Chương 939

Những lời này vừa nói ra, đám người đêu hiệu được là ý tứ gì, ánh mắt nhìn thầy Trương đều không tối.

Thầy Trương ngạnh cổ nói: “Tiểu thư, cô đang nói bậy gì thế?”

“Không thể không nói, thủ đoạn làm giả này rất lợi hại, rất tiên tiền, dấu vết keo nước gân như tìm không Tỏi “Cái gì mà keo nước? Tôi không biết cô đang nói gì cả, cô ngậm máu phun người như vậy sẽ bị bắt lại đóI”

“Lúc nãy tôi đã cảm thây rất kỳ quái, nếu một đám đá thô này tốt như vậy, vì sao bản thân ông không mua?

Đừng nói với tôi cái gì mà vận may duyên cơ, thấy tiền rội ông còn quan tâm vận may chắc? Ông ¡ muôn đào hồ người ta, cũng nên biết đủ một chút, nêu bọn họ mua hết toàn bộ số đá thô này, ít nhất cũng phải một ngàn vạn.

Nói tới đây, Diệp Như Hề cười cười, tiếp tục nói: “Một ngàn vạn? Ông thật dám ăn lớn.”

Thây Trương bởi vì chột dạ nên có vẻ càng thêm phẫn nộ, chỉ vào mũi Diệp Như Hề mà măng: “Cô gái nhỏ, cô nói chuyện lung tung, mọi việc đều phải có chứng cứ, cô thử nói ra xem, có chỗ nào xảy ra vấn đề?”

Ninh Cảnh Trạch hất bay tay ông ta, nhíu mày, nói: “Nói chuyện tử tê một chút, đừng chỉ loạn vào người khác.”

Mấy người bạn của Ninh Cảnh Trạch cũng đã nhận ra vân đê, trong đó có một người trực tiếp gọi vệ sĩ ra, chặn lại tật cả con đường, không cho người đến vây xem, cũng không cho thây Trương có cứ cơ hội nào để chạy thoát.

Bọn họ đúng là có tiền, nhựng không có nghĩa sẽ tình nguyện để người ta làm môi cho cát!

Diệp Như Hề mở ra đèn pin di động, sau đó ngôi xôm xuống, nói: °Xem ở nơi này, màu sắc hai bên có sự khác biệt, rất nhỏ, anh đổi một góc độ khác là có thể nhìn ra được.”

Ninh Cảnh Trạch thật sự ngồi xổm xuông theo như góc độ Diệp Như Hề chỉ mà nhìn qua, miễn cưỡng phát hiện khu vực hai màu sắc khác biệt kia.

Diệp Như Hề điều chỉnh vị trí đèn pin, chỉ chỉ, nói: “Còn cả nơi này, có một cái khe, còn dính dấu vết của thuốc nước , nếu tôi không đoán sai, khối đá thô này vừa cät xuống, lộ ra một phần ba sẽ là phỉ thúy chất lượng tốt, nhưng tiếp tục cắt xuống, sẽ là phế liệu.”

Cái gọi là phé liệu, chính là loại phỉ thúy rách không có chút giá trị gì, khả năng chính sẽ được gia công thành mây món đồ chơi đi tới khu chợ lừa người.

“Cách làm này rât thường thầy ở những khu chợ đá thô, nhưng sử dụng công nghệ cao siêu, cho dù là người hiêu biết đoán thạch cũng rất dê bị lừa.”

Nhóm người còn lại cũng thi nhau ngôi xôm xuông xem, cuôi cùng phát hiện những nơi mà Diệp Như Hệ đã nói, tức khắc sắc mặt đêu đen.

Thầy Trương run run môi, trong lúc nhất thời nói không nên lời.

“Thầy Trương, giỏi lắm, tôi mời ông tới, ông lại dám lừa gạt tôi như vậy?”

Thầy Trương lập tức mềm chân quỳ xuông sàn, cả câu xin tha cũng nói không nên lời.

Toàn bộ trò khôi hài cuối cùng đã ngưng hẳn, mà Diệp Như Hề không biết, ảnh mắt mây cậu thiếu gia nhà giàu nhìn cô lúc này đều mang theo lửa nóng, nêu không phải e ngại Ninh Cảnh Trạch còn ở đây, bọn họ đều hận không thể tiền kết bạn làm quen một phen.

Ninh Cảnh Trạch cảm thây trái tim mình lại một lần nữa đập nhanh hon, người phụ nữ này rốt cuộc còn có bao nhiêu điều bắt ngờ mà anh không biết? Biết rõ đối phương không có hứng thú với mình, anh nêu có phong độ lịch thiệp thì không nên tiếp tục dây dưa, nên lùi về vị trí bạn bè thì hơn.

Nhưng…… thật không cam lòng.

Có mối quan hệ chỉ muốn tiến thêm một bước, không cam lòng lùi lại một bước.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương