Anh thở dốc, đôi mắt xanh híp lại giống như đang hướng dẫn cô: “Cởi dây thắt lưng ra, sau đó làm gì nữa?”

Bạch Lộ biết là anh ta cô ý, cô cũng không ngốc, Lương Phi Phàm người này tâm tư luôn chìm sâu. Trước kia bởi vì hai người tình nồng nên cho dù bị anh tính toán thì cô cũng cảm thấy ngọt ngào ấm áp, nhưng bây giờ cô biết, hôm nay từ đầu tới đuôi anh chính là đang tính toán mình, giống như anh nói quá trình làm sao không quan trọng, quan trọng chính là… kết quả.

Mà cái kết quả này đơn giản chính là khiến cô cam tâm tình nguyện cho anh, đáp ứng yêu cầu của anh, thế nhưng anh ta còn mặt dày, chiếm được lợi rồi còn tỏ vẻ khoe tài!

Bạch Lộ trong lòng hận tới nghiến răng nghiến lợi, nhưng giờ phút này hoàn toàn bị ham muốn bao trùm tất cả ưu tư, cô không cách nào khống chế được cơn nóng ran tràn ngập cơ thể, nhất là người đàn ông này còn động một cái là dùng các lời nói khiêu khích kích tình, đàn bà vốn hảo ngọt, căn bản không có cách nào thoát được.

Cô nâng chiếc cổ trắng nõn lên, hai tay nhỏ bé tùy tiện lục lọi nơi quần anh, mím môi thật chặt, cô không lên tiếng nhưng hành động đã thay thế câu trả lời của mình.

Không phải làm tình, nhưng lại là lần đầu tiên khi làm tình cô lại chủ động phối hợp với anh như vậy, Lương Phi Phàm dĩ nhiên là kích động không thôi. Cục xương ở cổ họng di chuyển một chút, anh cảm thấy lý trí của mình đang dần dần tan vỡ.

Lưng anh gồng lên, không nhịn được, đưa tay bóp tay cô có chút mạnh. Anh cúi người dùng răng của mình nhẹ nhàng cắn trên da thịt cô, ánh mắt anh ngày càng mờ mịt.

“Giúp anh cởi quần ra, ngoan, cởi quần ra rồi anh cho.”

Giọng Lương Phi Phàm thì thầm nhưng mỗi chữ đều lựa chọn cẩn thận gây hài, hơi thở nóng bỏng phả vào tai Bạch Lộ. Sóng tính hai người hoàn toàn vươn cao, Bạch Lộ cảm thấy lý trí của mình đã bị tiêu trừ sạch sẽ, chỉ cảm thấy nóng, khó chịu, trống rỗng, cô muốn thân thể mình được lấp đầy, như vậy mới có thể thoải mái…

Cô muốn, rất muốn…

Bạch Lộ hơi nheo tròng mắt, khi nhìn được thứ kia vẫn không nhịn được mặt đỏ lên… Lớn như vậy bất kỳ người đàn bà nào thấy được cũng không nhịn ham muốn.

Cô còn chưa cởi mở tới trình độ như vậy, trên thực tế cô là một người rất bảo thủ, nhưng Lương Phi Phàm người đàn ông này đối với cô mà nói có chút khác biệt.

Anh là người đàn ông đầu tiên của cô, anh cũng đã thấy được đủ mùi vị của cô, cô tốt hay không tốt, bất cứ trạng thái nào của cô anh cũng rõ ràng. Bọn họ đã từng là người thân cận nhất, sâu trong nội tâm cô vẫn có một cảm giác lệ thuộc chính cô cũng không nhận ra.

Một người đàn bà lệ thuộc vào một người đàn ông cũng chẳng khác nào là tín nhiệm, cô ở trước mặt anh dường như không bao giờ phải làm bộ, bởi vì cô biết anh chỉ nhìn một cái là có thể thấu.

Cho nên hiện giờ cô đang khát vọng thân thể anh cô cũng không cần phải che giấu ham muốn.

“... Thích không?”

Bạch Lộ cũng không biết Lương Phi Phàm có bao nhiêu thích bộ dáng này của cô, có chút thẹn thùng cùng khát vọng, nhưng động tác tiếp theo xảy ra còn mang theo chút lỗ mãng.

Thật giống như mình với cô ấy là quan trọng như vậy, cô ấy khát vọng mình như vậy, khát vọng chôn vào trong thân thể cô ấy không ra, bọn họ sẽ vĩnh viễn ở chung một chỗ.

Cái ý niệm này khiến cho Lương Phi Phàm giống như gà chọi, toàn thân kích động, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô hướng xuống dưới, vừa cắn vào môi cô vừa thầm thì: “Đây là của em, bảo bối, muốn không? Nói cho anh, em có muốn hay không muốn?”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương