Bàn số 302 lẩu bò tái!.

-Có ngay!- một cô gái mặc đồ phục vụ đang không ngừng chạy tới chạy lui. 

Nó vui vẻ đi vào, chị Hoan Như thấy nó k khỏi khâm phục. 

-Tiểu Băng em đúng là hay thật hèn gì từ sáng sớm đến giờ đều nhiều khách như vậy! - Hoan Như. 

-Cũng chỉ là may mắn thôi mà chị!- nó cười hề hề. 

-May cái gì! Kể từ khi em vào làm cái quán ế khách này đột nhiên nổi tiếng! Đấy!- Chị quản lý Hoả Hoả cốc đầu nó một cái rồi nói. 

Ai... U... Nó cũng đau chứ bộ mỗi lần chị quản lý xuất hiện thì nó phải dùng cái đầu làm đồ cho chị ấy cốc. Ây za........

-Băng Băng em vậy mà đến giờ vẫn chưa có bạn trai sao? - chị Hoan Như thắc mắc. 

Nó chỉ cười xuề xoà vài cái! Chẳng lẽ nó lại đi nói Lâm Thế Vĩ là ck nó để cho hắn giết nó chết sao? Nó bk đời hắn là luon giữ sĩ diện! Nên nó đành ns dối là chưa có bạn trai. 

Đến 10:00 giờ khách vẫn còn khá đông nó luống xuống vì sắp đến giờ học rồi, Hoả Hoả thấy vậy lên tiếng. 

-Em cứ đi đi nhưng nhớ 17:00 chiều nay nhớ đến nhé hôm nay có khách đặt lm đám cưới đấy!- Nó vâng dạ một cái rồi thay đồ học sinh rồi vào WC trang điểm xong ra ngoài nó tô lên nước da trắng thành màu ngăm ngăm người nhìn vào cx k muốn nhớ một đứa xấu xí như vậy! 

Nó tăng tốc xách cặp chạy bộ đến trường may là nó kịp lên lớp nó đặt cặp xuống bàn thở phì phò một cái Han Linh ngồi cạnh nhìn nó. 

-Cậu lm gì mà thở dữ vậy? Chẳng lẽ chạy bộ đến đây ak? K lẽ cái tên họ Lâm đó k cho cậu xài xe của hắn????- Đan Linh tức giận nó vội lên tiếng bảo nó nhỏ tiếng. 

Chuyện giao ước đó chỉ có Đan Linh biết được nó đành kể cho cô nghe rồi bảo k dc ns ai Đan Linh ms chịu đồng ý. 

-Hôm nay ở quán nhiều khách ik mà!- nó cười một cái. 

Đan Linh tính nói gì đó thì tiếng giờ vô lớp reo lên nên đành tiếc nuối một cái. 

Đến giờ ra chơi ai nấy cx xuống căn tin riêng nó thì khác, nó tiếc nuối nhìn mấy bạc lẻ số tiền này cũng đủ nó đi xe bus mà thôi nên hôm nay nó quyết tạm nhịn. 

Đan Linh ôm đống đồ ăn tí tởn bước vào thấy nó gục bàn xuống ngủ thì cô thở dài " lại nhịn ăn!" Cô đặt một đống đồ ăn nó ngước mắt lên. 

-Ăn đi!- nó mắt sáng rực rồi nhào vô ăn, Đan Linh cx chỉ chăm chú mà nhìn nó ăn. 

-Cái lớp mặt đó cậu định khi nào sẽ lộ khuôn mặt thật đây? Định giấu đến chừng nào? - Đan Linh. 

-Chừng nào tớ muốn thì thôi!- nó. 

Aizaaaaaaa......

Đan Linh thở dài một cái. 

Chiều tan trường nó tạm biệt Đan Linh rồi vội vã chạy đến noi nó đang làm đặt cặp trong phòng nó thay tẩy trang điểm lộ ra khuôn mặt khả ái đáng yêu lẫn linh hoạt rồi mặc đồ phục vụ nhìn vào rất đáng yêu! 

Hôm nay khá bận rộn đến giờ tan ca là đã 20:00 giờ rồi, ai nấy đều ngồi trên ghế trán còn lấm tấm mồ hôi, riêng nó thay đồ xog định tạm biệt mọi người ra về thì chị quản lí cầm một xấp phong bì. 

-Hôm nay mọi người làm tốt lắm đây là tiền lương thưởng!- ns rồi Hoả Hoả phát cho mỗi người một phong khá dày nó nhận lấy vui mừng, rồi đi bộ về nhà. 

Nó đi chừng 30 phút đã về biệt thự riêng, vì nó k hề có chìa khoá cổng nên phải gọi cho dì Hồng ( người giúp việc) để mở cổng nao ngờ vừa lôi cái cục gạch ra thì phía sau có đèn xe rọi đến, cánh cổng tự mở chiếc xe lướt qua nó có thể nhìn thấy Lâm Thế Vĩ cầm lái người ngồi ghế phụ là một cô gái rất xinh đẹp còn đẹp hơn nó nữa ấy chứ. 

Nó chầm chậm đi vào sau đó cánh cổng cx đóng lại, nó khá buồn buồn nhưng k sao! Bởi vì nó đã nhận lương rồi! Từ sau đây k cần nhịn đói buổi trưa nx!. 

Nó thay giày sang dép lê lúc ngang qua phòng cơm nó còn nghe vọng lại giọng của Dì Hồng:

-Cậu chủ! Có cần đợi tiểu thư Băng Băng không? - đáp lại là giọng ns lạnh của Lâm Thế Vĩ. 

-K cần!- nó nghe tuy đơn giản mà tim đau như thắt. 

Lát sau nó xuống phòng bếp lục đục nấu tô mì gói, ăn xong nó vội lao lên phòng bật đèn chép những bài tập ở nhà. 22:00 nó ngáp một cái rồi tắt đèn đi ngủ. 

Sáng hôm sau nó như mọi buổi dậy sớm vừa xuống lầu đã thấy Lâm Thế Vĩ cùng cô gái tối qua ăn sáng, nó cx k quan tâm mà chào dì Hồng một cái rồi chay bộ đến trường. 

Nó nhìn xung quanh k có ai ms thở phào một cái, ns là đi học chứ nó lun xin nghỉ vào buổi sáng để đi lm! Nó thay xog ra làm tiếp. 

-Băng Băng! Bàn 200 cần thêm nước sốt!- nó nhanh chân đi lm vừa đặt xuống nó nghe giọng nói quen tai hết sức. 

Tay nó run lên bần bật, nhung nó cx cuối gầm mặt rồi nói. 

-Chúc quý khách ngon miệng!- nó định đi thì cô gái phía cạnh mở miệng. 

-Oái! Cái gì đây? Sao trong đây có gián?????- cô gái đó hốt hoảng tay ôm chặt tay của Lâm Thế Vĩ, nó chau mày, nó lm ở đây ngần 2, đến 3 tháng k hề xảy ra sự việc như thế này nhưng.... Đến khi cô gái này xuất hiện....

Cx may là có đặt phòng k những vị khách khác hẳn sẽ bị ảnh hưởng mất! 

Thấy nó đứng đó cứ cuối gầm mặt cô gái tức giận: 

-Còn trơ ra đó nữa ak? Mau kêu quản lí đến đây!- Giề???? Cô ta dựa vào cái giề mà sai nó? Nó chỉ là phục vụ đồ ăn chưa k phục vụ cái miệng mà đi kêu quản lí. 

-Tố Á Trinh! Em làm loạn đủ rồi đấy! - Lâm Thế Vĩ lúc này mặt lạnh ns vs Tố Á Trinh, vẻ mặt cô ta thoáng vẻ xanh lên 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương