" vậy tối nay cậu ở lại ăn ké cơm nhà tôi à?" Lão phu nhân lúc này tức hơn nữa.

" thái gia à nhà của nội cũng là của con mà " Lục Ngôn chép miệng nói,sỡ dĩ anh về đây là muốn thăm vị Thái gia này nếu không về thì bà sẽ cho rằng anh ghét bà nhưng nếu về thì trì trệ công việc,cũng đành thôi chứ sao giờ.

Và thế là ngày hôm đó Lục Ngôn ở lại Lục gia,xong bữa tối anh tìm dì Trần hỏi về tình hình sức khỏe của Lão phu nhân rồi dặn dò.

Hạ Kỳ An thì được ông quản gia dẫn đi xem phòng,căn phòng mà Hạ Kỳ An ngủ ở cạnh phòng anh.

" oa phòng lớn quá " Hạ Kỳ An cảm thán, căn phòng lớn bằng căn phòng mà cả tốp trẻ em cô ngủ.

" đây là phòng của tiểu thư từ đây về sau" Ông quản gia vẫn đứng nghiêm nghị nhìn Hạ Kỳ An.

" ông cứ gọi con là Kỳ Kỳ hoặc tiểu Kỳ là được a! " Hạ Kỳ An vội xua xua tay nhìn ông quản gia.

Tối đó sau khi cô tắm rửa xong tiếp đó trèo lên giường định ngủ thì bỗng nhiên cửa phòng mở ra và người bước vào là Lục Ngôn.

" này cô nhóc,nhóc năm nay 12 tuổi đúng chứ " Lục Ngôn tiến lại gần giường Hạ Kỳ An kéo chăn ra giọng kiêu ngạo nhìn Hạ Kỳ An.


" ơ.

.

dạ! vâng " Hạ Kỳ An giật mình,hành động của Lục Ngôn rất nhanh từ ngoài đi vào rồi kéo chăn của cô rất nhanh.

" cũng được,vậy tôi nhờ cô chăm sóc Thái gia giúp tôi " anh ngồi xuống mép giường nhìn cô nhóc nữa ngồi nữa nằm nhìn mình một cách ngây ngốc.

" vâng"
" tôi thường xuyên không về Lục gia mấy nên nhờ vào nhóc " anh vẫn chăm mắt nhìn vào Hạ Kỳ An.

" vâng "
" ngủ tiếp đi " Lục Ngôn đứng đậy bước đi ra ngoài một cách bình thản.

"! ! " Hạ Kỳ An im lặng nhìn bóng lưng Lục Ngôn đi ra cửa,cô chỉ vừa thim thíp mà tự nhiên kéo chăn người ta rồi chỉ nói nhiêu đó rồi đi kỳ lạ ghê.

! ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩ!
Thời gian trôi nhanh thoáng chốc thì 4 năm trôi qua nhanh chóng,Hạ Kỳ An cô thì lớn hơn chút,dáng vẻ xinh xắn hơn,mái tóc cô giờ rõ hẳn một màu nâu đất.


" Thái gia con mới về " Hạ Kỳ An chạy ù vào trong miệng thét lớn,cô làm quen rất nhanh nha.

" ừm! " Lão phu nhân có vẻ đã quá quen với cái tình trạng này của Hạ Kỳ An nên chỉ im lặng nhâm nhi tách trà.

Hạ Kỳ An chạy như bay lên cầu thang - phịch - kết quả là sau khi vừa lên tầng hai thì va vào anh một cái thật mạnh,cả hai nằm sóng soài giữa sàn nhà cô nằm trên người anh và môi chạm môi,cô cảm nhận được cánh môi của mình chạm vào môi anh trố mắt to ra chống tay lên ngực anh đẩy ra nhưng bị anh giữ gáy lại.

Anh lúc nãy có ý định đi xuống lầu uống nước nhưng bị cô đụng vào kết quả là môi chạm môi,anh cảm nhận được bờ môi mọng của cô liền giữ gáy cô lại hôn sâu vào.

" a! chú chú! tôi báo cảnh sát bắt chú! " cô được anh buôn ra,cô liền ngồi dậy lau môi mặt đỏ ửng nhìn anh,môi cô bị anh hôn đến sưng rồi.

" mềm,mọng,ngọt " anh liếm môi chống tay xuống sàn nhìn cô gái đang ngồi trên người mình với khuôn mặt đỏ như quả cà chua.

||||| Truyện đề cử: Cuộc Hôn Nhân Vô Nghĩa |||||
Lão phu nhân thấy được cảnh này bà đang uống trà suýt chút nữa là bị sặc rồi,bà không ngờ thằng cháu của bà bạo như vậy.

" ưm!.

" lại một lần nữa cô bị anh hôn nữa,anh mút môi cô lưỡi thì chui vào khoang miệng cô.

Lão phu nhân thì sặc luôn chứ không suýt chút nữa, trời thằng cháu khốn nạn con bé chỉ vừa 16 tuổi thôi mà lại đè ra hôn như vậy.

Sau một hồi thì cô được anh thả ra,cô mềm nhũn người tựa vào anh thở môi bị sưng luôn kiểu này thì ngày mai làm sao mà đi học.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương