Tổng Tài Ma Quỷ : Đừng Sủng Ta!
-
Chương 93:
Lúc này rõ ràng là trên bãi biển ánh nắng tươi sáng, nhưng tất cả có mặt ở đây đều cảm giác rùng cả mình lên.
"Không ai cố y đánh tôi cả." Tô Du Du thấy tức giận trong mắt Trì Tư Tước, đáy mắt hiện lên vẻ bối rối: "Chỉ là cảnh quay cần mà thôi!"
Không phải cô muốn bảo vệ Trần Man Man, chị sợ nếu như Trì Tư Tước biết, sẽ trực tiếp phế đi Trần Man Man mất, đến lúc đó buổi quay khẳng định không thể tiến hành nữa. Mọi người bên trong đoàn kịch đối với cô rất tốt, cô không muốn gây phiền phức đến cho mọi người.
Trì Tư Tước một tay nắm lấy cằm ép cô ngẩng đầu lên.
Dấu tay màu đỏ càng nhìn càng chói mắt, làm cho lửa giận của hắn càng bùng phát.
"Em không nói thật phải không?" Đôi mắt đen ngày càng lạnh lẽo: "Em không nói, tôi cũng có cách để biết."
Tim Tô Du Du đạp loạn lên, vội vàng kéo Trì Tư Tước, nhẹ giọng chỉ có hai người bọn họ mới có thể nghe thấy: "Van anh đấy, đừng truy cứu chuyện này. Chỉ cần anh không truy cứu, tôi liền đồng ý với anh một yêu cầu."
Giọng cô gái mang theo vài phần cầu xin, giọng nói giảm thấp nghe càng mềm mại, giống như lông vũ lướt qua tim Trì Tư Tước, hắn cúi đầu thì thấy ánh mắt trong suốt tội nghiệp của cô nhìn mình.
Cổ họng Trì Tư Tước nhịn không được di chuyển lên xuống!
Vật nhỏ này! Có biết là dùng ánh mắt như thế nhìn hắn, hắn rất dễ mất đi khống chế hay không?
"Yêu cầu gì cũng có thể?" Hắn thấp giọng xuống, giọng nói trầm thấp gợi cảm.
Cơ thể Tô Du Du run lên, nhưng vẫn cắn răng gật đầu.
Khóe miệng Trì Tư Tước cong lên: "Tốt."
Quả nhiên hắn không truy cứu vẫn đề nữa, điều này khiến cho mọi người ở đây không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Đạo diễn vội vàng đi tới, vẻ mặt lấy lòng cười cười nói: "Trì thiếu, thật không nghĩ là ngài sẽ tới, vừa lúc chúng tôi cũng muốn ăn cơm tối, có thể vinh hạnh mời ngài ăn chung một buổi hay không?"
Trì Tư Tước không trả lời hắn, tiếp tục cúi đầu nhìn vật nhỏ trước mắt.
"Em đói bụng chưa?"
Kỳ thực từ sáng sớm bận đến bây giờ Tô Du Du sớm đã đói đến mức ngực dán vào lưng rồi, nhưng vì để tránh cùng Trì Tư Tước tiếp xúc , cô cô lại nói: "Tôi không đói bụng, mọi người cứ đi ăn!"
Ột ột.
Nhưng vào lúc này bụng cô không chịu thua kém kêu lên một tiếng
Mặt cô đỏ bừng lên.
Trì Tư Tước khẽ cười một tiếng, vô cùng tự nhiên dắt tay cô: "Đi, đi ăn cơm."
Mười phút sau, Tô Du Du cùng Trì Tư Tước còn có người của đoàn kịch, cùng nhau làm xong bữa cơm.
Đạo diễn cung kính rót rượu cho Trì Tư Tước , nhưng Trì Tư Tước vẫn chú tâm gắp thức ăn cho Tô Du Du.
Mọi người thấy một màn như vậy, sợ đến sắp rớt đôi đũa trong tay.
Nghe nói Trì thiếu không gần nữ sắc mà? Như thế nào lại tốt với Tô Du Du như vậy?
Đạo diễn rốt cục nhịn không được, thử dò xét mở miệng: "Trì thiếu, xin hỏi quan hệ của ngài với Du Du là..."
"Là..."
"Bạn bè! Chúng tôi chỉ là bạn bè!"
Trì Tư Tước còn chưa kịp trả lời, Tô Du Du liền hốt hoàng cắt đứt lời hắn.
Sắc mặt Trì Tư Tước nhất thời lạnh xuống.
Vật nhỏ này, vậy mà nói bọn họ là bạn bè?
Tuy là hắn chưa từng có người phụ nữ nào, nhưng những người phụ nữ trước kia không người nào là không muốn liều mạng nhấc lên một ít quan hệ với hắn, nhưng Tô Du Du thì ngược lại, rõ ràng là vợ hắn cưới hỏi đàng hoàng, mà lại không muốn thừa nhận?
Lẽ nào trở thành vợ của hắn là một chuyện rất mất mặt sao?
Đôi mắt hắn trở nên u ám.
"Bạn bè?" Đạo diễn sửng sốt: "Như vậy à!"
"Đúng, là như vậy." Tô Du Du kiên quyết gật đầu, vừa muốn tiếp tục nói thêm vài lời, nhưng đột nhiên ở chân truyền đến một trận lạnh băng, làm sắc mặt cô thay đổi!
"Không ai cố y đánh tôi cả." Tô Du Du thấy tức giận trong mắt Trì Tư Tước, đáy mắt hiện lên vẻ bối rối: "Chỉ là cảnh quay cần mà thôi!"
Không phải cô muốn bảo vệ Trần Man Man, chị sợ nếu như Trì Tư Tước biết, sẽ trực tiếp phế đi Trần Man Man mất, đến lúc đó buổi quay khẳng định không thể tiến hành nữa. Mọi người bên trong đoàn kịch đối với cô rất tốt, cô không muốn gây phiền phức đến cho mọi người.
Trì Tư Tước một tay nắm lấy cằm ép cô ngẩng đầu lên.
Dấu tay màu đỏ càng nhìn càng chói mắt, làm cho lửa giận của hắn càng bùng phát.
"Em không nói thật phải không?" Đôi mắt đen ngày càng lạnh lẽo: "Em không nói, tôi cũng có cách để biết."
Tim Tô Du Du đạp loạn lên, vội vàng kéo Trì Tư Tước, nhẹ giọng chỉ có hai người bọn họ mới có thể nghe thấy: "Van anh đấy, đừng truy cứu chuyện này. Chỉ cần anh không truy cứu, tôi liền đồng ý với anh một yêu cầu."
Giọng cô gái mang theo vài phần cầu xin, giọng nói giảm thấp nghe càng mềm mại, giống như lông vũ lướt qua tim Trì Tư Tước, hắn cúi đầu thì thấy ánh mắt trong suốt tội nghiệp của cô nhìn mình.
Cổ họng Trì Tư Tước nhịn không được di chuyển lên xuống!
Vật nhỏ này! Có biết là dùng ánh mắt như thế nhìn hắn, hắn rất dễ mất đi khống chế hay không?
"Yêu cầu gì cũng có thể?" Hắn thấp giọng xuống, giọng nói trầm thấp gợi cảm.
Cơ thể Tô Du Du run lên, nhưng vẫn cắn răng gật đầu.
Khóe miệng Trì Tư Tước cong lên: "Tốt."
Quả nhiên hắn không truy cứu vẫn đề nữa, điều này khiến cho mọi người ở đây không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Đạo diễn vội vàng đi tới, vẻ mặt lấy lòng cười cười nói: "Trì thiếu, thật không nghĩ là ngài sẽ tới, vừa lúc chúng tôi cũng muốn ăn cơm tối, có thể vinh hạnh mời ngài ăn chung một buổi hay không?"
Trì Tư Tước không trả lời hắn, tiếp tục cúi đầu nhìn vật nhỏ trước mắt.
"Em đói bụng chưa?"
Kỳ thực từ sáng sớm bận đến bây giờ Tô Du Du sớm đã đói đến mức ngực dán vào lưng rồi, nhưng vì để tránh cùng Trì Tư Tước tiếp xúc , cô cô lại nói: "Tôi không đói bụng, mọi người cứ đi ăn!"
Ột ột.
Nhưng vào lúc này bụng cô không chịu thua kém kêu lên một tiếng
Mặt cô đỏ bừng lên.
Trì Tư Tước khẽ cười một tiếng, vô cùng tự nhiên dắt tay cô: "Đi, đi ăn cơm."
Mười phút sau, Tô Du Du cùng Trì Tư Tước còn có người của đoàn kịch, cùng nhau làm xong bữa cơm.
Đạo diễn cung kính rót rượu cho Trì Tư Tước , nhưng Trì Tư Tước vẫn chú tâm gắp thức ăn cho Tô Du Du.
Mọi người thấy một màn như vậy, sợ đến sắp rớt đôi đũa trong tay.
Nghe nói Trì thiếu không gần nữ sắc mà? Như thế nào lại tốt với Tô Du Du như vậy?
Đạo diễn rốt cục nhịn không được, thử dò xét mở miệng: "Trì thiếu, xin hỏi quan hệ của ngài với Du Du là..."
"Là..."
"Bạn bè! Chúng tôi chỉ là bạn bè!"
Trì Tư Tước còn chưa kịp trả lời, Tô Du Du liền hốt hoàng cắt đứt lời hắn.
Sắc mặt Trì Tư Tước nhất thời lạnh xuống.
Vật nhỏ này, vậy mà nói bọn họ là bạn bè?
Tuy là hắn chưa từng có người phụ nữ nào, nhưng những người phụ nữ trước kia không người nào là không muốn liều mạng nhấc lên một ít quan hệ với hắn, nhưng Tô Du Du thì ngược lại, rõ ràng là vợ hắn cưới hỏi đàng hoàng, mà lại không muốn thừa nhận?
Lẽ nào trở thành vợ của hắn là một chuyện rất mất mặt sao?
Đôi mắt hắn trở nên u ám.
"Bạn bè?" Đạo diễn sửng sốt: "Như vậy à!"
"Đúng, là như vậy." Tô Du Du kiên quyết gật đầu, vừa muốn tiếp tục nói thêm vài lời, nhưng đột nhiên ở chân truyền đến một trận lạnh băng, làm sắc mặt cô thay đổi!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook