Chương 923

“Đúng vậy, nhanh nhanh đi thôi!”

Diệp Như Hề lại chú ý tới cầu thang đi lên được quét dọn, nói: “đi thử lên phía trên xem.”

Vừa nói, cô còn không quên gửi qua cho Tạ Trì Thành một tin ngắn gọn, tay không rời di động.

Những người còn lại cũng quyết. định đi lên xem, chò sau khi lên tới cầu thang, liền thấy một cánh cửa được khóa kỹ càng.

Lay động vài cái, liền thấy một người đàn ông từ trên ¡ tầng đi xuông, vẻ mặt dữ tọn, dáng vẻ không dễ chọc chút nào.

Gã kia hùng hỗ hét lớn một tiếng: “Làm cái gì thết”

Đoàn người bị hoảng sợ, ấp úng nói không nên lời.

Diệp Như Hề tiến lên một bước, nói: “Chúng tôi tới tìm người.”

“Tìm người? Tìm người nào? Nơi này không có người các cô muốn tìm!”

“Sao anh biết được là chúng tôi muốn tìm ai?”

“Tiểu thư, cô xác định cô muốn tiếp tục cãi tay đôi với tôi đấy à2”

“Nếu chúng tôi tìm không thấy người, sẽ lập tức báo cảnh sát.”

“Ha, tiểu thư, cô cũng biết đùa đấy nhỉ, báo cảnh sát? Chỗ chúng tôi không có người cô muôn tìm, tìm không ra lại tự nhiên gọi cảnh sát tới cơ à?”

Diệp Như Hề cũng không tỨứC giận, chỉ hơi mỉm cười nói: “Xin lỗi, ý tôi là dùng lý do doanh nghiệp lừa đảo báo cảnh sát.”

Sắc mặt gã kia thay đồi.

“Chúng tôi cũng không muốn gây chuyện, chỉ muôn mang người. của mình đi, sẽ lập tức rời đi ngay.”

Gã đàn ông nói vài tiếng địa phương qua bộ đàm, Diệp Như Hà nghe không hiểu, không, bao lâu thì công sắt kia đã được mở ra.

“Được rồi, đại ca của chúng tôi bảo cô đi lên.”

Mấy người phía sau đều có chút Sợ hãi, đồng loạt đi theo Diệp Như Hề mà đi vào trong.

Lên tới tầng thứ 2, nhìn rõ ràng là có dấu vết của người ở, ánh đèn trong phòng rất tối, ngay cả không khí đều có vẻ áp lực khó hiều.

Diệp Như Hề vẫn luôn chú ý tới di động, vừa chú ý hoàn cảnh chung quanh.

Người đàn ông đi trước dẫn đường, trực tiêp đưa bọn họ tới một văn phòng.

Một tên béo ngồi chễm chệ trên ghé da hút thuốc, gã nhìn bọn họ, tập trung nhìn vào Diệp Như Hề, ánh mắt hiện lên một tia kinh diễm, nói: “Vị tiều thư xinh đẹp này đang muốn tìm ai?”

“Tìm đồng nghiệp của chúng tôi, Lữ Nhu.”

“Tuy rằng tôi rất muốn giúp cô, nhưng thật sự làm khó tôi, người này quả thật không ở trong tay tôi.”

“Chúng tôi chỉ muốn mang người của mình đi, tất cả ,những chuyện xảy ra ở chỗ này. có thể coi như không biết.”

Ý cười của gã mập thu liễm, nói: “Vị tiêu thư này, hòa khí sinh tài, còn xin cô đừng nên làm khó tôi.”

Diệp Như Hệ một bước cũng không nhường, nói: “Hoặc chúng tôi mang cô ta đi, hoặc, là cảnh sát tới mang người đi. Dọc theo đường đi tôi đêu lưu lại chứng cứ, hơn nữa tôi cũng không biết là ai sai khiến các người làm vậy, nhưng tôi nghĩ các người cũng không muôn làm lớn chuyện đâu.”

Vẻ mặt gã mập lập tức âm trầm, gã đàn ông dẫn đường vừa rồi lập tức đóng sâm của lại, cũng chặn lại đường lui cuối cùng.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương