Tổng Tài Phúc Hắc Bá Đạo: Lão Bà, Em Thật Mê Người!
-
Chương 37: Anh Trai Thân Thiết
“Tất nhiên, chỉ cần là thứ em thích, anh đều nhớ rõ!” Hạ Tử Dục nói.
Hạ Tử Hy chỉ cười khi nghe câu nói này của Hạ Tử Dục, “Đúng rồi, sức khỏe ba mẹ như thế nào rồi?”
“Không vấn đề gì!” Hạ Tử Dục nói, sau đó nhìn Hạ Tử Hy, “Đã quay về tại sao không về nhà?"
Nói đến đây, Hạ Tử Hy chỉ trầm mặc không nói gì.
“Em vẫn còn tức giận chuyện năm đó?” Hạ Tử Dục hỏi
Nhắc đến đây, Hạ Tử Hy ngước mắt nhìn Hạ Tử Dục, lắc đầu, “Không phải, em có lý do của mình, tạm thời không muốn trở về nhà!”
Hạ Tử Hy là một người cố chấp, cố chấp đến mức không ai có cách gì với cô.
Hai người bọn họ từ nhỏ đã lớn lên bên nhau, Hạ Tử Dục làm sao không hiểu rõ điều này.
Cho nên hắn cũng không muốn ép buộc Hạ Tử Hy. Hạ Tử Hy nhìn hắn, “Đúng rồi, công ty thế nào rồi?” Hạ Tử Dục gật đầu, “Công ty vẫn ổn, không có vấn đề gì xảy ra!” “Mục Cảnh Thiên không làm khó nhà chúng ta?” Hạ Tử Hy hỏi Mục Tử Dục gật đầu, “Không có!”
Nói đến đây, Hạ Tử Hy thở phào nhẹ nhõm, không ngờ rằng Mục Cảnh Thiên thật sự tuân thủ lời hứa.
“Tiểu Hạ, cùng anh trở về đi, ba mẹ nếu biết em đã trở về nhất định rất vui!” Hạ Tử Dục nói.
“Anh hai, em có lý do không thể trở về, đến lúc thích hợp em nhất định sẽ quay về!” Hạ Tử Hy khẳng định nói.
Đã nói đến mức này, nếu Hạ Tử Dục còn tiếp tục nói chỉ có thể tổn thương đến tình cảm giữa hai người.
“Cũng được, anh không ép em!”
“Anh cũng phải giúp em giữ bí mật chuyện này, không được cho ba mẹ biết!” Hạ Tử Hy nói.
Hạ Tử Dục chỉ có thể đồng ý gật đầu, “Anh biết rồi!”
“Anh hai, anh phải tin em, những việc em làm đều và tốt cho gia đình chúng ta!”
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc hiện tại của Hạ Tử Hy, Hạ Tử Dục chỉ đành chấp nhận, “Được, anh biết rồi, nhưng em xảy ra bất kỳ chuyện gì cũng phải nói với anh, không được che giấu anh!”
Nghe câu trả lời của Hạ Tử Dục, Hạ Tử Hy mỉm cười, gật đầu, “Được!”
Thấy Hạ Tử Hy đồng ý, tâm trạng của Hạ Tử Dục cũng thả lỏng được ít nhiều,
Lúc này, phục vụ bưng lên hai ly cafe sau đó rời khỏi, Hạ Tử Dục khuấy nhẹ ly cafe trong tay, tùy tiện hỏi một câu, “Đúng rồi, hiện tại em đang làm ở đâu?”
Nhắc đến đây, Hạ Tử Hy đột nhiên im lặng, biết rằng chuyện này lâu dài cũng không thể giấu được Hạ Tử Dục, liền nói, “Vân Duệ!”
Nghe đến đây, Hạ Tử Dục đột nhiên ngẩng đầu nhìn cô, “Đó không phải là công ty của Mục Cảnh Thiên sao?”
“Đúng vậy” Hạ Tử Hy gật đầu. “Em quay lại với anh ta?” Hạ Tử Dục có chút không vui hỏi cô. Cô lắc đầu, “Không có, anh ta không nhận ra em, cũng không biết em là ai!”
“Có ý gì?"
“Trong ấn tượng của anh ta, hoàn toàn không có sự tồn tại của “người vợ trước" như em, cho nên anh không phải lo lắng đâu!” Hạ Tử Hy nói.
Nghe vậy Hạ Tử Dục lại im lặng suy nghĩ, không tin được mà nhìn thẳng vào Hạ Tử Hy, cũng đúng, Hạ Tử Hy của hiện tại so với lúc cô Vừa gả vào Mục gia, có thể nói hoàn toàn là hai người khác nhau.
Chỉ không nghĩ rằng lại có thể đến ức không nhận ra, điều đó cũng có thể thấy Hạ Tử Hy trước đây đã trải qua những ngày tháng như thế nào khi ở Mục gia.
“Anh ta thật sự không có chút ấn tượng gì với em?” Hạ Tử Dục lo lắng hỏi.
Hạ Tử Hy gật đầu, “Em cũng chỉ là đánh bậy đánh bạ mà vào làm trong công ty của anh ta thôi, anh ta thật sự không có chút ấn tượng gì về em, cho nên anh không cần lo lắng!” Hạ Tử Hy nói.
Nghe lời giải thích của cô, Hạ Tử Dục gật đầu, đôi mắt khẽ nhíu lại, nhưng trong lòng lại có suy nghĩ khác.
Hạ Tử Hy chỉ cười khi nghe câu nói này của Hạ Tử Dục, “Đúng rồi, sức khỏe ba mẹ như thế nào rồi?”
“Không vấn đề gì!” Hạ Tử Dục nói, sau đó nhìn Hạ Tử Hy, “Đã quay về tại sao không về nhà?"
Nói đến đây, Hạ Tử Hy chỉ trầm mặc không nói gì.
“Em vẫn còn tức giận chuyện năm đó?” Hạ Tử Dục hỏi
Nhắc đến đây, Hạ Tử Hy ngước mắt nhìn Hạ Tử Dục, lắc đầu, “Không phải, em có lý do của mình, tạm thời không muốn trở về nhà!”
Hạ Tử Hy là một người cố chấp, cố chấp đến mức không ai có cách gì với cô.
Hai người bọn họ từ nhỏ đã lớn lên bên nhau, Hạ Tử Dục làm sao không hiểu rõ điều này.
Cho nên hắn cũng không muốn ép buộc Hạ Tử Hy. Hạ Tử Hy nhìn hắn, “Đúng rồi, công ty thế nào rồi?” Hạ Tử Dục gật đầu, “Công ty vẫn ổn, không có vấn đề gì xảy ra!” “Mục Cảnh Thiên không làm khó nhà chúng ta?” Hạ Tử Hy hỏi Mục Tử Dục gật đầu, “Không có!”
Nói đến đây, Hạ Tử Hy thở phào nhẹ nhõm, không ngờ rằng Mục Cảnh Thiên thật sự tuân thủ lời hứa.
“Tiểu Hạ, cùng anh trở về đi, ba mẹ nếu biết em đã trở về nhất định rất vui!” Hạ Tử Dục nói.
“Anh hai, em có lý do không thể trở về, đến lúc thích hợp em nhất định sẽ quay về!” Hạ Tử Hy khẳng định nói.
Đã nói đến mức này, nếu Hạ Tử Dục còn tiếp tục nói chỉ có thể tổn thương đến tình cảm giữa hai người.
“Cũng được, anh không ép em!”
“Anh cũng phải giúp em giữ bí mật chuyện này, không được cho ba mẹ biết!” Hạ Tử Hy nói.
Hạ Tử Dục chỉ có thể đồng ý gật đầu, “Anh biết rồi!”
“Anh hai, anh phải tin em, những việc em làm đều và tốt cho gia đình chúng ta!”
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc hiện tại của Hạ Tử Hy, Hạ Tử Dục chỉ đành chấp nhận, “Được, anh biết rồi, nhưng em xảy ra bất kỳ chuyện gì cũng phải nói với anh, không được che giấu anh!”
Nghe câu trả lời của Hạ Tử Dục, Hạ Tử Hy mỉm cười, gật đầu, “Được!”
Thấy Hạ Tử Hy đồng ý, tâm trạng của Hạ Tử Dục cũng thả lỏng được ít nhiều,
Lúc này, phục vụ bưng lên hai ly cafe sau đó rời khỏi, Hạ Tử Dục khuấy nhẹ ly cafe trong tay, tùy tiện hỏi một câu, “Đúng rồi, hiện tại em đang làm ở đâu?”
Nhắc đến đây, Hạ Tử Hy đột nhiên im lặng, biết rằng chuyện này lâu dài cũng không thể giấu được Hạ Tử Dục, liền nói, “Vân Duệ!”
Nghe đến đây, Hạ Tử Dục đột nhiên ngẩng đầu nhìn cô, “Đó không phải là công ty của Mục Cảnh Thiên sao?”
“Đúng vậy” Hạ Tử Hy gật đầu. “Em quay lại với anh ta?” Hạ Tử Dục có chút không vui hỏi cô. Cô lắc đầu, “Không có, anh ta không nhận ra em, cũng không biết em là ai!”
“Có ý gì?"
“Trong ấn tượng của anh ta, hoàn toàn không có sự tồn tại của “người vợ trước" như em, cho nên anh không phải lo lắng đâu!” Hạ Tử Hy nói.
Nghe vậy Hạ Tử Dục lại im lặng suy nghĩ, không tin được mà nhìn thẳng vào Hạ Tử Hy, cũng đúng, Hạ Tử Hy của hiện tại so với lúc cô Vừa gả vào Mục gia, có thể nói hoàn toàn là hai người khác nhau.
Chỉ không nghĩ rằng lại có thể đến ức không nhận ra, điều đó cũng có thể thấy Hạ Tử Hy trước đây đã trải qua những ngày tháng như thế nào khi ở Mục gia.
“Anh ta thật sự không có chút ấn tượng gì với em?” Hạ Tử Dục lo lắng hỏi.
Hạ Tử Hy gật đầu, “Em cũng chỉ là đánh bậy đánh bạ mà vào làm trong công ty của anh ta thôi, anh ta thật sự không có chút ấn tượng gì về em, cho nên anh không cần lo lắng!” Hạ Tử Hy nói.
Nghe lời giải thích của cô, Hạ Tử Dục gật đầu, đôi mắt khẽ nhíu lại, nhưng trong lòng lại có suy nghĩ khác.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook