Editor: May

Cô ngồi đối diện một người đàn ông, một người đàn ông trẻ tuổi mặc quần áo thoải mái, râu cũng chưa cạo, lớn lên rất tuấn lãng, cả người lại hiển lộ suy sút tùy tính, còn có vài phần cà lơ phất phơ.

Phong Thánh đột nhiên dừng lại, khiến người đi theo phía sau trong lòng đều trầm xuống, nghĩ lầm hợp tác bàn đêm nay có biến cố, một đám sau lưng đổ đầy mồ hôi, lo lắng đề phòng.

Lạc Ương Ương chơi rất thân với Hoa Nhất Phi, hai người trò chuyện đến tận hứng, cũng không phát hiện cách đó không xa có một người đàn ông, đang mang theo một thân sát khí tức giận đi về phía bọn họ.

“Cho nên tháng sau liền thật sự có thể bắt đầu quay à?” Mắt to hắc diệu thạch của Lạc Ương Ương sáng lên, thần thái sáng láng nhìn Hoa Nhất Phi.

Đối với kịch bản có thể được lựa chọn bỏ vốn bắt đầu quay, hưng phấn của cô quả thực có thể tràn ra từ đuôi lông mày khóe mắt.

“Đương nhiên, sáng sớm tài chính liền chuẩn bị tốt, qua mấy ngày chọn ra nam nữ chính, rất nhanh liền có thể……”

Hoa Nhất Phi nhìn Lạc Ương Ương mặt trắng như trứng gà bóc, đến mái tóc cũng phiêu đãng hơi thở thanh xuân, tâm tình anh tựa hồ rất không tồi.

Nhưng, lời nói của anh mới nói được một nửa, cô gái thanh xuân tùy ý đối diện, lại đột nhiên khẩn trương đứng lên, hai mắt to còn lộ ra một tia kinh sợ.

Lời nói của Hoa Nhất Phi chợt ngừng lại, nhìn Lạc Ương Ương như vậy, không khỏi quay đầu lại nhìn về phía sau theo tầm mắt của cô.

Tay nhỏ của Lạc Ương Ương không tự giác nắm làn váy, nhìn Phong Thánh mặt than vững vàng bức bách tới đây, cô lập tức có loại ảo giác bị bắt gian tại trận.

Phong Thánh chân dài nện bước lớn, dẫm bước chân ưu nhã rất nhanh liền đi tới trước bàn ăn, tầm mắt một phân không nghiêng lạnh liếc Lạc Ương Ương.

Hoa Nhất Phi đánh giá Phong Thánh khí tràng cường đại, không mời tự đến, mày hơi hiện lên khí chất suy sút tùy ý nhướng lên, cũng không đứng dậy dò hỏi Lạc Ương Ương: “Anh ta là ai?”

Tầm mắt Lạc Ương Ương, gian nan chuyển dời từ trên mặt lạnh lùng của Phong Thánh, đền trên thân Hoa Nhất Phi, tận lực để ngữ khí của chính mình bình thường một chút: “Anh hai em.”

Nghe được Lạc Ương Ương giới thiệu, Phong Thánh liền ném ánh mắt qua, tựa hồ không quá vừa lòng với thân phận cô giới thiệu.

Ánh mắt Phong Thánh quá mức sắc bén, Lạc Ương Ương bị bắn đến tâm nhỏ run lên, khẩn trương mím miệng nhỏ, giây tiếp theo lại là quật cường nhìn qua, còn lớn mật hơi trừng liếc anh một cái.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương