Núi………Vách núi? Nói cách khác……………Đó là một con đường chết! Không! Không thể nào….
“Con sao vậy?” Cát Tân Na thấy Tần Mật Mật đang ngẩn người, liền gọi cô: “Xuống xe đi! Con sắp gặp chồng tương lai của mình, vui chứ?”
“Vui ạ.” Cô cố nặn ra nụ cười trên mặt.
Khi xe cô đang ngồi dừng lại, một chiếc xe cao cấp khác cũng mở ra.

Giờ phút này, cả khu biệt thự lẫn con đường đều sáng lên dưới ánh hoàng hôn rất nghệ thuật, các đèn hoa hồng nở rộ, trăm phần lãng mạn.
“Thật là đẹp……….” Tần Mật Mật xem đến hoa mắt, cô vừa nhìn, vừa đưa tay khiến Cát Tân Na kéo cô ra khỏi xe.
“Bác cũng rất thích, đây là bác đặc biệt yêu cầu kỹ sư thiết kế!” Bà vui vẻ nói.

Phục hồi tinh thần lại, Tần Mật Mật phát hiện người người hình như đang bề bộn ra ra vào vào, bảo vệ cũng không đề phòng nghiêm trọng, cô đột nhiên nảy sinh ý tưởng.
“Bác gái, con có thể một mình đi dạo khắp nơi xem mọi thứ được không?” Tần Mật Mật hỏi Cát Tân Na: “Nơi này thật sự xinh đẹp đó! Con có thể đi khắp nơi xem có gì còn đẹp hơn trong chuyện cổ tích được hay không?”
Nghe vậy, Cát Tân Na có vẻ hơi do dự, chỉ là lúc này, bà thấy đèn lầu hai đã sáng, biết Khương Kính đã về, bà cũng không rãnh rỗi kề bên Tần Mật Mật nữa rồi: “Được rồi! Vậy bác vào nhà trước, con đi dạo 1 chút! Chỉ là, đừng đi quá xa đó!”
“Dạ!” Nói xong, Tần Mật Mật đi tới cửa bên hông tường.
Tường này mặc dù hơi cao nhưng là, nếu như cô có thể tìm được cái gì lót phía dưới thì có thể trèo lên phía trên?
Cô tìm cả nửa ngày, mất hết hơi sức rốt cuộc mang về một khối đá lớn.

Cô đạp lên đá, ão não phát hiện vẫn còn thiếu một chút.

Chỉ một chút thôi, cô có thể leo lên đỉnh tường rồi.

Còn một cách, phải nhảy thôi!
Vì vậy, cô liều mạng nhảy muốn bám lấy đỉnh tường, những lần nào cũng thiếu một chút.

Lần cuối cùng cô đã có thể bám tới nhưng không ngờ, tay đột nhiên bị trượt, cô lại ngã xuống.


Thật may có người từ phía sau đỡ cô, nếu không cô chắc hẳn đã té thê thảm, Tần Mật Mật thở phào nhẹ nhõm.
“Cảm…………” Nói đến 1 nữa, cô phát hiện có gì đó không đúng.
Lài ai đỡ được cô?
Tần Mật Mật vội mở mắt nhìn lên phía trên………
Người cứu cô nhìn thấy cô, dù vẻ mặt có chút kinh ngạc, nhưng ngay lập tức nở nụ cười tiêu sái, hỏi cô: “Cần giúp một tay không?”
“A!” Tần Mật Mật kêu thảm, lăn từ trên tay người cứu cô xuống.
Thế nào lại là anh ta?
“Sao anh lại ở chỗ này?” Tần Mật Mật không khách khí chất vấn.
Câu hỏi này thật buồn cười, nơi này là nhà mình, là địa bàn của tập đoàn C, anh không ở đây, thì còn ở đâu? Khương Thiên Hạo trong lòng cười thầm.
“Cô sao lại ở chỗ này?” Khương Thiên Hạo hỏi ngược lại cô.
“Đó là vì……….” Tần Mật Mật nói được 1 nữa lại nuốt trở về: “Nói ra rất dài dòng, tôi không có thời gian nói với anh nhiều như vậy, tôi rất gấp.”

“Cô gấp cái gì?”
“Vội vã đi ra ngoài đó!” Tần Mật Mật nhìn Khương Thiên Hạo, trong lòng sinh kế.
Cô nói với anh: “Không bằng như vậy đi, anh nghĩ cách giúp tôi leo ra ngoài, thì chuyện anh lấy đi nụ hôn đầu của tôi chúng ta sẽ xóa bỏ hết.”
“Cô sao lại tới đây, tại sao lại muốn leo ra ngoài?” Khương Thiên Hạo không hiểu chỉ vào cửa chính: “Cửa chính ngay đó, sao cô lại chọn leo tường cho cực khổ như vậy?”
Tần Mật Mật thần bí quan sát động tĩnh bốn phía, hạ thấp giọng: “Anh không hiểu đâu! Nếu như bị Ma Thần biết tôi muốn trốn, hắn ta sẽ nhét tôi vào trong cối xay thịt……..uhm………nhắc tới thật là mắc ói đó!”
“Ma Thần?” Khương Thiên Hạo không hiểu lời Tần Mật Mật nói, “cối xay thịt?”
“Anh……tốt nhất là cùng tôi rời khỏi chỗ này!” Cô quyết định tốt bụng nhắc nhở hắn: “Đừng có ngu đứng ở đây không đi, sẽ rất nguy hiểm đó!”
Khương Thiên Hạo nhìn cô, dở khóc dở cười..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương