Tổng Tài Ma Quỷ : Đừng Sủng Ta!
Chương 53: Đừng Nói Nhảm

Trong nháy mắt này, trong đầu Trì Tư Tước chỉ có một ý nghĩ!

Làm vật nhỏ này trong phòng tắm!

Nhưng hắn nhớ tới lúc nãy Trì Hạo gọi cho mình, ấp úng nhắc nhở...

"Cái kia... Trì thiếu, bác sĩ nói cơ thể thiếu phu nhân gần như hoàn toàn khôi phục rồi, nhưng vẫn không thể sinh hoạt chuyện vợ chồng được... cho nên ngài... cho nên ngài..."

Vì vậy Trì Tư Tước chỉ có thể hít thở sâu một hơi, ép mình đè xuống tà hỏa, xoay người lạnh lùng nói: "Tắm nhanh lên chút."

"Anh... anh không ra ngoài?"

"Nói nhảm nữa, tôi liền quay lại."

Lập tức Tô Du Du sợ đến không dám nói thêm gì, cô ngâm mình trong bồn tắm, nhanh chóng tắm.

Vì Trì Tư Tước ở đây, cho dù là đưa lưng về phía cô, nhưng không khí trong phòng vẫn rất xấu hổ, Tô Du Du chỉ có thể nỗ lực nói chút gì đó dời đi sự chú ý...

"Đúng rồi Trì Tư Tước, sao ở bệnh viện không thấy anh?"



Nghe câu hỏi của Tô Du Du, lưng Trì Tư Tước đột nhiên cứng đờ.

Hắn đương nhiên không thể nói cho cô gái kia, thật ra là sau khi hắn biết cô không còn nguy hiểm gì mới rời khỏi.

Bởi vì bản thân hắn cũng không thể nào tiếp nhận, chính hắn vậy mà canh giữ hai ngày hai đêm bên giường vật nhỏ này! Đây quả thực không giống như việc hắn sẽ làm ra!

"Công ty có việc." Hắn cứng nhắc trả lời, thấy vật nhỏ trong bồn tắm ngơ ngác "a" một cái tiếng rồi cúi đầu, hắn nhịn không được nhìn thêm một chút: "Thế nào? Em hy vọng tôi ở bệnh viện?"

Tô Du Du lại ngẩng đầu, vô tội trừng mắt nhìn: "Không có, tôi chỉ thuận miệng hỏi một chút."

Chỉ thuận miệng hỏi một chút?

Chẳng biết tại sao, Trì Tư Tước cảm giác trong ngực có lửa giận bốc lên.

"Nói mới nhớ." Lần nữa mở miệng, giọng hắn không khỏi lạnh thêm vài phần: "Sao em lại xuất hiện ở tầng hầm dưới đất kia?"

Sắt mặt Tô Du Du ngây ra.

Cô vẫn không có cách nào nói ra chuyện tiền thuốc của bà bà, như vậy thật giống như cô đang muốn tiền của Trì Tư Tước tự, cho nên cô chỉ có thể đáp lại: "Tôi... tôi muốn nhìn minh tinh một chút... cho nên phải đến đoàn kịch rồi... bọn họ bảo tôi đến tầng hầm lấy đạo cụ..."

Nói xong cô chột dạ không dám nhìn Trì Tư Tước, nhưng Trì Tư Tước lại không nghi ngờ gì, chỉ nhíu mày: "Nếu như em muốn nhìn những minh tinh, thì tôi tìm một ít đến nhà cho em nhìn là được."



Tô Du Du càng hoảng sợ, nhanh xua xua tay: "Không cần, ta cũng chỉ tùy tiện muốn nhìn..."

Cô thật sự sợ Trì Tư Tước sẽ tìm một đống minh tinh vào nhà, lấy tính cách của quỷ nam này, e là có thể làm thật.

"Được rồi..." cô nhìn Trì Tư Tước, cảm thấy mấy ngày nay tâm tình hắn giống như là không tệ, mới rụt rè mở miệng lần nữa: "Tôi có thể hỏi anh một vấn đề sao?"

"Nói."

"Hôm đó quỷ kia hút máu của tôi... thực ra không chỉ là quỷ hồn hôm đó, còn hai quỷ hồn lúc trước tôi gặp, hình như bọn họ đều đến vì máu của tôi!"

Nói xong, cô cẩn thận nhìn Trì Tư Tước, thấy mặt hắn không chút thay đổi, mới tiếp tục hỏi.

"Tôi còn nghe ngày hôm đó quỷ hồn kia nói, tôi là cô gái bát tự thuần âm gì đó. Cho nên đây chính lànguyên nhân bọn họ muốn máu của tôi sao? Nhưng máu của tôi đối với bọn họ có lợi ích gì?"

Trì Tư Tước nhìn Tô Du Du, nhưng không trả lời vấn đề của cô.

Vật nhỏ này cuối cùng cũng nhận ra được vấn đề này. Chẳng qua cũng là phong ấn bị giải khai, một ngày nào đó cô sẽ nhận ra mình không giống với người thường.

Nhưng hắn nên nói cho cô biết bao nhiêu đây?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương