phạt nặng, anh làm sai thì ông nội anh luôn chuyện lớn hoá nhỏ và chuyện nhỏ hoá thôi.
Cũng chính vì Diễn lão gia luôn thiên vị với anh như thế, nên những thành viên khác trong Diễn gia luôn cảm thấy bất công và thấy anh luôn chướng mắt.
……………………
Mộ gia !
'Đại tiểu thư ! Trời sáng rồi cô dậy đi, hôm nay là ngày đầu tiên đến lớp...em nghe nói tiết học đầu tiên là của giáo sư Trương, người cực kỳ khó tính'.
- Vậy thì thế nào ?
'Đại tiểu thư à, cô đã bắt đầu học đại học rồi, không nên nghịch ngợm nữa'.
(Đại tiểu thư nhà họ Mộ...tên Mộ Thuần, một cô gái thông minh, hoạt bát và có hơi tà ác.
Vì là đứa con gái độc nhất của họ Mộ nên ba cô luôn nuông chiều cô, khiến cô từ một cô gái quái rỡ trở thành quái nhân).
Két...
- Mẹ kiếp ! Tên nào dám cản đường mình vậy chứ ?
Mộ Thuần bước xuống xe và đi về phía trước, nơi có chiếc xe đỗ giữa đường.
Ầm...ầm...
Diễn Quân đang ngồi chống cằm, nghe tiếng động thì đưa mắt nhìn ra ngoài.
Thấy có cô gái nhỏ đứng đá tới tấp vào xe mình thì nhíu mày !
Ầm...ầm...
Diễn Quân hạ kính xe xuống và lạnh lùng hỏi "Này cô bé, sao lại đập xe tôi vậy ?"
Mộ Thuần không nói gì, cô quay lại xe mình và mở cốp xe lấy ra thùng dụng cụ.
Diễn Quân thấy hành động của cô bé trước mắt mình khá kỳ lạ nên ngồi nhìn chằm chằm không chớp mắt "Cô ta định làm gì vậy chứ ?"
Mộ Thuần cứ im lặng không lên tiếng nhưng đôi tay thì thao tác rất nhanh nhẹn.
Chỉ một lúc sau, xe Diễn Quân mất thăng bằng.
"Này...cô bé, làm gì vậy ?"
Mộ Thuần cầm lấy bánh xe đưa lên cho Diễn Quân xem qua, rồi đi về phía xe mình...
Diễn Quân lúc bấy giờ mới chịu bước xuống xe...và nhanh chân đi đến bên cạnh xe Mộ Thuần "này...cô làm gì vậy ?"
- Anh tên gì ?
Diễn Quân cười khẩy "đây là cách cưa trai của cô đấy à ?
- Tôi hỏi anh tên gì ?
"Diễn Quân"
Mộ Thuần nhấn chân ga và lách xe lên lề vượt qua chiếc xe Diễn Quân và nhanh chóng lao xe vào đường lớn...
"Này...cô..."
Diễn Quân kinh ngạc, trước mắt anh giờ chỉ còn lại làn khói.
……………………
'Đứng lại !'
Mộ Thuần khựng buoc'"có chuyện gì ?"
'Ngày đầu tiên đến lớp mà trễ quá nửa tiếng, vậy thì còn học hành gì nữa ? Tên em là gì ?'
- Mộ Thuần !
Giáo sư nghe qua cái tên thì có hơi sang chân tâm lý "Mộ..Mộ Thuần sao ?"
- Đúng vậy !
*Ừm...
- Giáo sư định phạt em thế nào thì nói ra đi để em biết mà thực hiện.
*Ừm...vậy thì mời em ra ngoài hành lang đứng đến cuối giờ.
- Oke !
Giáo sư nhìn thấy tính cách thẳng thắn của Mộ Thuần thì có hơi bị sốc..."chúng ta tiếp tục nào !"
Các bạn học, ai cũng đưa mắt nhìn ra hành lang, ai cũng tò mò về cô bạn học mới này.
Đại học A là nơi hội tụ của các cậu ấm cô chiêu, không con cháu hào phú thì cũng con ông cháu cha, hoặc cũng là con cháu của các quan chức địa phương.
Đã bước vào cổng trường này thì không ai có thân phận tầm thường, đã tầm thường thì không thể đặt được chân vào đây.
Giáo sư của trường này cũng nhiều phen căng não với sinh viên.
………………
*Đại tiểu thư mới về.
Mộ Thuần ném cập táp cho cô hầu nữ rồi đi về phòng.
Cô nằm lăn qua lăn lại trên giường.
- Diễn Quân sao ?
*Đại tiểu thư, cô đang lẩm bẩm gì vậy ?
- Tiểu Phương.
*Dạ !
- Em biết họ Diễn không ?
Tiểu Phương gật đầu "Dạ biết ạ ! Đó là gia tộc đại phú bậc nhất".
- Thế em có biết người tên Diễn Quân không ?
Hai mắt Tiểu Phương sáng quắc "Diễn Quân là nhị thiếu gia nhà họ Diễn, đẹp trai nhất Hoa Hạ !"
Mộ Thuần cắn môi "hôm nay mình quên trông mặt mũi hắn nên không biết hắn có đẹp thật không, nhưng thôi kệ !"
- Ba ta về chưa ?
*Dạ lão gia về từ sớm.
Mộ Thuần ngồi bật dậy và nhanh chân chạy đến phòng Mộ lão gia...
Cốc...cốc...
'Vào đi !'
- Ba !
'Con gái của ba, đến đây nào !'
- Ba...con muốn cưới Diễn Quân làm chồng !
Mộ lão gia kinh ngạc, mắt chữ Ô mồm chữ O "sao ?"
- Con muốn cưới Diễn Quân làm chồng.
Mộ lão gia xoa xoa trán "ừm...chuyện này !"
- Ba...hu hu...con bị uất ức lắm...con muốn cưới tên Diễn Quân kia về để hành hạ.
Mộ lão gia càng kinh ngạc hơn "hành hạ con cháu nhà họ Diễn sao ?"
- Con không biết đâu...con thật sự rất uất ức.
'Được...được...'.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook