Tổng Tài Ma Quỷ : Đừng Sủng Ta!
-
Chương 79:
Đồng thời, ngoài cửa vang lên giọng nói già nua của bà Trương...
"Con gái, A Viễn tới rồi, con hầu hạ nó cho tốt!"
"Không được! Thả tôi ra ngoài! Nhanh thả tôi ra ngoài!"
Tô Du Du càng thêm điên cuồng phá cửa, nhưng cửa vẫn cứng bền như cũ, không chút sứt mẻ.
"Đừng đập, ông nội bà nội tôi sẽ không thả cô ra ngoài."
Đằng sau bỗng vang lên một giống nói trầm thấp của một người con trai, cơ thể Tô Du Du run lên bần bật quay đầu lại, thì thấy quan tài không biết lúc nào đã mở ra, hồn phách của một người con trai trẻ tuổi đang bây lên không trung.
"Anh... anh đừng tới đây! Tôi cảnh cáo anh! Tôi đã kết hôn rồi! Nếu như anh đụng vào tôi thì chồng tôi sẽ không bỏ qua cho anh!"
"Tôi không quan tâm cô đã kết hôn hay chưa, tôi chỉ quan tâm cô có thể theo tôi hay không." Quỷ nam A Viễn kia chậm rãi bay tới bên người Tô Du Du, trông nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô, không khỏi hiện lên một tia tham lam: "Đẹp quá, thật là ấm quá, bà bà, cháu rất thích cô dâu này!"
Nói xong hắn hé miệng, liếm trên cổ Tô Du Du một cái.
Trong nháy mắt Tô Du Du chỉ cảm giác toàn thân mình giống như ngã vào hầm băng lạnh lẽo, cô lảo đảo lui lại, quát: "Anh đừng tới đây! Tôi đã nói anh rồi! Tôi đã kết hôn! Anh như vậy chồng tôi sẽ không bỏ qua anh!"
"Tôi đều là quỷ rồi, cô cảm thấy tôi còn biết sợ sao?" Thấy Tô Du Du vẫn phản kháng, đáy mắt quỷ nam hiện lên một tia sát khí: "Ông nội của tôi đã từng là Thị trưởng, chẳng lẽ cô còn chướng mắt nhà chúng tôi? Cô có thể gả cho tôi, hoàn toàn là phúc khí của cô!"
Nói xong hắn cũng mất kiên trì, trực tiếp nhào tới, một tay giữ chặt Tô Du Du.
"Ấm quá thật sự ấm quá, cơ thể rất ấm tôi rất thích rất thích!"
Không giống với Trì Tư Tước, giống như là nước đá đang bao quanh Tô Du Du, cô lạnh đến hàm răng run lên muốn tránh thoát, nhưng cơ thể đã lạnh đến không có chút sức, chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn quỷ nam đang quấn lấy mình.
Trong tuyệt vọng cô nhắm mắt lại, nước mắt run rẩy từng giọt từng giọt rớt xuống.
Không!
Không thể!
Một quỷ nam Trì Tư Tước là đủ rồi, cô không muốn bị quỷ nam khác làm bẩn, càng không muốn trở thành đồ chơi của quỷ!
Vào lúc cô hoàn toàn tuyệt vọng thì cô đột nhiên nghe...
Oanh!
Cửa bị phá nát, quỷ nam trên người Tô Du Du trên dừng động tác lại, giận dữ quay đầu.
"Là ai! Bà nội sao bà không canh cửa giúp cháu... A!"
Nhưng lời hắn còn chưa nói hết, đột nhiên hóa thành tiếng hét thảm thiết, Tô Du Du trợn mắt, thì thấy hắn lăn qua lăn lại dưới đất, trên người hiện lên khói xanh.
Lông mi Tô Du Du run rẩy.
Là Trì Tư Tước sao? Là hắn tới cứu cô sao?
Tô Du Du muốn đứng lên, nhưng cơ thể vẫn lạnh băng như cũ, hoàn toàn không thể động đậy.
Ngay sau đó, cô cảm giác được một đôi tay, từ sau lưng lướt lên đầu cô.
Trong nháy mắt, Tô Du Du giật mình!
Không đúng!
Đây không phải là Trì Tư Tước!
Tay của Trì Tư Tước lạnh băng, nhưng cái tay sau lưng cô này, lại rất nóng.
Đây không phải là quỷ, mà là người!
Cô run run muốn ngẩng đầu nhìn một chút rốt cuộc là người nào đang sờ cô, nhưng cơ thể cô đứng ngây ra, căn bản không giơ nổi.
Ngay sau đó, cô nghe thấy một giọng nói trầm thấp từ sau lưng cô vang lên, hơi thở ấm bên vành tai cô...
"Cuối cùng... cuối cùng cũng tìm thấy!"
"Con gái, A Viễn tới rồi, con hầu hạ nó cho tốt!"
"Không được! Thả tôi ra ngoài! Nhanh thả tôi ra ngoài!"
Tô Du Du càng thêm điên cuồng phá cửa, nhưng cửa vẫn cứng bền như cũ, không chút sứt mẻ.
"Đừng đập, ông nội bà nội tôi sẽ không thả cô ra ngoài."
Đằng sau bỗng vang lên một giống nói trầm thấp của một người con trai, cơ thể Tô Du Du run lên bần bật quay đầu lại, thì thấy quan tài không biết lúc nào đã mở ra, hồn phách của một người con trai trẻ tuổi đang bây lên không trung.
"Anh... anh đừng tới đây! Tôi cảnh cáo anh! Tôi đã kết hôn rồi! Nếu như anh đụng vào tôi thì chồng tôi sẽ không bỏ qua cho anh!"
"Tôi không quan tâm cô đã kết hôn hay chưa, tôi chỉ quan tâm cô có thể theo tôi hay không." Quỷ nam A Viễn kia chậm rãi bay tới bên người Tô Du Du, trông nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô, không khỏi hiện lên một tia tham lam: "Đẹp quá, thật là ấm quá, bà bà, cháu rất thích cô dâu này!"
Nói xong hắn hé miệng, liếm trên cổ Tô Du Du một cái.
Trong nháy mắt Tô Du Du chỉ cảm giác toàn thân mình giống như ngã vào hầm băng lạnh lẽo, cô lảo đảo lui lại, quát: "Anh đừng tới đây! Tôi đã nói anh rồi! Tôi đã kết hôn! Anh như vậy chồng tôi sẽ không bỏ qua anh!"
"Tôi đều là quỷ rồi, cô cảm thấy tôi còn biết sợ sao?" Thấy Tô Du Du vẫn phản kháng, đáy mắt quỷ nam hiện lên một tia sát khí: "Ông nội của tôi đã từng là Thị trưởng, chẳng lẽ cô còn chướng mắt nhà chúng tôi? Cô có thể gả cho tôi, hoàn toàn là phúc khí của cô!"
Nói xong hắn cũng mất kiên trì, trực tiếp nhào tới, một tay giữ chặt Tô Du Du.
"Ấm quá thật sự ấm quá, cơ thể rất ấm tôi rất thích rất thích!"
Không giống với Trì Tư Tước, giống như là nước đá đang bao quanh Tô Du Du, cô lạnh đến hàm răng run lên muốn tránh thoát, nhưng cơ thể đã lạnh đến không có chút sức, chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn quỷ nam đang quấn lấy mình.
Trong tuyệt vọng cô nhắm mắt lại, nước mắt run rẩy từng giọt từng giọt rớt xuống.
Không!
Không thể!
Một quỷ nam Trì Tư Tước là đủ rồi, cô không muốn bị quỷ nam khác làm bẩn, càng không muốn trở thành đồ chơi của quỷ!
Vào lúc cô hoàn toàn tuyệt vọng thì cô đột nhiên nghe...
Oanh!
Cửa bị phá nát, quỷ nam trên người Tô Du Du trên dừng động tác lại, giận dữ quay đầu.
"Là ai! Bà nội sao bà không canh cửa giúp cháu... A!"
Nhưng lời hắn còn chưa nói hết, đột nhiên hóa thành tiếng hét thảm thiết, Tô Du Du trợn mắt, thì thấy hắn lăn qua lăn lại dưới đất, trên người hiện lên khói xanh.
Lông mi Tô Du Du run rẩy.
Là Trì Tư Tước sao? Là hắn tới cứu cô sao?
Tô Du Du muốn đứng lên, nhưng cơ thể vẫn lạnh băng như cũ, hoàn toàn không thể động đậy.
Ngay sau đó, cô cảm giác được một đôi tay, từ sau lưng lướt lên đầu cô.
Trong nháy mắt, Tô Du Du giật mình!
Không đúng!
Đây không phải là Trì Tư Tước!
Tay của Trì Tư Tước lạnh băng, nhưng cái tay sau lưng cô này, lại rất nóng.
Đây không phải là quỷ, mà là người!
Cô run run muốn ngẩng đầu nhìn một chút rốt cuộc là người nào đang sờ cô, nhưng cơ thể cô đứng ngây ra, căn bản không giơ nổi.
Ngay sau đó, cô nghe thấy một giọng nói trầm thấp từ sau lưng cô vang lên, hơi thở ấm bên vành tai cô...
"Cuối cùng... cuối cùng cũng tìm thấy!"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook