Tổng Tài Ma Quỷ : Đừng Sủng Ta!
Chương 88: Cô Gái Có Bát Tự Thuần Âm

Nhóm người hoàn toàn yên lặng.

Hiện tại rõ ràng là ban ngày, rõ ràng dưới ánh sáng tươi mát ở bãi cát, nhưng tất cả mọi người đều cảm giác toàn thân mình rét run.

Đoạn phim vẫn còn tiếp tục.

"Không đúng, tiểu Kiều, con thấy sai rồi." Giọng nói già nua trong máy ảnh không nhịn được thất vọng: "Con nhìn kỹ lại lần nữa, đoạn thời gian này từ đầu đến cuối, tìm thân ảnh đại tiểu thư."

Đoạn thời gian này từ đầu đến cưới? Đó là ý gì?

Còn có đại tiểu thư? Là ai?

Cô bé trong màn ảnh sau khi bị phủ nhận tinh thần giống như rất suy sụp, đau khổ, hình như đang cố gắng cái gì, cơ thể run càng thêm lợi hại, giống như là co rúm lại.

Đột nhiên, cô bé ngừng run lại, chậm rãi ngẩng đầu, trên mặt hiện lên nụ cười.

"Con thấy được!"

Giọng nói già nua cũng kích động: "Con thấy cái gì? Thấy đại tiểu thư đã tỉnh lại?"

"Đúng vậy, đại tiểu thư đã tỉnh lại."

Đoạn phim bị lắc lư kịch liệt, có thể thấy được là người quay quá kích động.

"Thật tốt quá! Vậy con nhìn kỹ một chút, con còn nhìn thấy cái gì nữa, Đại tiểu thư tỉnh lại như thế nào?"



"Con không biết, điều này quá khó con không nhìn thấy chính xác được!"

"Vậy con nhìn một chút, bên người đại tiểu thư, con có thấy cái gì nữa hay không?"

Cô bé lại giãy dụa.

Sau một lát, cô bé cười lên.

Rõ ràng là khuôn mặt tươi cười dễ thương như vậy, nhưng nụ cười kia, lại khiến người khác sởn gai ốc.

"Con thấy được, bên người đại tiểu thư có một cô gái, một cái cô gái có bát tự thuần âm."

Rào rào.

Màn hình đột nhiên tối đen.

"Chuyện gì xảy ra?" Tất cả hoang mang.

Lão Tằng run rẩy kiểm tra một chút: "Kết thúc, đoạn phim tới đây là kết thúc."

"Trời ạ, quá dọa người rồi." Sắc mặt mọi người đều tái nhợt: "Rốt cuộc chuyện này như thế nào? Sao cảnh tượng cô bé này miêu tả giống như cảnh tượng ở nơi này của chúng ta? Lẽ nào cô bé nhìn thấy chúng ta?"

Nói xong, có người khoa trương ngẩng đầu nhìn cửa sổ khách sạn, giống như là cô bé kia đứng ở cứa sổ nhìn bọn họ



"Đừng nói bậy." Một nhiếp ảnh gia khác xanh mặt mở miệng: "Mọi người xem thời gian ghi hình!"

Thiết kế của máy ảnh này, mỗi một đoạn ghi hình sẽ ghi chú thời gian quay.

Mọi người nhìn vào thời gian, sắc mặt tái nhợt hơn.

Ngày 20 tháng 1 năm 2014.

Là ba năm trước.

"Lão Tằng, rốt cuộc ông lấy thứ gì thế này! Dọa chết chúng tôi rồi!" Một cô gái suýt khóc.

"Đây không phải là tôi lấy." Sắc mặt lão Tằng cũng tái nhợt: "Đây không phải là máy ảnh của tôi. Du Du, rốt cuộc cô tìm được máy ảnh ở đâu? Du Du?"

Mọi người đồng loạt nhìn về phía Tô Du Du, lại phát hiện lúc này cô giống như cục đất, một câu cũng không nói được.

Nếu như nửa đoạn phim trước nói gì đó chỉ khiến cô cảm thấy kinh khủng thì câu nói sau cùng của cô bé mới khiến cô như bị sét đánh.

Cô gái có bát tự thuần âm.

Nếu như cô đoán không sai, thì cô bé trong đoạn phim này hẳn là có năng lực biết trước tương lai. Lúc còn nhỏ bà bà từng nói qua với cô, trên thế giới này có rất nhiều người có năng lực đặc biệt, ví dụ như có người có thể thông cảnh trong mơ hoặc là ảo giáo thấy được chuyện trong tương lai, không chỉ có vậy, loại năng lực thiên bẩm này lúc càng nhỏ càng lộ rõ.

Cho nên, cô bé này có thể thấy tương lai của bọn họ, đồng thời miêu tả lại chính xác.

Cho nên sau này cô bé nhìn thấy cô gái có bát tự thuần âm, là cô sao? Nếu như là cô, thì cô và đại tiểu thư cô bé này nói có quan hệ gì?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương