Tổng Tài Ma Quỷ : Đừng Sủng Ta!
-
Chương 91:
"Gặp mặt một lần?" Trần Man Man nhịn không được nâng cao giọng lên: "Sao có thể! Chỉ gặp một lần sao Nam công tử lại bảo vệ mày!"
"Nếu như cô không tin tôi cũng hết cách, nhưng sự thực chính là như vậy."
"Mày!"
Quả thật Trần Man Man tức đến sắp phát điên rồi.
Tiện nhân này, là đang khoe khoang với cô, ý là nói khuôn mặt của cô ta đẹp nên Nam công tử vừa gặp đã yêu cho nên bảo vệ cô ta sao?
Thực sự không biết xấu hổ!
Cô ta tức giận trừng Tô Du Du, xoay người về bãi cát quay phim.
Cảnh quay này là Trần Man Man tát nữ phụ, Trần Man Man tát đến nửa chừng, đột nhiên dừng lại.
"Đạo diễn, tôi cảm thấy tiểu Mỹ bị tôi tát một cái tát như vậy thì thật quá đáng thương, dù sao cô ấy cũng là minh tinh, như vậy đi, không bằng chúng ta lấy thế thân thay cho cô ấy?"
Nữ phụ gọi là tiểu Mỹ, vẻ mặt được sủng ái mà lo sợ, không ngờ Trần Man Man lại biết quan tâm mặt của cô như thế.
"Nhưng lần này chúng ta đi, không dẫn theo thế thân." Vẻ mặt đạo diễn khó xử.
"Chỉ là chịu một cái tát, cũng không cần phải có trình độ gì, tùy tiện tìm một người nhân viên lên diễn không phải là được rồi sao?"
Đạo diễn sửng sốt còn chưa kịp trả lời, thì Trần Man Man liền chỉ Tô Du Du.
"Tô Du Du, cô lên thay."
Tô Du Du sửng sốt, ngẩng đầu nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của Trần Man Man, không khỏi cau mày: "Tôi không có kinh nghiệm làm thế thân với diễn gì cả."
"Không sao, chỉ là một cái tát mà thôi, thân hình cô với tiểu Mỹ cũng không khác xa lắm, là cô đi. " Trần Man Man tự biên tự diễn quyết định, thấy người xung quanh không làm việc gì cả, cô trợn tròn mắt: "Các người là người điếc sao? Còn không mau đi chuẩn bị!"
Vẻ mặt đạo diễn khó xử, chỉ có thể nhìn Tô Du Du: "Du Du chỉ có thể làm phiền cô rồi, qua cảnh này, tôi cho cô thêm một nghìn đồng."
Tô Du Du biết là Trần Man Man muốn chỉnh mình, nhưng cô cũng không muốn làm đạo diễn khó xử, cho nên gật đầu: "Được."
Cô nhanh chóng hóa trang, thay bộ đồ của tiểu Mỹ đi tới.
"Bắt đầu." Đạo diễn hô.
Tô Du Du đang đứng, Trần Man Man đi tới trước mặt cô, không nói hai lời...
Bốp!
Một cái tát mạnh rơi xuống, âm thanh thanh thúy vang lên, Tô Du Du chỉ cảm thấy mặt nóng rát, sau đó nhanh chóng sưng lên.
"Cắt!" Đạo diễn lập tức hô ngừng, sắc mặt có chút trắng: "Được rồi, cứ như vậy..."
"Chờ một chút!"
Đạo diễn vừa định nói qua, nhưng không ngờ Trần Man Man sắc bén cắt ngang lời ông.
"Đạo diễn, lúc nãy tát giả như vậy, sao có thể qua được, lại một lần nữa!"
Sắc mặt mọi người cũng thay đổi.
Tát người ta thành như vậy rồi, còn muốn lần nữa?
"Không cần, cảnh lúc nãy cũng rất tốt rồi." Đạo diễn làm khó xử.
"Nhưng tôi thấy chưa được tốt lắm. Dù sao bộ phim này cũng là tác phẩm của tôi, tôi không muốn danh tiếng của tôi bị ảnh hưởng, chúng ta làm lại lần nữa !"
"Nhưng là..."
"Không có việc gì, đạo diễn, bắt đầu đi." Đạo diễn vừa muốn nói gì, nhưng không ngờ Tô Du Du đột nhiên mở miệng cắt đứt.
Mọi người đều kinh ngạc nhìn cô.
Đồng ý để Trần Man Man tát cô lần nữa? Tô Du Du này không phải là bị tát đến ngu người luôn rồi chứ?
Trần Man Man còn mang vẻ mặt đắc ý nhìn Tô Du Du: "Tô Du Du, coi như mày biết điều, mày ngoan ngoãn để cho tao tát mấy cái, để cho tao vui, tao liền..."
Bốp!
Nhưng lời đắc ý của cô ta còn chưa nói xong, thì Tô Du Du giơ tay lên, một cái tát mạnh rơi xuống!
Cô ta che mặt, không thể tin ngẩng đầu: "Tô Du Du có phải mày điên rồi không! Mày lại dám đánh tao!"
"Tôi đồng ý cho cô tiếp tục tát tôi, nhưng với điều kiện là để tôi tát cô lại! Tô Du Du nhìn cô ta, vẻ mặt bình tĩnh: "A, được rồi, còn có..."
Bốp!
Cô thừa dịp Trần Man Man không chú ý, tát một cái bên má còn lại!
"Cái tát này, trả lại nước hôm qua của cô."
Tất cả sợ đến ngây người, khó tin nhìn Tô Du Du.
Hai mắt Trần Man Man đỏ tươi, giương nanh múa vuốt vừa định nhào qua tát chết Tô Du Du, nhưng không ngờ lúc này trên đỉnh đầu truyền đến âm thanh ùng ùng, bãi cát bị gió lớn thôi bay.
Mọi người ngẩng đầu, ngạc nhiên kêu lên: "Trời ạ đó là cái gì?"
"Nếu như cô không tin tôi cũng hết cách, nhưng sự thực chính là như vậy."
"Mày!"
Quả thật Trần Man Man tức đến sắp phát điên rồi.
Tiện nhân này, là đang khoe khoang với cô, ý là nói khuôn mặt của cô ta đẹp nên Nam công tử vừa gặp đã yêu cho nên bảo vệ cô ta sao?
Thực sự không biết xấu hổ!
Cô ta tức giận trừng Tô Du Du, xoay người về bãi cát quay phim.
Cảnh quay này là Trần Man Man tát nữ phụ, Trần Man Man tát đến nửa chừng, đột nhiên dừng lại.
"Đạo diễn, tôi cảm thấy tiểu Mỹ bị tôi tát một cái tát như vậy thì thật quá đáng thương, dù sao cô ấy cũng là minh tinh, như vậy đi, không bằng chúng ta lấy thế thân thay cho cô ấy?"
Nữ phụ gọi là tiểu Mỹ, vẻ mặt được sủng ái mà lo sợ, không ngờ Trần Man Man lại biết quan tâm mặt của cô như thế.
"Nhưng lần này chúng ta đi, không dẫn theo thế thân." Vẻ mặt đạo diễn khó xử.
"Chỉ là chịu một cái tát, cũng không cần phải có trình độ gì, tùy tiện tìm một người nhân viên lên diễn không phải là được rồi sao?"
Đạo diễn sửng sốt còn chưa kịp trả lời, thì Trần Man Man liền chỉ Tô Du Du.
"Tô Du Du, cô lên thay."
Tô Du Du sửng sốt, ngẩng đầu nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của Trần Man Man, không khỏi cau mày: "Tôi không có kinh nghiệm làm thế thân với diễn gì cả."
"Không sao, chỉ là một cái tát mà thôi, thân hình cô với tiểu Mỹ cũng không khác xa lắm, là cô đi. " Trần Man Man tự biên tự diễn quyết định, thấy người xung quanh không làm việc gì cả, cô trợn tròn mắt: "Các người là người điếc sao? Còn không mau đi chuẩn bị!"
Vẻ mặt đạo diễn khó xử, chỉ có thể nhìn Tô Du Du: "Du Du chỉ có thể làm phiền cô rồi, qua cảnh này, tôi cho cô thêm một nghìn đồng."
Tô Du Du biết là Trần Man Man muốn chỉnh mình, nhưng cô cũng không muốn làm đạo diễn khó xử, cho nên gật đầu: "Được."
Cô nhanh chóng hóa trang, thay bộ đồ của tiểu Mỹ đi tới.
"Bắt đầu." Đạo diễn hô.
Tô Du Du đang đứng, Trần Man Man đi tới trước mặt cô, không nói hai lời...
Bốp!
Một cái tát mạnh rơi xuống, âm thanh thanh thúy vang lên, Tô Du Du chỉ cảm thấy mặt nóng rát, sau đó nhanh chóng sưng lên.
"Cắt!" Đạo diễn lập tức hô ngừng, sắc mặt có chút trắng: "Được rồi, cứ như vậy..."
"Chờ một chút!"
Đạo diễn vừa định nói qua, nhưng không ngờ Trần Man Man sắc bén cắt ngang lời ông.
"Đạo diễn, lúc nãy tát giả như vậy, sao có thể qua được, lại một lần nữa!"
Sắc mặt mọi người cũng thay đổi.
Tát người ta thành như vậy rồi, còn muốn lần nữa?
"Không cần, cảnh lúc nãy cũng rất tốt rồi." Đạo diễn làm khó xử.
"Nhưng tôi thấy chưa được tốt lắm. Dù sao bộ phim này cũng là tác phẩm của tôi, tôi không muốn danh tiếng của tôi bị ảnh hưởng, chúng ta làm lại lần nữa !"
"Nhưng là..."
"Không có việc gì, đạo diễn, bắt đầu đi." Đạo diễn vừa muốn nói gì, nhưng không ngờ Tô Du Du đột nhiên mở miệng cắt đứt.
Mọi người đều kinh ngạc nhìn cô.
Đồng ý để Trần Man Man tát cô lần nữa? Tô Du Du này không phải là bị tát đến ngu người luôn rồi chứ?
Trần Man Man còn mang vẻ mặt đắc ý nhìn Tô Du Du: "Tô Du Du, coi như mày biết điều, mày ngoan ngoãn để cho tao tát mấy cái, để cho tao vui, tao liền..."
Bốp!
Nhưng lời đắc ý của cô ta còn chưa nói xong, thì Tô Du Du giơ tay lên, một cái tát mạnh rơi xuống!
Cô ta che mặt, không thể tin ngẩng đầu: "Tô Du Du có phải mày điên rồi không! Mày lại dám đánh tao!"
"Tôi đồng ý cho cô tiếp tục tát tôi, nhưng với điều kiện là để tôi tát cô lại! Tô Du Du nhìn cô ta, vẻ mặt bình tĩnh: "A, được rồi, còn có..."
Bốp!
Cô thừa dịp Trần Man Man không chú ý, tát một cái bên má còn lại!
"Cái tát này, trả lại nước hôm qua của cô."
Tất cả sợ đến ngây người, khó tin nhìn Tô Du Du.
Hai mắt Trần Man Man đỏ tươi, giương nanh múa vuốt vừa định nhào qua tát chết Tô Du Du, nhưng không ngờ lúc này trên đỉnh đầu truyền đến âm thanh ùng ùng, bãi cát bị gió lớn thôi bay.
Mọi người ngẩng đầu, ngạc nhiên kêu lên: "Trời ạ đó là cái gì?"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook