*****

Hai tháng sau.

Lễ thành hôn của Phó Từ và Nam Xuyên.

Nhận được thiệp mời của Nam Xuyên, Nam Ngữ nhếch môi, quản lí ở phía sau ra hiệu cho cô, thợ trang điểm đứng bên cạnh, cô xinh đẹp lỗng lẫy chụp hình xong cho tạp chí rồi mới thay bộ váy đẹp nhất tới dự đám cưới của Nam Xuyên.

Nam Ngữ bước xuống xe, thu hút bao nhiêu ánh nhìn, còn xinh đẹp hơn cả cô dâu, Phó Từ nhìn thấy cũng ngây người. Thân hình đúng chuẩn đồng hồ cát, cô còn mặc một bộ váy bó sát xẻ tà, lộ ra đôi chân dài trắng nõn, bờ vai quyến rũ, suối tóc đen nhánh mềm mượi xõa xuống vai.

Mỗi bước đi của cô đều giống như nữ thần đầy thu hút, gương mặt được trang điểm tinh tế, khách khứa xung quanh bàn tán tại sao Phó Từ lại bỏ cô mà đi lấy Nam Xuyên.

Phó Từ lúc này quả thật đã hơi hối hận, anh ta yêu Nam Ngữ, lúc trước chỉ là nhất thời mềm lòng mà qua lại với Nam Xuyên. Còn Nam Xuyên nhìn thấy Phó Từ thẫn thờ thì rất tức tối, lại càng thêm căm ghét Nam Ngữ, lần trước vụ clip cô ta không liên lạc được với tên đàn ông kia nên không lấy được clip nhằm hạ bệ Nam Ngữ, trong lòng hận cô vô cùng.

“Chúc mừng em gái.”

Nam Ngữ đến chúc mừng hai người như chưa có chuyện gì xảy ra, Nam Xuyên lại giả vờ yếu ớt nũng nịu

“Chị…mong chị đừng tức giận với em ngày hôm đó, chuyện đã qua rồi, bây giờ chúng ta lại trở lại như xưa được không?”

Sau đó Nam Xuyên lại gần ghé sát vào tai cô, thay đổi thái độ

“Nam Ngữ, Phó Từ cuối cùng cũng thuộc về tôi rồi. Từ giờ tôi chính thức là tiểu thư của Nam gia, còn cô thì hãy cút về mà chăm sóc người mẹ bị tâm thần kia đi!”

Vừa nghe cô ta nhắc đến mẹ, Nam Ngữ đã tức giận giơ tay lên muốn tát cho cô ta một cái, Phó Từ lúc này lại ngăn cản, bỗng nhiên cô lại cảm thấy choáng váng, thế là không nói lời nào rời đi.

Nam Ngữ hít sâu một hơi trấn tĩnh tinh thần, đột nhiên cảm thấy có dự cảm không lành, bảo bác tài chở mình đến bệnh viện kiểm tra, lúc cầm tờ phiếu xét nghiệm trong tay, cô đã chết sững.

Kết quả kiểm tra: Xác nhận mang thai được tám tuần.

Bác sĩ nhìn cô với ánh mắt không mấy thiện cảm, mới có mười tám tuổi mà đã có thai.

Nam Ngữ ban đầu rất hoảng hốt có suy nghĩ muốn bỏ đứa bé, sau cùng lại nhìn tấm biển khoa phụ sản và những người mẹ đang ôm lấy con, không nỡ lòng nào đành rời đi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương