TỔNG TÀI LẠNH LÙNG CƯNG CHIỀU CÔ VỢ ĐẶC BIỆT
-
Chương 120: Mang thai
Hai người vừa ngồi trong căn phòng, vừa ăn trái cây vừa ngồi tâm sự đủ thứ chuyện trên đời.
Lát sau thì Thành Duệ luyến tiếc chia tay Tử Hạ để về Hàn Gia. Nhìn dáng vẻ của anh Tử Hạ vừa thấy tội vừa buồn cười. Sở dĩ hôm nay Tử Hạ ở lại Phàm Gia vì mẹ cô muốn đãi cô ăn một bữa ra trò, mà Thành Duệ lại bận không ở lại được.
Tử Hạ ngủ một giấc nữa là tới chiều. Vì có một số vấn đề về sức khỏe nên cô định nhờ Thành Duệ đưa đến bệnh viện, nhưng ý nghĩ bị cuốn đi khi cô biết anh đang trong phòng họp. Nghĩ một lúc thì Tử Hạ nhấc điện thoại và gọi cho Kha Nguyệt.
- Tiểu Nguyệt, cậu sang đây đi cùng tớ đến một nơi được chứ?-
- Bây giờ sao?
- Ừ, nếu cậu có việc gì thì một lát cũng được.
- Tớ sang liền, cậu chuẩn bị đi.
- Được, cảm ơn cậu.
Tử Hạ tắt máy rồi đi thay quần áo. Lát sau thì Kha Nguyệt sang tới. Hai người đi tới bệnh viện để kiểm tra sức khỏe cho Tử Hạ, sau đó thì đi siêu thị mua đồ, chuẩn bị cho sinh nhật của Thành Duệ.
- Tiểu Hạ, cậu định chuẩn bị quà gì cho anh ta thế?
- Chẳng phải kết quả xét nghiệm hôm nay đã là món quà rất tuyệt rồi sao?
Tử Hạ vừa nói vừa cười, ngay cả cô cũng không ngờ chuyện đó lại đến nhanh như vậy. Kha Nguyệt thấy cô cười thì bản thân bất giác cũng cười theo.
Hai người đi một lúc quanh siêu thị rồi ra về với một đống đồ. Hai người thảnh thơi đi tới Hàn Gia để giúp gia đình chuẩn bị cho sinh nhật lần này.
Thành Duệ đang ở trong phòng họp với vẻ mặt lạnh như băng. Có khá nhiều nhân viên bị anh trút giận nhưng không thể làm gì. Ai cũng biết tính anh là như vậy. Lúc có Tử Hạ ở cạnh thì anh dịu dàng ấm áp, còn lúc cô rời khỏi tầm tay của anh thì anh lại dễ nổi cáu. Ai mà đắc tội với anh vào lúc này thì xác định đi.
Chiều khoảng 5 giờ thì anh về nhà, vừa về tới thấy Tử Hạ làm tâm tình của anh cũng tốt hơn lúc ở công ty khá nhiều. Anh thấy cô đang ở đó, trang trí cho bữa tiệc sinh nhật của mình, lòng vui vẻ.
Tử Hạ thấy anh thì chạy ào ra, cũng quên mất mình đang giữ một sinh linh bé nhỏ. Hai người đi từ ngoài cổng vào nhà mà không quên phát cẩu lương cho mọi người. Đến Minh Thành và Kha Nguyệt nhìn thấy còn phải ghen tị.
Bữa tiệc sinh nhật của Thành Duệ cũng không được tổ chứ to lớn gì, mời chủ yếu là bạn bè và người thân của anh, nhưng không khí lại vô cùng ấm cúng. Tàn bữa tiệc, Tử Hạ lôi anh lên phòng với vẻ bí hiểm làm Thành Duệ tò mò.
- Hôm nay là sinh nhật anh, em có món quà này muốn tặng anh.
Nói rồi Tử Hạ lấy một chiếc hộp quà, đưa cho Thành Duệ. Anh cẩn thận mở ra, bên trong khiến anh không khỏi bất ngờ.
- Đây... đây là...
Bên trong là một chiếc que thử thai hiện hai vạch và một tờ xét nghiệm của cô. Tử Hạ đã có thai 1 tháng.
- Chiều này em cảm thấy không khỏe, định gọi anh đưa em tới bệnh viện thì sực nhớ anh bận họp, nên em cùng Tiểu Nguyệt đi. Bác sĩ bảo đứa bé này cũng may mắn lắm, vì 3 tháng đầu mang thai thì kiêng cử chuyện vợ chồng, ấy mà vừa tuần trước chúng ta đã làm mà đứa bé này vẫn không sao.
Thành Duệ bỏ tờ giấy xuống, đứng dậy ôm Tử Hạ, chính xác là ôm cái bụng nhỏ của cô, gương mặt tràn đầy hạnh phúc.
- Anh... sắp được làm bố rồi... có đúng không?
- Đúng vậy, không sai đâu. Em cũng sắp được làm mẹ rồi.
- Từ nay anh không cho em đi đâu một mình nữa, có biết không?
- Em biết rồi.
Hôm nay Tử Hạ đã suýt khóc tại bệnh viện khi biết mình mang thai, còn điều gì vui hơn nữa chứ.
Lát sau thì Thành Duệ luyến tiếc chia tay Tử Hạ để về Hàn Gia. Nhìn dáng vẻ của anh Tử Hạ vừa thấy tội vừa buồn cười. Sở dĩ hôm nay Tử Hạ ở lại Phàm Gia vì mẹ cô muốn đãi cô ăn một bữa ra trò, mà Thành Duệ lại bận không ở lại được.
Tử Hạ ngủ một giấc nữa là tới chiều. Vì có một số vấn đề về sức khỏe nên cô định nhờ Thành Duệ đưa đến bệnh viện, nhưng ý nghĩ bị cuốn đi khi cô biết anh đang trong phòng họp. Nghĩ một lúc thì Tử Hạ nhấc điện thoại và gọi cho Kha Nguyệt.
- Tiểu Nguyệt, cậu sang đây đi cùng tớ đến một nơi được chứ?-
- Bây giờ sao?
- Ừ, nếu cậu có việc gì thì một lát cũng được.
- Tớ sang liền, cậu chuẩn bị đi.
- Được, cảm ơn cậu.
Tử Hạ tắt máy rồi đi thay quần áo. Lát sau thì Kha Nguyệt sang tới. Hai người đi tới bệnh viện để kiểm tra sức khỏe cho Tử Hạ, sau đó thì đi siêu thị mua đồ, chuẩn bị cho sinh nhật của Thành Duệ.
- Tiểu Hạ, cậu định chuẩn bị quà gì cho anh ta thế?
- Chẳng phải kết quả xét nghiệm hôm nay đã là món quà rất tuyệt rồi sao?
Tử Hạ vừa nói vừa cười, ngay cả cô cũng không ngờ chuyện đó lại đến nhanh như vậy. Kha Nguyệt thấy cô cười thì bản thân bất giác cũng cười theo.
Hai người đi một lúc quanh siêu thị rồi ra về với một đống đồ. Hai người thảnh thơi đi tới Hàn Gia để giúp gia đình chuẩn bị cho sinh nhật lần này.
Thành Duệ đang ở trong phòng họp với vẻ mặt lạnh như băng. Có khá nhiều nhân viên bị anh trút giận nhưng không thể làm gì. Ai cũng biết tính anh là như vậy. Lúc có Tử Hạ ở cạnh thì anh dịu dàng ấm áp, còn lúc cô rời khỏi tầm tay của anh thì anh lại dễ nổi cáu. Ai mà đắc tội với anh vào lúc này thì xác định đi.
Chiều khoảng 5 giờ thì anh về nhà, vừa về tới thấy Tử Hạ làm tâm tình của anh cũng tốt hơn lúc ở công ty khá nhiều. Anh thấy cô đang ở đó, trang trí cho bữa tiệc sinh nhật của mình, lòng vui vẻ.
Tử Hạ thấy anh thì chạy ào ra, cũng quên mất mình đang giữ một sinh linh bé nhỏ. Hai người đi từ ngoài cổng vào nhà mà không quên phát cẩu lương cho mọi người. Đến Minh Thành và Kha Nguyệt nhìn thấy còn phải ghen tị.
Bữa tiệc sinh nhật của Thành Duệ cũng không được tổ chứ to lớn gì, mời chủ yếu là bạn bè và người thân của anh, nhưng không khí lại vô cùng ấm cúng. Tàn bữa tiệc, Tử Hạ lôi anh lên phòng với vẻ bí hiểm làm Thành Duệ tò mò.
- Hôm nay là sinh nhật anh, em có món quà này muốn tặng anh.
Nói rồi Tử Hạ lấy một chiếc hộp quà, đưa cho Thành Duệ. Anh cẩn thận mở ra, bên trong khiến anh không khỏi bất ngờ.
- Đây... đây là...
Bên trong là một chiếc que thử thai hiện hai vạch và một tờ xét nghiệm của cô. Tử Hạ đã có thai 1 tháng.
- Chiều này em cảm thấy không khỏe, định gọi anh đưa em tới bệnh viện thì sực nhớ anh bận họp, nên em cùng Tiểu Nguyệt đi. Bác sĩ bảo đứa bé này cũng may mắn lắm, vì 3 tháng đầu mang thai thì kiêng cử chuyện vợ chồng, ấy mà vừa tuần trước chúng ta đã làm mà đứa bé này vẫn không sao.
Thành Duệ bỏ tờ giấy xuống, đứng dậy ôm Tử Hạ, chính xác là ôm cái bụng nhỏ của cô, gương mặt tràn đầy hạnh phúc.
- Anh... sắp được làm bố rồi... có đúng không?
- Đúng vậy, không sai đâu. Em cũng sắp được làm mẹ rồi.
- Từ nay anh không cho em đi đâu một mình nữa, có biết không?
- Em biết rồi.
Hôm nay Tử Hạ đã suýt khóc tại bệnh viện khi biết mình mang thai, còn điều gì vui hơn nữa chứ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook