Tổng Tài Quá Tàn Nhẫn
Chương 168: Tha cô một con đường sống

Tô Khuynh thừa dịp Hắc Ngân Thánh không đề phòng, tập trung tinh thần vào việc đối phó với Hắc Ưng, cả đầu nghĩ cách làm thế nào rời đi nơi này.

Ngày đó, hắn cuồng nộ, trong mắt tràn ngập ý muốn giết người, hắn nói với ả là thật, hắn thật sự sẽ giết ả.

Tô Khuynh hận Mộ Tình Không cực kỳ, vì cô ta, Hắc Ngân Thánh hết lần này đến lần khác muốn đẩy ả vào chỗ chết.

Thậm chí còn ngay cả khi cô có thai đứa con của hắn, đều bị hắn tàn nhẫn giết chết cốt nhục của chính mình!

“Cô cho là cô thoát được ư?” Phía sau, giọng của Hồng Anh thình lình truyền đến, Tô Khuynh không có mang gì theo, lúc trước đi theo Hắc Ngân Thánh đến Las Vegas, ả muốn giành được trái tim hắn, nhưng hắn đối với ả mà nói, căn bản chỉ là nói nhảm mà thôi!

“Hồng Anh, cô giúp tôi đi, chúng ta cùng nhau bỏ trốn đi! Hắc Ngân Thánh hắn cũng nhất định sẽ không bỏ qua cho cô!”

Tô Khuynh lôi kéo dụ dỗ Hồng Anh, hai người họ đã ngồi trên cùng một chiếc thuyền, Hắc Ngân Thánh sẽ không bỏ qua ả, cũng sẽ không buông tha Hồng Anh!

“Tôi sẽ không đi!” Hồng Anh lạnh lùng rút tay, lúc trước cùng Sắc Vi bị Hắc Ngân Thánh chọn lựa ra, sứ mệnh các cô sẽ cho dù chết cũng chết vì người đàn ông kia!

Mặc cho ai đều không có nghĩ đến thủ hạ đắc lực của Hắc Ngân Thánh là Dịch Phong sẽ làm phản, Hắc Ngân Thánh từ nhiều năm trước đã bí mật huấn luyện một đám sát thủ, chính là vì chờ đợi đến thời khắc đối đầu với Hắc Ưng này!

Sau này, cô cũng sẽ không bỏ trốn!

Điều kiện tất yếu để trở thành sát thủ là trung thành, chính như Dịch Phong trung thành với Hắc Ưng!

“Vậy cô ở tại nơi này mà chờ chết đi! Tôi không tin số mệnh, lại càng không để Hắc Ngân Thánh lại giết tôi thêm một lần!” Tô Khuynh lấy một con dao, sau đó quỳ đến trước mặt Hồng Anh, “Hồng Anh, giúp tôi đi, để tôi đi đi, một lần cuối cùng, xin cô!”

Hồng Anh trầm mặc tránh ra, Tô Khuynh nhếch môi, cùng đợi trời tối hẳn sẽ bắt đầu đào thoát.

********

Tình Không ưm một tiếng chậm rãi mở to mắt, trong cổ họng khô rát khó chịu, thời gian dài hấp thụ lượng khói lớn, cô đầu vẫn còn choáng váng, thân thể đau nhức, cô lắc đầu, dùng sức ngồi dậy.

Đây là một chỗ tầng hầm ngầm lạnh lẽo, chung quanh bốc mùi khó chịu, Tình Không cảm thấy hô hấp không được, cô ho khan vài tiếng, hai tay bị trói, cô không biết nơi này là chỗ nào.

Cô ngất xỉu trước đó có ngửi được một hơi thở quen thuộc, sẽ là Dịch Hàn sao?

Tình Không có chút không thể tin được, khi biệt thự bị thiêu cháy, không ai đến cứu viện các cô, Lôi Ân rời đi, Dịch Hàn nhận nhiệm vụ không phải là bảo hộ cô cùng Sơ Tình sao?

Tình Không bình tĩnh phân tích, cô hai tay vuốt ve mặt, ý đồ phải trên cổ tay dây thừng ma đoạn, đúng lúc này, cửa sắt bị mở ra, Tình Không mở to hai mắt nhìn đứng trước mặt nam nhân khi, cô đã muốn bị Dịch Hàn ôn nhu giúp đỡ đứng lên.

Hắn thuần thục cởi dây thừng trói cổ tay cô, sau đó nhéo nhéo cổ tay sưng đỏ của cô.

Tình Không giơ lên cánh tay đánh đến mặt hắn, hắn cũng không có né tránh, Tình Không mắt đỏ hồng nhìn hắn, “Dịch Hàn, vì sao?”

Hắn sẽ không dễ dàng phản bội Lôi Ân, cô không tin!

“Hối hận sao? Nhìn lầm tôi, kỳ thật tôi không phải người của điện hạ……” Dịch Hàn đỡ Tình Không đứng lên, ánh mắt phức tạp nhìn bộ dáng chật vật của cô, vụ hỏa hoạn làm cánh tay của cô bỏng mấy khối, trên mặt có chút bẩn, ngay cả tóc cũng rối bời.

“Là Hắc Ưng?” Tình Không rất nhanh nói tiếp lời hắn đang nói dở, nhìn đến hắn trầm mặc, tim cô đập muốn mau nhảy lên đến tận yết hầu.

“Sơ Tình ở trên tay ông ta có phải hay không? Dịch Hàn, anh sao có thể làm như vậy?”

Tình Không vươn tay đi đánh hắn, thân thể lại mềm nhũn ngã vào trong lòng hắn, một đôi kiện cánh tay của Dịch Hàn rất nhanh ôm chầm lấy cô, sau đó bám vào cô bên tai nói, “Tôi đưa cô rời đi!”

“Không, không cần!” Cô đã hiểu được ý đồ của Hắc Ưng, chuẩn bị dùng Sơ Tình đến uy hiếp Lôi Ân sao?

Còn có Hắc Ngân Thánh!

“Tình Không, rời khỏi nơi này đi! Cô không phải muốn rời khỏi hai người đàn ông kia sao? Hiện tại đi đi, đi rất xa!” Ánh mắt thâm thúy của Dịch Hàn dừng ở người cô, đôi mắt sâu ẩn tia quyến luyến.

Hắn có thể trung với Hắc Ưng, cũng có thể phản bội Lôi Ân, chính là không thể nhẫn tâm đối với Mộ Tình Không!

“Không –” Tình Không nói âm chưa dứt, hắn đã ôm cô đi ra ngoài, Tình Không ý thức lại rơi vào hôn mê, cô cảm giác chính mình bị ẩm một chiếc xe, theo sau của cô thế giới lại đen.

*******

Tình Không kháp móng tay vào lòng bàn tay để bản thân tỉnh táo một chút, dưới thân không ngừng xóc nảy, cô có thể phán đoán ra cô ở một trên chiếc xe vận tải, chung quanh đen nhìn không thấy gì, Tình Không dùng người cọ sát với thùng xe, thẳng đến dây thừng bị ma sát nới lỏng, cô mới cởi bỏ dây thừng. Cô nhẹ nhàng đem thân thể dán trên toa xe, toa xe có một khe hở, nhìn thấy xe cộ đang thẳng tắp chạy nhanh, cô nhìn đỉnh đầu, tiếng gió gào thét qua làm cho cô thấy một tia hy vọng, cô dùng sức mở cửa thông gió, thân mình kiều nhỏ theo trong xe hiện trèo qua, cô choáng váng cố gắng giữ thăng bằng đứng lên..

Xe lớn xe nhỏ chạy rất nhanh, Tình Không cả người đứng không vững, nếu từ phía trên nhảy xuống, cô khẳng định sẽ ngã chết!

Nhưng nghĩ đến Sơ Tình ở trong tay Hắc Ưng, lòng cô nóng như lửa đốt, cô không thể bỏ rơi Sơ Tình, càng không thể ở rời đi Lôi Ân, cô muốn nhìn bọn họ đều an toàn, còn có Hắc Ngân Thánh!

Tình Không nhắm mắt, cắn chặt răng thả người đi nhảy xuống, chiếc xe thể thao siêu hạng đột nhiên bị một thân ảnh rơi xuống, hẳn là từ xe tải phía trước, người lái xe rất nhanh hạ phanh lại.

Mạc Tư Tước thấp rủa một tiếng, cũng bất chấp mặt chiếc xe chạy sau, đột nhiên có cô gái nhảy xuống trước xe của hắn, cô chật vật, trên người loang lổ vết máu, chính là đôi mắt lại sáng cực kì.

“Cô không sao chứ?” Mạc Tư Tước ngồi thấp xuống trước mặt Tình Không, hướng cô vươn tay, Tình Không như nhìn thấy cứu tinh nhanh chóng bắt lấy tay anh.

Ánh mắt này, làm cho Mạc Tư Tước không thể cự tuyệt, hắn lịch thiệp ôm lấy Tình Không phóng tới trong xe hắn, lấy ra hộp thuốc cấp cứu giúp cô rửa sạch miệng vết thương, Tình Không cảm kích nhìn hắn ta, “Có thể đưa tôi đến một chỗ được không?”

Cassino, là nơi hỗn loạn nhất Las Vegas, cũng là nơi nguy hiểm nhất, Mạc Tư Tước tinh tế đánh giá cô gái có khí chất xuất chúng trước mắt, cô muốn đi nơi đó làm cái gì?

“Cảm ơn anh, tôi gọi là Mộ Tình Không!” Xuống xe sau, Tình Không lại hướng người đàn ông để nói lời cảm tạ, người mang huyết thống vương giả kia cười cười, sau đó chỉ vào vai của cô, “Hình xăm rất đẹp!”

Đó là tên Lôi Ân, rất ít có người biết tên của hắn, người đàn ông trước mắt cũng không ngoại lê!

Tình Không mỉm cười, phất phất tay với hắn, sau đó rất nhanh chạy tới phía trước!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương