Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới
Chương 659: Cung Úc hôn môi

Editor: Yuhina

"Hôm nay là đại lễ đính hôn, em nói chuyện văn nhã một chút đi." Cung Úc bất đắc dĩ nhìn về phía hắn, từ nhỏ Cung Âu đã khác bọn họ, mẹ luôn nói hắn không giống quý tộc chút nào.

"Văn nhã" Cung Âu khịt mũi coi thường, đôi mắt đen kịt dõi theo hắn, "Xin hỏi, anh có thể ở trên giường cùng cái người xấu xí kia sinh sôi đời sau không"

"…"

Cung Úc cạn lời.

Lúc này, York Lena từ trong một phòng trên lầu đi ra, trên người mặc váy cưới trắng tinh, mạng che mặt kiểu cổ che kín mặt, như đeo một cái mũ màu trắng, trang sức trên người cực kỳ lóng lánh, gương mặt được trang điểm đến tinh xảo diễm lệ, môi vô cùng đỏ, nhưng vẫn không giấu được một ít tàn nhang.

Cung Úcmỉm cười đứng ở nơi đó, Cung Âu đứng bên cạnh hắn, liếc mắt nhìn, khinh bỉ mà nói, "Càng xấu. Anh đang lấy con trâu về nhà sao, sao cô ta không đổ luôn thuốc màu vào trên mặt."

Xấu đến buồn nôn.

"Đừng nói nữa." Cung Úc lo lắng York Lena nghe nói, cau mày nhỏ giọng nói, " Toàn bộ mọi người trên thế giới đều biết Tiểu Niệm nhà em xinh đẹp, được chưa."

Nghe vậy, Cung Âu liếc nhìn hắn một cái, "Xem ra mắt thẩm mỹ của anh còn chưa mù"

"…"

Cung Úc đứng bên cạnh lan can, York Lena đi tới, tựa sát bên cạnh Cung Úc, mỉm cười với hỏi, "Ngày hôm nay em đẹp không"

"Đẹp."

Cung Úcôn hòa trả lời.

Một đám bạn gái đứng phía sau York Lena đồng loạt ca ngợi, cũng đều không nhịn được liên tiếp nhìn về phía Cung Âu, bị vẻ anh tuấn của hắn hấp dẫn.

"Ngày đẹp như vậy sao không hôn môi" thanh thăm thẳm của cung Âu âm đột nhiên vang lên.

"Tiếng nói của hắn thật gợi cảm a."Mấy cô gái kia hét lên kinh ngạc, lập tức mọi người phối hợp hô, "kiss, kiss, kiss"

"…"

York Lena cười đến nỗi tàn nhang càng thêm rõ ràng, vẻ mặt chờ mong nhìn về phía Cung Úc, Cung Úcđứng ở nơi đó sắc mặt chìm chìm, thân thể dần trở nên cứng ngắc, đôi mắt nhìn về phía Cung Âu, nụ cười bên môi của Cung Âu cực kỳ tà khí.

Thật là hồ đồ, thấy hắn không muốn nhường vị trí lại, nên cứ như vậy trêu chọc ca anh trai cuả mình

Mọi người ồn ào.

Dưới lầu, trong giáo đường, những đứa trẻ trong dàn đồng ca của nhà thờ đang bắt đầu diễn thử, những âm thanh non nớt êm tai vang lên những giai điệu hạnh phúc, bỗng nhiên York Lena nhón chân lên, nhiệt tình hôn vào môi của hắn, đầu lưỡi phớt qua.

Cung Úc theo bản năng mà lui về sau một bước, thân thể càng ngày càng cứng ngắc, cuống họng có cảm giác nghẹt thở.

Bọn nhỏ đang hát.

“hội bạn gái thân” đang ồn ào.

Nụ cười của Cung Âu đầy tà khí, mang theo ý tứ xem kịch vui.

Cung úc đứng ở nơi đó, môi hơi động không nhúc nhích, nhưng York Lena hôn càng thêm nhiệt tình, hắn cố nén hất tay của cô ta ra, vẫn cứ đưa tay đặt trên lan can, chặt chẽ nắm lấy.

Trước mắt có chút hình ảnh lóe lên một cái rồi biến mất.

"Tại sao anh không vui"

"Có thể thấy được a, trên mặt anh đang viết hai chữ không vui."

"Bức họa này đưa cho anh, hi vọng anh có thể vui vẻ hơn một chút."

"Đại ca ca, em đi đây, em tên là Tịch Ngọc, tên tiếng trung là Tịch Ngọc, lần sau gặp anh  thì anh phải quên hết mọi buồn phiền đi đáy."

‘bé gái’ mặc váy kia càng ngày càng xa khỏi tầm mắt của hắn, càng đi càng xa, nụ cười càng ngày càng nhỏ đi như vậy, càng ngày càng nhỏ, nhỏ đến nỗi hắn không còn nhìn thấy.

Đừng đi

Cung úc đột nhiên đưa tay đẩy người trước mắt ra, York Lena lảo đảo một cái, suýt chút nữa ngã chổng vó, cả người kinh ngạc nhìn về phía hắn, rất là không vui, đôi môi đã nhạt sắc mở ra, "Anh làm cái gì vậy, điên rồi sao"

Cung Âu đứng ở một bên, khóe môi hơi cong lên, tựa như cười mà không phải cười.

Cung Úctỉnh lại, trầm ổn nói, "Xin lỗi, anh đi vào phòng vệ sinh một tý."

Nói xong, Cung Úcxoay người rời đi, chạy vội đi như dân tị nạn, York Lena tức giận dậm chân, "Thật quá mức rồi, ta nhất định phải nói với Cung phu nhân, không thể không nói "

“Hội bạn gái” đứng ở nơi đó, tất cả đều không dám lên tiếng.

Cung Úc chạy thẳng xuống cầu thang, vọt vào một phòng vệ sinh, hô hấp dồn dập, hắn mở to hai mắt nhìn về phía mình trong gượng, miệng môi của hắn, trên khóe môi tất cả đều là màu son môi.

"Oẹ."

Một cảm giác buồn nôn xông tới, Cung Úc cúi đầu về phía bồn rửa tay, đã mấy bữa ăn không vô,  hắn chỉ nôn khan ra nước.

Hắn mở nước ra, đưa tay lấy nước chùi vết son môi trên  miệng, trong mắt lộ ra vẻ căm ghét, hắn dùng lực mà chà sát, lau đến nỗi khóe miệng đều cảm thấy đau đớn.

Son môi biến mất một chút trên môi hắn.

"Oẹ."

Cung Úc buồn nôn tiếp tục nôn khan, lại còn gì có thể nôn, cái cảm giác này thống khổ đến cuồng loạn.

Cửa phòng vệ sinh bỗng nhiên bị mở ra.

Cung Âu ôm cánh tay đứng ở nơi đó, ánh mắt lạnh nhạt nhìn hắn, "Chú rể mới, lễ đính hôn bắt đầu rồi."

"…"

Cung Úc nôn khan, ngẩng mặt lên nhìn về phía vẻ mặt xem kịch vui của Cung Âu trong gương, ánh mắt ảm đạm, nói, "Cung Âu, anh biết trong lòng em không thoải mái, nhưng em cũng không cần như vậy."

Lại giựt giây hắn đi hôn môi.

"Tôi không hề làm gì cả, chú rể, còn không đi tuyên thệ"

Cung Âu lạnh lùng thốt, quay người rời đi.

Tuyên thệ, đính hôn.

Vừa nghĩ tới nụ hôn vừa nãy, Cung Úc lại hướng về phía bồn rửa tay nôn khan  sau, rất lâu, Cung Úc mới quay người rời đi, đi ra phòng rửa tay, trên gương mặt tuấn lãng chính chắn có một chút  tiều tụy.

Phía ngoài lễ nhạc vang lên, Cung Úc nhắm mắt lại, lại mở mắt ra, khóe môi của hắn run lên hai lần, lộ ra một nụ cười đi về phía trước.

--------------

Thời Tiểu Niệm và La Kỳ vội vội vàng vàng chạy tới trang viên, chờ không được xe dừng hẳn, Thời Tiểu Niệm liền đẩy cửa xe ra nhảy xuống.

"Tiểu Niệm, con chạy nhanh, nhanh lên, nhất định phải ngăn cản Cung Úc trước khi nghi thức bắt đầu, bảo hắn vô luận như thế nào cũng phải chờ ta qua." La Kỳ lo lắng nói, rất lo lắng nghi thức đã bắt đầu.

Nếu thật sự đã đính hôn, thì sau này Cung gia muốn lui hôn sẽ chọc phải không ít phiền phức.

"Tốt."

Thời Tiểu Niệm lo lắng nhấc váy lên chạy về phía giáo đường, Cung Âu cũng thiệt là, cô đã sớm nói với hắn nhất định phải mang điện thoại di động ở trên người, cô sẽ gọi điện thoại cho hắn, kết quả hắn còn không nhận điện thoại của cô.

Không phải hắn là người lo lắng cho chuyện của đại ca hắn nhất sao, nếu đại lễ đính hôn được cử hành, cô xem hắn làm sao bây giờ.

Thời Tiểu Niệm lướt qua cửa chạy hướng về giáo đường.

Phong Đức mặc lễ phục thẳng thớm đứng ở trước cửa giáo đường nguy nga, hai tay giao nhau đặt ở trước người, nhìn thấy Thời Tiểu Niệm cười lên, "Tiểu Niệm, con đã đến rồi"

"Cha nuôi." Thời Tiểu Niệm thở hồng hộc chạy tới, "Nghi thức còn chưa bắt đầu đi, đi tìm Cung Âu và đại ca, nhanh lên một chút."

"Nghi thức đã bắt đầu rồi."

"Cái gì"

Thời Tiểu Niệm khiếp sợ, đã bắt đầu rồi, nếu vậy thì cô làm nhiều chuyện như vậy còn có cái ý nghĩa gì, vẫn là đẩy Cung Úc một cái, coi như sau này lui hôn, thì Cung gia sẽ gặp phải không ít phiền phức.

Lúc này, La Kỳ đã được Charles đưa tới.

Phong Đức cung kính mà hướng La Kỳ cúi thấp đầu, "Thiếu gia để tôi ở chỗ này chờ phu nhân và thiếu phu nhân, nghi thức đã bắt đầu, chúng ta đi vào từ cửa hông thôi."

"Tiểu Niệm."

La Kỳ nhìn về phía Thời Tiểu Niệm, Thời Tiểu Niệm mím mím môi, nói, "Hiện tại cũng không có biện pháp khác, chúng ta đi vào trước, yên lặng xem thế nào."

Xem ra một màn từ hôn phong ba là không thể tránh được.

"Được rồi."

La Kỳ thở dài một tiếng, có gia tộc Lancaster công khai gây ra các loại phiền phức, tin tức Cung Tước qua đời sớm muộn gì cũng phải công bố, hiện tại lại gặp phiền phức với gia tộc York, những việc này thật giống như quả cầu tuyết càng lăn càng lớn rồi.

"Mẹ, đi."

Thời Tiểu Niệm kéo La Kỳ đi về phía cửa hông, Phong Đức và Charles thay các cô mở cửa.

Cửa vừa mở ra, bên trong có tiếng nhạc lãng mạn truyền đến, Thời Tiểu Niệm ngước mắt nhìn tới, chỉ thấy trong giáo đường không còn chỗ ngồi, Cung Úc cùng York Lena đang từ từ đi tới thảm đỏ, trên mặt của hai người đều mang theo nụ cười, như là một đôi hạnh phúc .

Cung Diệu và Cung Quỳ cùng với mấy đứa trẻ đáng yêu đi ở phía sau bọn họ, Cung Quỳ không chịu làm hoa đồng an phận, thỉnh thoảng cười đắc ý vẫy tay cùng các tân khách, bị Cung Diệu kéo lại.

"Đã đi trên thảm đỏ rồi, đi lâu như vậy lại mới đi đến một nửa, cô dâu mới cũng thật là thích thảm đỏ." Phong Đức đứng ở một bên nhỏ giọng nhổ nước bọt.

Thời Tiểu Niệm kéo La Kỳ đi vào, Phong Đức ở mặt trước dẫn đường, "Phu nhân, thiếu phu nhân, mời đi bên này."

Thời Tiểu Niệm nhìn theo hướng ông chỉ, chỉ thấy Cung Âu ngồi ở nơi đó, con ngươi đen đang nhìn cô, hướng về phía cô nhấc tay lên.

Cái người đàn ông không nhấc điện thoại này

Quá đáng

Thời Tiểu Niệm đi về phía hắn, lướt qua mấy khách mời đi tới bên cạnh Cung Âu ngồi xuống, dưới sự dẫn đường của Phong Đức, La Kỳ nlại đi về phía hàng ghế đầu tiên ngồi xuống, ngồi xuống cùng một chỗ với cha mẹ ông bà của York Lena.

"Anh làm cái gì vậy. tại sao không nhận điện thoại của em, anh có biết em gấp thế nào hay không "

Thời Tiểu Niệm ngồi xuống liền nhỏ giọng oán giận Cung Âu.

Cô đem tất cả mọi diễn xuất của cả đời cô đều phát huy ở trên người La Kỳ, thật vất vả mới khiến cho La Kỳ tin, cũng đồng ý không để Cung Úc đính hôn, kết quả một đám người không nhận điện thoại, Cung Âu càng không nhận điện thoại của cô.

"Làm sao, nhớ anh rồi"

Cung Âu thâm thúy nhìn chằm chằm vào cô, khóe môi hơi cong lên.

"Anh còn có tâm tình cười" Thời Tiểu Niệm khó có thể lý giải được mà nhìn hắn, nhẹ giọng lại nói, "Anh có biết hay không, thật vất vả em mới làm cho mẹ hồi tâm chuyển ý được."

Cũng bởi vì hắn treo điện thoại của cô, nên nghi thức của lễ đính hôn này cũng bắt đầu rồi.

"Gấp cái gì, bình tĩnh."

"Anh bảo em sao có thể bình tĩnh"

"Đeo cái này lên." Cung Âu ngồi ở chỗ đó, không biết từ nơi nào lấy ra một chiếc vòng hoa, đội lên trên đầu cho Thời Tiểu Niệm .

Tóc dài của Thời Tiểu Niệm chỉ được vấn đơn giản, vào lúc này màu sắc rực rỡ của vòng hoa làm nổi bật lên khuôn mặt đặc biệt long lanh động lòng người của cô, da dẻ trắng nõn mềm mại.

Cung Âu hài lòng gật đầu, "Đây mới là phụ nữ, nhìn thấy em rốt cục đôi mắt của anh cũng được rửa lại rồi."

"Cung Âu, anh đừng náo loạn." Thời Tiểu Niệm không có tâm tình nghe hắn trêu ghẹo, đưa tay muốn lấy vòng hoa trên đầu xuống bị Cung Âu ngăn cản.

"Không cho phép tháo xuống, anh đã theo một lão thái bà học rất lâu đấy."

Cung Âu nói.

"Con còn theo người học tất vòng hoa" Thời Tiểu Niệm thực sự là cạn lời với hắn, hắn rỗi rãnh như vậy sao

Cung Âu véo lông mày, "Vào lúc này em nên cảm động."

"…"

Cảm động cái gì a.

Sao hắn có thể định thần nhàn hạ như thế.

Thời Tiểu Niệm không nói gì mà nhìn hắn, lại chuyển mâu nhìn chỗ ngồi phía trước, chỉ thấy La Kỳ đang tán gẫu cùng người của gia tộc York, trò chuyện với nhau cái gì đó, tuy rằng trên mặt mang nụ cười, nhưng rõ ràng là La Kỳ cũng mất tập trung.

York Lena và Cung Úc đi rất chậm, vì thế lúc đi đến bên cạnh Thời Tiểu Niệm, York Lena rõ ràng cố ý chậm lại bước chân, hiển nhiên rất hưởng thụ loại cảm giác một đường bị người nhìn chằm chằm này.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương